Dưỡng Thiếu Chủ Đấu Tra Nam

Căn cứ vào sách cổ ghi chép, từ nhỏ Tần Chích đã mắc quái bệnh, nên mới bị lão Cốc chủ nhốt vào trong cấm địa một mình lớn lên, nhưng bởi vì thân phận Tần Chích đặc biệt, nên chuyện này đã được che dấu, khó trách Tần Chích không thích người khác tới gần, thậm chí động một chút lại muốn giết người.

Lúc trước Lăng Sương đã cảm thấy Tần Chích có gì đó không đúng, nhưng vì nàng không biết Tần Chích, cũng không nghĩ tới chứng táo cuồng này, nếu như Tần Chích thực sự mắc phải căn bệnh này thì nàng lại có biện pháp.

" Nói như vậy, Tôn lão đến Quỷ Cốc là vì muốn chữa bệnh cho Thiếu chủ?" Lăng Sương hỏi.

Tôn lão vuốt vuốt chòm râu, thở dài: "Không sai, lão Cốc chủ có ân với lão phu, năm đó hành vi Thiếu chủ khác với người thường, lão Cốc chủ liền đặc biệt thỉnh lão phu vào cốc để khám và chữa bệnh cho Thiếu chủ, chỉ tiếc lão phu tài sơ học thiển, đến nay cũng không thể trị liệu căn bệnh táo cuồng này." 

"Người mắc chứng táo cuồng, tính cách rất dễ nổi giận, hành vi tạm thời rất khó có thể khống chế được, đã nhiều năm như vậy, Tôn lão có thể không chế chứng táo cuồng của Thiếu chủ đến mức này, đã là rất khó khăn." Dựa trên y học mà nói, chứng táo cuồng kỳ thật là một loại nhân cách không hoàn chỉnh, nó có mối quan hệ rất chặt chẽ với người bệnh, muốn điều trị dứt điểm chứng táo cuồng này, chẳng những phải tiến hành vật lý trị liệu mà còn phải tiến hành cả về mặt tâm lý trí liệu.

"Ngươi không cần an ủi lão phu, lão phu biết rõ mình có bao cân lượng." Tôn lão bất đắc dĩ nói, hắn vẫn luôn muốn tìm đến một phương thức trị liệu tốt nhất cho bệnh của Tần Chích, lại không nghĩ rằng, lại phải tìm đến vài chục năm.

"Vậy Tôn lão có biết vì sao Thiếu chủ lại mặc phải chứng này không?" Lăng Sương hỏi, Tôn lão đã chữa trị Tần Chích nhiều năm như vậy, sẽ là người hiểu rõ bệnh tình của Tần Chích nhất. Trong Trung y coi trọng vọng, văn, vấn, thiết(1), Lăng Sương muốn từ Tôn lão hiểu thêm một chút về bệnh tình của Tần Chích.

(1)Vọng, văn, vấn, thiết là cụm từ dùng trong Trung y. Vọng= nhìn khí sắc; văn= nghe âm thanh, tiếng thở; vấn= hỏi triệu chứng; thiết= cắt, tìm mạch tượng

"Cái này lão phu không rõ, lão Cốc chủ cũng không đề cập đến chuyện này."

Lăng Sương gật đầu, đang muốn hỏi tiếp, lại chợt nghe tiếng Nguyễn Cẩm thì thào nói: "Lăng tiểu thư... Lăng tiểu thư..."

Lăng Sương cả kinh, cuống quít đi kiểm tra tình huống của Nguyễn Cẩm, khá tốt Nguyễn Cẩm không có vấn đề gì, chỉ là mê sảng, Lăng Sương thầm thở ra một hơi, canh giờ cũng không sai biệt lắm, chuẩn bị hạ châm cho Nguyễn Cẩm.

" Lâm cô nương biết Tiểu Nguyễn đang gọi ai sao?" Tôn lão nhìn Lăng Sương, trực giác mách bảo chuyện này không đơn giản như vậy.

Lăng Sương mỉm cười: "Tôn lão hỏi ta, ta làm sao biết? Có lẽ là bằng hữu của hắn gì đó."

Tôn lão không truy vấn thêm, Lăng Sương không dám nán lại lâu, hạ châm xong, liền nói: "Rất nhanh Thiếu chủ sẽ luyện công xong, bệnh tình của hắn cơ bản cũng đã ổn định, ta đi trước, nếu phát sinh chuyện gì Tôn lão cứ phái người tới tìm ta."

Lăng Sương rời khỏi dược lô, trực tiếp trở về Sinh Tử Điện, Sinh Tử Điện không người nào dám tùy tiện xông vào, Lăng Sương nằm ở trên giường suy nghĩ cách trị chứng táo cuồng cho Tần Chích như thế nào, đương nhiên, bệnh này, nàng không thể nhìn không được.

Lăng Sương suy nghĩ một hồi lâu, vẫn không thấy Tần Chích trở về, nàng ra khỏi Sinh Tử Điện, tìm tới Cẩu sư gia, xem ra lão hồ ly Cẩu sư gia kia đã sớm nhìn trúng thân y thuật của nàng, cho nên mới cố ý để nàng bên cạnh Tần Chích.

Cẩu sư gia đang ở phòng thu chi để kiểm tra sổ sách, gần đây chi tiêu trong cốc tăng một cách đột biến, Cẩu sư gia lo lắng tiên sinh phòng thu chi đã làm chuyện  mờ ám ở bên trong, cho nên tạm thời đi phòng thu chi để kiểm tra, tiên sinh phòng thu chi sợ tới mức chân mềm nhũn cả ra.

" Cẩu sư gia, thiếp thân nha hoàn bên người Thiếu chủ đến, nói có chuyện quan trọng muốn gặp ngài." Thủ hạ tiến đến bẩm báo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui