- Không tốt rồi, thần lực của viên kim đan này quá mức cường đại, không hổ danh là thần đan có thể khiến cho thần niệm vượt qua sáu lần lôi kiếp, thậm chí còn có thể mò tới cảnh giới tạo hóa, xứng là kỳ đan, bảo đan mà thượng cổ thánh hoàng phải bỏ hết tâm lực mới có thể luyện chế ra. Đúng là vô thượng kỳ đan!
- Thần kì, thần kì! Viên kim đan này dung với văn khí của thánh hiền, một khi ngưng luyện vào tinh thần thì sẽ có tác dụng cực kỳ lớn!
- Ghê thật, lực lượng viên đan dược này thật mạnh! Cấm chế ta bày ra nơi này là ba mươi ba đạo Thiên Huyền Tinh Thần cấm, cho dù là lôi kiếp cao thủ cũng không làm gì được, vậy mà viên kim đan kia không tốn chút sức lức nào liền phá bỏ được. Nếu như ăn được viên thần đan này, dung hợp vào trong thần niệm linh hồn thì mười hai vạn chín nghìn thần niệm của ta sẽ trở nên cường đại đến mức nào đây!
Nhìn thấy Vô Cực Kim Đan dưới hình dạng một đứa trẻ sơ sinh màu đỏ son có đủ tay chân từ trong lò thuốc phóng ra bên ngoài, ba thanh niên thiên tài Phương Viên, Đường Hải Long, Lý Phi Ngư đều lập tức bay vụt lên đuổi theo.
Bọn họ đều không kìm được lòng mà đồng loạt than thở.
Tiêu tốn hết tâm lực, bỏ ra vô số tâm huyết, thiêu đốt không biết bao nhiêu thần niệm, thậm chí mang cả bản viết tay của thượng cổ chư tử cùng bài văn chương khiến bách thánh tề minh của Hồng Dịch ra đốt, luyện chế vô số kỳ trân dược bảo mới có thể thành viên đan dược như vậy, làm sao có thể để cho nó cứ thế chạy đi được?
Thế nhưng từ đó cũng có thể thấy được viên đan dược kia thần kỳ đến mức nào, một khoảnh khắc ngay khi vừa xuất thế liền đã có thần lực vô biên, trực tiếp xuyên thủng cấm pháp, phá không bay vút lên trời cao, chẳng khác nào một cao thủ kiêu hùng cự phách, nhìn thấy tình cảnh như vậy ba thanh niên thiên tài kia vừa vui vừa bực.
Bởi lẽ chỉ có biểu hiện như vậy mới chứng tỏ sự thần kỳ của Vô Cực Kim Đan, bằng không nếu chỉ là một viên đan dược bình thường thì sao có thể giúp cho thần hồn vượt qua sáu lần lôi kiếp, làm sao có hy vọng cấp tốc đột phá cảnh giới Tạo Hóa?
Đan dược càng thần kỳ, Đường Hải Long, Phương Viên, Lý Phi Ngư đương nhiên là càng hài lòng.
Còn về phần viên kim đan kia rốt cuộc có bay được đi hay không thì bọn họ hoàn toàn không bận tâm.
Ba người bọn họ, mỗi người đều có đạo thuật thông thiên, kẻ thì có kỳ trân bảo khí cổ đại, kẻ thì có thần khí thánh hoàng, một viên kim đan nho nhỏ sao có thể thoát được lòng bàn tay bọn họ?
- Thiên địa nguyên khí, nghe hiệu lệnh của ta, Vô Cực Long Giới, thu!
Phương Viên là người xuất thủ đầu tiên.
Trong nháy mắt khi vừa bay lên không trung, hắn liền giơ Vô Cực Long Giới trong tay ra, lập tức một luồng ánh sáng trong suốt lóe lên, bao phủ lấy Đại Diễn Thần Lô, sau đó nhanh chóng thu vào không gian bên trong giới chỉ.
- Chiếc Đại Diễn Thần Lô này là thần khí luyện đan, dùng thượng cổ thiên đồng cùng chín mươi chín loại thiên thạch bên ngoài vũ trụ, kết hết với tinh khí ngũ hành, dựa theo đồ hình Đại Diễn đúc luyện mà thành, so với bảo vật trấn phái của Phương Tiên đạo là Bát Giác Tử Kim Lô thì còn thần diệu hơn nhiều, hiển nhiên là không thể để lại nơi này, nhất định phải mang đi!
- U Du Huyền Công!
Sau khi thu Đại Diễn Thần Lô lại, Phương Viên nhìn thấy Đường Hải Long dùng kiếm quang của Kim Tiễn Kiếm bao phủ lấy bản thân, hóa thành một đạo ánh sáng vàng kim bay vút đi, đồng thời Lý Phi Ngư cũng dùng Đại Xã Ngũ Sắc Phiên hóa thành một đạo ánh sáng năm màu phi hành cực kỳ nhanh, soạt một tiếng đã không thấy bóng dáng tăm hơi.
Lạnh lùng cười một tiếng, Phương Viên cũng toàn lực thi triển ra U Du Huyền Công, cả thân thể lập tức biến thành một cái bóng vặn vẹo, biến mất giữa không trung, chỉ một khắc sau đó đã chạy song song với luồng ánh sáng màu vàng kim cùng đạo cầu vồng năm màu kia.
Ba người bọn họ lần này bay đi liền phóng thẳng đứng lên trời cao, trực tiêp xuyên thẳng qua tầng gió xóay cao mấy vạn trượng.
Một viên kim đan, ba thanh niên thiên tài.
Trong khoảnh khắc song phương đều thi triển ra tốc độc cực nhanh, thậm chí còn vượt qua cả tốc độ điện chớp, thoáng chốc phóng vào trong tầng gió xoáy, ly khai tây sơn Ngọc kinh thành trên ngàn dặm.
Thế nhưng động tĩnh như vậy cũng khiến cho bên trong Ngọc kinh thành chấn động không nhỏ, một số cao thủ mẫn cảm cũng cảm nhận được cỗ sóng lực lượng dao động vừa rồi.
Ngay lập tức rất nhiều luồng gió vô hình, hoặc là âm phong, hoặc là dương phong đều lặng lẽ ẩn dấu hành tung, hướng về phía mùi thuốc của Vô Cực Kim Đan mà bay nhanh đến.
Vô Cực Kim Đan xuất thế, khi phá không bay đi, mùi thuốc nồng đậm trên cơ thể không cách nào qua mắt được những kẻ lợi hại.
Ngọc kinh thành rốt cuộc ẩn tàng bao nhiêu cao thủ đây, bao nhiêu nhân vật thần bí đây? Điều này chỉ sợ ngay cả Hồng Dịch cũng không biết rõ lắm.
- Không ổn! Dược lực của kim đan tản mát ra bốn phía như vậy chẳng khác nào máu tươi rơi vào biển cá mập! Đại Xã Cầm Nã, Ngũ Khí Triều Nguyên, hút lấy cho ta!
Lý Phi Ngư cực kỳ nhạy cảm, lập tức cảm giác được một ít tình huống xảy ra trong Ngọc kinh thành, trong lòng không khỏi chấn động mãnh liệt. Hắn đưa mắt nhìn về phía Vô Cực Kim Đan đang cấp tốc phi hành chẳng khác nào điện chớp ở phía trước, không nín được phải cắn mạnh răng một cái, từ đầu lưỡi phun ra một tia máu tươi, trong nháy mắt liền nhỏ xuống Đại Xã Ngũ Sắc Phiến.
Ầm!
Nhất thời cây thần phiên này ngay khi vừa được thấm đượm máu tươi, chẳng khác nào thiêu đốt thần niệm, mãnh liệt căng phồng ra, kéo dài vọt lên trên, căng ra đến hơn ba mươi trượng mới bắt đầu dừng lại giữa tầng gió xóay. Pháp đàn do đất năm màu tạo thành ở chính giữa đại phiến nhất thời tuôn ra một bàn tay cực lớn, sau đó cấp tốc phóng đi, hung hăng chụp về phía Vô Cực Kim Đan.
Bàn tay năm màu vừa xuất ra, bay vút lên rồi chụp xuống khiến cho toàn bộ khí lưu trên bầu trời có chút bị kiềm hãm, tựa như cả không gian bị khí tức trầm trọng của đất đai đè nén xuống, không khí trong chớp mắt biến thành mặt đất vuông vức.
Đây là Đại Xã Ngũ Khí Triều Nguyên trong Cầm Nã Đại Pháp, uy lực lớn vô cùng, có thể khiến cho trời long núi lở, có uy lực cường đại gần như sánh ngang với Chân Không Đại Thủ Ấn.
Linh hồn của Lý Phi Ngư đã hòa thành một thể với Đại Xã Ngũ Sắc Thần Phiến.
- Thần hồn là bảo khí, bảo khí là thần hồn, thật lợi hại! Chỉ có pháp bảo như vậy mới có thể dung hợp với linh hồn.
Trong lúc đang cấp tốc phi hành, Đường Hải Long và Phương Viên nhìn thấy Lý Phi Ngư thi triển Cầm Nã Đại Pháp lợi hại như vậy, không khỏi kinh hãi. Vốn hắn còn cho rằng Lý Phi Ngư này tuy có chút lợi hại thế nhưng chắc chắn không phải là đối thủ của hắn, thế nhưng hiện giờ xem ra lại xuất hiện thêm một kình địch nữa rồi.
Sao có thể để cho Lý Phi Ngư đoạt lấy viên kim đan kia dễ dàng như vậy được?
Đường Hải Long cười nhạt một tiếng.
- Tinh Thần Cửu Biến! Thiên Hạt Biến! Thần Xạ Biến! Đại Hùng Biến! Song Ngư Biến!
Trong nháy mắt, hàng nghìn vạn thần niệm từ trong thân thể hắn tuôn ra, hợp thành từng trận tinh đồ một.
Nhất thời cả bầu trời tựa như trở về thời cổ đại hồng hoang, tràn ngập không gian là một biển sao bạt ngàn sâu thẳm đầy thần bí, trải dài vô cùng vô tận.
Trong thoáng chốc, bàn tay năm mầu khổng lồ kia lại bị tinh đồ ngăn lại, chìm nghỉm vào trong biển sao.
Cùng lúc ấy Vô Cực Kim Đan cũng bị bao vây trong khí tức cuồn cuộn của biển sao.
- Đường huynh! Huynh vượt qua hai lần lôi kiếp khi nào vậy!
Phương Viên nhìn thấy tình cảnh như vậy cũng không khỏi chấn động toàn thân. Bởi lẽ hắn đã nhận thấy những thần niệm kia của Đường Hải Long, mỗi một khối đều phát ra ánh sáng chói mắt, giống hệt như hắn, điều đó chứng tỏ Đường Hải Long cũng trở thành nhân vật truyền thuyết như hắn, cao thủ hai lần lôi kiếp.
Hắn kinh hãi là hoàn toàn có lý do. Mấy ngày nay Đường Hải Long gần như đều ở bên cạnh hắn, cùng luyện chế Vô Cực Kim Đan, chẳng qua thỉnh thoảng ra ngoài thu thập dược liệu, thế nhưng không biết từ lúc nào lại vượt qua hai lần lôi kiếp, quả thật hoàn toàn qua mặt hắn.
Tâm cơ thâm trầm như vậy đúng là không lường trước được.
Đường Hải Long sau khi vượt qua hai lần lôi kiếp, Tinh Thần Biến thần thông uy lực tăng lên rất nhiều, lập tức có thể sánh ngang với kiêu hùng cự phách sáu lần lôi kiếp, thậm chí bằng vào rất nhiều thượng cổ thần khí trong tay, hắn còn có thể chiếm thế thượng phong.
- Ha ha, ha ha. Phương huynh đệ, thực ra ta cũng không muốn dấu huynh, nhưng chuyện độ lôi kiếp như thế này không thể để cho bất cứ ai biết được! Chuyện này một khi lộ ra sẽ khiến rất nhiều kẻ đến quấy phá, ta phải bày bố tầng tầng lớp lớp nghi trận mới khiến cho quỷ không biết thần không hay mà vượt qua lôi kiếp, hơn nữa còn mượn thêm khí tức tản ra trong lúc luyện chế đan dược để khôi phục thần niệm, vượt qua thời kỳ suy yếu. Tuy nhiên Phương huynh đệ yên tâm, Vô Cực Kim Đan vào tay ta, ta nhất định phân chia công bằng.
Đường Hải Long cất giọng cười đắc ý.
Vô số tinh đồ trong Tinh Thần Biến cấp tốc thu nhỏ lại, biến thành một mô hình bầu trời sao thu nhỏ, trong vũ trụ thu nhỏ này, tiểu hài nhi Vô Cực Kim Đan kia đang gào khóc dữ dội, tay chân múa may loạn xa, thế nhưng thủy chung vẫn bị phong ấn bên trong, không cách nào tìm được đường thoát ra.
