Dương Thần

- Hạnh Hiên! Ngươi nghĩ có thể hù dọa ta sao? Con gái của ngươi hôm nay đã mạo phạm ta, chúng ta không chết không thôi!
Thiện Ngân Sa gầm lên giận dữ, Hám Thiên cung trong tay cũng không dừng lại, hơn nữa còn dùng toàn bộ tinh khí thần toàn thân thúc dục, một lần nữa bộc phát ra hết uy lực.
- Hừ! Không chết không thôi! Hôm nay ta phải cho Ngân Sa Vương ngươi biến thành một con cá mập chết.
Thanh âm uy nghiêm từ phía chân trời lại cuồn cuộn truyền đến. Tiếng gầm thậm chí biến thành thực chất, cuốn theo một cỗ sóng âm khổng lồ, cả đất trời, nước biển, không khí dường như cũng bị âm thanh này chấn động, rung chuyển
Thanh âm này giống như thanh âm của chúa tể trong trời đất, dưới sức mạnh này khiến ai ai cũng phải thần phục.
- Chỉ bằng vào thanh âm mà có thể thao túng không gian của trời đất, đạo thuật của người này thật quá kinh khủng! Không hổ là kẻ đứng đầu thiên hạ bát đại yêu tiên. Pháp lực cường đại như vậy, ta ngay cả tư cách phản kích cũng không có.
Hồng Dịch cuối cùng cũng cảm nhận được đạo thuật của Khổng Tước vương Hạnh Hiên cường đại đến mức nào. Người thật còn chưa hiện ra, vẫn còn cách xa ngoài ngàn dặm, chỉ bằng vào một luồng ý niệm biến thành sóng âm truyền tới, vậy mà có thể khống chế thiên địa trong chu vi mấy dặm, ngay cả cao thủ đạo thuật hiện hình như kim chu cũng bị thanh âm này chấn ngã bất tỉnh.
Chu đại tiên sinh cũng là cao thủ phụ thể đỉnh cấp, có thể phân thần hóa niệm, vậy mà bị một tia thần niệm này chấn động khiến cho hít thở không thông, đạo thuật cũng không vận nổi.
Hộng Dịch vận dụng Quá Khứ kinh đến tột cùng cũng chỉ miễn cưỡng trấn áp cho thần hồn không bị thương tổn, đừng nói là muốn phản kích lại.
Đối mặt với một địch nhân như vậy thì chẳng khác nào một tên ăn mày chống lại hoàng đế, bất luận ngươi phản kháng ra sao cũng đều vô dụng.
Cảnh giới và lực lượng chênh lệch quá xa, khoảng cách không thể lấp đầy được.
Đây là lần đầu tiên Hồng Dịch cảm nhận được sự kinh khủng của một cao thủ đạo thuật tuyệt đỉnh.
Loại kinh khủng này vượt xa Ngô đại quản gia gấp mấy chục lần.
Chống lại một địch nhân như vậy, ngoài trừ nằm sẵn chờ hắn đến giết thì không còn cách nào khác, bất cứ sự phản kháng nào đều cũng phí công vô ích, phản kháng không có bất cứ ý nghĩa gì.
Tiếng gầm cuồn cuộn truyền tới, thần niệm chấn động, đập thẳng vào chín mũi Vô Cực tiễn đang được Hám Thiên cung thao túng.
Rít rít rít rít...
Hỏa diễm do chín mũi Vô Cực tiễn hợp nhất dường như gặp phải một lực cản rất lớn, khi chỉ còn cách một tầng địa sát kiếm hoàn cuối cùng bao quanh vỏ trứng, thế nhưng không thể tiến thêm một tấc nào.
- Thiện Ngân Sa, để ta cho ngươi biết Ngũ Hành Kiếm Sát chân chính là thế nào!
Khổng Tước vương sau khi cản lại sự công kích của Vô Cực tiễn, thần niệm khổng lồ liền rung lên, chấn động chu vi mấy dặm trên mặt biển.
Ngay lúc đó, năm viên kiếm hoàn kia đột nhiên phát nổ một lần nữa.
Kim Tinh Sát kiếm hoàn lập tức tạo thành ba trăm sáu mươi đạo kiếm khí vàng rực. Thế nhưng những đạo kiếm khí kim sắc này đều là những cây trường kiếm dài đến mấy trượng, có mũi kiếm, có sống kiếm, có lưỡi kiếm, có chuôi kiếm, trông rất sống động, rất linh hoạt, so với kiếm sát ban nãy Hạnh Vũ Tiên thi triển ra thì cao minh hơn không biết bao nhiêu lần.
Mỗi một thành kim kiếm khổng lồ này hiện ra trong mắt của Hồng Dịch vô cùng rõ ràng. Kiếm chia làm hai mặt, một mặt là hoa văn cổ xưa hiếm thấy, một mặt là những văn tự hình chim muông. Chuôi kiếm là một đầu thú, giống như rồng mà không phải là rồng, giống như kỳ lân mà không phải là kỳ lân. Thần niệm ngưng tụ trên thân kiếm khiến cho Hồng Dịch nhớ lại Thánh Đạo Kiếm do thánh hiền thời thượng cổ chế tạo ra.
- Đây chính là Địa Kiếm Ý trong Ngũ Hành Kiếm Sát, được ý chí trui luyện mà thành, chính là thượng cổ thánh đạo!
Hồng Dịch từng xem qua cổ tịch, trong đó ghi lại rằng , rất nhiều bội kiếm của các thánh hiền thời thượng cổ đều có hình dạng như vậy.
Thánh hiền thời thượng cổ vượt qua mọi chông gai, trui luyện thần ý, giao chiến với vô số yêu ma mãnh thú, là những người đi trước mở ra không gian sinh tồn cho loài người. Loại ý chí này, chính là thánh đạo.
Bây giờ Khổng Tước vương tu luyện Ngũ Hành Kiếm Sát, bộc phát ra Kim Tinh Sát, bên trong lại có ý chí của thượng cổ thánh đạo, uy thế to lớn vô cùng.
Thảo nào trong lúc thần niệm của hắn dao động lại khiến cho ai ai cũng cảm thấy hắn giống như chúa tể một phương.
Ba trăm sáu mươi thanh kiếm lớn này vừa ngưng tụ thành hình liền lập tức xoay tròn theo một quy luật nhất định, hợp thành một Địa Kiếm Trận rất lớn. Trong nháy mắt bao vây chín cây Vô Cực tiễn vào bên trong, sau đó va chạm mãnh liệt.
- Hạnh Hiên! Ngươi quá phô trương đấy! Ngươi cho rằng chỉ bằng vào một tia thần niệm bay tới đây, khống chế Ngũ Hành Kiếm Hoàn thì có thể thắng ta sao!
Thiện Ngân Sa liên tục gầm lên giận dữ. Sau đó đột nhiên quát lớn một tiếng, uy thế của Vô Cực tiễn tăng lên. Chín cây tiễn bay lên lượn xuống trong kiếm trận, trên thân tiễn bùng lên những ngọn lửa cực lớn bắn khắp kiếm trận.
Những mũi Vô Cực tiễn này khi ở trong tay Yến Chân Tông chẳng qua chỉ xuất ra những ngọn lửa to bằng lòng bàn tay, nhưng hiện giờ dưới sự điều khiển của Thiện Ngân Sa, ngọn lửa bộc phát ra đều là những quả bóng lớn.
- Thần Tiêu Đạo Tôn!
Trong lúc Thiện Ngân Sa bộc phát uy thế lớn nhất của Vô Cực tiễn, liền thúc dục pháp thuật tuyệt chiêu của mình.
Đây không còn là Lôi Thần Cự Linh thân người mỏ chim như ban nãy, mà là một pho tượng đạo tôn do nước biển ngưng tụ thành, đầu đội mũ ngọc, thân mặc đạo bào năm màu, khuôn mặt sống động, thần tình giống hệt như đá núi cổ xưa, trong đôi mắt là vô cùng vô tận sấm chớp đan xen vào nhau. Thân thần tượng cao năm thước, trên chiếc đạo bào năm màu là những đạo thiểm điện lấp lánh như long xà, cứ chín tia thiểm điện kết thành một lôi ấn hình vuông giống như ngọc tỷ truyền quốc.
- Đây chính là đạo tôn của Thần Tiêu đạo sao?
Hồng Dịch vừa nhìn thấy pho tượng đạo tôn này, thần hồn liền cảm thấy như bị sấm sét bao quanh, tất cả thần niệm như bị sét đánh đến tê dại.
Hắn biết rằng pho tượng đạo tôn mà Thiện Ngân Sa triệu hồi lên chính là bí quyết cao nhất của Thần Tiêu đạo, Thần Tiêu Đạo Tôn. Pho đạo tôn này cũng giống như Hủy Diệt Minh Vương, đều có lực lượng công kích vô cùng vô hạn.
Pho tượng đạo tôn này vừa hiện lên thành hình, đôi mắt trước tiên liếc về phía Thiện Ngân Sa.
Thân thể Thiện Ngân Sa bỗng run lên một trận, sau đó pho tượng Thần Tiêu Đạo Tôn này mới dời ánh mắt đi, nhìn về phía Kim Tinh Sát kiếm trận.
Trong lúc đó, từ trong ánh mắt của Thần Tiêu đạo tôn đột nhiên bắn ra hai khối lôi ấn hình tứ diện, trông chẳng khác nào nào thiên tôn nắm giữ sấm chớp lôi đình mãnh liệt hạ ấn xuống.
Rầm!
Hai đạo lôi ấn lần lượt khắc vào kiếm trận Kim Tinh Sát, sau đó bỗng nhiên lôi quang lóe lên, đất trời sáng rực lên, cả thế giới bỗng như biến thành thế giới của sấm chớp, ai ai cũng cảm thấy như trở lại thời cổ đại, khi mà thiên địa mới sơ khai, sấm chớp giăng đầy trời.
Thân thể của cao thủ võ đạo như Xích Truy Dương cũng tê dại một hồi.
Toàn bộ kiếm trận Kim Tinh sát bị hai khối lôi ấn này phá sạch sẽ.
Viên kiếm hoàn màu vàng kia liền ngưng tụ lại thành một quả cầu nhỏ màu vàng, ánh sáng trên đó trở nên ảm đạm không ít, hiển nhiên là thụ thương không nhẹ.
Pho tượng Thần Tiêu đạo tôn mà Thiện Ngân Sa ngưng tụ thành, sau khi phát ra lôi ấn liền tiêu tán đi, thân thể nàng lùi lại mấy bước, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt.
- Thiện Ngân Sa, Lôi Pháp của Thần Tiêu đạo cũng là tuyệt học. Đáng tiếc ngươi còn chưa vượt qua lôi kiếp, nếu không Thần Tiêu Đạo Tôn này nhất định có thể vận dụng một cách tự nhiên, có uy lực hơn nhiều. Nhưng ngươi có thể phá được tầng thứ nhất của Kim Tinh Sát, coi như cũng là đáng khen rồi! Mau cút nhanh cho ta! Ta tha cho ngươi một mạng!
Giọng nói của Khổng Tước vương từ nơi xa truyền lại, sau đó không khí bỗng nhiên chợp chờn, ngưng tụ lại thành hình một trung niên nam tử, thân mặc cẩm y được dệt từ tơ lụa năm màu, nam tử này chắp tay sau lưng, đứng giữa đất trời, mang theo một cỗ khí thế ngạo thị thiên hạ.
Khi ánh mắt của nam tử này bắn tới đây, Hồng Dịch cảm thấy linh hồn mình dường như bị thiêu đốt một cái.
- Khổng Tước vương! Ngươi cuối cùng cũng phải mang thân ngoại chi thân của ngươi tới đây! Tia thần niệm của ngươi bị ta đánh trọng thương, ngay cả Kim Tinh kiếm sát của ngươi cũng bị ta phá vỡ, ngươi còn đắc ý gì nữa?
Ánh mắt của Thiện Ngân Sa hung hăng nhìn trung niên nam tử đang đứng trên bầu trời.
Đôi mắt của Thiện Ngân Sa lúc này trông giống y như đúc đôi mắt khát máu của loài cá mập.
- Thiện Ngân Sa, ngươi không nghe lời ta mà cút đi, chẳng lẽ muốn ta đồng loạt sử dụng ngũ hành kiếm giết chết ngươi sao?
Hóa thân của Khổng Tước vương đứng giữa không trung liền giơ tay lên, năm viên kiếm hoàn bay lơ lửng xung quanh.
- Hạnh Hiên, nghe nói đang ngươi truy sát Mộng Thần Cơ. Chẳng lẽ ngươi không sợ một khi đánh nhau sống chết với ta thì sẽ tổn hao cái hóa thân này, đạo thuật suy yếu dẫn đến họa diệt vong sao?
Thiện Ngân Sa vừa nói vừa tích súc lực lượng trong cơ thể.
- Ta lần này liên thủ cùng vợ chồng Thiên Xà vương, thánh giả Đồ Nguyên, Bạch Phụng Tiên truy sát Mộng Thần Cơ. Chúng ta đã giao chiến với hắn một hồi, sau đó hắn bị trọng thương bỏ chạy! Cách cái chết không xa.
Hóa thân của Hạnh Hiên nhìn Thiện Ngân Sa một hồi rồi nói.
- Nói khoác mà không biết ngượng!
Ngay sau khi Hạnh Hiên vừa nói xong, từ chín tầng mây cực cao trên bầu trời bỗng loáng thoáng truyền xuống mấy chữ này. Thanh âm già cỗi vô cùng, già không cách nào hình dung được, giống như từ thời cổ đại, khi mà thiên địa còn chưa sinh ra.
- Tông chủ của ta chẳng qua là đi độ lôi kiếp lần thứ tám, sao lại phải chơi đùa với lũ kiến hôi các ngươi, người lưu lại chín huynh đệ chúng ta cùng đánh nhau với các ngươi một hồi vẫn không phân thắn bại, thế mà các ngươi lại nói người trọng thương bỏ chạy. Hạnh Hiên, da mặt của ngươi so với đạo pháp thì thâm hậu hơn nhiều đấy!
Giọng nói già cỗi từ trên chín tầng trời lại truyền xuống.
Trong lúc đó, bầu trời bỗng rực sáng lên, bên cạnh mặt trời loáng thoáng xuất hiện một đám mây lửa hừng hực cháy, từ trong đám mây lửa dữ dội đó bỗng có một chiếc long trảo cực lớn bao phủ chu vi ba, bốn dặm buông thõng xuống.
Chiếc long trảo này được bao phủ hoàn toàn bởi những chiếc vẩy bằng lửa đỏ, màu sắc giống hệt như dung nham. Đây không phải là bất cứ thứ gì biến hóa thành, mà thực sự là một con rồng khổng lồng.
Trong thiên hạ, ai ai cũng biết đến rồng, nhưng chưa có một ai từng nhìn thấy rồng thật. Vậy mà hiện giờ, từ chín tầng trời bỗng nhiên xuất hiện một bàn chân rồng buông xuống, tản ra uy thế mãnh liệt, khiến cho người ta sợ đến vỡ mật.
Phụt!
Nhóm người Xích Truy Dương, Lôi Liệt không chịu nổi cỗ áp lực này, tinh thần sụp đổ, mặt mũi tối sầm, ngã phịch xuống sàn thuyền.
Thần hồn Hồng Dịch cũng khó khống chế được, hơi tản ra, cảm thấy hoa mắt chóng mặt, rõ ràng là bị long uy từ cự trảo này chấn nhiếp.
Chu đại tiên sinh trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Trên trán Thiện Ngân Sa thấm đẫm mồ hôi lạnh.
Long trảo khổng lồ hướng về phía hóa thân Khổng Tước vương lao xuống.
Khổng Tước vương Hạnh Hiên vừa nhìn thấy long trảo, liền ngạo nghễ quát lên một tiếng:
- Cửu Hỏa Viêm Long! Ta vừa mới phân thân thần hồn, không có thời gian giằng co với ngươi, đợi ta thu xếp ổn thỏa cho nữ nhi của ta xong sẽ toàn lực tiêu diệt ngươi! Tiêu diệt được chín huynh đệ các ngươi, Mộng Thần Cơ sẽ chẳng khác nào hổ không răng.
- Vậy ngươi cứ thử một chút xem sao! Huynh đệ chúng ta là tính mạng do tông chủ sáng tạo ra từ trong hư không! Cho dù bị hủy diệt cũng có thể tạo lại như cũ! Ta cũng muốn xem xem Khổng Tước vương ngươi có phải là bất tử bất diệt không!
Thanh âm già cỗi cười lên điên cuồng.
- Vũ Tiên! Chúng ta đi!
Năm viên kiếm hoàn đột nhiên phát nổ dữ dội, tạo thành năm lớp vỏ trứng khổng lồ, tầng tầng lớp lớp bao bọc Khổng Tước vương và Hạnh Vũ Tiên ở bên trong. Trong lúc đó, đột nhiên long trảo hơi hơi tiếp xúc vào vỏ bọc đó, rầm một tiếng, tinh khí của đất bốc lên mù mịt, trong đó ẩn chứa khí của nước biển.
Một va chạm này cũng khiến cho long trảo nổ tung, rồi bay vụt lên chín tầng trời. Đám mây lửa trên bầu trời trong nháy mắt cũng biến mất.
Phút chốc, đất trời trở nên sáng rõ.
Trên mặt biển sóng yên gió lặng, giống như chưa từng có việc gì xảy ra, những thứ tinh khí của đất và nước biển cũng tản ra bốn phía, dần dần biến mất.
Ngoài khơi chỉ còn hơn trăm chiến thuyền do Vệ Thái Thương phái đến truy sát, ngoài ra còn bảy chiếc thuyền của Hồng Dịch.
Dưới ánh mặt trời trong lành, đám người trên hai đội thuyền này, ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, thật giống như vừa trải qua một giấc mộng.
- Phù!
Hồng Dịch sau khi trấn áp thần hồn, ảo ảnh trước mắt cũng biến mất.
- Đây chính là Cửu Hỏa Viêm Long sao? Cỗ uy áp ban nãy thiếu chút nữa làm ta trọng thương.
Hồng Dịch đứng dậy.
- Các ngươi còn chờ gì nữa! Tiêu diệt bọn họ!
Nhóm người Xích Truy Dương, Lôi Liệt cũng hồi phục lại thần trí, nhìn đám thuyền truy sát ở bên ngoài rồi đưa mắt nhìn Hồng Dịch, tiếp đó Hồng Dịch lập tức hạ lệnh tiêu diệt đối phương.
Lúc này Hồng Dịch đã hiểu, vừa rồi chỉ là phân thân của Khổng Tước vương tới đây tập kích, chỉ chút nữa thôi thì mình gặp họa diệt vong. Ngay lúc đó thì Cửu Hỏa Viêm Long dường như đuổi theo truy sát Khổng Tước vương đến tận nơi này, Khổng Tước vương liền lập tức mang Hạnh Vũ Tiên rời đi.
- Khổng Tước vương lại có thể mang theo thân thể của Hạnh Vũ Tiên mà bay đi! Đạo thuật thực sự quá cao cường! Hôm nay mới chỉ là một phân thân của hắn mà đã như vậy, không biết thực lực chân chính của hắn kinh khủng đến mức nào? Cửu Hỏa Viêm Long kia rốt cuộc là thứ tồn tại gì nhỉ? Không phải là hỏa diễm phân thân mà ta thường gặp sao? Tại sao hôm nay trông giống hệt như rồng thật!
Hồng Dịch sau khi hạ lệnh xuống, trong lòng thoáng hoài nghi, rồi lập tức nhảy dựng lên.
Trận đấu pháp hôm nay thật giống như mộng ảo, khiến cho hắn gặp quá nhiều kinh ngạc.
Cao thủ đạo thuật chân chính, lực lượng lại có thể chấn động đến như thế.
Hôm nay, Hồng Dịch chân chính đã biết cái gì gọi là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân.
Bằng vào Khổng Tước vương mà nói, chỉ là một tia thần niệm cũng có thể đánh cho mình trọng thương, nếu như phân thân ban nãy thực sự ra tay thì mình nhất định sẽ bị hồn phi phách tán, pháp bảo gì cũng không thể chống được.
- Đây chính là tuyệt đỉnh cao thủ đạo thuật trong thiên là, là nhân vật gần nhất lưu gần với thần tiên! Thật là cường đại! Khó trách có thể vượt trên hoàng quyền, tiêu dao trong thiên hạ.
- Trước mắt ta chỉ có thể ẩn náu, vừa rồi Khổng Tước vương kia chỉ chú ý tới Thiện Ngân Sa, không hề để ý đến ta. Nói như vậy ta chỉ là một nhân vật nhỏ bé, không đáng giá để hắn quan tâm, Cửu Hỏa Viêm Long kia cũng không chú ý đến ta. Như vậy càng tốt, ta sau khi giải quyết xong truy binh của Vệ Thái Thương thì có thể ẩn nấp một thời gian, để dành lực lượng! Cứ để cho những đại nhân vật kia đấu đá với nhau! Ta bây giờ nửa điểm cũng không có tư cách xen vào.
Hồng Dịch quyết định ẩn náu một thời gian.
Những tuyệt đỉnh cao thủ như Khổng Tước Vương kia hiện giờ đang đấm đá giao tranh với nhau. Những hạng cao thủ đạo thuật như vậy không giống như cao thủ võ đạo thông thường, trong lúc đánh nhau, ngươi đuổi thì ta chạy, biến hóa vô cùng, thường thường thì đến mấy tháng cũng phân định được thắng bại.
Như vậy, sau khi giải quyết truy binh của Vệ Thái Thương thì có thể gác cao gối mà ngủ, an tâm tu luyện một thời gian ngắn.
Ngay trong lúc Hồng Dịch quyết định để dành sức lực tu luyện thì hai đội thuyền đã bắt đầu giao tranh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui