Dương Thần

Sau khi thiêu đốt hoàn toàn thần Hắc Đế xong, những kinh văn do hỏa diễm phật đà hóa thành cũng tiêu tán trong không khí.
- Tiểu tử, ngươi không làm được gì ta đâu! Thần hồn của ngươi bây giờ cũng tổn thương không phải là nhẹ! Hừ! Lôi kiếp cao thủ cũng chỉ đến thế là cùng! Ngươi để cho tiểu nha đầu bên cạnh xuất thủ luôn đi! Để lão mẫu ta xem xem hai đại cao thủ lôi kiếp rốt cuộc lợi hại đến thế nào?
Vô Sinh lão mẫu cùng Hồng Dịch liên tục đấu pháp hai lần, bằng vào hai vòng ánh sáng biến thành thần Xích Đế và thần Hắc Đế ngăn cản lại Đại Uy Thiên Long Bồ Tát cùng Hỏa Diễm Phật Đà của Hồng Dịch. Lão bà này dường như cũng thăm dò được bản lĩnh của Hồng Dịch, vì thế lòng tin tăng lên khá nhiều, chép miệng phát ra tiếng cười quái dị, ánh mắt hung hăng nhìn Hồng Dịch, thân thể vẫn lơ lửng giữa không trung, không còn ý định bỏ chạy nữa.
- Đại ngôn bất tàm! (nói khoác mà không biết ngượng)
Hồng Dịch chỉ nói bốn từ này rồi lập tức vung tay lên.
Trong thoáng chốc, bốn phía đông, tây, nam, bắc cùng vị trí trung tâm là Vô Sinh lão mẫu bỗng nhiên xuất hiện năm pho tượng ma thần. Một pho tượng là Dạ Xoa vương, một pho tượng là La Sát vương, một pho tượng là Tu La vương, một pho tượng là Kim Cương vương, còn ở trên đỉnh đầu của Vô Sinh lão mẫu là Hủy Diệt Minh vương, thân hình vàng kim, tựa như phật Thích Ca, từ con mắt thứ ba ở mi tâm lóe lên nộ hỏa, khiến cho người ta lúc nào cũng cảm nhận được một cỗ phẫn nộ có thể hủy diệt thiên địa.
- Đây là thứ gì? Dạ Xoa vương! La Sát vương!
Năm đại ma thần vừa xuất hiện, Vô Sinh lão mẫu thoáng sửng sốt, sau đó dường như cũng nhận thức được năm đại ma thần này rốt cuộc là thứ gì.
- Ha ha ha ha! Những ma thần này cùng lắm chỉ là những ảo ảnh do thần niệm của ngươi hóa thành mà thôi. Chỉ như vậy mà cũng dám sánh ngang với ngoại thân của ta sao! Thật nực cười! Vừa vặn ta còn năm ngoại thân có thể sử dụng được, để ta cho ngươi nếm thử xem mùi vị thế nào, cho ngươi biết thế nào là thân ngoại chi thân chân chính!
Vô Sinh lão mẫu trong lúc ha ha cười to thì năm vòng ánh sáng còn lại phía sau gáy bay thẳng lên bầu trời, hóa thành năm pho tượng thần linh có hình dáng của đế vương. Năm pho tượng thần linh hình đế vương này vừa xuất hiện liền tản ra một cỗ lực lượng khổng lồ không thua kém gì quỷ tiên.
Chỉ bằng sự dao động của một tia thần niệm, năm pho tượng thần linh trong hình dạng đế vương này có thể hoàn toàn đè bép năm đại ma thần. Mà ngay cả phẫn nộ niệm của Hủy Diệt Minh Vương ở vị trí trung tâm cũng không cường đại như năm thần linh đế vương này.
Dù sao Hồng Dịch cũng chỉ có một thần hồn, cho dù phân tách thành năm đại ma thần thì chẳng qua cũng chỉ là tách ra làm năm phần lực lượng xuất ra bên ngoài mà thôi.
Thế nhưng bảy phân thân của Vô Sinh lão mẫu thì hoàn toàn khác biệt. Mỗi một phân thân đều là một thân thể tồn tại riêng biệt, tách riêng khỏi bản thân của Vô Sinh lão mẫu. Mỗi pho tượng thần linh này có lực lượng tương đương với một quỷ tiên.
Thần hồn của Hồng Dịch mặc dù cường đại, thế nhưng thần hồn phân tách làm năm cỗ thần niệm khác nhau, lực lượng của mỗi cỗ thần niệm cũng không mạnh như một quỷ tiên được.
Tuy nhiên đấu pháp cũng không phải là so sánh sự cường đại của thần hồn lực. Thần niệm của ai dao động kịch liệt hơn thì kẻ đó mới có cơ hội chiến thắng.
Nhìn thấy Vô Sinh lão mẫu xuất ra năm vòng ánh sáng pháp thần, muốn cùng mình phân cao thấp, trên mặt Hồng Dịch liền xuất hiện một nụ cười, đưa tay ra chộp vào giữa khoảng không, trông giống như đang bóp nát một quả trứng gà vô hình.
Năm đại ma thần xoáy tròn một cách điên cuồng, chấn động mãnh liệt, cuối cùng vỡ vụn, lực lượng tâm ma khổng lồ bị nghiền nát liền hóa thành một vũng lốc xoáy khổng lồ, phủ xuống đỉnh đầu của Vô Sinh lão mẫu.
Linh Hồn Qua Toàn!
Linh Hồn Qua Toàn chính là Hồng Dịch lấy tâm ma trong Quá Khứ kinh cùng tâm ma trong Huyền Âm kinh mà kết hợp lại, sáng tạo ra một chiêu thức độc đáo, có thể nói là thiên thượng địa hạ, cận thử nhất phân (trên trời dưới đất gần như chỉ có một). Một khi thi triển ra có thể khiến cho thần hồn lực của bản thân tăng lên dữ dội, đồng thời mang thần hồn còn đang sống sờ sờ của địch nhân hút vào bên trong, nghiền nát thành bụi phấn.
Ngay cả Tinh Nhẫn hòa thượng dùng thân phận võ thánh của lão cũng không thể không thừa nhận rằng, nếu như Hồng Dịch toàn lực thi triển linh hồn qua toàn phủ xuống đầu của lão thì lão cũng khó có thể bảo vệ thần hồn không thất thủ được.
Đây là thủ đoạn đạo thuật mà ngay cả võ thánh cũng phải kiêng kỵ.
Uy lực của chiêu này tự nhiên đứng nhất nhì trong các thủ đoạn đạo thuật công kích rồi.
- Đây là thủ đoạn gì vậy!
Trong khoảnh khắc khi bị linh hồn qua toàn phủ xuống, Vô Sinh lão mẫu bỗng cảm nhận thấy một cỗ lực hút không thể kháng cự được, linh hồn và thân xác như bị chia lìa, hồn phách không thể hợp lại với thần niệm trong đầu, từ trong tâm dần dần bốc lên phía trên, càng lúc càng kịch liệt.
Linh hồn của mụ ta càng lúc càng rục rịch chộn rộn, chỉ trực hướng lên phía vòng lốc xoáy mà bay đi.
Đồng thời năm đế vương thần linh do các vòng ánh sáng hóa thành cũng mở to mắt nhìn về phía vòng lốc xoáy khổng lồ trên bầu trời, ánh mắt của bọn chúng đều xám xịt lại.
Thân thể của bọn chúng cũng không ngừng chao đảo, từng luồng từng luồng ánh sáng rực rỡ từ trên thân thể của bọn chúng cũng bị hút ra, rồi lao thẳng vào vòng lốc xoáy linh hồn.
Cùng lúc đó thân thể của bọn chúng càng lúc càng loãng đi.
Chỉ trong mấy nhịp hô hấp, đám thần linh năm màu do năm vòng ánh sáng hóa thành cũng mờ nhạt đi khá nhiều.
- Tất nhiên ngươi không thể nhận ra thủ đoạn này rồi! Tuy nhiên chờ ta bắt được ngươi rồi, trong lúc thẩm vấn sẽ nói cho ngươi biết!
Thanh âm của Hồng Dịch từ trong vòng nước xoáy truyền ra.
Lúc này hắn đã hoàn toàn khống chế được một chiêu linh hồn qua toàn này, vận dụng vô cùng thuần thục.
- Bảy phân thân này của ngươi quả thật cũng lợi hại đấy. Thế nhưng dù sao chúng cũng chỉ là vật chết, không ngưng tụ lại thành ý thức thật sự. Những thứ này vốn được ngươi khống chế, đạo thuật của ngươi càng mạnh thì bảy pho tượng thần linh này uy lực càng mạnh, tiếc rằng lực lượng bản thân của ngươi thật sự quá kém cỏi, không điều khiển được bảy pho tượng thần linh này. Hay là để ta sau khi thu lại bảy tôn thần linh này rồi luyện thành pháp bảo, lúc đó ngươi sẽ biết được thần linh chân chính do hương hỏa tín ngưỡng ngưng tụ thành rốt cuộc được sử dụng như thế nào !
Trong lúc nói chuyện, thần niệm của Hồng Dịch rung lên, uy lực của vòng lốc xoáy linh hồn tiếp tục gia tăng!
Hắn đã sớm nhận ra rằng, bảy tôn thần linh này uy lực mặc dù lớn thế nhưng lại thiếu hỏa hầu, còn chưa ngưng tụ lại ý thức của bản thân, hoàn toàn không giống như Hắc Thiên Ma Thần cùng Đại Phá Hư Thần của Huyền Thiên quán.
Lúc trước, khi một mình tiêu diệt Hắc Thiên Ma Thần trong Hoàng Tuyền Võng tại Mãng Hoang, phân thân của Hắc Thiên Ma Thần còn để lại một câu uy hiếp với Hồng Dịch "Ta nhớ kỹ người rồi!"
Còn bây giờ, năm tôn thần linh này quả thực chẳng khác gì tượng gỗ, trong lúc Vô Sinh lão mẫu bị công kích, ánh mắt của chúng trở nên xám xịt. Những thứ này khi không có chủ nhân thao túng thì cũng không chủ động xông lên ngăn cản.
Linh hồn qua toàn của Hồng Dịch trong lúc hấp thụ những tia khí tức còn sót lại của năm tôn thần linh này cũng cảm nhận được những thần niệm tín ngưỡng cuồng nhiệt khổng lồ trên thân thể của bọn chúng. Bằng vào trực giác của bản thân, Hồng Dịch hiểu được rằng, mình có thể mang những tôn thần linh này hoàn toàn luyện chế thành pháp bảo!
Hơn thế nữa, kiện pháp bảo này chắc chắn cường đại vô cùng, vượt qua những thứ pháp bảo khác như Hám Thiên cung, Vô Cực tiễn!
Loại thần linh này chính là thứ bảo bối tốt nhất của người tu đạo.
- Vô Sinh lão mẫu, ngươi đừng nên phản kháng nữa làm gì! Bằng vào bản lĩnh của ngươi, có phản kháng nữa cũng phí công vô ích mà thôi! Trừ phi ngươi có thể bất ngờ đột phá cảnh giới quỷ tiên, sau đó một lần nữa khống chế lại bảy tôn thần linh này, lúc ấy may ra còn có thể đánh với ta một trận nữa. Tuy nhiên cuối cùng cũng chỉ có một kết cục là thất bại mà thôi.
Lúc này Hồng Dịch đã hoàn toàn khống chế được cục diện.
- Bảy thần hợp nhất! Chân Không Đại Thủ Ấn!
Trước nguy cơ hiện tại, Vô Sinh lão mẫu rít lên một lanh lảnh chói tai, nghe giống hệt như tiếng chim cú kêu đêm, khiến cho người ta nghe thấy mà sợ đến vỡ mật.
Cùng lúc đó, hai vòng ánh sáng còn lại ở phía sau gáy của mụ ta cũng lập tức phóng lên trời, sau đó kết hợp với năm tôn thần linh đang chao đảo muốn tan biến giữa không trung.
Bảy vòng ánh sáng thần linh trong lúc quyện vào nhau liền lập tức phát sinh biến hóa.
Một bàn tay khổng lồ từ trong bảy vòng ánh sáng bay vụt ra, trên bàn tay này có bảy luồng ánh sáng rực rỡ sắc màu vây quanh.
Bàn tay này vừa xuất hiện, bất kể là Hồng Dịch hay đại kim chu, dường như đều có một thứ cảm giác hít thở không thông, không gian bốn phía xung quanh giống như bị ngưng đọng lại rồi dần dần siết chặt vào bên trong.
Hiện tượng này giống hệt như bị giam cầm vào trong một thế giới cực kì chật hẹp, đồng thời toàn bộ thế giới này vẫn không ngừng thu nhỏ lại, tựa như muốn nghiền nát con người bên trong thành hư vô.
Bàn tay này xuất hiện vừa vặn lao thẳng vào trung tâm của vòng lốc xoáy, rồi co lại thành trảo!
Cả vùng lốc xoáy linh hồn mãnh liệt rung động, tốc độ xoáy tròn dữ dội dường như cũng chậm hẳn lại.
Bàn tay khổng lồ bảy màu này vừa co lại thành chưởng lập tức khiến cho lốc xoáy linh hồn rung chuyển dữ dội! Nhất là trong lúc rung chuyển, toàn bộ vòng lốc xoáy bị đánh nẩy bật lên, tiếp đó ầm ầm tiêu tán.
Linh Hồn Qua Toàn bị Chân Không Đại Thủ Ấn cương ngạnh phá hủy.
- Ha ha ha ha ha, ha ha ha ha!
Vô Sinh lão mẫu cười một cách điên cuồng, trong tiếng cười the thé chói tai của mụ ta mang theo sự đắc ý vô cùng.
Mụ ta không thể không đắc ý được, bởi lẽ mụ ta vừa mới đánh bại một cao thủ lôi kiếp.
- Tiểu tử, ta phá thần hồn của ngươi xong, bây giờ sẽ bắt thân thể của ngươi, hay là ngươi chuẩn bị thi giải luôn đi cho kịp! Tuy nhiên ngươi cũng không cần lo lắng, vào lúc ngươi suy yếu nhất khi đang thi giải, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu! Ta sẽ không để cho ngươi thi giải chuyển thế thành công đâu!
Vừa cười Vô Sinh lão mẫu vừa điều khiển Chân Không Đại Thủ Ấn lao nhanh về phía thân thể của Hồng Dịch đang đứng trên nóc nhà.
- Hừ!
Đột nhiên, một tiếng hừ lạnh đầy khinh thường từ giữa hư không truyền lại. Lốc xoáy linh hồn vừa bị đánh tan liền lập tức xuất hiện trên đỉnh đầu của Hồng Dịch, vù một cái lập tức ngăn lại Chân Không Đại Thủ Ấn đang điên cuồng đè xuống.
Linh Hồn Qua Toàn vừa xuất hiện này, lực lượng còn khổng lồ hơn cả lúc trước!
Chân Không Đại Thủ Ấn vốn vừa đánh nát một vòng lốc xoáy linh hồn, lực lượng bị tiêu hao không ít, bây giờ lại bị một vòng lốc xoáy khác lớn hơn bao phủ xuống, như vậy sao có thể chạy thoát được nữa!
Trong lúc vùng vẫy kịch liệt, Chân Không Đại Thủ Ấn sặc sỡ sắc màu liền rơi vào trong lốc xoáy linh hồn, chẳng khác nào đá chìm đáy biển, lại vừa giống như một con thuyền lớn lọt vào miệng của loài hải thú, thoáng chốc liền biến mất không thấy đâu.
- Sao có thể như vậy được! Không thể nào! Thần hồn của ngươi không phải mới bị ta đánh nát rồi sao? Không một ai có thể dưới một kích của Chân Không Đại Thủ Ấn mà còn có thể khôi phục lại thần hồn được! Tại sao ngươi có bản lĩnh cao cường đến như vậy? Rốt cuộc ngươi là ai! Ngươi không thể nào có bản lĩnh thần thông như vậy được!
Hai mắt của Vô Sinh lão mẫu như muốn rớt khỏi tròng, nhìn chòng chọc vào linh hồn qua toàn của Hồng Dịch vừa mới xuất hiện lại, thôn phệ Chân Không Đại Thủ Ấn của mụ ta. Lúc này mụ ta cảm thấy bản thân đã hoàn toàn thất bại.
Tuy nhiên từ đầu đến cuối mụ ta vẫn không thể nghĩ ra được, tại sao mới vừa rồi Chân Không Đại Thủ Ấn đã đánh nát thần hồn của đối phương, thế nhưng thần hồn của đối phương lại giống như chưa hề có chuyện gì xảy ra, lại có thể ngưng tụ như cũ.
Phải biết rằng kể cả là cao thủ cấp lãnh tụ, trưởng lão của Chính Nhất, Phương đạo, thậm chí là tông chủ Cơ Thường Nguyệt cũng vô cùng kiêng kỵ trước chiêu Chân Không Đại Thủ Ấn này, tuyệt đối không dám cho thần hồn xuất khiếu để cho Chân Không Đại Thủ Ấn đánh vào một cái.
Mặc dù Vô Sinh lão mẫu cũng biết rằng, Chân Không Đại Thủ Ấn của bản thân chẳng qua mới luyện được bảy thành, còn chưa luyện đến trình độc chín thần hợp nhất.
Vô Sinh kinh chân chính, khi luyện đến cảnh giới tối cao, phía sau gáy có chín vòng ánh sáng, trong khi đó mụ ta chỉ có bảy vòng. Tuy nhiên, chỉ với bảy vòng ánh sáng thì Chân Không Đại Thủ Ấn cũng đủ để đánh cho một quỷ tiên hồn phi phách tán, ngay cả lôi kiếp cao thủ cũng phải tạm thời lánh phong mang.
- Ngươi cho rằng chỉ bằng vào chút đạo thuật cỏn con đó mà có thể làm gì được ta sao?
Hồng Dịch đưa tay lên, vạch ra một đường, lập tức một vết nứt hiện ra giữa hư không. Từ trong vết nứt này hiện ra một thế giới khác trong suốt óng ánh sắc xanh.
- Tiểu thiên thế giới!
Vô Sinh lão mẫu một lần nữa kinh hãi, đứng chết chân tại chỗ.
- Không sai, chính là tiểu thiên thế giới! Ngươi đi vào đi, còn đứng đực ra đấy làm gì! Sau khi nhốt ngươi vào trong đó, ta tất nhiên sẽ có biện pháp trừng trị ngươi!
Sau khi phá hủy Chân Không Đại Thủ Ấn, Hồng Dịch liền phất tay lên, ngay lập tức một luồng gió lốc cuồn cuộn xuất hiện, cuốn lấy Vô Sinh lão mẫu vào bên trong vết nứt tản ra ánh sáng màu xanh kia.
Rất dễ nhận thấy, vết nứt tản ra ánh sáng xanh này chính là tiểu thiên thế giới bên trong Càn Khôn Bố Đại.
Chân Không Đại Thủ Ấn bị phá hủy, Vô Sinh lão mẫu cũng không còn thủ đoạn gì khác, chỉ còn biết cam chịu bị bắt giữ.
Sau khi Vô Sinh lão mẫu bị cuốn vào trong, vết nứt này lập tức biến mất, giống như từ trước đến giờ chưa hề tồn tại trên thế giới này vậy.
- Chân Không Đại Thủ Ấn thật là lợi hại. A Dịch! Nếu như vừa rồi là muội thì muội nhất định không ngăn cản được đâu.
Thân thể của đại kim chu run lên một cái rồi nói.
- Muội còn chưa luyện được bản lĩnh thần hồn bất diệt, tự nhiên không ngăn cản được rồi.
Hồng Dịch nhắm hai mắt lại, dường như đang suy nghĩ điều gì đó:
- Chân Không Đại Thủ Ấn quả nhiên là thứ đạo thuật công kích thần hồn hàng đầu của Đại Thiện tự, không ngờ lại có thể phá được linh hồn qua toàn của ta! Nếu như mụ Vô Sinh lão mẫu kia luyện tới cảnh giới quỷ tiên thì có thể hoàn toàn điều khiển được lực lượng của bảy tôn thần linh này, đến lúc đó cũng khó mà thu thập được mụ ta.
Từ trận giao chiến vừa rồi, Hồng Dịch đã chân chính chứng kiến được sự lợi hại của môn đạo thuật Chân Không Đại Thủ Ấn.
- Được rồi, chúng ta thu thập được Vô Sinh lão mẫu rồi, bây giờ trở về thôi.
Đại kim chu nói.
- Khoan đã. Còn có khách nhân khác đang đến.
Ánh mắt Hồng Dịch chợt lóe lên, nhìn về bầu trời phía bắc, là phương hướng đến Ngọc kinh.
Bỗng nhiên, trên bầu trời cách chỗ này vài dặm, một vết nứt hiện lên giữa không trung.
Một nữ tử bước ra từ trong vết nứt đó.
Nữ tử này vừa bước ra ngoài, ánh mắt liền nhìn về phía Hồng Dịch, làn môi khẽ mở ra:
- Hồng Dịch?
Tiếp đó ánh mắt của nàng nhìn về phía đại kim chu, khuông mặt lộ ra vẻ xúc động:
- Lôi kiếp quỷ tiên!
Nữ tử này chính là thánh nữ Thái Thượng đạo, Tô Mộc!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui