Dương Thần

Chiến lợi phẩm chất thành đống lớn trên sàn thuyền, trong đó bao gồm những thanh trường cung tinh xảo, những mũi tên sắc bén, những bộ khải giáp kiên cố...
Hai nàng Hoa Lộng Nguyệt, Hoa Lộng Ảnh mang theo mấy vị tiên sinh trướng phòng liên tục kiểm kê những chiến lợi phẩm này, sau đó ghi chép lại cẩn thận rồi đưa lên cho Hồng Dịch xem qua.
- Hả? Hai mươi rương hoả tiễn? Mỗi rương hai trăm cây, tổng cộng là bốn nghìn cây hoả tiễn. Được lắm, Vệ Thái Thương lại có thể tàng trữ hoả tiễn nhiều như vậy! Hắn lấy ở đâu ra nhỉ?
Hồng Dịch sau khi xem xong liền đưa bản báo cáo cho Thiện Ngân Sa đang ngồi bên cạnh, rồi tiện tay lấy một mũi tên từ trong rương ra.
Mũi hoả tiễn này có chiều dài như những mũi tên thông thường, thế nhưng lại được chế tạo bằng sắt, trên thân tiễn được phủ một lớp bột phấn màu hồng rất dày. Từ lớp bột phấn màu hồng thoáng tản ra mùi hoả dược nồng nặc.
Hồng Dịch cũng có hiểu biết sơ qua về hoả dược, trong Thảo Đường Bút Ký cũng có vài chỗ nhắc về công dụng của hoả dược cũng như cách chế tác. Lớp bột phấn trên thân những cây hoả tiễn này, sau khi đánh lửa ở đầu mũi tên, rồi dùng cung bắn đi, khi lửa bén hết toàn bộ lớp bột phấn thì hoả dược bên trong sẽ phát nổ, tạo thành lực sát thương dữ dội.
Xích Truy Dương cũng cầm một cây hoả tiễn lên, thử dùng một khối sắt quẹt qua, sau đó dùng cung bắn ra, ầm một tiếng, không ngờ cây tiễn lại phát nổ ngay tại cự ly rất gần. May mà bản thân hắn võ công cao cường nên cũng không bị thương tổn gì cả.
- Thứ hoả tiễn này đích thật cần phải được luyện tập một cách chuyên môn, nắm rõ đặc tính của hoả dược thì mới có thể phát huy được uy lực, nếu không e rằng Đại Kiền đã sớm thống nhất thiên hạ rồi.
Xích Truy Dương cảm thán nói.
Hồng Dịch nhìn thấy trong rươn còn có rất nhiều thuốc bột chống ẩm liền lấy tay sờ sờ qua.
- Những thứ bột chống ẩm này không biết cách phối chế ra sao, so với thuốc bột chống ẩm của chúng ta thì hữu dụng hơn nhiều.
Tác chiến trên biển, cung tiễn cực kì có ưu thế, tuy nhiên trên biển không khí ẩm ướt, cũng tiễn dễ thấm nước, vì vậy bột chống thấm là thứ rất cần thiết.
- Những thứ thuốc bột chống thấm này có đặc tính rất đặc biệt, chỉ có Phương Tiên đạo mới có công thức phối chế.
Hoa Lộng Ảnh nói.
- Ngân Thương tổng hội vẫn muốn có được công thức này.
- Bỏ đi.
Hồng Dịch đi về phía trước, cầm một thanh trường đao vỏ da cá mập, kiểu dáng giống y như Toái Diệt đao. Hắn rút ra, thân đao hiện ra tầng tầng lớp lớp băng liệt văn lóng lánh, trên thân đao còn khắc hai chữ 'Cự Lộc'.
- Cự Lộc đao?
Xích Truy Dương nói:
- Đây một trong mười đại danh đao do luyện đao đại sư Nguỵ Dã Tử thời Đại Chu luyện chế ra, sắc bén vô cùng, có thể cắt ngọc bổ đá.
- Không sai. Hiện giờ Hồng Hi cũng sở hữu một trong mười đại danh đao là Trấn Ngục.
Hồng Dịch nghĩ trong lòng.
Thanh Cự Lộc đao này chính là binh khí của Vệ Liên Thành.
