"Tên Hồng Dịch này khẳng định là không xong rồi, chắc chắn sẽ bị trừng phạt vô cùng nghiêm khắc."
"Đúng vậy, quay về chờ xem náo nhiệt ra sao."
"Đại phu nhân vốn không muốn lưu hắn lại, ngày hôm nay hắn lại ngang nhiên đánh nhau với huynh đệ, tuy là nói là Hồng Quế không kiểm soát ngựa, nhưng tam phu nhân cũng không phải dễ chọc vào."
"Ta lại cảm thấy kỳ quái, Hồng Dịch trước kia gặp phải chuyện gì cũng tránh né đi, hôm nay sao lại cường ngạnh chống đối để bị bắt đi."
"Chả biết, có lẽ hôm nay mất đi bản tính vốn có. Nhưng trong thoáng qua lúc Hồng Dịch đánh Hồng Quế, rất gọn gàng lưu loát, không biết chừng có luyện qua võ công đấy."
"Nói chung chuyến này hắn không xong rồi."
"Đúng , đúng."
Thấy bốn năm hộ vệ Hầu phủ tiến vào học đường, xung quanh rì rầm bàn tán.
Học sinh trong tông học đều là con em họ hàng quan hệ với Hầu phủ, cũng biết địa vị và một ít quan hệ vi diệu của Hồng Dịch trong Hầu phủ.
Nói chung, rất nhiều người cho rằng Hồng Dịch lần này không xong rồi.
"Đại phu nhân gọi ta về sao?"
Đối mặt với năm hộ vệ khuôn mặt không chút biểu tình, bên cạnh thì có đám người rì rầm to nhỏ bàn tán. Hồng Dịch cũng không biểu hiện ra chút kinh ngạc và lo lắng nào. Mà như dự liêu trước sự việc, hắn cho luồn vào tay áo, cũng không có đứng dậy, chỉ lấy tay xoa xoa ban chỉ ở đầu ngón tay một chút.
"Nhưng hôm nay ta có hẹn một vị bằng hữu, muốn đến phủ đệ làm khách. Ta còn phải đợi vị bằng hữu đó đến rồi sau đó hồi phủ vấn an đại phu nhân sau."
Hồng Dịch chậm rãi nói.
"Hẹn bằng hữu? Hầu phủ người bình thường không thê vào được, quy củ này thiếu gia cũng biết. Hơn nữa hôm này đại phu nhân tìm người. Nếu như không đến đúng lúc, hạ nhân chúng ta không dám lề mề."
Một hộ vệ nghe Hồng Dịch nói vậy, trên khuôn mặt không chút biểu tình cười nhạt nói. Hắn trong lời nói có chút khách khí nhưng không thể nghi ngờ một điều rằng nếu Hồng Dịch cự tuyệt, bọn họ sẽ động thủ.
"Người bình thường? Cũng không phải là người bình thường đâu. À? Người đã đến cửa, vừa đúng lúc, ngươi đến Quốc Tử Giám ở đối diện bên kia thay mặt ta mời Trấn Nam công chúa của Thần Phong quốc, nói là hôm nay mời nàng đến Hầu phủ làm khách. À. Ngươi mang cái ban chỉ này đi cùng, để làm bằng chứng, để tránh không đụng độ với hộ vệ của nàng."
Hồng Dịch lấy ban chỉ trong tay đưa ra, đặt ở trên bàn, quay lại nói với hộ vệ này.
"Trấn Nam công chúa muốn đến Hầu phủ!" Bốn năm hộ vệ vừa nghe đến bốn chữ Trấn Nam công chúa, trên mặt hiện ra vẻ vô cùng kinh ngạc, nhưng sau đó họ lộ ra thần tình nghi hoặc, mấy con mắt nhìn chằm chằm vào thiết ban chỉ đặt trên bàn.
Thiết ban chỉ này hình dạng kỳ lạ, trên mặt có hoa văn hình hoa cúc, đồng thời trên đó có khắc những văn tự vặn vẹo cực kì tinh tế. Đúng là văn tự của Thần Phong quốc. Mà thiết ban chỉ này đích thị là Cúc Hoa vân văn cương của Thần Phong quốc, so với hoàng kim còn quý giá hơn nhiều.
Một trong những hộ vệ cầm ban chỉ xem qua, ngẫm nghĩ hồi lâu, sau đó thấy văn tự trên mặt nhẫn, lập tức biến sắc.
"Đây thực sự là ban chỉ của Trấn Nam công chúa, lần trước Trấn Nam công chúa có ghé qua vương phủ của Vinh thân vương, đại phu nhân của vương phủ đã chuẩn bị mất vài ngày, cấp bậc lễ nghĩa chu toàn vô cùng, hoàng thượng nghe vậy đêu rất vui vẻ....Nếu như đúng thật là đến Hầu phủ chúng ta...."
Mấy người hộ vệ này nhìn nhau, một người hộ vệ nhịn không được thì thầm nói.
"Hôm nay ta có hẹn với Trấn Nam công chúa, ngươi mang ban chỉ này sang Quốc Tử Giám, nói là Hồng Dịch mời nàng. Nếu như nàng đốt đèn lồng, nghĩa là không nhận quen biết ta, thì ta chịu hết trách nhiệm. " Hồng Dịch lại nói.
"Được." Hộ vệ này ngược lại thực sự sợ chuyện tình xảy ra như vậy.
"Ngươi trở về báo với đại phu nhân chuẩn bị, ta đi Quốc Tử Giám một chuyến." Hộ vệ đầu lĩnh vội vàng nói, sau đó cầm ban chỉ, vội vàng chạy sang Quốc Tử Giám.
Khi nãy đoạn hội thoại giữa Hồng Dịch và đám hộ vệ rất nhiều người đều rướn cổ nghe thấy, bọn họ cũng không ngờ gặp phải chuyện tình như vậy.
Phong hào Trấn Nam công chúa của Thần Phong quốc cũng không phải do quốc chủ Thần Phong quốc sắc phong, mà là tự thân hoàng thượng vương triều Đại Kiền sắc phong. Năm đó Vân Mông quốc tấn công Ngọc kinh thành, từ phía nam trên biển xuất hiện một đội quân tiến đánh, Thần Phong quốc lúc đó là một nước phụ thuộc vào vương triều Đại Kiền, xuất binh cùng thủy sư của Đại Kiền đánh chặn lại, chém giết thảm liệt, một đòn đánh tan đại quân của Vân Mộng quốc.
Sau đó hoàng thượng phong thưởng, quốc chủ Thần Phong quốc vì nữ nhi còn chưa sinh ra cầu một phong hào Trấn Nam công chúa (nếu là nam tử thì phong làm Trấn Nam Vương).
Hiện giờ Trấn Nam công chúa đã thành niên, đến Ngọc kinh thành học tập, tiến cung bái kiến hoàng thượng. Hoàng thượng, thái hậu, hoàng hậu đều vô cùng yêu thích vị công chúa này, chính thức nhận làm nghĩa nữ, thân phận không phải chuyện đùa. Cho dù là đến chơi nhà vương công đại thần đi chăng nữa, phu nhân, phong quân trong phủ cũng đều phải chu toàn cấp bậc lễ nghĩa, bằng không truyền đến tai hoàng thượng, làm mất lễ nghi Đại Kiền, là vấn đề lớn đây.
Người nhà giàu rất chú trọng lễ nghi, huống chi còn là ở trước mặt công chúa ngoại quốc.
Những hộ vệ này tuy không biết vì sao Hồng Dịch lại quen biết với Trấn Nam công chúa thế nhưng Hồng Dịch thực sự có ban chỉ này, chuyện trọng đại như vậy, bọn họ không dám có nửa điểm chậm trễ.
Phù!
Thấy hộ vệ đi rồi, còn một hộ vệ khác vội vội vàng vàng chạy về Hầu phủ. Hồng Dịch trong lòng thở dài một hơi.
"Lạc Vân công chúa, đừng trách ta lấy nàng làm bia đỡ đạn, nhưng Hồng Dịch ta mượn chút uy thế của người, tất sẽ có bồi thường." Hồng Dịch trong lòng thầm nghĩ.
Lúc đầu Hồng Dịch tại Quán Sắt Hào đã nhìn thấu thân phận của Lạc Vân rồi mới dám bắt chuyện, còn không bằng vào chuẩn mực của người đọc sách, cùng nàng nói chuyện về đạo tu hành, là điều không thể xảy ra.
Hồng Tuyết Kiều bản thân kết bạn với Tiểu Lý quốc công Cảnh Vũ Hành, hai người thân cận rất có khả năng trở thành tình lữ, sau này có hy vọng trở thành Quốc Công phu nhân, địa vị tại Hầu phủ cũng vì thế mà lên theo, ngay cả đại phu nhân cũng có đôi chút cố kỵ.
Nhưng Hồng Dịch nảy sinh quan hệ với nàng ta, thực ra là do hắn biết nhìn người, thấy nàng ta ngây thơ không tà niệm, khiến cho hắn nhớ tới những tiểu hồ ly trong sơn cốc.
Hồng Dịch sở dĩ ngày hôm nay dám ra tay đánh Hồng Quế, cũng là có tâm tư nhỏ nhỏ, bằng không, hắn cũng tạm thời tránh né đi.
Lúc đầu Lạc Vân muốn Hồng Dịch tìm nàng đi chơi, hiện giờ việc này cũng có công dụng rồi.
"Tuy rằng sau khi chuyện này qua đi, rất có thể làm mất hết mặt mũi của đại phu nhân, sau này càng làm khó hắn, nhưng .... ta vốn không dự định ở Hầu phủ lâu dài, chờ khoa cử thi xong, thành cử nhân, danh chính ngôn thuận ra ngoài sống."
Hồng Dịch thầm nghĩ trong lòng.
"Hồng Dịch....Huynh thế nào lại tìm đến ta vậy....Ta cũng đang có chuyện muốn nói với huynh đây. Nhưng tháng vừa rồi bận quá, đều phải ở trong hoàng cung, không đi đâu được." Trong lúc Hồng Dịch tự hỏi, cửa thư viện bỗng trở nên ầm ỹ, một thanh âm thanh thúy truyền tới.
Đó là Lạc Vân ngày đó ngẫu nhiên gặp ở Quán Sắt Hào.
Nữ nhân đọc sách ở Quốc Tử Giám, hoàng tộc ngoại quốc, Cúc Hoa vân văn ban chỉ, Hồng Dịch kiểm tra kĩ càng qua, tự nhiên biết nàng là Trấn Nam công chúa.
Hồng Dịch vội vàng đứng lên, chỉ thấy Lạc Vân thay đổi, toàn thân mặc một bộ nữ trang khinh tiện, duyên dáng đáng yêu.
Lạc Vân vừa thấy Hồng dịch, vẫn ngây thơ nói chuyện như trước, sau đó cầm ban chỉ trong tay đưa cho Hồng Dịch,"Võ Ôn Hầu phủ, ta cũng muốn đi một chuyến xem sao, Võ Ôn Hầu là người gia thế khó lường, phụ vương ta bình thường cũng hay nhắc tới. Đi thôi, chúng ta đến nhà huynh nói chuyện đi. "
Nói rồi xoayy người kéo Hồng Dịch đi ra khỏi học viện.
Nhân tài trong học viện đứng đần mặt ra , đủ mọi loại phản ứng lộ ra.
.....................................
Võ Ôn Hầu chính phủ.
Trong phòng khách có hai vị phụ nhân ngồi, hai bên là đám nha hoàn hầu hạ.
Trong đó ngồi phía trên là một nữ nhân một thân mặc vũ y xanh nhạt thêu kim tuyến, tóc uốn cao vút, trên cài trâm bằng vàng ròng chạm trổ hình chim công, bên cạnh có năm tiểu nha hoàn mặc áo lông chồn trắng đứng ngay ngắn, nha hoàn người nào cũng đều xinh đẹp mỹ mạo.
Trên mặt nữ nhân này không hề có nếp nhăn, da trắng nõn nà, trông có vẻ mới ngoài ba mươi gần bốn mươi tuổi, trán cao, có phong độ ung dung của người trí thức, nhưng lông mi hơi dựng đứng, lộ ra vẻ sắc bén.
Trong lòng nàng ôm một con mèo nhỏ toàn thân trắng noãn.
Nữ nhân này là người chưởng quản toàn bộ Hầu phủ, trên dưới bảy trăm tám mươi nhân khẩu trong phủ, Đại phòng Triệu phu nhân.
"Tỷ tỷ, trong Hầu phủ chúng ta có ai dám nói tỷ quản lý gia đình không tốt? Loại người như Hồng Dịch kia, bản thân muội chỉ cần nói một câu đến tai công hầu lão gia, không khéo nó sớm bị đánh chết từ lâu rồi. Đâu có thê khoan dung đại lượng như tỷ tỷ, hàng năm cấp tiên, hàng tháng cấp gạo, tiền tiêu mỗi tháng cũng cấp cho, cũng không ngược đãi nó, nó không biết thân biết phận im lặng mà đọc sách, ai ngờ, trông như vậy lại là một con sói con kiêu ngạo khinh khỉnh. Hầu gia dặn nó không được luyện võ, nó lại len lén luyện võ, hẳn là muốn tranh danh phận cho con tiện nhân đã chết kia, muốn cho tiện nhân này vượt mặt tỷ tỷ, phá hỏng quy củ của Hầu phủ chúng ta. Dụng tâm độc ác cỡ nào. Lần này nó đánh Vinh Bàn nhà ta trọng thương, còn đánh cả Quế Nhi. Tỷ không được khoan dung cho nó nữa, nhất định phải làm chủ. "
Phụ nhân ngồi phía dưới Triệu phu nhân cũng ăn mặc rất hoa quý, lúc này, cũng mở miệng nói liên hồi, răng nghiến ken két.
"Ta cũng biết nguyên nhân sự việc xảy ra, Hồng Quế nhà muội dục ngựa xông tới, cũng có điều không phải. Nhưng tên Hồng Dịch này dám ngang nhiên cãi lệnh Hầu gia, lén lút luyện võ, ta phải chấp hành gia pháp, bằng không, làm sao quản lý được bảy trăm tám mươi nhân khẩu trên dưới Hầu phủ ta?"
Triệu phu nhân trong mắt lóe hàn quang, ngữ khí lạnh nhạt.
"Ta đã phái người gọi Hồng Dịch, hắn không dám không đến."
Đúng lúc này, một gã hộ vệ chạy đến.
"Thế nào? Hồng Dịch đâu rồi? Bảo nó quỳ gối trong sân đi." Triệu phu nhân thấy hộ vệ, ngữ khi rất bình tĩnh, tay vuốt ve con mèo.
"Trấn Nam công chúa sắp đến Hầu phủ chúng ta, hiện giờ đang trên đường đến đây, tiểu nhân về trước để thông báo cho phu nhân một tiếng." Hộ vệ vội vàng nói.
"Cái gì?" Triệu phu nhân đứng bật dậy.
"Nhanh, thắp hương, nha hoàn lớn nhỏ ăn mặc chỉnh tề vào, ra mở cửa đón khách, ngàn vạn lần không được làm hỏng lễ nghi." Triệu phu nhân lập tức ra lệnh! Thần tình khẩn trương.