Mộ Dung Yến ở Lục Liễu trang đến ngày thứ ba thì mọi việc đã hoàn toàn đi vào quỹ đạo, tất cả đều được sắp xếp ngăn nắp gọn gàng, trồng trọt ra trồng trọt, sản xuất ra sản xuất, luyện võ ra luyện võ.
Cũng giống như hầu hết các trang viên của những gia đình phú hộ, cuộc sống nới đây yên tĩnh nhàn nhã, sung sướng vui vẻ, dường như quên mất sự đời. Cuộc sống như vậy chỉ cần không xảy ra thiên tai hạn hán, không gặp binh đao chiến trận thì dường như mãi mãi yên bình không thay đổi.
Nhưng Hồng Dịch cũng không nhàn nhã hưởng thụ cuộc sống mà mỗi ngày hắn đều tự khép mình vào một thời khóa biểu nghiêm khắc, ngoại trừ thời gian ăn cơm, nghỉ ngơi thì hắn đều luyện võ, tu hồn, không lãng phí một chút thời gian nào, toàn tâm toàn ý chìm trong tu luyện.
Vừa ra sức khổ luyện hắn cũng vừa phái người đến Tây Sơn trông nom bảo vệ những thứ thực vật kia. Hắn chỉ chờ khoảng mấy tháng sau là thu hoạch, sau đó dựa vào đám thực vật này đem bán thu lại chút tiền bạc.
Mộ Dung Yến sau khi biết hai thứ đậu phộng và khoai lang này cũng tỏ ra khiếp sợ, dường như nàng ta hiểu được giá trị của hai thứ thực vật này liền động tâm tư tìm Hồng Dịch thương lượng, hy vọng đưa ra giá tiền hợp lý cùng nàng ta hợp tác mua bán. Nữ nhân mê tiền này còn dám thề rằng nếu giao việc buôn bán này cho nàng ta, chỉ cần dựa vào hai loại thực vật này nhất định Hồng Dịch sẽ phát tài lớn!
Hồng Dịch cũng biết nữ nhân này rất am hiểu chuyện tiền bạc lẫn kinh doanh, vì thế cũng đáp ứng, để cho nàng lên kế hoạch sau này.
Sáng sớm, ánh mặt trời rực rỡ chiếu xuống, Hồng Dịch đang đứng dưới một tán cây, hai tay thi triển từng chiêu từng thức trong Thiên Triền thủ, chuyển động nhẹ nhàng, thân hình xoay nhẹ theo ánh mặt trời, hơi thở trầm bổng, tiến vào trạng thái an tĩnh.
Sau khi luyện xong, lúc cơ thể vẫn bảo tồn trạng thái thư nhàn, Hồng Dịch không ngừng lại mà mãnh liệt tung Ngưu Ma quyền ra, kình phong mãnh liệt nổi lên.
- Ngưu Ma quyền, Thiên Triền thủ luyện cùng lúc? Hồng Dịch ngươi thật thiếu hiểu biết, hai loại quyền pháp này có tâm pháp hoàn toàn bất đồng, luyện vào vô cùng hao tổn thần hồn. Ngươi tưởng rằng hai môn tuyệt học này, một âm, một dương kết hợp vào một chỗ có thể khiến thực lực đột phá tăng tiến? Thật nực cười! Muốn đem hai loại tuyệt học này hợp chung làm một, trừ khi là tiên thiên cao thủ có linh nhục hợp nhất, đạt cảnh giới đại tông sư mới có thể chân chính điều hòa âm dương, bằng vào trình độ hiện giờ của ngươi không thể nào đem hai môn tuyệt học này dung hợp được đâu, không nên cố luyện làm gì.
Trong lúc Hồng Dịch luyện công, Mộ Dung Yến đột nhiên từ phía sau cây vòng ra nói.
- Mộ Dung Yến, cô nương lén nhìn ta luyện công?
Hồng Dịch luyện hai loại quyền pháp xong, thần trí có chút mơ hồ, liền lặng lẽ vận khởi Quá Khứ Di Đà Kinh, tiến vào cảnh giới vô lượng thọ để an định thần hồn, chỉ trong chốc lát thần trí liền phục hồi sự thanh tĩnh, toàn thân hợp thành một thể, hô hấp nhẹ nhàng, thân thể thư thái như uống rượu Quỳnh Tương.
Với trạng thái như vậy nếu tiếp tục luyện quyền pháp thì công hiệu tăng gấp bội.
Hồng Dịch đang muốn tận dụng trạng thái này để luyện bộ Hổ Ma Luyện Cốt quyền, hắn đã tiến vào cảnh giới võ sĩ, công phu Ngưu Ma Vận Bì đã đạt tới bảy, tám thành hỏa hầu, có thể bắt đầu luyện xương cốt. Nhưng do có Mộ Dung Yến đứng bên cạnh nhìn lén, hắn không thể yên tâm luyện tiếp được.
Dưới sự chất vấn của Hồng Dịch, Mộ Dung Yến cũng chẳng nói lời nào liền phất tay lên. Đột nhiên trước mặt Hồng Dịch tối sầm, tất cả ánh sáng đều biến mất vô ảnh vô tung, xung quanh là một mảnh tối tăm mù mịt.
Nhưng bóng tối này cũng rất nhu hòa tựa như đêm khuya yên tĩnh, màn đêm trải dài khắp nơi, vạn vật chìm vào giấc ngủ, khiến con người có cảm giác muốn nghỉ ngơi.
Đồng thời từ sâu thẳm trong bóng đêm, Hồng Dịch loáng thoáng nhìn thấy một pho tượng thần không rõ mặt mũi. Từ trên thân tượng bóng tối lan tỏa ra rất rõ ràng, giống như nguồn cội bóng tối của cả thiên hạ, ban cho vạn vật thời gian để nghỉ ngơi tu dưỡng.
Nhìn thấy bóng tối từ bức thần tượng này đang lan tỏa ra trong lòng, Hồng Dịch dường như cảm nhận được ý nghĩa chân chính của hắc ám, đó là mang đến sự bình an, yên tĩnh cho vạn vật.
Thần hồn hắn bỗng nhiên có cảm giác mơ màng buồn ngủ.
- Ngủ đi. Ngủ đi! Tất cả mọi mệt nhọc sẽ tiêu tan.
Trong tai Hồng Dịch vang lên giọng nói của Mộ Dung Yến.
- Đây là đạo thuật gì?
Hồng Dịch cũng không ngủ trong bóng tối, thần trí đột nhiên vùng mạnh dậy, trong lòng thầm niệm "Vô Lượng quang!" Trong nháy mắt, một tia sáng lóe lên, một tia sáng vô cùng vô tận vĩnh hằng bất diệt lóe lên xua tan hắc ám khiến thần trí tỉnh táo lại.
- Hả?
Mộ Dung Yến lùi một bước, ánh mắt lóe lên.
- Đạo thuật cô nương vừa thi triển là pháp môn tu dưỡng thần hồn của Huyền Thiên quán à? Ý nghĩa chân chính của hắc ám là khiến cho vạn vật được yên tĩnh tu dưỡng, đạo thuật của Huyền Thiên quán quả nhiên là cao thâm kì lạ. Bội phục, bội phục.
Hồng Dịch nhìn Mộ Dung Yến cười cười, hắn cũng nhận thấy vừa rồi Mộ Dung Yến thi triển đạo thuật cũng không có ác ý gì mà để trấn an thần hồn của hắn.
- Xem ra ngươi đối với đạo thuật của Huyền Thiên quán chúng ta hiểu biết cũng tương đối sâu sắc đấy!
Mộ Dung Yên lùi một bước, kinh ngạc nói:
- Vừa nãy ta thấy ngươi tu luyện hai loại quyền pháp hoàn toàn đối lập nhau, làm tổn thương thần hồn nên muốn giúp ngươi nghỉ ngơi một chút. Đây là Huyền Thiên Trữ Thần pháp của Huyền Thiên quán chúng ta dùng để trấn an tinh thần. Ngươi nếu như cứ luyện tập như vậy thần hồn cuối cùng sẽ bị tổn thương, nhất định ngươi có một đạo pháp khác để trấn an tinh thần nhưng lại không dùng. Nói tóm lại, ngươi không nên cố chấp luyện tập như vậy. Huyền Thiên quán chúng ta cũng có rất nhiều người dùng bản thân để thử nghiệm cách này rồi.
- Hả? Huyền Thiên quán của cô nương rốt cuộc biết được bao nhiêu võ công của Đại Thiện tự?
Hồng Dịch đột nhiên hỏi.
- Cũng không nhiều lắm, chỉ có một bộ Ngưu Ma Đại Lực quyền là quán chủ Huyền Thiên quán chúng ta ba mươi năm trước đến Đại Thiện tự, cùng trưởng lão Ấn Nguyệt hòa thượng tỷ thí ba trận mà học được, nhưng cũng không trọn vẹn. Sau này quán chủ về nghiên cứu cũng hoàn thiện được bộ quyền này.
Mộ Dung Yến nói:
- Võ công của Huyền Thiên quán chúng ta lấy nhu, phiêu, khoái (mềm mại, nhẹ nhàng, nhanh nhẹn) làm chủ, hoàn toàn khác biệt với tâm pháp của Đại Thiện tự. Thiên Triền thủ của chúng ta cũng giống như Ngưu Ma Đại Lực quyền, có thể rèn luyện da thịt gân cốt đạt đến một trình độ mạnh mẽ nhất định.
- Huyền Thiên quán của cô nương là thánh địa võ học của Vân Mông quốc, vậy trong trong thiên hạ còn những nơi nào có võ công thượng thừa nữa, ta cũng muốn biết qua.
Hồng Dịch đột nhiên có hứng thú với chuyện này.
- Võ công thượng thừa nhất trong thiên hạ gồm có, Đại Thiện tự là một phái, Huyền Thiên quán chúng ta cũng là một phái, Thái Thượng đạo coi là một phái, Chân Cương môn của Nguyên Đột coi là một phái, Đào Thần đạo của Thần Phong coi là một phái, Tinh Nguyên thần miếu của Hỏa La coi là một phái, võ học thiên hạ về cơ bản chia thành sáu thánh địa lớn, nội tình thâm sâu, có thể luyện đến cảnh giới võ thánh đăng phong tạo cực, thậm chí đến cả nhân tiên cũng có thể hy vọng đạt được. Các phái võ học khác, cho dù danh tiếng nổi bật đến đâu cũng chỉ có thể đến đại tông sư mà thôi.
Mộ Dung Yên nói:
- Chân Cương môn ở Nguyên Đột, Đào Thần đạo ở Thần Phong, Tinh Nguyên thần miếu ở Hỏa La thì ta không rõ lắm nhưng Ngưu Ma Đại Lực quyền, Hổ Ma Luyện Cốt quyền của Đại Thiện tự, Bão Anh Công của Thái Thượng đạo, Vô Cốt Nhu quyền, Linh Quy Thổ Tức pháp và thuật luyện tủy của Ngọc Dịch quán ta cũng từng nghe qua.
- Hả?
Hồng Dịch ánh mắt chợt lóe lên.
- Đại Kiền ta có hai võ thánh là Hồng Huyền Cơ, Dương Thác, chắc hẳn Huyền Thiên quán các ngươi nhất định có tìm hiểu qua, không biết bọn họ luyện là loại công phu gì?
- Quyền pháp đạt tới cảnh giới võ thánh nhất định là quyền pháp uyên bác, đăng phong tạo cực, dung hợp quyền pháp của trăm phái. Võ công Dương Thác luyện chính là võ công hoàng gia, sau lại nghiên cứu tinh hoa điển tịch đoạt được của Đại Thiện tự rồi tôi luyện trên chiến trường, võ công thâm sâu khó lường, khó có thể hiểu thấu đáo được. Hồng Huyền Cơ tu luyện chính là võ công của Triệu thức Đại La phái ở nam phương. Sau đó không biết tại sao, sau khi học công phu của Thái Thượng đạo thì võ công đột phá mạnh, cuối cùng khi đoạt được điển tịch của Đại Thiện tự, rồi đem binh, đạo, phật, lý học (phái triết học duy tâm đời nhà Tống và nhà Minh, Trung Quốc) dung hợp làm một, sáng tạo ra Chư Thiên Sinh Tử Luân. Loại quyền pháp này quán chủ từng thấy qua, uy lực rất lớn, tựa như chúng thần trong thiên địa chuyển sinh luân hồi, cùng hắn đối địch thì sinh tử bản thân không thể nắm được. Quán chủ từng nói, Hồng Huyền Cơ là một trong những kẻ mà người kiêng kị nhất, cũng là một trong những kẻ có hy vọng dùng võ đạo đạt tới cảnh giới nhân tiên!
Nghe xong lời của Mộ Dung Yến, Hồng Dịch trong lòng nảy sinh ra càng nhiều áp lực!
- Cô nương tu luyện mấy loại quyền pháp?
Hồng Dịch đột nhiên hỏi.
- Ta hiện giờ đạt tới cảnh giới võ sư, bắt đầu luyện phương pháp thổ nạp, học qua ba loại quyền thuật là Thiên Triền thủ, Điệp Vũ quyền, Thiên Xà Xạ Tức pháp.
Mộ Dung Yến nói:
- Còn một bộ nữa là Lang Nguyệt Kiếm Quyết lấy sát thương làm mục đích chính! Lần trước ta thi triển phi kiếm bám theo ngươi, ngươi cũng nhìn qua rồi đấy.