Nhị công tử của Vệ gia tất nhiên sẽ phải dùng đao tốt.
- Lôi Liệt! Thanh Cự Lộc đao này ta ban cho ngươi! Ngoài ra ta còn ban thưởng cho ngươi một bộ ô kim cà sa! Từ ngày mai, ngươi sẽ bắt đầu tu luyện Lôi Ngục đao kinh!
Hồng Dịch sai người mang thanh Cự Lộc đao và một bộ ô kim cà sa cho Lôi Liệt.
- Đa tạ công tử!
Lôi Liệt vui sướng vô cùng.
- Ngoài ra, mỗi người các ngươi được thưởng một bộ ngân sa giáp, một kiện ô kim cà sa, có hai bộ bảo y này cùng mặc trên người thì ngay cả hoả tiễn hay bất cứ thứ bảo đao nào cũng không thể thương tổn các ngươi được.
Hồng Dịch nói với đám cao thủ xung quanh.
Lần này hắn thu được hai mươi bộ ô kim cà sa, bốn mươi bộ ngân sa giáp, đủ để phân phát cho thủ hạ cao thủ dưới trướng, tất cả đều được trang bị đầy đủ.
- Công tử, Vệ Liên Thành đã được đưa tới.
Đúng lúc này, bốn người gồm Tiểu Mục, Trầm Thiết Trụ, Văn Phi Yên áp giải Vệ Liên Thành tới trước mặt Hồng Dịch.
Vị nhị công tử của Vệ tổng đốc này trông rất giống với Vệ Lôi, thế nhưng trên mặt hắn không có chút kinh hãi nào, thần tình tự nhiên, thể hiện một con người thâm trầm khó lường.
Tư thái như vậy cũng khiến cho Hồng Dịch thầm giật mình, hắn biết vị nhị công tử của Vệ gia này cũng không đơn giản.
- Hồng công tử, công tử chỉ cần thả ta ra, ta sẽ lập tức hạ lệnh cho toàn bộ một trăm tên Ám Vệ tử sĩ thề độc gia nhập dưới trướng của công tử. Hơn nữa hai mươi bốn tay Thiên Đao vệ, thống lĩnh của Thuỷ Quỷ doanh, Nhân Hùng vệ cũng sẽ lập tức thề sống chết đi theo công tử.
Vừa nhìn thấy Hồng Dịch, Vệ Liên Thành liền lập tức nói một cách tự nhiên.
- Võ công của Vệ công tử cũng không tệ, đã luyện đến cảnh giới tiên thiên đỉnh cấp rồi đấy! Nhưng bản Lôi Ngục đao kinh này khi luyện sẽ gây thương tổn cho cơ thể, cũng không phải là thứ võ công tốt cho lắm, không biết tuyệt học gia truyền của gia môn công tử là gì?
Hồng Dịch đứng dậy, bước tới hai bước, nhìn chằm chằm vào Vệ Liên Thành, không tỏ ra động tâm trước lời nói của hắn.
Ba mươi ba tiên thiên cao thủ của Vệ gia, tuy rằng là một miếng thịt béo bở, nếu như tiếp nhận thì chắc chắn thực lực của Hồng Dịch sẽ tăng lên rất nhiều, nhưng rõ ràng tình huống này khó có thể thành hiện thực. Thu nhận đám cao thủ vốn trung thành sống chết với Vệ gia này chẳng khác mang theo khối thuốc nổ chậm bên người, bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát.
Tâm tư của Hồng Dịch rất thông minh nhạy bén chẳng khác nào thuỷ tinh, làm sao hắn không nhận ra được Vệ Liên Thành đang bày trò với mình.
Nhưng Hồng Dịch cảm thấy rất hứng thú với Vệ gia, Lôi Liệt tuy rằng là quản gia của Vệ gia, nhưng cũng không biết được những bí mật chân chính của gia tộc này.
Vệ gia hiện giờ là tử địch của hắn, nếu không hỏi một cách rõ ràng, nắm giữ triệt để bí mật bên trong thì Hồng Dịch sẽ không thể yên tâm được. Lỡ ra đối phương còn con bài bí mật bên trong, sau này tung ra đối phó thì khi ấy mình chết là cái chắc.
Đối với công pháp tu luyện của Vệ gia, Hồng Dịch cực kì có hứng thú muốn biết.
Vệ Liên Thành nhìn Hồng Dịch, ánh mắt chợt loé lên:
- Vệ gia chúng ta vốn không phải là họ Vệ, mà là họ Công Dương, chính là con cháu của Vân Mông đao thánh Công Dương Ngu. Họ Vệ chính là do tiên đế ban thưởng xuống.
- Cái gì?
Hồng Dịch chấn động mạnh trong lòng, không ngờ tổng đốc Nam Châu suốt ba mươi năm lại là người Vân Mông.
- Vệ Liên Thành lại có thể mang bí mật trọng yếu này nói cho ta biết sao? Xem ra hắn thật sự đang kéo dài thời gian rồi.
Tâm niệm xoay chuyển, Hồng Dịch cười cười:
- Chuyện này cũng không đáng là gì, trong sử sách có ghi lại, Võ đế tiền triều cũng từng bắt vương tử của các nước khác làm tù binh chăn ngựa, sau đó dần dần được thăng chức làm đại tướng quân. Mặc dù bị người đời dị nghị nhưng cũng không phải không có điều này.
- Còn điều này nữa, không biết Hồng công tử có biết không? Thật ra cha ta vốn có một biệt hiệu khác là Thánh Thủ Thiên Đao, từng làm đội trưởng của Càn Khôn Long Vệ, đây là một đội thị vệ bí mật của tiên đế, lão nhân gia cũng là một võ thánh đấy.
Vệ Liên Thành liên tục mang những điều cơ mật nói ra, chẳng khác nào những thứ bí mật này rẻ tiền như bùn đất.
- Hả? Vệ Thái Thương lại có thể là võ thánh...Sao có thể như thế được!
Từ những lời này, Hồng Dịch tìm ra được rất nhiều tin tức, trong lòng cũng cảm thấy thầm kinh hãi, thế nhưng khuôn mặt không lộ ra bất cứ cảm xúc nào.
- Nếu như vừa là con cháu của Công Dương Ngu, vừa là thị vệ bí mật của tiên đế thì có thể đạt tới cảnh giới võ thánh cũng không có gì đáng ngạc nhiên lắm. Thế nhưng ta ở Ngọc kinh sao chưa từng nghe qua về đội Càn Khôn Long Vệ nhỉ?
- Càn Khôn Long Vệ chính là hộ vệ của hoàng đế, bảo vệ lăng mộ của hoàng tộc, là những hộ vệ thần bí nhất. Các đại thần nội các, bộ binh thượng thư, thậm chí là cả hoàng tử hay các thân vương đều không biết. Thế nhưng ta lại biết, nếu như Hồng công tử mang chuyện của Càn Khôn Long Vệ nói cho Ngọc thân vương, thì công lao này....
Vệ Liên Thành nhìn sắc mặt của Hồng Dịch, thản nhiên nói.
- Ngọc thân vương tất nhiên cũng không biết chuyện này...hơn nữa loại chuyện này ta cũng không muốn nghe.
Hồng Dịch hơi dựa lưng về thân ghế phía sau một chút để thư giãn. Tuy rằng hắn rất muốn biết nội tình của Càn Khôn Long Vệ, muốn tìm hiểu xem bên trong có những cao thủ thế nào, phân bố ra sao, nhưng hắn không thể hiện ra trước mặt Vệ Liên Thành.
- Vậy Hồng công tử nhất định muốn tìm hiểu xem võ công mà phụ thân ta tu luyện đúng không? Ngoài ra chắc hẳn cũng muốn biết thái tử gia tu luyện vũ kỹ gì? Tại sao năm đó Thái Thượng đạo lại ám sát Thái tông, cao tông đúng không?
Vệ Liên Thành tiếp tục nói.
- Quả nhiên là Thái Thượng đạo ám sát hai vị tiên đế thái tông, cao tông.
Hồng Dịch hoảng sợ trong lòng. Loại chuyện ám sát hoàng đế như thế này quả thực quá mức kinh khủng. Hồng Dịch tuy gan lớn cũng không dám nghĩ đến.
- Vì sao?
- Bởi vì thái tông, cao tông đều tu luyện đạo thuật, đồng thời tu vi rất cao thâm, đã đến cảnh giới quỷ tiên, có thể đoạt xá chuyển kiếp! Từ thời thượng cổ đến nay, hoàng đế chỉ có thể luyện võ công, không được phép tu đạo. Thái Thượng đạo chính là thế lực giám sát thiên hạ, hoàng đế nào tu luyện đến cảnh giới quỷ tiên thì lập tức giết ngay!
- Hoàng đế nắm giữ thiên hạ lại tu luyện đạo thuật, một khi luyện đến cảnh giới quỷ tiên thì đời đời kiếp kiếp có thể làm hoàng đế sao? Điều này không thể xảy ra. Thế nhưng trong thiên hạ để có thể giám thị hoàng quyền thì chỉ có một thế lực đặc biệt, đó chính là Thái Thượng đạo.
Thiện Ngân Sa đứng bên cạnh lạnh lùng cười.
- Thái tử gia tu luyện võ công gì? Ngươi nói như vậy, chẳng lẽ thái tử gia cũng tu luyện đạo sao?
Hồng Dich hỏi.
- Không sai, thái tử gia tu luyện chính là bí điển của Tạo Hoá đạo, Tạo Hoá Thiên Thư. Phụ thân ta cũng từng được tiên đế ban thưởng võ công của Tạo Hoá đạo.
Vệ Liên Thành nói.
- Tạo Hoá đạo? Bí tịch võ công chính gốc của Tạo Hoá đạo còn tồn tại trên thế giới này sao?
Thiện Ngân Sa vừa nghe xong liền đứng bật dậy.
- Tạo Hoá đạo là thứ gì?
Hồng Dịch hỏi.
- Thời cổ đại có rất nhiều đạo môn, Thái Thượng đạo, Thần Tiêu đạo, Ngũ Hành đạo, Huyền Âm đạo, vân vân, tất cả đều là những đạo môn cường đại. Toạ Hoá đạo chính là đạo môn thực sự có thể sánh ngang với Thái Thượng đạo, Đại Thiện Tự. Thế nhưng hơn một nghìn năm trước đã bị tông chủ của Thái Thượng đạo tiêu diệt, nhưng nghe nói tông chủ đời đó của Thái Thượng đạo cũng bị giết chết! Người trên thế gian đã sớm quên mất đạo môn này. Toạ Hoá Thiên Thư là vô thượng bảo điển sánh ngang với Thái Thượng đan kinh, Quá Khứ, Hiện Thế, Vị Lai kinh.
Thiện Ngân Sa nhìn chằm chằm vào Vệ Liên Thành.
- Ngươi mau giao Tạo Hoá Thiên Thư ra đây! Nếu không ta sẽ cho ngươi nếm sự thống khổ khi bị luyện hồn!
- Ta làm sao có được Tạo Hoá Thiên Thư, ngay cả là phụ thân ta cũng chỉ học được chút xíu mà thôi. Những thứ bảo điển này, thậm chí là tam đại kinh thư của Đại Thiện Tự e rằng cũng đều ở trong bảo khố của hoàng gia.
Vệ Liên Thành cười khổ, rồi nói:
- Vào năm Đại Kiền ta lập quốc, thu thập đủ các loại điển tịch thiên hạ vào trong bảo khố hoàng gia để viết Võ Kinh, Đạo Kinh. Nếu như Ngân Sa Vương có hứng thú thì có thể bằng vàp bản lĩnh thần thông của mình vào đó trộm sách ra, chuyện này cũng không có gì khó khăn lắm.
- Hắc hắc!
Thiện Ngân Sa cười mang theo sát khí nồng nặc:
- Tu luyện thần hồn thì không nói làm gì. Về phương diện tu luyện võ đạo, trong Tạo Hoá Thiên Thư có ghi lại phương pháp dò tìm các huyệt khiếu trên thân thể con người, các phương pháp tu luyện. Những bí pháp này so với các vô thượng điển tịch của Đào Thần đạo, Tinh Nguyên Thần miếu, thậm chí là của Huyền Thiên quán, Chân Cương môn thì phong phú hơn nhiều! Chỉ có điển tịch của Thái Thượng đạo, Đại Thiện tự mới có thể sánh ngang được.
- Đủ rồi! Vệ Liên Thành, ngươi không cần nói những lời mê hoặc lòng người như vậy! Nếu thế ngươi mang võ công của Tạo Hoá đạo giao ra cho ta!
Hồng Dịch ngẩng đầu lên nói.
- Ta làm gì có!
Vệ Liên Thành mỉm cười:
- Ở Vệ gia, ta cũng không được phụ thân sủng ái, kẻ được phụ thân sủng ái nhất chính là Vệ Lôi. Ngay cả Toái Diệt đao, Lôi Ngục đao kinh đều truyền cho hắn. Sau khi hắn trưởng thành, một ít võ công của Tạo Hoá đạo cũng nói sẽ truyền lại cho hắn. Hồng công tử, công tử cũng là thứ tử của Hồng gia, đối với cảnh ngộ của ta hẳn công tử cũng hiểu rõ phần nào.
- Sở dĩ lần này ta đầu hàng công tử, lại nói cho công tử nhiều bí mật như vậy thực chất chính là không muốn đối nghịch với Hồng công tử. Hồng công tử, công tử giết chết Vệ Lôi, tuy rằng cùng ta có thù giết đệ, thế công tử đặt mình trong hoàn cảnh của ta, nếu như có người giết chết Hồng Khang, Hồng Hi thì Hồng công tử có đi giết hắn hay không? Công tử có thể hận hắn hay không?
Vệ Liên Thành dẻo miệng nói, tận lực thể hiện rằng mình và Hồng Dịch không có chút cừu hận gì.
- Thù giết đệ, không đội trời chung. Ngươi nên biết rằng, thù hận giữa chúng ta, vốn đã không thể hoá giải được. Ta không thể thu nhận ngươi vào dưới trướng, cũng như không thể tha mạng cho ngươi. Thế nhưng hiện giờ ngươi đã nói như vậy, ta thật sự không thể xem xét lại.
Hồng Dịch hắc hắc cười.
- Không sai, đặt mình trong hoàn cảnh của người khác, ta dám chắc công tử sẽ không giết chết ta.
Vệ Liên Thành nói.
- Tốt, ngươi viết công pháp tu luyện của Vệ gia ra, ngươi không biết võ công của Tạo Hoá đạo thì ta cũng không ép buộc ngươi nữa. Thế nhưng phương pháp luyện thể của đao thánh Công Dương Ngu cũng như những thế lực và cao thủ bí mật của Vệ gia ngươi đều phải viết ra cụ thể. Hơn nữa còn có những bí mật của Thái tử ngươi cũng phải ghi rõ ra. Ta cho ngươi ba canh giờ, sau khi viết xong, làm cho ta một việc, khi đó ta sẽ chân chính tín nhiệm ngươi.
Hồng Dịch đã sớm có chủ ý trong lòng.
- Mang giấy bút lại đây!
- Cho những người này tập trung trên hai mươi chiếc thuyền ngoài kia.
Sau đó binh lính thủ hạ của Hồng Dịch tập trung hai mươi chiếc khoái thuyền lại rồi cho đám cao thủ Thiên Đao vệ, Ám Vệ tử sĩ, Nhân Hùng vệ lên những chiếc thuyền này, xung quanh hai mươi chiếc khoái thuyền đều có hàng đàn cá mập bao vây.
Ba canh giờ trôi qua, hiện giờ đã là buổi chiều!
Vệ Liên Thành múa bút thành văn, viết đủ ba canh giờ, ghi lại rất nhiều hoạ đồ, văn tự, ngoài ra còn có vô số tin tức tình báo.
- Hả? Chân Võ Thánh Thể? Là phương pháp luyện thể của võ thánh sao? Phương pháp hô hấp này sao có nhiều điểm tương đồng với Thiên Xà Xạ Tức pháp và Linh Quy Thổ Tức pháp thế nhỉ? Chúng hỗ trợ lẫn nhau sao?
Hồng Dịch nhìn võ công do Vệ Liên Thành ghi lại, thầm nghĩ trong lòng.
Phương pháp hô hấp ghi lại trong đó không ngờ lại có chút tương tự với Thiên Xà Xạ Tức pháp và Linh Quy Thổ Tức pháp, dường như giống một món canh thập cẩm thì phải.
- Công Dương Ngu năm đó là một kẻ mê võ thuật. Hắn đã từng bàn luận võ thuật với Thiên Xà Vương, thậm chí còn trao đổi cách nhìn về võ đạo với tông chủ Thái Thượng đạo là Mộng Thần Cơ. Đây chính là những kiến giải cao thâm tinh tuý của hắn đối với huyệt khiếu cũng như võ đạo.
Thiện Ngân Sa lặng lẽ đứng bên cạnh Hồng Dịch nói:
- Một vài tuyệt đỉnh cao thủ đạo thuật cũng đều muốn đạt tới cảnh giới nhân tiên, phấn toái chân không. Truyền thuyết kể lại rằng, sau khi qua chín tầng lôi kiếp, luyện thành dương thần, võ đạo nát bấy chân không, hai thứ đó hợp làm một thì có thể siêu thoát, đến bờ bên kia của miền cực lạc. Tiếc là, cao thủ đạo thuật tu luyện võ công, tối đa chỉ có thể đến cảnh giới võ thành, không hi vọng đến được nhân tiên. Ngay cả là Mộng Thần Cơ cũng không có khả năng mang thân thể luyện thành nhân tiên.
- Chân Võ Thánh Thể chính là phương pháp luyện thể cường hãn nhất từ thời xa xưa. Lôi Ngục đao kinh của ông tổ của ta là thứ võ công phá huỷ thân thể của bản thân, từ đó bộc phát ra lực lượng cường đại. Cả đời ông tổ của ta thi triển Lôi Ngục đao kinh rất nhiều, thế nhưng thân thể không hề tổn hại chút nào. Ngay cả Thiên Xà vương cũng nói ông tổ của ta là đệ nhất nhân ngay dưới dương thần. Bản Chân Võ Thánh Thể này chính là do ông tổ của ta thông qua nhiều lần thảo luận với các cao nhân trong thiên hạ, thu nạp sở trường của trăm nhà mới sáng chế ra.
Vệ Liên Thành nói, trong mắt loé lên một tia quỷ dị.
- Thảo nào, từ trước đến giờ ta vẫn cố dung hợp Thiên Xà Xạ Tức pháp và Linh Quy Thổ Tức pháp nhưng không thể thành công. Không ngờ Công Dương Ngu đã sớm làm được điều này. Kinh nghiệm võ đạo của ta so với hắn của thực là một trời một vực.
Hồng Dịch thầm nghĩ.
- Đây là tư liệu của Vệ gia chúng ta cũng như tư liệu của Thái tử.
Vệ Liên Thành nói với Hồng Dịch:
- Hồng công tử, những thứ này ta đã làm xong. Công tử còn muốn ta làm việc gì nữa thì mới có thể tin tưởng ta?
- À? Ngươi chỉ cần làm một chuyện này thì ta lập tức tín nhiệm ngươi!
Hồng Dịch khẽ cười:
- Ta trước tiên phế võ công của ngươi đi, sau đó ngươi sai đám thuộc hạ của ngươi thần phục ta. Cuối cùng, ta còn muốn áp giải ngươi về Ngọc kinh thành, giao nộp cho vương gia các thứ sổ sách, nói rõ về việc Vệ Thái Thương cấu kết với thị vệ trưởng Hạnh Vũ Tiên của Vân Mông Kim Lang Quân, mưu sát hải tướng triều đình, tư tàng hoả tiễn. Không phải ngươi vốn bất mãn với Vệ Thái Thương sao? Như vậy cũng là vì đại nghĩa mà không quản tình thân. Hắn tích trữ hoả tiễn, cấu kết với ngoại nhân, về tình về lý đều khó thoát khỏi phép nước.
- Ngươi!
Vệ Liên Thành trăm triệu lần không ngờ rằng Hồng Dịch lại có thể nghĩ ra một chiêu thâm độc đến như vậy!
- Hừ! Không muốn sao? Ta đã sớm biết rằng ngươi là kẻ thâm độc âm trầm, làm sao có thể tin được ngươi?
Hồng Dịch ha ha cười:
- Ngươi không dám làm việc này, còn muốn được ta tín nhiệm sao? Người đâu, phế hắn cho ta!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui