- Hả? Kia là cái gì vậy nhỉ? Dược lực thật đậm đặc! Loại dược lực này không ngờ lại nồng đậm đến như vậy. Từ trước đến giờ ta chưa từng thấy loại thuốc nào mạnh như vậy, chắc hẳn đây là một thứ khoáng cổ linh dược rồi!
Vô Cực Kim Đan từ xa xa trên bầu trời lao tới, kêu lên từng tiếng oa oa, oa oa, chấn động cả nhân tâm.
Cùng lúc ấy từ trên thân thể tiểu hài nhi kim đan này, nương theo chiều gió, tản ra một cỗ dược vị nồng đậm.
Cỗ dược lực này khiến cho người ta ngửi thấy liền sảng khoái cả người, tựa hồ mỗi một thần niệm, mỗi một tế bào trên cơ thể đều như đắm chìm trong suối nước nóng, toàn thân lâng lâng dễ chịu.
- Kia là một tiểu hài nhi màu xích kim!
Thiên Long đạo chủ bản thân là người có huyết thống của rồng, ánh mắt cực kỳ tinh tường, vừa nhìn qua liền phát hiện ra ở phía xa xa trên bầu trời, trong đám cuồng phong mây đen, một tiểu hài nhi đang mãnh liệt bay về phía bên này, hoàn toàn không sợ hãi sấm sét bạo liệt, hơn nữa ở phía sau có hơn mười đạo ánh sáng với đủ màu sắc khác nhau mang theo những cỗ khí tức cực kỳ cường đại đang bám sát. Quả thực đây là chuyện chưa từng có trước đây
- Kia là thứ gì nhỉ? Phía sau lại có nhiều kẻ pháp lực cao cường đuổi theo như vậy! Đứa trẻ màu đỏ son này tuyệt đối không phải là người, cũng không phải là thứ linh thai gì cả, tại sao lại khiến nhiều người đuổi theo như vậy nhỉ?
Tôn Vi Vi cũng chấn kinh kêu lên.
- Đó là Vô Cực Kim Đan!
Kỳ lân, Vân Hương Hương, Tạ Văn Uyên, Cát Tường Thiên đưa mắt nhìn nhau, sau đó đều kêu lên một tiếng. Hai người, một thú, một thần linh này đều biết thứ đang bay đến là gì.
Tạ Văn Uyên tri thức uyên bác, không một quyển sách nào chưa từng đọc qua, kỳ lân bản thân là thần thú cổ đại, là thú cưỡi của thánh hoàng Cực, tự nhiên có thể nhận ra Vô Cực Kim Đan. Còn Vân Hương Hương vốn thần bí khó lường, là một nhân vật xoay chuyển thiên đạo, bậc kiêu hùng cự phách vượt qua sáu lần lôi kiếp, đương nhiên kiến thức cũng vô cùng phong phú.
Cát Tường Thiên thì còn lợi hại hơn nhiều, thân là trung cổ thần linh, gần như không một thứ gì mà nàng không biết.
- Bảo vệ thân thể của Hồng Dịch!
Thiện Ngân Sa nhìn thấy Vô Cực Kim Đan cùng với một loạt khí tức tựa như hung thần ác sát đang mãnh liệt bay vút tới, gần như không cần nghĩ ngợi một chút này, viên thần niệm tám kiếp trong tay lập tức bao phủ lên thân thể của Hồng Dịch.
Viên thần niệm tám kiếp của Ám Hoàng đạo nhân hiện giờ tạm thời đã biến thành một tiểu thiên thế giới của Hồng Dịch, tuy rằng rất không ổn định, không gian bên trong cũng không lớn lắm, ước chừng chỉ bằng một căn phòng nho nhỏ, thế nhưng cũng đủ để bao phủ toàn bộ cở thể.
Viên thần niệm tám kiếp này cũng không cần phải vượt qua lôi kiếp.
Hiện giờ toàn bộ tinh thần, ý niệm của Hồng Dịch đều hướng lên bầu trời. Linh hồn lạc ấn của Hồng Dịch bên trong viên thần niệm tám kiếp này cũng biến mất, tất cả đều do Thiện Ngân Sa làm chủ.
Hiện giờ chân thân, nhân tiên phân thân của Hồng Dịch đều tiến nhập vào trong đó, cùng tránh tai họa.
Độ lôi kiếp là thời điểm phải hết sức tập trung, cùng ý chí của thiên địa giao chiến, toàn bộ linh hồn lạc ấn đều phải tiến vào trong lôi kiếp. Nói cách khác, chỉ cần tâm linh có chút sơ xảy, muốn tìm kiếm một tia may mắn trong đó thì chỉ có thất bại và diệt vong.
Đối với người tu đạo, thất bại khi độ lôi kiếp cũng đồng nghĩa với tử vong. Tuyệt đối không còn bất cứ đường sống sót nào, không có chuyện lưu lại một hóa thân khác để sau này độ lại lôi kiếp, làm như vậy thì còn chết nhanh hơn nhiều.
- Viên Vô Cực Kim Đan này đúng là đang bay về phía Hồng Dịch, trên người nó lại có khí tức của Hồng Dịch? Đây là chuyện gì vậy nhỉ?
Tôn Vi Vi cũng nóng lòng muốn bay lên, thế nhưng bỗng nhiên lại bị Tạ Văn Uyên ngăn lại.
Nhìn thấy một viên kim đan như thế, không một ai có thể nhẫn nại được.
Thế nhưng tất cả mọi người ở đây, ngoại trừ Tôn Vi Vi rục rịch muốn cử động thì long nữ hoàn toàn đứng im, Vân Hương Hương cũng không có hành động gì khác, Tạ Văn Uyên lại càng bất động, Cát Tường Thiên cũng im lặng, Kỳ lân thì đang nhìn Viên Công Minh, cái miệng há to như chậu máu, tựa hồ đang ngắm nghía tên tiểu đệ này.
Thiện Ngân Sa thi triển ra Chân Không Đại Thủ Ấn, bảo vệ chặt chẽ thân thể Hồng Dịch, hai mắt nhìn chằm chằm lên bầu trời.
- Không được bay lên kia, Hồng Dịch đang độ lôi kiếp, chúng ta phải bảo vệ thật tốt thân thể của hắn! Viên Vô Cực Kim Đan này mặc dù tốt, thế nhưng không nên đuổi theo! Kỳ Lân, ngươi đuổi theo bắt lấy viên kim đan kia đi, chúng ta bảo vệ thân thể của Hồng Dịch. Hơn nữa Văn Uyên ta lúc ở trong cung điện của Thiên Long phái cũng nhìn thấy khí tức sát phạt quỷ bí, rõ ràng là có kẻ đang chuẩn bị âm thầm ám toán.
Tạ Văn Uyên quát lớn một tiếng.
- Tạ lão nói không sai chút nào, công phu tu dưỡng nho môn đến cảnh giới như vậy lại có thể vọng khí mà biết trước họa phúc sao?
Long nữ Ngao Loan bội phục nhìn về phía Tạ Văn Uyên. Nói xong từ trên tay nàng tuôn ra hai viên thần niệm, mãnh liệt nổ tung, hóa thành một mặt gương.
Trong gương nhất thời hiện ra rất nhiều hình ảnh thu nhỏ bên trong các cung điện của Thiên Long phái cách đây mấy nghìn dặm. Ở trong một tòa cung điện, cả không gian tựa như bao phủ bởi một tầng sương mù dày đặc, mắt thường không thể nhìn thấy được, thần niệm cũng không thể cảm nhận được, thế nhưng lúc này lại hiện ra một cách rõ ràng trong gương.
Một giọng nói truyền ra từ trong cung điện.
- Ngày hôm nay Ngao Loan độ lôi kiếp, bí mật mời tới không ít cao thủ, chúng ta lần này phải dựa theo kế hoạch mà hành động một cách cẩn thận. Viên Hư Tử tiên sinh, không biết lão tổ tông ở Đông Hải Vân Vụ Sơn, Yêu Thần động có đến không nữa?
- Lão tổ tông hiện giờ đang luyện chế một kiện pháp bảo, đúng giờ sẽ có mặt ở đây! Khẩu Đương! Lão tổ tông sau khi bắt được Ngao Loan liền sẽ mang về động làm đỉnh lô tu luyện Thiên Yêu Đồ Thần Pháp, chỉ cần sau khi Ngao Loan vượt qua lôi kiếp, nhân lúc ả ta suy yếu, lão tổ tông sẽ hấp thụ toàn bộ thần niệm sáu lần lôi kiếp của Ngao Loan, còn cả máu huyết, nguyên âm thiên long của ả ta nữa, khi đó Thiên Yêu Đồ Thần Pháp sẽ lập tức tiến thêm một bước nữa, rất có hy vọng đặt chân vào cánh cửa Tạo Hóa. Các ngươi khi đó liền có thể nắm giữ toàn bộ bào tàng của Thiên Long phái, quyền lực cực lớn, vì Nạp Lan đại đế mà thuần phục.
Một giọng nói du dương vang lên.
Đoạn đối thoại này phát ra từ trong cung điện bị mây mù bao phủ, hiện ra một âm mưu đầy thâm độc quỷ quyệt.
- Viên Hư Tử, đây là đệ tử thứ ba dưới trướng của lão tổ tông. Hắn ta một thân đạo thuật thông thiên triệt địa, dời sông lấp biển, là một nhân vật cao cao tại thượng.
Viên Công Minh vừa nghe được giọng nói này không khỏi kêu lên một tiếng chói tai.
- Không ngờ rằng thủ hạ của ta, hai vị đại tổng quản đạo đàn lại cấu kết với động chủ thần bí khó lường của Yêu Thần động ở Đông Hải.
Long nữ Ngao Loan lạnh lùng cười.
- Động chủ Vân Vụ sơn Yêu Thần động này rốt cuộc là ai? Viên Công Minh, ngươi nói nghe thử xem nào? Ta ở Nam Hải tu hành suốt ba trăm năm, cũng từng đến Đông Hải hái thuốc, thế nhưng cũng chưa có thời gian tìm hiểu kỹ càng.
Ánh mắt của Thiện Ngân Sa chợt lóe lên.
- Ở dãy núi Vân Vụ nằm tận cùng Đông Hải, trong một địa vực thần bí cách đây ba mươi vạn dặm, có một tiểu thiên thế giới tồn tại ngay giữa đại thiên thế giới, đó chính là Yêu Thần động.
Viên Công Minh vội vàng nói.
- Ta vốn là một con vượn nhỏ dưới trướng của lão tổ tông động chủ Yêu Thần Động. Lão tổ tông cùng Vương gia chủ Vương Thiên Hùng từng qua lại, sau đó liền đưa ta đến làm nô bộc cho Vương gia. Ở Yêu Thần Động, địa vị của ta cũng chỉ là bậc nhị lưu, đệ tử hạch tâm chân chính đều tu luyện đạo thuật cả. Dưới trướng của lão tổ tông có năm đại đệ tử.
- Bảo vệ nghiêm ngặt vào! Ta cũng từng nghe nói qua trong Vân Vụ sơn ở tận cùng Đông Hãi có một nơi gọi là Yêu Thần Động, nơi đó vốn được truyền từ thời thượng cổ đến tận bây giờ.
Tạ Văn Uyên nói.
- Viên Vô Cực Kim Đan kia đã bay vào trong sấm sét giữa tầng mây rồi!
Trong lúc mọi người bàn luận cũng lập tức thi triển đạo thuật, gia tăng cảnh giác, cả nhóm người nhanh chóng hợp thành một khối phòng ngự hoàn chỉnh, khó có thể phá vỡ.
Long nữ Ngao Loan bay lên, giương tay ra phất một cái, lập tức thi triển Cửu Thanh Thần Quang, nhất thời liền bao bọc lấy bản thân, ngay cả kỳ lân, Cát Tường Thiên, Tạ Văn Uyên, Văn Hương Hương cũng được bao phủ trong đó.
- Kim Đăng Bạch Liên! Thiên Hương Khánh Vân!
Cùng lúc đó, Vân Hương Hương cũng xuất thủ. Miệng mở ra, lập tức một luồng hương khí nồng đậm bay lên, kết thành nghìn vạn đóa hoa sen màu trăng, ở trung tâm mỗi đóa hoa sen là một chiếc đèn vàng kim tỏa ra mây khói.
Cỗ mây khói này cũng mang toàn bộ Cửu Thanh Thần Quang của long nữ mà bao phủ lên.
Một lần ra tay như vậy liền hiện ra thực lực thâm hậu của Vân Hương Hương.
- Quả nhiên là bằng hữu tốt của Hồng Dịch, lại không hề để tâm đến Vô Cực Kim Đan, trước hết vẫn bảo vệ tốt bản thân cùng thân thể của Hồng Dịch. Nếu như chỉ là quan hệ dựa trên lợi ích thì đã sớm lao lên giành giật viên thần đan kia rồi. Nhưng mà viên thần đan này hiện giờ đã bay vào trong lôi kiếp, cho dù là thần đan sợ rằng cũng bị nghiền nát vụn mà thôi!
Tôn Vi Vi cũng sợ hãi than thở trong lòng, thế nhưng cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
- Độ năm lần lôi kiếp cũng đã không còn chút sợ hãi nào, lại dễ dàng vượt qua như vậy. Đây phải chăng là tích mỏng thành dày mà thượng cổ chư tử nói sao?
Lúc này Hồng Dịch đã vận chuyển thần hồn, dễ dàng vượt qua sấm sét điên cuồng.
Hồng Dịch vừa xuyên qua tầng mây, linh hồn liền tách ra thành hai vạn ba nghìn một trăm tám mươi bốn khối thần niệm. Trong đó có sáu nghìn khối thần niệm sinh ra trong lúc song tu với Thiện Ngân Sa, đây đều là thần niệm quỷ tiên, tuy rằng đã dung hợp với không gian lực của Càn Khôn Bố Đại, thế nhưng về bản chất vẫn rất yếu đuối.
Hiện giờ thẳng một đường tiến vào trong sấm sét, những khối thần niệm này cũng đều lần lượt vượt qua từng tầng lôi kiếp, cứ qua một tầng đều cắn nuốt từng luồng ý niệm của thiên địa, hấp thụ khí tức của sấm sét, căn bản không có bất cứ khoảng thời gian suy yếu nào, trong nháy mắt đã vượt qua ba lần lôi kiếp.
Bên cạnh đó chúng còn diễn sinh ra không ít thần niệm khác.
Gần như là chỉ trong nháy mắt!
Không dừng lại một khoảnh khứac nào, năm sáu nghìn thần niệm của Hồng Dịch do song tu mà diễn sinh ra cùng bảy nghìn thần niệm của Đường Hải Long sau khi luyện hóa đều dễ dàng vượt qua ba lần lôi kiếp, đang tiếp tục tiến vào tầng lôi kiếp thứ tư.
Đi vào tầng lôi kiếp thứ tư thật giống như tiến vào một thế giới hoàn toàn khác. Bên trong thế giới này có rất nhiều tiểu thiên thế giới chồng chất lên nhau, trùng trùng điệp điệp, có lớn có nhỏ, tùy sinh tùy diệt, đủ loại ý chí liên tục sinh ra rồi bị thôn phệ, vô số thần niệm không ngừng bị hủy diệt.
Thế nhưng những thần niệm này của Hồng Dịch khi vượt qua, căn bản không tiêu hao nhiều lực lượng cho lắm, rất dễ dàng thôn phệ lực lượng của vô số tiểu thiên thế giới, một lần nữa lại dung hợp với không gian lực.
Một lượng lớn khí tức sâm sét, lực hút của điện cực mãnh liệt tiến vào trong từng khối thần niệm. Mỗi một khối thần niệm của Hồng Dịch sau khi trải qua sự gột rửa của tầng lôi kiếp thứ tư đều trở nên lớn mạnh một cách dị thường.
Hoàn toàn là lớn mạnh, chỉ có một chút ít suy yếu, thậm chí ngay cả Quá Khứ Kinh cũng không cần sử dụng.
Vượt qua lôi kiếp dễ dàng, đơn giản tựa như ăn cơm uống nước.
Hồng Dịch sau khi lĩnh ngộ đến cảnh giới nhân tiên, thậm chí lĩnh ngộ ra cảnh giới của thiên địa phong lôi, ý chí đã trở nên cường đại gần như vô cùng vô tận. Tuy rằng không thâm hậu như trung cổ chư tử tích góp qua nhiều năm tháng, một lần đột phá tạo hóa, thế nhưng mang những thần niệm này một lần vượt qua lôi kiếp cũng khiến cho hắn không tiêu hao một chút lực lượng nào cả.
Đến tình cảnh hiện giờ, Hồng Dịch cuối cùng cũng hiểu ra cái gọi là tích mỏng thành dày của trung cổ chư tử là như thế nào rồi!
Đồng thời hắn cũng hiểu thế nào là "hậu tích bạc phát"!
Trong sấm sét, thần niệm ung dung tản bộ, thôn phệ chân khí sấm sét đơn giản, nhàn nhã tựa như ăn cơm!
Đây chính là Hậu Tích Bạc Phát!
Hồng Dịch cảm thấy độ lôi kiếp lúc này trở nên dễ dàng chưa từng thấy!
Lôi kiếp, thứ khiến cho vô số người kinh sợ, khiến cho vô số người không dám đối mặt, không ngờ lại dễ dàng đến như vậy.
- Thiên địa lôi đình, ta ung dung bước qua, chậm rãi mà đi.
Mỗi một khối thần niệm đều ngâm lên một cách thoải mái, Hồng Dịch cuối cùng đã nắm giữ được phong độ của trung cổ chư tử!
Đây là một lần tẩy luyện!
Chỉ trong khoảng vài nhịp hô hấp, toàn bộ thần niệm của Hồng Dịch đều vượt qua sáu lần lôi kiếp, lực lượng cũng tích súc đầy đủ.
Vốn lúc đầu có hai vạn ba nghìn một trăm tám mươi bốn khối thần niệm, hiện giờ lại diễn sinh thành ba vạn ba nghìn ba trăm ba mươi ba khối! Hiện ra một con số tam tài (*) (tam tài gồm thiên, địa, nhân) đối lập!
Sự huyền diệu của đất trời, sự huyền diệu của thuật số, tất cả đều nằm ở trong đó.
Không chút do dự, Hồng Dịch lập tức tiến vào trong tầng lôi kiếp thứ năm.
Ở tầng lô kiếp thứ năm, cảnh vật hoàn toàn biến đổi, không còn là tiểu thiên thế giới nữa, mà là từng luồng từng luồng khí tức nóng bỏng cuồn cuộn mãnh liệt đang liên tục ập tới.
Toàn bộ không gian đều là khí tức dương cương kịch liệt, giống hệt như khí tức của nhân tiên! Hiện giờ thần niệm của Hồng Dịch tiến nhập vào trong đó thật chẳng khác nào cả linh hồn bị ngâm trong máu tươi nhân tiên, tựa như bị nhân tiên phát ra một cỗ quyền thế oai nghiêm đánh lên linh hồn! Tất cả thần niệm đều nóng rát đến đau đớn, phát ra những âm thanh răng rắc răng rắc tựa như mặt gương bị nghiền nát.
- Khí tức dương cương lại cường đại đến vậy sao? Nhưng xem ra cũng chỉ đạt đến trình độ sơ cấp nhân tiên! Hoàn toàn không thể so sánh với Hồng Huyền Cơ được!
Hồng Dịch cảm nhận khí tức dương cương từ bên trong tản ra, không khỏi cười lạnh một tiếng, toàn bộ thần niệm lập tức cuồn cuộn tiến tới, toàn lực hấp thụ nguyên khí dương cương, sau đó liên tục luyện hóa.
Rắc rắc rắc rắc!
Trong nháy mắt, những thần niệm này cũng hấp thu đủ lực lượng dương cương, phối hợp với nhân tiên võ đạo do Hồng Dịch lĩnh ngộ, thần niệm lại một lần nữa phân tách!
Ba vạn ba nghìn ba trăm ba mươi ba khối thần niệm phân tách thành năm vạn năm nghìn năm trăm năm mươi lăm khối!
Mỗi một khối thần niệm cường đại vô cùng, liên tục căng phồng lên, lực lượng cường đại đủ có thể phá đá bổ núi.
Cũng là cao thủ năm lần lôi kiếp, thế nhưng Hàn Tiêu Tử cũng chỉ có bốn vạn tám nghìn khối thần niệm.
Điều này đã chứng tỏ rằng, tu vi đạo thuật cũng như ý chí kiên định của Hồng Dịch so với Hàn Tiêu Tử cao hơn rất rất nhiều. Cũng là năm lần lôi kiếp thế nhưng cũng chia ra nhiều loại khác nhau.
Lần này vượt qua năm lần lôi kiếp, thần niệm phân tách cũng không tốn chút công sức nào, gần như ngay trong khoảnh khắc, Hồng Dịch không hề chút do dự nào, liền xông vào trong tầng lôi kiếp thứ sáu.
Ầm ầm!
Tiến vào trong tầng lôi kiếp thứ sáu, từng cỗ từng cỗ lực dương cương trở nên cường đại hơn nhiều!
So với khí huyết của trung cấp nhân tiên như Hồng Huyền Cơ hoàn toàn ngang ngửa!
Từng luồng chân khí sấm sét trong đó liên tục phát nổ dữ dội, hình thành những cỗ thần niệm giống như võ đạo quyền ý, mãnh liệt lao về phía Hồng Dịch mà công kích.
Ngoài ra, ở bên trong còn có rất rất nhiều cỗ lực lượng vô danh đang không ngừng sục sôi tuôn trào.
Những cỗ lực lượng cường đại này có chút gì đó cực kỳ giống với không gian lực bên trong Càn Khôn Bố Đại, thế nhưng tính chất của chúng lại bạo liệt hơn nhiều, khó có thể thuần phục được.
Hồng Dịch vừa tiến vào, năm vạn năm nghìn năm trăm năm mươi lăm khối thần niệm giống hệt như bị nghìn đao vạn đao cắt xé, băm thành thịt vụn.
- Ma hà, ma hà, yết đế, yết đế. Ba la yết đế, ba la tăng yết đế!
Kinh văn vô cùng vô tận rung lên bên tai Hồng Dịch.
Sau đó, ở trong tầng lôi kiếp thứ sáu này, toàn bộ lực lượng đều biến thành những pho tượng Hiện Thế Như Lai Chí Tôn Phật.
Tôn tượng phật này không ngờ lại giống y hệt như lực lượng cực mạnh của Hồng Dịch, Như Lai Pháp Thân.
Cùng lúc đó, những pho tượng phật này liền thi triển ra Như Lai Thần Chưởng, mười đại pháp ấn, niệm động ra vô cùng vô tận kinh văn, mãnh liệt hướng về phía Hồng Dịch mà công kích!
Mỗi một pho tượng đều công kích về phía một khối thần niệm của Hồng Dịch!
Sáu lần lôi kiếp không ngờ lại là chính bản thân!
Toàn bộ khí tức sấm sét, từ lực thiên địa đều đã cộng hưởng với thần niệm của Hồng Dịch, sau đó ngưng tụ thành lực lượng giống hệt như Hồng Dịch.
Đạo càng cao, ma cũng càng cao.
Giữa bạo lôi trong thiên địa, trong tầng lôi kiếp thứ sáu, nơi vô số người bị hủy diệt, không ngờ lại tồn tại một cỗ lực lượng thiên địa khổng lồ ngưng tụ thành một hình ảnh thu nhỏ của chính bản thân mình!
Chiến thắng chính bản thân mình mới có thể vượt qua sáu lần lôi kiếp!
Đây chính là sự huyền bí của tầng lôi kiếp thứ sáu!
- Quả nhiên phá tặc trong núi thì dễ, phá tặc trong lòng mới thực sự gian nan! Trong đất trời bạt ngàn này, lôi kiếp huyền bí không ngờ lại cường đại đến như vậy. Thiên nhân đạo, quả nhiên là thiên nhân đạo! Chiến thắng chính mình mới thực sự là siêu việt mà...
Năm vạn năm nghìn năm trăm năm mươi lăm khối thần niệm của Hồng Dịch đồng loạt hóa thành Như Lai Pháp Thân. Mỗi một khối thần niệm cũng đều vận khởi mười đại pháp ấn, vây lấy Như Lai Pháp Thân do lực lượng của thiên địa hóa thành, sau đó bắt đầu công kích.
Ầm ầm ầm ầm!
Nếu như lúc này có người xông vào trong tầng lôi kiếp thứ sáu thì sẽ phát hiện ra có rất rất nhiều Như Lai Pháp Thân nho nhỏ đang mãnh liệt va chạm vào nhau, thi triển ra pháp lực cực lớn, liều mạng giao chiến.
Trong lúc giao chiến, Hồng Dịch thoáng chốc tiến vào một trạng thái kỳ lại, toàn lực thi triên ra tất cả lực lượng, công kích với chính bản thân mình đang đứng ở đối diện.
Trong tầng lôi kiếp thứ sáu này, bản thân do thiên địa tạo nên có lực lượng tương đương, quyền ý tương đương, võ kỹ tương đương. Tất cả đều tương đương, là một bản phục chế có thể nói là hòan mỹ đến cực điểm.
Thứ mà con người khó có thể chiến thắng nhất chính là bản thân.
Như Lai Thần Chưởng, mười đại pháp ấn va chạm cùng một chỗ, Hồng Dịch nhất thời cảm giác được toàn bộ thần niệm bản thân đều bị nghiền nát, mà những thần niệm ở phía đối diện cũng bị nghiền nát.
Trong nháy mắt, Hồng Dịch có một loại cảm giác giống như phân thân làm hai, tuy hai mà một.
- Lôi Phong Hằng, quân tử dĩ lập bất dịch phương!
Đạo lý vừa mới lĩnh ngộ lại một lần nữa lưu chuyển trong tim Hồng Dịch.
Lập là kiến lập.
Dịch là cải biến.
Phương là chính đạo nguyên tắc trong trái tim bản thân.
Quân tử kiến lập không thể cải biến, đây là nguyên tắc chính đạo, là hàm nghĩa nhân đạo trong Lôi Phong Hằng.
- Lưỡng nghi nhất thể, hư không hỗ hoán. Hai tầng thiên địa, bốn phần âm dương. Quả nhiên là đạo lý vô thượng xé rách hư không, là huyền bí chân chính của sáu lần lôi kiếp. Chiến thắng chính mình cũng không có chút khó khăn nào cả! Trên con đường nhân sinh, trên con đường tu hành, cũng đều là một hành trình liên tục vượt qua bản thân. Đến đây, để cho ta nhất cử phá vỡ sáu lần lôi kiếp, để xem xem bảy lần lôi kiếp, cánh cửa bước đến cảnh giới tạo hóa như thế nào nào!
Tư duy Hồng Dịch mãnh liệt chấn động, toàn bộ thần niệm vỡ nát lại một lần nữa ngưng tụ lại, cùng lúc ấy, những thần niệm vỡ nát này lại thu nạp lực lượng từ những tượng phật do thiên địa sấm sét vừa mới ngưng tụ thành.
Toàn bộ thần niệm của Hồng Dịch, trong nháy mắt liên tục diễn sinh, liên tục biến hóa, liên tục ngưng tụ.
Cuối cùng cũng ngưng luyện thành sáu vạn sáu nghìn sáu trăm sáu mươi sáu khối thần niệm. Mỗi một khối thần niệm đều có kích cỡ một trượng, bên trong có vô số luồng khí lưu đang không ngừng xoáy tròn, chấn động liên hồi. Tuy rằng còn kém hơn sơ với thần niệm bảy kiếp mà Mộng Thần Cơ lưu lại trong Thích Khách Đường, thế nhưng loáng thoáng lại có khí tượng tương tự.
Đây chính là đỉnh cấp sáu lần lôi kiếp!
Cùng lúc ấy, sáu vạn sáu nghìn sáu trăm sáu mươi sáu thần niệm này của Hồng Dịch lập tức mãnh liệt ngưng tụ thành chính bản thân, nhẹ nhàng phiêu diêu, vạt áo phất phơ, cả người đứng bất động giữa lôi kiếp, cánh tay vung lên, đây chính là bốn kiếm Thiên Địa Phong Lôi.
Phốc!
Tầng lôi kiếp thứ sáu vô cùng vô tận lập tức bị mở ra, cỗ kiếm khí này thông suốt đến tận sát vành biên giới trung tâm mới bị một luồng lực lượng khổng lồ, vô cùng vô tận mà ngay cả sấm sét thiên địa cũng không đủ để hình dung được, ngăn cản lại.
Trong ý niệm của Hồng Dịch, hắn có thể cảm nhận được một cánh cửa hùng vĩ khổng lồ, so với Viễn Cổ La Sinh Môn còn to lớn hơn rất nhiều, đang đứng sừng sững ở sát vành biên giới của tầng lôi kiếp thứ sáu. Kiếm thế của Hồng Dịch vừa bắn tới, oanh kích lên cánh cửa khổng lồ do thần niệm biến thành kia, lực lượng lập tức bị bắn ngược lại, dội thẳng lên thân thể của chính mình.
Rắc rắc rắc rắc!
Bị lực lượng của chính mình phản ngược lại, Hồng Dịch chỉ cảm thấy thần niệm bản thân có nhiều nơi bị nghiền nát, rạn nứt, chịu tổn thương không nhiều cũng không ít.
Sau đó cánh cửa kia cũng biến mất, từ bên trong trung tâm của tầng lôi kiếp thứ bảy loáng thoáng hiện ra một không gian thần bí vô cùng.
Hồng Dịch biết, cánh cửa vừa rồi chính là Cánh Cửa Tạo Hóa do thiên địa sấm sét bị ảnh hưởng bởi chính thần niệm bản thân mà ngưng tụ thành. Chỉ có mở ra Cánh Cửa Tạo Hóa đó thì mới có thể thực sự tiến vào cảnh giới mới, trở thành tồn tại cấp bậc tạo Hóa, trở thành người tu đạo chân chính, một tồn tại sánh ngang với trung chủ chư tử.
Chỉ khi đạt tới cảnh giới tạo vật chủ mới được gọi là người tu đạo chân chính!
Sáng tạo vạn vật, khai sáng sinh mệnh!
Thế nhưng hiện giờ Hồng Dịch ngay cả cánh của tạo hóa ở ngay sát vành đai bảy lần lôi kiếp cũng không thể công phá được, chứ đừng nói đến chuyện tiến vào trong đó, tiếp nhận khảo nghiệm của bảy lần lôi kiếp.
Trong thoáng chốc Hồng Dịch biết rằng bản thân còn phải tích súc lực lượng thêm nữa thì mới có thể trở thành tạo vật chủ.
Sáu lần lôi kiếp đỉnh cấp, cách cảnh giới tạo vật chủ bảy lần lôi kiếp một khoảng cách thật sự là quá xa vời.
Thứ nhất là phải vượt qua cánh cửa tạo hóa, sau đó mới từng bước tiến vào bên trong.
- Được rồi, cuối cùng cũng vượt qua sáu lần lôi kiếp, đồng thời lực lượng cũng không tiêu hao gì nhiều lắm, hoàn toàn không bị suy yếu! Đây là kết quả ta hậu tích bạc phát từ việc tu luyện Quá Khứ Kinh. Không biết phải dừng lại ở cảnh giới sáu lần lôi kiếp này bao lâu đây? Tuy rằng vào phút cuối không công phá được cánh của tạo hóa tiến vào bên trong, thế nhưng như vậy cũng là đủ rồi.
Nghĩ đến đây, Hồng Dịch liền thu liễm tinh thần, từ trung tâm bạo lôi xoay người định bước ra. Đúng lúc này hắn liền nghe thấy kêu oa oa của một tiểu hài nhi vang lên, lập tức trong tim bỗng xuất hiện một cảm giác huyết nhục tương liên.
- Hả? Lúc ta vừa mới tiến vào trong sấm sét cũng từng ngửi thấy một cỗ dược vị cực kỳ nồng đậm, nhưng khi đó trong lòng ta không lưu tâm đến một thứ gì, chỉ tập trung tiến vào độ lôi kiếp! Mà không ngờ độ lôi kiếp lại nhanh đến như vậy, chỉ trong vài nhịp hô hấp đã xong rồi. Đúng thật là lăn lộn trong chảo dầu sôi mà!
Hồng Dịch buông lỏng tâm thần, hắn biết vừa rồi bản thân độ lôi kiếp, căn bản không tiêu tốn chút sức lực nào, cũng chỉ việc xảy ra trong vài nhịp hô hấp.
Lôi kiếp càng lợi hại, lúc độ lôi kiếp cũng càng nhanh. Chỉ trong một cái chớp mắt cũng đủ để phân thắng bại. Độ qua thì nghĩa là qua, độ không qua lập tức tan thành tro bụi, tuyệt đối không có thứ đạo lý còn chút hơi tàn mà sống sót.
Cũng chính vì xác suất cứu người thành công từ trong lôi kiếp, về cơ bản là cực kỳ thấp.
Mộng Thần Cơ có thể cứu được Hàn Tiêu Tử sống sót, từ đó có thể thấy bản thân hắn thần thông quảng đại đến mức nào.
Đồng thời Hồng Dịch cũng càng hiểu sâu hơn hàm nghĩa nội tại của tuyệt thế thân pháp Linh Thử Cổn Du Oa. Độ lôi kiếp chẳng khác nào cởi sạch y phục, nhảy vào trong nồi dầu sôi sùng sục mà lăn lộn, độ qua cũng tựa như nhảy một cái ra khỏi chảo, độ không qua liền bị dầu sôi rán chín.
- Đây là Vô Cực Kim Đan!
Nghe thấy tiếng khóc oa oa của tiểu hài nhi trong sấm sét vang lên, cùng lúc đó một mối liên hệ huyết nhục tương thông xuất hiện trong tim hắn, nhất thời hắn liền minh bạch rốt cuộc bên ngòai có chuyện gì xảy ra.
- Hóa ra là vậy. Phương Viên, Đường Hải Long luyện kim đan! Thế nhưng lại dùng văn chương của ta dung nhập vào trong kim đan, xua tan tâm ma của vạn thứ dược liệu, chính vì thế mới khiến cho kim đan cảm thấy thân thiết với ta! Đúng là như vậy, nếu thế ta liền mang viên Vô Cực Kim Đan kia tới đây vậy! Bỉ Ngạn Kiều! Hiện ra đi!
Hồng Dịch sau khi vượt qua sáu lần lôi kiếp liền biết rõ chuyện gì đang xảy ra, thần niệm lập tức rung lên mãnh liệt, hóa thành một cây cầu niết bàn, trực tiếp hiện lên kéo dài ra giữa sấm sét.
- Được lắm, đúng là đạp mòn gót sắt không thấy, tự dưng không mất công lại thu được! Viên kim đan kia tìm đến Hồng Dịch, thế nhưng đúng là mèo mù vớ được chuột chết, khiến cho chúng ta chiếm được tiện nghi cực cực lớn!
- Viên kim đan kia không dám tiến nhập vào trong lôi kiếp, nó vốn có linh tính, biết được nguy hiểm! Thu vào cho ta!
- Khí tức sấm sét bên ngoài không thể làm gì được chúng ta. Chỉ cần không xông vào trong lôi kiếp, chúng ta vẫn có thể vận dụng pháp lực như thường.
- Thượng cổ điển tịch có ghi lại rằng, lôi kiếp càng cao, khi vượt qua cũng chỉ cần trong chớp mắt. Hồng Dịch nếu như không bị đánh tan thành mây khói thì sau khi vượt qua lôi kiếp liền lập tức đi ra, chúng ta hãy đón đầu tặng hắn một đòn thật đau. Vô Địch Hầu là tử địch của Hồng Dịch, không biết lần này có đến đây giết chết hắn không!
Phương Viên, Đường Hải Long, Lý Phi Ngư bay đến trước tiên, nhờ có pháp bảo, đồng thời mang linh hồn thần niệm tiến vào trong thân thể, thế nên cũng không sợ sấm sét trên bầu trời.
Vừa nhìn qua, bọn chúng liền biết rằng Hồng Dịch đang độ lôi kiếp.
Kim đan đến đây là để tìm Hồng Dịch, mà Hồng Dịch hiện giờ đang ở trong sấm sét. Nếu không phải đi độ lôi kiếp thì vào đó làm gì?
- Hồng Dịch đã là bốn lần lôi kiếp, lần này nhất định là muốn vượt qua năm lần lôi kiếp, thậm chí là sáu lần lôi kiếp, lôi kiếp càng cao, suy yếu càng lợi hại! Chúng ta chờ lúc hắn chui ra, nhất cử bắt lấy thần niệm của hắn, sau khi luyện hóa được sẽ khiến cho thực lực tăng lên cực lớn, đồng thời cũng diệt trừ được một địch nhân đáng sợ!
Gần như ngay trong khỏanh khắc, cả ba đều đi đến một quyết định thống nhất.
Đứng dưới tầng mây sấm sét, cả ba đều thi triển ra pháp bảo, hướng về phía tiểu hài nhi Vô Cực Kim Đan màu xích kim đang bay lượn trên bầu trời, tìm mọi cách tiến vào trong tầng lôi kiếp.
- Coong, coong, coong!
Đúng lúc này, tông chủ Đại La phái Triệu Phi Nhi không ngờ đi sau mà đến trước, mãnh liệt sử dụng Trụ Cực Chuông. Nhất thời cả thiên địa tràn ngập trong tiếng chuông du dương, khí tức sấm sét của giảm nhanh xuống.
Tô Mộc từ xa xa bay tới, không ngờ cũng vận khởi Trụ Cực Chuông.
Hai đại thần chuông cùng thi triển đạo thuật giữa không trung, cả thời gian như dừng lại, ngay cả âm thanh bạo hưởng của sấm sét cuồng bạo cũng bị tác động.
Mọi cử động, đạo thuật bỗng nhiên trở nên trì trệ, chậm chạp hẳn lên.
Lúc nào, ở sâu trong vùng trung tâm sấm sét, một cây câu vàng cuồn cuồng xuyên qua tầng mây, sau đó hiện ra dưới chân tiểu hài nhi to lớn do Vô Cực Kim Đan hóa thành.
Sau đó cây cầu vàng liền lùi vào trong tầng lôi kiếp, tiếp theo một tia sáng chợt lóe lên, thần hồn của Hồng Dịch đã từ trong lôi kiếp tiến ra bên ngoài.
Cùng lúc ấy, trong lòng hắn xuất hiện thêm viên Vô Cực Kim Đan kia.
- Vô Cực Kim Đan không ngờ lại có linh tính như vậy, lại trở nên vô cùng thân thiết với ta!
Thoáng chốc từ trong lôi kiếp bước ra, nhìn Vô Cực Kim Đan đang ôm trong lòng dưới hình dáng một tiểu hài nhi màu đỏ son, cả người tản ra mùi thuốc thơm nồng, mắt mũi khuôn mặt đều giống hệt như tiểu hài tử, thậm chí ngay cả đôi mắt cũng không ngừng nhấp nháy, quả thực chẳng khác nào một tiểu hài nhi vừa mới sinh ra, có chăng chỉ là hình thể hơi to lớn, trông vô cùng mũm mĩm mập mạp, hơn nữa còn liên miệng kêu ô a.
Từ đó Hồng Dịch mới cảm nhận được sự thần kỳ của thượng cổ kim đan.
Đây đã không còn phải là đan dược nữa mà đã là người, là sinh linh rồi.
- Cầm kim đan lại đây!
Hồng Dịch vừa mới từ trong lôi kiếp bước ra, ôm tiểu hài nhi kim đan đứng cách vị trí của tông chủ Đại La phái Triệu Phi Nhi cũng không xa lắm.
Nhìn thấy Hồng Dịch tựa như bị tiếng chuông ảnh hưởng, thần niệm có chút ngưng trệ, Triệu Phi Nhi lập tức chớp lấy cơ hội, kêu lên một tiếng, cánh tay giương ra. Liệt Thần Ngẫu lập tức mãnh liệt lão tới, tinh khí cường đại từ trên thân thể của Liệt Thần Ngẫu tuôn ra, hoàn toàn không sợ hãi lôi kiếp.
Liệt Thần Ngẫu vốn là sinh linh được sinh ra từ trong đào thần mộc trải qua nghìn năm bị sét đánh.
Liệt Thần Ngẫu vừa bay ra, trong hai mắt ủa Triệu Phi Nhi liền lóe lên lấp loáng, cánh tay càng vung mạnh hơn. Lập tức từng mảnh từng mảnh ngọc phù màu tím đen liền bay lên, tản mát ra từng cỗ hỏa dược đậm đặc. Đây chính là một loại Lôi Hỏa Thần Phù, đủ để nổ nát bất cứ loại thần hồn gì.
Từng mảnh từng mảnh ngọc phù màu tím đen liên tục bay ra, số lượng lên đến trên trăm miếng, mỗi một miếng đều có uy lực lớn hơn Bạo Viêm Thần Phù Kiếm gấp nhiều lần, một khi liên hợp lại, uy lực của vụ nổ lớn đến mức nào không cần nghĩ cũng biết được.
- Đại La phái tông chủ! Triệu Phi Nhi! Ngươi muốn chết!
Hồng Dịch nhìn thấy Triệu Phi Nhi xuất thủ liền gầm lên.
Tuy rằng đối phương mặc Lão Nha Tinh Thần Khải, thế nhưng Hồng Dịch liền nhận ra khí tức của đối phương.
Ánh mắt trở nên giá lạnh, Hồng Dịch tung ra một trảo mãnh liệt!
Một trảo này không ngờ lại xuyên vào giữa hư không, sau đó từ một không gian khác liền hiện ra, cường ngạnh chộp lên người của Liệt Thần Ngẫu!
Liệt Thần Ngẫu ngay khi vừa bị hắn chụp tới liền kêu lên chói tai, thế nhưng lập tức bị pháp lực khổng lồ của Hồng Dịch liên tục trùng kích, rất nhanh trở nên ủ rũ.
Mối liên hệ giữa Triệu Phi Nhi cùng Liệt Thần Ngẫu trong chớp mắt bị một kích của Hồng Dịch mà chặt đứt, một kiện pháp bảo thần bí cứ như vậy bị đoạt đi!
- Nổ! Nổ! Nổ.
Triệu Phi Nhi quát lên the thé. Hơn trăm mảnh Lôi Hỏa Ngọc Phu quấn xung quanh cơ thể Hồng Dịch, đồng loạt phát nổ.
Hồng Dịch cũng không thèm tránh né, hai bàn tay giương lên, lập tức một luồng khí lưu khổng lồ tuôn ra, mãnh liệt xoáy tròn.
Đây chính là Đại Thiên Ấn!
Trong luồng khí lưu cực lớn, hơn trăm miếng Lôi Hỏa Ngọc Phù điên cuồng phát nổ, từng khối từng khối nhanh chóng bị những trận cuồng phong vô cùng vô tận quét sạch, tiêu tán toàn bộ giữa không trung.
Thân thể của Hồng Dịch lại lóe lên, trực tiếp lao thẳng về phía thân thể của Triệu Phi Nhi, mãnh liệt tung ra một chưởng.
Ầm ầm!
Chiếc chuông lớn vờn quanh thân thể của Triệu Phi Nhi dưới một kích này lập tức vỡ nát.
Sau đó Hồng Dịch đưa một tay nắm lấy cổ nàng, tựa như nắm một con gà, nhấc bổng lên cao. Lão Nha Tinh Thần Khải vốn bao phủ toàn thân liền mãnh liệt chớp lên, sau đó, rắc rắc rắc rắc, phát ra một lọat âm thanh nứt vỡ.
- Cửu Hỏa Viêm Long! Đoạt lấy viên Vô Cực Kim Đan kia!
Ngay trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc, Tô Mộc vừa mới đuổi sát theo sau liền huýt lên một tiếng dài, chớp lấy cơ hội lập tức ra tay. Trên bầu trời, một đám mây lửa mãnh liệt ngưng tụ lại, sau đó một chiếc long trảo cực lớn lăng không chộp tới, nhằm thẳng vào Vô Cực Kim Đang đang ngồi trong lòng của Hồng Dịch.
- Hồng Dịch, lần trước ta bị ngươi giết chết! Lần này ta lại trọng sinh trở lại rồi! Ha ha, ha ha! Tám huynh đệ của ta cũng đều tới cả! Ngươi chờ chết đi!
Thanh âm cổ xưa từ trên bầu trời truyền xuống.
Hồng Dịch một tay nắm lấy cổ của Triệu Phi Nhi, hoàn toàn không để ý đến việc đối phương đang mãnh liệt giãy dụa, miệng liên tục chửi bới. Hắn chỉ đưa mắt nhìn lên bầu trời, một bàn tay khác lại vung lên, hướng về phía bầu trời tung ra một chưởng.
- Vô Lượng Ấn!
Bồng!
Một bàn tay thật lớn lăng không bay đi, lao thẳng vào trong đám mây lửa ở giữa bầu trời, sau đó phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa! Vô số máu rồng, vảy rồng, móng rồng từ trong đám mây lửa vỡ vụn, bắn tung tóe ra khắp bốn phía. Từng tiếng kêu thê lương vang vọng cả bầu trời.
Con Cửu Hỏa Viêm Long kia trực tiếp bị đánh nổ tung!
Cùng lúc ấy, Hồng Dịch đưa mắt nhìn về phía Tô Mộc, chỉ ra một ngón tay!
Khuôn mặt Tô Mộc biến sắc kịch liệt, Thiên Đạo Phong Ma Kiếm trong tay lập tức bổ mạnh về phía trước mặt.
Nhất thời, một luồng kiếm khí xanh thăm thẳm từ Thiên Đạo Phong Ma Kiếm phóng ra, va chạm trực diện với một ngón tay hiện ra giữa hư không.
Bồng, bồng, bồng! Bồng bồng bồng!
Tô Mộc toàn thân chấn động, thanh Thiên Đạo Phong Ma Kiếm lập tức bị đánh bay ra ngoài.
Tô Mộc sắc mặt tái nhợt, thân thể lùi nhanh về phía sau!
- Triệu Phi Nhi, ngươi cho rằng ta vượt qua lôi kiếp sẽ trở nên suy yếu cùng cực sao? Muốn chiếm tiện nghi sao? Nhưng ngươi không ngờ rằng ta hoàn toàn không suy yếu chút nào phải không? Hơn nữa lực lượng còn tăng lên rất nhiều! Hiện giờ cho dù là Hồng Huyền Cơ đích thân tới đây cũng không thể nào cứu được ngươi nữa đâu!
Hồng Dịch chỉ một ngón tay về phía Thiên Đạo Phong Ma Kiếm của Tô Mộc. Sau đó bàn tay đang nắm cổ họng Triệu Phi Nhi liền mãnh liệt dùng lực một cái, lập tức toàn bộ Lão Nha Tinh Thần Khải liền bị xé rách.
Thân thể của Triệu Phi Nhi dần dần lộ ra bên ngoài. Trên khuôn mặt đầy khiếp sợ, chiếc môi kiều diễm liền há tròn thành hình chữu O.
- Để lại kim đan!
Ngay khi Hồng Dịch đồng loạt xuất thủ, thì ở phía sau truyền đến khí tức trầm trọng, uy ngiêm của Ngũ Sắc Đại Phiến, sau đó một bàn tay năm màu thật lớn mãnh liệt nện về phía hắn.
Đây chính là đòn công kích do Lý Phi Ngư phát động.
- À? Đây là Đại Xã Ngũ Sắc Phiên! Là thần khí dùng để tế tự tỏổ địa thời thượng cổ! Đáng tiếc, ngươi chỉ là một con gà đất mà thôi!
Hồng Dịch xoay mạnh người lại, phong thái ung dung tiêu sái vô cùng, đứng dưới lôi kiếp hiện ra vẻ bình thản vô biên, quay về phía Đại Xã Ngũ Sắc Phiến phất tay một cái.
Nhất thời, tất cả khí lưu trong thiên địa đều điên cuồng xoáy tròn lại. Đây cũng là một trong mười đại pháp ấn, Bồ Đề Ấn, trực tiếp đánh nát bàn tay năm màu kia, sau đó Bồ Đề Ấn hung hăng xuyên qua hư không, nện thẳng vào pháp bảo hộ thân trên người Lý Phí Ngư.
Ầm ầm! Ầm ầm ầm!
Cây Đại Xã Ngũ Sắc Phiến kia vốn đã cùng linh hồn của Lý Phi Ngư dung hợp thành một thể. Thế nhưng bị một chưởng này của Hồng Dịch đánh trung khiến cho cây Ngũ Sắc Phiên mãnh liệt bay bổng lên bầu trời, rồi cứ thế thóat khỏi sự không chế linh hồn của Lý Phi Ngư.
Trong khi đó Lý Phi Ngư tựa như diều đứt dây, máu tươi phun ra điên cuồng, rơi thẳng xuống đất.
Hồng Dịch vượt qua sáu lần lôi kiếp, Như Lai Pháp Thân đại thành!
Lực lượng thần kỳ, khí thế thần kỳ, thủ đoạn thần kỳ, loáng thoáng có khí thế xưng bá hiện tại!
Thần thông quảng đại, pháp lực vô biên!
Chú thích:
(*) Tam tài : Tam: Ba, số 3, thứ ba. Tài: ngôi.
Tam tài là ba ngôi trọng yếu trong càn khôn vũ trụ là: Thiên, Địa, Nhân, tức là Trời, Đất, Người.
Con người đứng giữa Trời Đất, đầu đội Trời, chân đạp đất, cho nên lấy theo thứ tự là: Thiên, Nhơn, Địa để phân biệt các phẩm trong Cửu phẩm Thần Tiên.
* Phẩm Thần:1. Địa Thần(Đạo hữu)
2. Nhân Thần(Bàn Trị Sự)
3. Thiên Thần(Lễ Sanh)
* Phẩm Thánh:4. Địa Thánh(Giáo Hữu)
5. Nhân Thánh(Giáo Sư)
6. Thiên Thánh(Phối Sư)
* Phẩm Tiên:7. Địa Tiên(Đầu Sư)
8. Nhân Tiên(Chưởng Pháp)
9. Thiên Tiên(Giáo Tông).
Theo Nho giáo, con người là một Tiểu Thiên Địa, hay một Tiểu Vũ trụ, bởi vì Trời Đất có gì thì con người có nấy, nhưng thu nhỏ lại mà thôi.
Như vậy, Trời Đất Người tương đồng từng điểm, cho nên Vũ trụ mà không có Người thì Vũ trụ không hoàn toàn, bởi vì Vũ trụ là một đại hòa điệu của Thiên Địa Nhân, nếu thiếu một yếu tố thì sự hòa điệu không còn nữa.
Cái quan niệm ấy của Nho giáo gọi là: Tam Tài đồng nhất thể, hay Nhất thể Tam Tài.
Như thế, cái địa vị của con người trong Trời Đất rất quan trọng và cao cả, không thể thiếu được trong càn khôn vũ trụ.