Đường Tiên Sinh Xin Hãy Tôn Trọng Bản Thân Sau Khi Ly Hôn


Sáng sớm hôm sau, Lâm Thục thức dậy sớm làm bữa sáng, lo lắng Đường Dịch Trần sẽ nôn nao khó chịu, cho nên cô nấu cháo để dạ dày dễ tiêu hóa hơn .
Đường Dịch Trần mặc một bộ đồ thể thao màu trắng, thoạt nhìn không khác gì sinh viên đại học, nhưng lại mang theo bộ mặt cau mày đi xuống phòng ăn.
" Anh xuống rồi vậy chúng ta ăn sáng thôi.

" - Nhìn thấy Dịch Trần xuống, Lâm Thục liền thúc giục .
Đường Dịch Trần ngồi xuống, Lâm Thục biết lúc sáng anh thức dậy luôn có chút nghiêm túc, nhất là lúc sau khi say rượu sẽ luôn cau mày, hoặc có chút tức giận.

Thấy Dịch Trần ngồi xuống bắt đầu ăn cháo, Lâm Thục cũng ngồi xuống đối diện , cả hai tập trung ăn cháo không ai nói gì .
Lâm Thục nấu cháo rất mềm và có chút đặc, sau khi ăn xong một bát, Dịch Trần cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, tối hôm qua hắn uống quá chén nên hôm nay dạ dày có chút không thoải mái , bây giờ cuối cùng cũng đỡ hơn.
Đinh~ tinh~
Màn hình hiển thị tin nhắn đến : [Trần, em không tin anh đã kết hôn, anh là cố tình làm em tức giận sao? Em sẽ đợi anh ở sân bay.


]
Đường Dịch Trần liếc mắt nhìn xong liền đặt điện thoại sang một bên.

Sáng sớm hắn thấy trên WeChat có một yêu cầu kết bạn được gửi bởi Ôn Thanh, nhưng hắn không đồng ý, nhưng lại không ngờ đối phương trực tiếp gửi tin nhắn.

Ba năm trước ,sau khi Ôn Thanh ra nước ngoài, hắn đã xóa tất cả thông tin liên lạc của cô để cố gắng giữ bản thân được tỉnh táo.
Đinh ~
Một tin nhắn khác hiện lên : [ Trần, lúc đó em là không có sự lựa chọn nào khác, em thật ra chưa bao giờ quên anh.

]
[ Trần, em đang đợi anh ở sân bay, nếu anh không đến, em cũng sẽ không đi.]
Đường Dịch Trần cầm điện thoại di động, càng đọc tin nhắn đến hắn càng cáu kỉnh.
" Hôm nay tôi không thể đến nhà ông nội ăn tối, sẽ đến vào hôm khác, tôi sẽ gọi cho ông nội để giải thích sau.Tý nữa tôi có việc phải đi ra ngoài.

" - Đường Dịch Trần cau mày nói với Lâm Thục.
" Được rồi, anh có việc bận thì cứ đi đi ." - Giọng nói mềm mại của Lâm Thục vang lên.

Đường Dịch Trần ngước mắt nhìn người vợ đã kết hôn được gần 3 năm, hai năm qua cô ấy cũng đã phai nhạt đi rất nhiều thanh xuân, cô ấy đã không còn là cô gái nhỏ vừa từ nông thôn lên thành thị, hồi đó trông cô giống như một người suy dinh dưỡng vậy.

Không thể phủ nhận Lâm Thư là một người vợ tốt, quan tâm chăm sóc chế độ ăn uống và cuộc sống hàng ngày một cách chỉn chu , không quấn quấy rầy hắn, luôn an phận thủ thường như thể sẽ không biết nóng nảy, cô ấy cũng biết cách hòa thuận với người trong gia đình hắn, làm họ rất vui vẻ.


Cô ấy cũng rất hào phóng trước mặt anh em của hắn.

Dường như không thể tìm thấy bất kỳ một sai phạm nào của cô.

Hơn nữa lúc ngủ ôm cô cũng rất thích, cô giống như cây hoa anh túc làm hắn bị nghiện.

Hắn vốn khó ngủ nhưng chỉ cần ôm cô, hít hà hương thơm cơ thể đó là hắn không thể kiểm soát bản thân mà chìm vào giấc ngủ.

Hắn không biết mình với Lâm Thục là loại tình cảm gì, có lẽ hắn đã quen với việc Lâm Thục có mặt trong đời sống của hắn .
Còn Ôn Thanh là mối tình đầu của Đường Dịch Trần , họ đã ở bên nhau từ thời đại học, cô là hoa khôi của khoa múa, còn hắn là một người tài năng trong khoa tài chính.

Hắn thường không thân thiết với phụ nữ, mặc dù nhiều người " gửi thư " tỏ tình, nhưng hắn luôn tỏ ra không gần gũi với mọi người, cũng có thể dọa các cô gái khóc.

Hai người bọn họ bên nhau cũng là Ôn Thanh theo đuổi hắn trước, tạo cơ hội gần gũi mọi nơi, cuối cùng cũng làm rung chuyển tảng băng trôi là hắn.


Sau khi ở bên nhau, hai người thật sự có tình cảm rất tốt, mặc dù Đường Dịch Trần bình thường rất lạnh lùng, không thích nói chuyện hay cười đùa, nhưng Ôn Thanh luôn kéo hắn ra , nhảy múa cùng nói chuyện phiếm về những thứ xung quanh, lúc đó Đường Dịch Thần chỉ lẳng lặng lắng nghe rồi đi cùng cô.

Đường Dịch Trần dự định kết hôn sau khi tốt nghiệp, đêm trước tốt nghiệp, hắn nhờ một vài người trẻ tuổi tập hợp lại để chuẩn bị một bất ngờ lớn và cầu hôn Ôn Thanh, nhưng nữ chính lại không xuất hiện.

Đường Dịch Trần chỉ nhận được một tin nhắn :
[ Trần, xin lỗi, em có cơ hội đi du học Paris ,em muốn theo đuổi con đường này.

Ngày mai em khỏi hành, em không muốn tốt nghiệp xong sẽ phải bước vào gông cùm xiềng xích hôn nhân, em muốn theo đuổi ước mơ, chờ em ba năm, được không.? ]



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận