Dương Thần

- Thân nhân tiên, Thiên Mang Giác Thần Khải, há có thể là trò đùa hay sao? Cho dù ngươi độ qua sáu lần lôi kiếp cũng không chống đỡ được. Đại Chu thái tổ, uy thế lẫy lừng ba trăm năm trước đã qua rồi, giang sơn xã tắc sớm đã xuất hiện vô số nhân tài dẫn dắt thiên hạ mấy trăm năm nay. Đến hiện giờ, thời đại của ngươi đã qua rồi. Thái tổ giận dữ, thiên hạ máu chảy thành sông, nơi nơi chìm trong địa ngục, loại tình huống như vậy sẽ không bao giờ có nữa. Ngươi có đạo thuật võ công gì thì mau mau thi triển hết ra đây!
Quyền đối quyền, Hồng Dịch bằng vào nhân tiên phân thân sau khi mặc Thiên Mang Giác Thần Khải, dùng cứng đối cứng, chặn lại võ thuật đạo thuật của cao thủ sáu lần lôi kiếp.
Dưới một quyền này, trong lòng Hồng Dịch hiểu ra một chút căn nguyên. Đứng giữa không trung, phát ra một giọng cười thật lớn.
Đúng vậy, hạng cao thủ sáu lần lôi kiếp như Đại Chu thái tổ đã vượt qua cả Huyền Thiên quán chủ, là tồn tại sánh ngang với cường giả tung hoành nơi Bắc Quốc, Băng Phách đạo nhân.
Sáu lần lôi kiếp đã là đại diện cho một loại tồn tại cực đỉnh trên thế giới này.
Nếu như nói hai lần lôi kiếp là cao thủ truyền thuyết, thì năm sáu lần lôi kiếp chính là cường giả truyền thuyết trong truyền thuyết.
Thế nhưng cho dù là cường giả truyền thuyết trong truyền thuyết, dưới một quyền này, Hồng Dịch vẫn chiếm thế thượng phong.
Đại Chu thái tổ trở lại A Tị vương tọa ở trung tâm đám mây đen. Trên thân thể phát ra một loạt những chấn động không nhỏ kèm theo những âm thanh rạn nứt rắc rắc, đây là dấu hiệu do thần niệm bị tổn hại vỡ nát tạo thành.
Vừa rồi khi thi triển Đại Diệt Thần Quyền, lão dùng linh hồn lực xé rách hư không, một quyền oanh kích đến Hồng Dịch. Tuy rằng về uy thế không địch nổi Đại Chu thái tổ, thế nhưng Hồng Dịch lại có thân thể nhân tiên, hơn nữa dưới uy lực của Thiên Mang Giác Thần Khải, một quyền kinh thiên động địa của đối phương vẫn bị đánh tan như thường.
Tuy rằng một quyền này Hồng Dịch chiếm thế thượng phong, thế nhưng sự cảnh giác trong lòng lại càng tăng lên.
- Một quyền này của ta nếu như bị đánh trúng, kể cả là Thiên Xà vương thì cũng bị trọng thương, thân thể tan thành tro bụi. Trong khi Đại Chu thái tổ kia là linh hồn, vậy mà chỉ bị tổn thương chút xíu, chẳng khác nào như không có chuyện gì xảy ra.
Hồng Dịch trong lúc nói, đưa mắt nhìn về phía Đại Chu thái tổ ngồi trên A Tị vương tọa ở trung tâm đám mây đen, đầu đội bình thiên quan, rèm ngọc che trước mặt, cả người vẫn uy nghiêm thâm trầm như trước, tựa hồ như chưa từng xảy ra chuyện gì.
- Hồng Dịch, thực lực của ngươi quả nhiên là không tệ.
Một kích không thành công, sau khi trở lại A Tị vương tọa, Đại Chu thái tổ truyền ra một thanh âm trầm muộn.
- Thì ra vừa rồi Đại Chu thái tổ không phải là thực sự phẫn nộ, chẳng qua chỉ là muốn thử thực lực của ta.
Hồng Dịch cười nhẹ nói.
