Hồng Dịch đột nhiên nói như chém đinh chặt sắt, ánh mắt dữ dội khiến cho Mộ Dung Yến phải giật mình, đến thời khắc này nàng mới chính thức cảm nhận được cử nhân thiếu niên mười lăm, mười sáu tuổi mới trưởng thành này không hề đơn giản. Không phải là thứ tài tử nhu nhược chỉ biết phong hoa tuyết nguyệt mà là một danh sĩ lòng ôm chí lớn, xuất thủ quyết đoán, có lòng đồ long thuật, nghi ngờ đế vương đạo, phụ trợ đế vương xứng đáng, quyết chí kiến công lập nghiệp.
"Tuổi còn nhỏ như vậy mà tâm tư thủ đoạn khó lường, giới quý tộc trẻ tuổi ở Vân Mông quốc có thể so sánh với hắn cũng không có mấy người. Ta mặc dù lớn hơn hắn bốn, năm tuổi, lại được danh sư chỉ điểm nhưng ở phương diện này còn không bằng hắn." Mộ Dung Yến ngẩn người đến thất thần, trong lòng suy nghĩ.
- Mộ Dung Yến, cô nương cảm thấy thế nào?
Hồng Dịch nhìn Mộ Dung Yến đang nói chuyện bỗng ngẩn người ra, liền không khỏi nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ: "Nữ nhân này tuy là quý tộc, đạo pháp tinh thâm, võ nghệ cao cường nhưng tâm tư còn chưa trưởng thành, mặc dù không vô dụng đến mức như gối thêu hoa (ví với những người chỉ có hình dáng bên ngoài mà không có học thức tài năng) nhưng trí tuệ tuyệt đối không cao chút nào."
Tiếp xúc với Mộ Dung Yến vài lần, Hồng Dịch đã hiểu rõ tính tình của nữ nhân này. Kiêu ngạo, tự cao, tham tiền, tâm tư không tinh tế, cũng chẳng biết tính toán gì hết. Hiển nhiên là do xuất thân quý tộc, từ nhỏ đã ăn ngon mặc đẹp, dù cũng từng trải và có kinh nghiệm nhưng thứ từng trải đó cũng chỉ như một tờ giấy trắng.
Chính vì vậy Hồng Dịch mới nắm chắc được Mộ Dung Yến, mới cùng nàng đưa ra giao dịch này.
Mộ Dung Yến nắm tài sản khổng lồ, lại ẩn dấu một lượng người cực lớn, đây chính là điều hiện nay Hồng Dịch không có.
- Lục Liễu trang này trước đây hình như là sản nghiệp của Ngọc thân vương, bây giờ thành của ngươi, ta e rằng ngươi đã trở thanh danh sĩ môn hạ của Ngọc thân vương, một lòng phò trợ hắn thành nghiệp lớn. Ngươi hiện giờ muốn cùng ta đánh cuộc, có phải muốn ta đặt cược cho Ngọc thân vương phải không?
Mộ Dung Yến hồi phục lại tinh thần, thần thái lại ung dung như trước, nhìn xung quanh một lượt rồi nhẹ nhàng cười, cho thấy bản thân nàng ta nắm tin tức tình báo rõ ràng như trong lòng bàn tay.
- Năng lực tình báo của cô nương thật cường đại.
Hồng Dịch trong lòng khẽ động, tay hơi xiết lại, giả vờ than lên một tiếng sợ hãi, đồng thời trên mặt ra vẻ cố gắng che dấu.
Mộ Dung Yến thấy được chi tiết này, trong lòng cảm thấy hài lòng, cười khẽ một cái: "Rốt cuộc vẫn là người trẻ tuổi non dạ, không biết được sự lợi hại của ta, cẩn thận một chút thì có thể, thậm chí sẽ kiếm được ích lợi rất lớn, việc này cũng giúp ta củng cố địa vị ở gia tộc, có rất nhiều chỗ tốt."
"Hung đại não tiểu."(Ngực to não bằng quả nho)
Hồng Dịch dùng bốn chữ này để đánh giá Mộ Dung Yến, hắn cũng biết Mộ Dung Yến là loại nữ nhân tham tiền tham lợi, lại kiêu ngạo, không thể biểu hiện mình quá mạnh mẽ, phải lộ ra chút sơ xảy, nếu không sẽ làm cho nàng ta hoài nghi, sau này khó có thể hợp tác tốt được.
- Chuyện của triều đình Đại Kiền ta nắm rõ như lòng bàn tay.
- Không biết Mộ Dung tiểu thư thấy triều đình hiện nay có mấy vị có khả năng giữ vị trí Thái tử? Còn địa vị Thái tử thì sao? Tại hạ rửa tai lắng nghe đây.
Hồng Dịch chắp tay hỏi.
- Trong các hoàng tử đương thời, người có hy vọng thừa kế ngôi vị hoàng đế gồm có, thứ nhất là Thái tử, thứ nhì là Bát hoàng tử Hòa thân vương, thứ ba mới là Tứ hoàng tử Ngọc thân vương, còn lại Tam hoàng tử Trữ quận vương, Cửu hoàng tử Vĩnh quận vương, Thập hoàng tử Nghi quận vương thì triển vọng không lớn, tạm thời trước mắt chỉ có ba vị hoàng tử này. Nhưng hiện nay Kiền Đế đang ở tuổi cực thịnh, võ nghệ cao cường, thọ nguyên lâu dài, sợ rằng còn có thể chấp chính mười mấy năm nữa. Trong thời gian này chuyện tình phát sinh như thế nào không ai có thể nói trước được. Chuyện trước mắt cũng mịt mờ không biết đâu mà lần.
Mộ Dung Yến gằn từng chữ, nói dăm ba câu đem thế lực trong triều phân tích rành mạch, thể hiện sự tinh tế sâu sắc hết sức.
- Như vậy dưới cách nhìn của cô nương, Ngọc thân vương rốt cuộc có mấy phần cơ hội?
Hồng Dịch nhìn Mộ Dung Yến, trong mắt thể hiện sự thành khẩn rõ rệt.
Mộ Dung Yến nhìn ánh mắt này, trong lòng càng cảm thấy thỏa mãn: "Thiếu niên này cũng không phải sợ xấu hổ mà không hỏi, tuyệt đối không phải là kẻ làm bộ làm tịch."
- Nếu như không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, theo đà tiến triển như hiện nay, Ngọc thân vương nửa phần cơ hội cũng không có.
Mộ Dung Yến xuất một câu kinh người.
- Lời này có thể hiểu như thế nào?
Hồng Dịch để Mộ Dung Yến tận tình phát huy khả năng hùng biện.
- Thái tử không phải là nhân vật hèn yếu vô năng, ngược lại hắn là kẻ thủ đoạn, quyết đoán, võ nghệ cao cường, tâm tư thâm trầm, là hạng đế vương khai hoang mở đất như các triều đại trước đây! Điều này đại đa số triều thần cũng phải thừa nhận, bọn họ cũng phải công nhận Thái tử sau này chắc chắn sẽ là hoàng đế, hơn nữa bằng vào danh phận của hắn thì cũng không có gì bất ngờ, tất nhiên là hắn sẽ thừa kế ngai vị.
Hồng Dịch gật đầu đồng ý với cách phân tích của Mộ Dung Yến.
Mặc dù hắn không biết nhiều lắm về Thái tử, nhưng Hồng Dịch thấy Trầm Gia Câu của Trầm Thiên Dương, Trầm Thiết Trụ bị tiêu diệt do phê chuẩn của Thái tử, cũng biết Thái tử này lòng dạ độc ác, chỉ lo đại cục, không biết nhân nghĩa, là một đế vương tàn nhẫn.
- Nhưng bởi vì Thái tử quá lợi hạ mà Kiền Đế thân thể lại khỏe mạnh, cứ như vậy mà nói nếu năm, sáu, chục năm sau hoàng đế không có việc gì xảy ra thì Thái tử lấy cái gì để kế vị? Nếu có thì cùng già rồi! Lấy thế lực mạnh mẽ của Thái tử hiện nay tất nhiên sẽ không thể đợi chờ được. Nhưng đây là chuyện không thể nào làm khác, Kiền Đế không đời nào chịu thoái vị nhường ngôi cho Thái tử, tự phong mình làm Thái thượng hoàng, bên cạnh đó lại còn đề phòng Thái tử nếu không kiên nhẫn chờ đợi mà phát động chính biến. Phụ tử hai người bọn họ bây giờ phòng bị lẫn nhau, kiềm chế lẫn nhau tạo cho các hoàng tử khác có cơ hội.
- Trên hình thức đúng là như vậy, phụ tử nghi kỵ thì không phải phúc của quốc gia, nhưng đây là chuyện của hoàng gia thì cũng chẳng còn cách nào khác.
Hồng Dịch gật đầu.
- Ngọc thân vương ỷ vào mình chiến công hiển hách, có uy vọng trong quân đội, chỉ đứng sau Hồng thái sư. Còn Hòa thân vương lại quen thuộc triều chính, tài hoa phong lưu, thủy lợi, nông điền, nhân khẩu chuyện gì cũng xử lý vô cùng tốt, ngày sau làm hoàng đế cũng có khả năng trị quốc tốt.
Mộ Dung Yến khoe khoang kiến thức của mình, tỏ ra kiêu ngạo trước mặt Hồng Dịch. Hồng Dịch thì gật đầu liên tục khiến cho trong lòng nàng ta khoan khoái vô cùng.
- Ngươi muốn phụ trợ Ngọc thân vương đoạt thiên hạ thì thiên thời, địa lợi, nhân hòa một thứ cũng không thể thiếu được.
- Cái gì là thiên thời, địa lợi, nhân hòa?
Hồng Dịch lại hỏi.
- Thiên thời chính là Thái tử tâm tư u mê hỗn loạn, không kiên nhẫn chờ đợi, phát động binh biến giết chết phụ thân đoạt vị! Địa lợi chính là nắm giữ những vị trí then chốt trong Ngọc kinh! Nhân hòa chính là Hồng Huyền Cơ, nếu như không có Hồng Huyền Cơ thì người của Ngọc thân vương trong quân đội cũng bị quản thúc, chẳng làm được gì.
Thần thái của Mộ Dung Yến mang vẻ chỉ điểm giang sơn, rất dương dương tự đắc.
- Lời phân tích của Mộ Dung tiểu thư khiến cho đầu óc tại hạ được khai sáng.
Nhìn thấy Mộ Dung Yến như vậy, Hồng Dịch liền khen một câu.
Thần thái Mộ Dung Yến càng tự đắc hơn, mi vũ giãn ra tỏ vẻ rất hả hê:
- Nói nhiều như vậy, ngươi vẫn muốn ta đặt cược cho Ngọc thân vương sao, như vậy đối với ta mà nói không hề có lợi chút nào.
- Bây giờ ở đây không phải tốt hơn sao? Mộ Dung Yến cô nương nếu ló mặt ra ở Ngọc kinh, bất cứ thời khắc nào cũng bị truy sát, ở chỗ của tại hạ lại không có việc gì, đây là trang viện của Ngọc thân vương, ai dám đến đây điều tra?
Hồng Dịch trầm tĩnh nói:
- Mộ Dung tiểu thư, cô nương là tam tiểu thư trong nhà, tại hạ nghĩ cô nương còn có đại ca, nhị ca gì gì đó, theo tập tục của Vân Mông quốc, cô nương cũng có thể là nữ gia chủ của gia tộc. Mộ Dung tiểu thư, chẳng lẽ cô nương không có ý muốn thừ kế tước vị Xích Viêm Hầu tước.
Vân Mông quốc nữ tử cũng có thể thừa kế tước vị, điểm này hoàn toàn khác so với Đại Kiền.
- Ngươi nói không sai.
Mộ Dung Yến suy nghĩ một chút rồi nói:
- Như vậy đi, trước hết ta thử bước vào chỗ nước đục này, thứ nhất là để trả ơn cứu mạng của ngươi, thứ hai ta cũng phải dựa vào ngươi kiếm một chỗ đặt chân. Lãnh Huyết Thập Tam Ưng của Thần Cơ doanh đã phá hủy căn cứ của ta ở Kinh Giao, mặc dù giết chết bọn họ nhưng đằng sau lại là Đại thống lĩnh Hồng Hi giật dây, ta cũng muốn báo thù hắn!
- Hay!
Hồng Dịch cười, hai ngươi đưa tay ra đập mạnh một chưởng.
- Không biết Mộ Dung tiểu thư có thể huy động được bao nhiêu tiền cá nhân? Bao nhiêu cao thủ?
Hồng Dịch sau khi vỗ tay làm tín, hỏi.