Mắt thấy Đường Hải Long sắp sửa thu lấy Vô Cực Kim Đan vào trong tay, bỗng nhiên ở phía xa xa, một tia sáng chói mắt chấn động mãnh liệt, sau đó một tiếng chuông du dương vang lên.
Trong tiếng chuôn, một nữ từ trong tầng mây bên dưới phóng lên tầng gió xoáy cao vạn trượng bên trên. Ở trên đỉnh đầu của nữ tử này hiện lên một chiếc chuông lớn có phong cách cổ xưa, trông có vẻ rất trầm trọng, hơn nữa chiếc chuông này hoàn toàn là do thần niệm ngưng tụ mà thành.
Cùng lúc đó, trên vai của nữ tử này có một tượng gỗ giống như tiểu hài nhi, trên tay cầm một cây hồng anh thương, hai chân đứng trên hai bánh xe. Đây chính là pháp bảo do Đào Thần mộc ngàn năm ngưng kết thành, pháp bảo thần bí nhất trong Đào Thần đạo thất bảo, Liệt Thần Ngẫu.
Một tượng gỗ nho nhỏ có lực lượng, tinh khí của đỉnh cấp võ thánh, hơn nữa lại còn có khả năng biến hóa!
- Tông chủ Đại La phái, Triệu Phi Nhi! Ngươi sao lại học được vô thượng đạo thuật của Thái Thượng đạo, Trụ Cực Thần Chung!
Hóa ra nữ tử này lại là tình nhân của Hồng Huyền Cơ, hiện giờ đang ở trong Ngọc kinh thành, tông chủ Đại La Phái, Triệu Phi Nhi.
Triệu Phi Nhi vừa bay tới, không nói một lời nói, chỉ cầm Liệt Thần Ngẫu trên vai ném về phía trước. Tượng gỗ có hình dáng một tiểu hài nhi nho nhỏ vừa được ném đi, trên người lập tức tản mát ra tinh khí vô cùng vô tận, tinh khí tựa lang yên của đỉnh cấp võ thánh!
Liệt Thần Ngẫu bay ra, dưới sự phối hợp của Trụ Cực Thần Chung, lập tức mãnh liệt tung ra một kích, khiến cho bầu trời sao thu nhỏ của Tinh Thần Biến xuất hiện một vết nứt, sau đó Vô Cực Kim Đan bộc phát lực lượng, từ trong đó chui ra.
- Tinh Thần Lão Nha Khải!
Triệu Phi Nhi phất tay một cái, trên người lập tức xuất hiện một tầng áo giáp. Bộ áo giáp này bao phủ lấy toàn thân, bên trên chi chít những chiếc răng dài, ánh sáng liên tục chớp lóe lên, mang theo vẻ mỹ lệ cùng sự hoang dã đầy thần bí!
Kiện áo giáp này là Tinh Thần Lão Nha Khải mà Phương Tiên Đạo dồn hết sức lực chế tạo cho Kiền Đế, thế nhưng hiện giờ lại được mặc trên thân thể của Triệu Phi Nhi.
- Thái Vũ Tháp, thu cho ta!
Trên đỉnh đâu của Triệu Phi Nhi lại bay ra một tòa bảo tháp, mãnh liệt lao về phía tiểu hài nhi Vô Cực Kim Đan.
Đúng lúc này, bên dưới bầu trời, bảo tháp vừa va chạm dữ dội với Vô Cực Kim Đan, không ngờ trong chớp mắt bị kim đan chấn nát thành bột phấn.
- Triệu Phi Nhi, Hồng Huyền Cơ lại có thể mang Vũ Trụ Nhị Kinh truyền cho ngươi sao? Tuy nhiên ngươi còn chưa lĩnh ngộ được
đạo thuật chân chính, để ta cho ngươi biết thế nào là đạo thuật chính tông nhé!
Một giọng nói nữa lại vang lên, lần này là giọng của một nữ tử, Tô Mộc của Thái Thượng đạo.
- Vô Cực Kim Đan! Nghĩ không ra ba người Đường Hải Long, Phương Viên, Lý Phi Ngư các ngươi lại có thể luyện thành!
- Đường Hải Long, tâm cơ của ngươi thật thâm trầm, ngay cả ta cũng bị nghi trận của ngươi qua mắt, mất công đi Mãng Hoang một chuyến.
Tô Mộc mỉm cười, sau đó trên đầu xuất hiện một tòa bảo tháp cấp tốc chụp lấy Vô Cực Kim Đan.