- Thế nhưng thực lực của ta cũng không dễ mà thăm dò như vậy đâu. Đại chu thái tổ, tốt nhất nên giao Chu tam thái tử ra đây, vừa để do thám thực lực vừa khiến ta tiêu hao chút sức lực. Nếu không, chúng ta lại đấu pháp một trận nữa vậy.
- Hồng Dịch, bổn hoàng đã sớm nói với ngươi rằng không muốn cùng ngươi đối địch. Thế nhưng ngươi cũng đừng quá mạo phạm uy nghiêm của ta. Tam thái tử đã bị ngươi đánh trọng thương, mất hơn ba nghìn thần niệm, pháp lực giảm hơn phân nửa, thiết nghĩ mối thù trong lôi kiêp cũng có thể hóa giải được rồi.
Thân thể Đại Chu thái tổ khẽ chớp động, lập tức mây đen cuồn cuộn vần vũ, trở nên đậm đặc hẳn.
Tiếng trống trận trong đám mây vang lên ầm ầm, tựa như khi vương giả nổi giận, thiên quân vạn mã chỉnh tề, đứng tĩnh lặng không một tiếng động, chờ lệnh xuất quân.
- Tuy nhiên, nếu ngươi muốn chiến, bổn hoàng cũng vui lòng chiến một trận. Bổn hoàng bình sinh đã đánh qua không biết bao nhiêu trận chiến lớn nhỏ, con số cũng lên tới mấy nghìn, mấy vạn trận, không chỉ có mình trận này. Như thế tại sao bổn hoàng lại phải sợ một tên thư sinh như ngươi? Thái thượng đạo giáo chủ Mộng Thần Cơ bổn hoàng cũng từng giao đấu qua. Hắn còn không làm gì được bổn hoàng. Ngươi so với Mộng Thần Cơ thì yếu hơn rất nhiều, nếu như ngươi bất chấp cá chết lưới rách, bổn hoàng cũng bỏ ra một giá lớn để thu thập ngươi, chưa chắc không thể giết chết được ngươi.
- Thật sao? Giết chết ta sao? Nếu như ngươi lợi hại như vậy thì đã không cần phải giấu đầu giấu đuôi, ẩn nấp trong dân gian làm gì?
Hồng Dịch huýt lên một tiếng thật dài, ánh sáng rực rỡ sắc màu trên thân thể cấp tốc chớp lên, những mũi gai xương trên khải giáp rung lên dữ dội, lân phiến cọ xát vào nhau phát ra những âm thanh rào rào.
Đại Chu thái tổ từ A Tị vương tọa đứng thẳng dậy, vươn tay ra, năm ngón tay lay động xòe ra, giữa hư không như chụp lấy Hồng Dịch, trông chẳng khác nào tư thế khi Hồng Huyền Cơ thi triển Lưỡng Giới Đại Thánh Thủ vậy.
Từng luồng ánh sáng từ ngón tay của hắn phát tán ra xung quanh rồi xoáy tròn lại, trông hệt như vô số dòng hải lưu chảy ngược nơi đáy sông.
Trong nháy mắt, Hồng Dịch bỗng có một loại cảm giác hoang đường, giống như thời gian bị rút cạn đi vậy.
- Hoàng Cực Nghịch Lưu!
Ngân Sa lạnh lùng nói.
Không trung thoáng chốc lâm vào tình cảnh giương cung bạt kiếm, hết sức căng thẳng, tựa như sắp sửa diễn ra một trận giao chiến kinh thiên động địa, long trời lở đất.
Một người là thái tổ khai quốc ba trăm năm về trước, độ qua sáu lần lôi kiếp, là cường giả truyền thuyết trong truyền thuyết.
Một người là Hồng Dịch, tuy mới chỉ là cường giả bốn lần lôi kiếp, thế nhưng tu luyện Quá Khứ Kinh, thần hồn bất diệt, luyện thành Chân Không Đại Thủ Ấn, có nhân tiên phân thân cùng Thiên Mang Giác Thần Khải.
Hai người nếu như thực sự động thủ giao chiến thì sóng chấn động phát ra đủ để khiến cho một tuyệt đỉnh cao thủ tan thành cho bụi.
Hai tia ánh mắt đối diện nhìn nhau, Đại Chu thái tổ bá đạo, còn Hồng Dịch thì trang nghiêm.
Đúng lúc này, đột nhiên giữa không gian, một làn hương thoang thoảng phiêu lãng lọt vào chiến trường giữa hai người. Trong khoảnh khắc này, bất kể là Hồng Dịch hay Đại Chu thái tổ, đều có thể ngửi thấy làn hương khí này.
- Hai vị đều là nhân vật tung hoành thiên hạ, cường giả tuyệt thế vô song, hà tất phải tranh chấp vì một chuyện nhỏ bé này? Suy cho cùng đây cũng không phải là tranh thiên hạ. Trước mắt hai vị còn có Mộng Thần Cơ, Kiền đế Dương Bàn, Hồng Huyền Cơ, vị tất phải tàn sát lẫn nhau, khiến cho kẻ khác chiếm được tiện nghi?
Trong làn hương thơm truyền ra một âm thanh đầy lãnh đạm xa xăm của nữ tử.
Thanh âm của nữ tử này không phải là lần đầu tiên Hồng Dịch nghe thấy, đây chính là giọng nói của Thiên Hương thánh nữ, một nữ tử thần bí khó lường như Thiên Long đạo chủ.
- Vân Hương Hương. Thì ra là ngươi. Vừa rồi ta định đến trước một bước, gặp qua Vô Địch Hầu, nhưng ngươi lại cản đường ta, khiến cho Vô Địch Hầu trốn thoát. Hắn tuy là nhi tử đời trước của ngươi, thế nhưng lần này ngươi đã thi giải rồi, toàn bộ nhân quả trước đây cũng đều chấm dứt cả rồi mới phải chứ.
Đại Chu thái tổ vừa nghe thấy thanh âm nay, uy thế trên người liền giảm bớt một chút, tay cũng buông xuống dưới, sau đó ngồi về lại vương tọa.
- Hơn nữa, vừa rồi ngươi có đề cập đến Mộng Thần Cơ. Hắn là cừu nhân giết sư phụ của ngươi. Năm đó hắn và sư phụ của người chìm trong bể tình ái, rồi đột nhiên xuất kiếm giết chết sư phụ ngươi. Vậy là ngươi cùng hắn đối địch, đó âu cũng là hợp tình hợp lý. Thế nhưng vì sao trước đây ngươi cùng Kiền đế Dương Bàn từng có một mối nghiệt duyên, giờ lại muốn đối địch với hắn? Huống chi, Vô Địch Hầu tuy rằng là nhi tử của ngươi, thế nhưng linh hồn lại đi theo con đường khác, ngươi còn nghĩ đến tình cũ gì nữa đây?
- Mối thù giữa ta và Dương Bàn, hà cớ gì phải nói cho ngươi biết? Về phần linh hồn của Dương An có điểm gì khách thường, ta cũng biết được. Không phải là ta nghĩ đến tình mẫu tử gì với hắn cả, chẳng qua chỉ là ta không muốn ngươi độc chiếm ích lợi mà thôi.
Thanh âm của Thiên Hương thánh nữ Vân Hương Hương mang theo hương khí tiếp tục phiêu đãng trong không gian.
- Ích lợi? Ích lợi gì?
Thanh âm của Đại Chu thái tổ bỗng chốc trở nên cao vút, dường như cảm giác rằng Thiên Hương thánh nữ đã nhận ra bí mật gì đó của hắn.
- Ích lợi này đơn giản chính là trung thiên thế giới do thượng cổ dương thần biến thành. Trung thiên thế giới do dương thần hóa thành, ẩn tàng tại một nơi nào đó trong hư không. Khi tiến nhập vào trung thiên thế giới này sẽ có thể bắt gặp được một ít thần niệm còn chưa dung hòa hoàn toàn vào thế giới. Có được thần niệm này dung nhập vào thân thể, đối với tiên đạo hay võ đạo mà nói, đều có thể đạt được những bức tiến vượt bậc. Không nói đến việc tìm kiếm được trung thiên thế giới vô cùng khó khăn, mà cho dù tìm được ở trong hư không loạn lưu (vũ trụ hỗn độn), thì vẫn khó có thể phá bỏ được bức màn chắn bên ngoài mà tiến nhập vào. Huống chi, trong trung thiên thế giới cũng có vạn vật sinh sôi nảy nở, trong đó tất cũng có không ít cao thủ bản lĩnh cao cường. Ngươi cùng Vô Địch Hầu hợp tác, chẳng qua chỉ là muốn mượn lực lượng của Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm trong tay hắn mà chém phá bức màn chắn của trung thiên thế giới mà thôi.
Thanh âm của Thiên Hương thánh nữ tựa như nói cho Hồng Dịch biết.
- Thần niệm dương thần tinh thuần?
Hồng Dịch và Thiện Ngân Sa đưa mắt nhìn nhau, không nói lời nào, chỉ yên lặng lắng nghe.
- Đại Chu thái tổ ngươi biết được điều này, chẳng lẽ ngươi cho rằng Kiền đế Dương Bàn không biết hay sao? Mộng Thần Cơ không biết hay sao? Ta nói thật cho ngươi biết, Kiền đế Dương Bàn cùng Hồng Huyền Cơ đã sớm bắt tay vào chuẩn bị rồi. Bọn chúng bản thân có Hoàng Thiên Thủy Long Giáp, Hoàng Thiên Ngọc Tỷ, vô cùng vô tận pháp bảo. Muốn phá vỡ bức màn chắn của trung thiên thế giới vị tất đã không có khả năng. Hơn nữa ta còn biết, bọn chúng còn định tiến vào trung thiên thế giới, sau khi chiếm được thần niệm dương thần, sẽ cho Hồng Huyền Cơ phục dụng, lập tức có thể đạt tới cảnh giới phấn toái chân không. Còn Kiền đế Dương Bàn sau khi dung nhập vào trong thần hồn, liền có lực lượng sánh ngang với cao thủ chín lần lôi kiếp. Ngoài những việc đó ra, bọn chúng còn muốn chế tạo ra một con thuyền tạo hóa.
- Con thuyền tạo hóa! Không thể nào! Làm sao có thể làm ra một con thuyền tạo hóa được. Đúng là một đám điên cuồng. Đây chỉ là một điều không tưởng mà thôi. Biển khổ mênh mông vô tận, không có thuyền không thể qua được. Không có một loại thuyền nào có thể vượt qua biển khổ của đại thiên thế giới để đến được bờ bên kia.
Đại Chu thái tổ nghe được bốn chữ "con thuyền tọa hóa" xong liền không khỏi khiếp sợ mà đứng bật dậy, hoàn toàn mất đi khí độ ung dung của bậc khai quốc thái tổ.
- Con thuyền tạo hóa?
Ánh mắt của Hồng Dịch hơi lóe lên. Hắn từng đọc qua rất nhiều điển tịch của Đại Thiện Tự, thế nhưng cái tên này hắn chưa từng nghe nói qua.
- Đây là một ý tưởng ngông cuồng của Tạo Hóa đạo nhân, tổ sư của Tạo Hóa đạo năm đó nghĩ ra. Lão ta muốn chế tạo một con thuyền có thể khai thiên ích địa, một con thuyền thần, vào lúc đại thiên thế giới bị hủy diệt, có thể xuyên qua bức màn chắn của đại thiên thế giới, xuyên qua thời gian không gian, vượt qua biển khổ mênh mông, đi đến bờ bên kia của miền cực lạc. Việc này sức người khó có thể làm được, thậm chí là cao thủ dương thần cũng khó có thể đến được bờ bên kia. Hồng Dịch, ta muốn tiếp cận với Dương Bàn cũng là vì việc con thuyền tạo hóa này.
Thiên Hương thánh nữ dườn như cố ý muốn nói cho Hồng Dịch biết.
Hồng Dịch liền hỏi lại.
- Không biết Tạo Hóa đạo nhân có thành công hay không?
- Đương nhiên là không thành công được rồi. Kể cả là thượng cổ thánh hoàng, trung cổ chư tử có liên thủ lại, tụ tập tất cả cường giả trong đại thiên thế giới về cùng một chỗ cũng không thể làm nổi. Thế nhưng có một điều không thể nghi ngờ rằng, nếu con thuyền này có thể chế tạo thành công thì sẽ là đệ nhất pháp khí từ cổ chí kim. Bằng vào pháp khí này, có thể thống trị toàn bộ đại thiên thế giới, thậm chí là rất nhiều đại thiên thế giới cũng không biết chừng. Hiện giờ Hồng Huyền Cơ cùng Dương Bàn có được hai thiên kinh văn Vũ Trụ của Thái Thượng Đạo, lĩnh ngộ ra một vài thứ. Chỉ cần để cho bọn chúng xuyên qua được trung thiên thế giới, tìm được thần niệm dương thần, tiếp đó lại chế tạo thành công con thuyền tạo hóa, thì e rằng thực lực sẽ tăng lên điên cuồng. Đến lúc đó khắp thiên hạ này không ai có thể phản kháng lại được. Tất cả chúng ta đều phải trở thành nô lệ của chúng.
Thiên Hương thánh nữ nói ra từng từ từng chữ, tựa như đang phác họa nên một bức tranh tương lai đầy khủng bố.
- Ồ? Là vậy sao?
Hồng Dịch khẽ gật đầu.
- Nghe cô nương nói như vậy xem ra con thuyền tạo hóa cũng là một kiện pháp khí khó lường. Nếu như thực sự chế tạo thành công, chỉ sợ sẽ vượt qua cả Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm. Trung thiên thế giới. Thần niệm dương thần. Có được một khối thần niệm dương thần, chỉ sợ có thể lập tức trở thành đỉnh cấp cao thủ. Đó là chưa kể đến, một khi Hồng Huyền Cơ phục dụng vào, nhất định sẽ phá bỏ được mọi sự trói buộc, đột phá cảnh giới phấn toái chân không chưa hẳn là không có khả năng.
- Hương hương cô nương muốn hợp tác thế nào?
Hồng Dịch lập tức đi vào việc chính.
- Không hổ danh là á thánh. Vừa nghe liền hiểu thấu mọi chuyện. Bằng vào lực lượng của Hồng Dịch công tử hiện giờ, nếu như tạm thời hợp tác với ta, khẳng định sẽ có cơ hội đi trước một bước mà tìm được thần niệm dương thần. Đến lúc đó chuyện báo thù của công tử sẽ dễ dàng hơn nhiều đồng thời ta cũng làm xong việc của ta. Còn nếu như không hợp tác, sức lực phân tán, bị người khác đi trước một bước, vậy kết cục không phải nói cũng đoán được.
Thiên Hương thánh nữ khen một câu.
- Trung thiên thế giới ẩn giấu trong hư không loạn lưu, hung hiểm cùng cực, há có thể dễ dàng tìm được như vậy sao? Năm đó ta cùng giao chiến với Mộng Thần Cơ, thi triển ra chiêu cuối cùng trong Hoàng Cực Nghịch Lưu, trốn vào trong hư không loạn lưu. Khi ấy ta gặp hung hiểm không gì sánh được, ta buộc phải thiêu đốt năm nghìn khối thần niệm cùng với sự bảo vệ của A Tị vương tọa mới có thể thoát được một kiếp nạn. Sau khi trở về phải tu dưỡng đủ hai trăm năm mới khôi phục lại nguyên khí. Gần đây mới vượt qua sáu lần lôi kiếp. Hơn nữa coi như có thể phá được bức màn chắn trung thiên thế giới đi chăng nữa, thế nhưng nghe nói bên trong trung thiên thế giới cũng có rất nhiều cao thủ.
Đại Chu thái tổ nhận thấy Hồng Dịch và Thiên Hương thánh nữ, trong ngôn ngữ dường như vô cùng thân thiết, mơ hồ có xu thế hợp tác, không khỏi nhíu nhíu mày lại, ngữ khí trở nên hòa hoãn đôi chút.
- Trung thiên thế giới không phải là không có sấm sét hay sao? Tại sao lại có cao thủ?
Hồng Dịch hỏi.
- Không sai, trung thiên thế giới không có sấm sét. Tuy nhiên những sinh linh vạn vật sinh sống trong đó lại có khẳ năng tu luyện võ đạo. Hơn nữa mỗi khi trong đại thiên thế giới xuất hiện sấm sét cường liệt đến đỉnh điểm, ở trung tâm của bạo lôi sẽ bắn ra một chút khí tức sấm sét vào bức màn chắn, truyền đạt vào bên trong trung thiên thế giới. Bên trong trung thiên thế giới không phải là không có sấm sét, mà là không có khả năng sinh ra sấm sét.
Thiên Hương thánh nữ giải thích nói.
Một lời này liền khiến cho Hồng Dịch nhớ lại thời gian khi bản thân độ lôi kiếp. Ở bên trong trung tâm bạo lôi, ở sâu thẳm bên trong tầng lôi kiếp thứ tám, thứ chín, trong lúc sấm sét chấn động điên cuồng, dường như có thứ gì đó mơ hồ tồn tại, thông suốt với một thế giới khác.
Thế nhưng tầng lôi kiếp thứ tám, thứ chín, Hồng Dịch tuyệt đối không dám tiến nhập vào.
- Hư không nghịch lưu hung hiểm đến cùng cực, đó cũng là vì sao Hồng Huyền Cơ và Dương Bàn mới muốn dựa vào con thuyền tạo hóa để xuyên qua. Còn chúng ta cũng phải chế tạo một kiện pháp bảo có lực lượng phải cường đại hơn nhiều. Hồng Huyền Cơ và Dương Bàn muốn bắt lấy thần linh chí cao của Tinh Nguyên Thần Miếu, Nguyên Khí Đại Thần, dùng để làm lực lượng thôi động con thuyền tạo hóa. Thế nhưng không may cho chúng là Mộng Thần Cơ cũng muốn bắt giữ Nguyên Khí Thần.
Đột nhiên Thiên Hương thánh nữ nói.
- Lần này Hỏa La quốc giao chiến với Đại Kiền tại nơi biên giới, Tinh Nguyên Thần Miếu đã bị Mộng Thần Cơ để ý. Các lộ nhân vật khác cũng đều rục rịch hành động. Chúng ta trước tiên nên bàn bạc qua một chút, nếu như gặp phải thì tạm thời liên thủ. Hơn nữa, Hồng Dịch, ta nói cho công tử một bí mật, phải hết sức cẩn thận với Càn Khôn Long Vệ của Kiền đế Dương Bàn cùng với Ảnh Vệ bí mật. Thời gian gần đây, Kiền đế Dương Bàn từ trên tay củaVu Quỷ Đạo tại Mãng Hoang đoạt được không ít thi hoàng cùng rất nhiều tài luyện và một vài bí bản dùng để luyện chế thượng cổ khải giáp. Bằng vào thực lực hùng hậu của hoàng triều Đại Kiền, hiện giờ khẳng định đã chế tạo ra được rất nhiều khải giáp. Tuy rằng còn kém rất rất xa so với Thiên Mang Giác thần Khải, thế nhưng hoàn toàn vượt xa các loại khải giáp thông thường. Còn nữa, Đại Chu thái tổ, thiết nghĩ khi nghe được tin này, ngươi tốt nhất nên từ bỏ ý định khởi binh phản Đại Kiền trong đầu đi.
- Thì ra Thi Hoàng, Phi thi mà Vu Quỷ Đạo luyện chế không ngờ lại là một loại khải giáp, chẳng qua là bọn chúng chưa luyện chế thành công mà thôi, chỉ mới luyện chế thành thứ dở người dở ngợm mà thôi.
Hồng Dịch chợt bừng tỉnh nhận ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui