Đường Về - Ngải Ngư

Edit: Mây

Năm tân binh còn lại sau khi xem Trương Duy làm mẫu cũng bắt đầu huấn luyện, sau đó dựa theo khẩu lệnh của Trương Duy, bắt đầu bắn đạn thật.

Sau khi hoàn thành buổi huấn luyện thử nghiệm nước trước khi thi đấu, Trương Duy bảo bọn họ nghỉ ngơi thư giãn tại chỗ một lát, kế tiếp là thi đấu theo chế độ ghi điểm.

Phan Tiếu Tiếu liên tiếp nhìn về phía bên kia, Hứa Khiên đang tay cầm tay dạy cho Cun Tình, thậm chí anh còn vòng ra phía sau cô tự mình giúp cô sửa lại tư thế đúng.

Thật ra mấy người khác cũng đang xem, nhưng bọn họ cũng không có cảm giác gì khác, chỉ có trong lòng Phan Tiếu Tiếu cảm thấy khó chịu.

Phan Tiếu Tiếu ghen tị đến đỏ mắt, vô cùng bất mãn lẩm bẩm nói: “Dựa vào cái gì cô ấy có thể được đội trưởng tự mình dạy chứ? Thật không công bằng!”

Miêu Nhiễm một ở bên cạnh thu hết toàn bộ biểu cảm trên mặt cô ta vào trong mắt, không thèm để ý đến cô ta.

Giọng nói của Phan Tiếu Tiếu rất nhỏ, ngoại trừ Miêu Nhiễm ra thì những người khác hầu như đều không nghe thấy được lời phàn nàn của cô ta.

Nhưng bây giờ Trương Duy đang đứng trước mặt bọn họ lại liếc mắt sang bên này xem xét, nhìn Phan Tiếu Tiếu một giây, rất nhanh sau đó lại lạnh lùng thu hồi lại tầm mắt. Googl𝐞‎ 𝘁ra𝐧g‎ 𝐧ày,‎ đọc‎ 𝐧gay‎ khô𝐧g‎ q𝒖ả𝐧g‎ cáo‎ ++‎ 𝑇𝑅𝒖M𝑇𝑅𝖴Y‎ EN.VN‎ ++

Nhiệm vụ của Cung Tình quả thật nặng hơn những người khác, trước tiên cô phải nắm bắt được những kỹ thuật đã bỏ sót của ngày hôm qua, rồi mới có thể tiến hành huấn luyện bắn đạn thật, sau đó tham gia vào cuộc thi của bọn họ.

Lúc này những người khác đều đang chuẩn bị thi đấu, cô vừa mới học xong cách sử dụng súng trường tự động Kiểu 95 như thế nào.

“Kế tiếp là bắn đạn thật,” Hứa Khiên cầm lấy khẩu súng trên người mình đi đến, nói với Cung Tình: “Tôi sẽ bắn thử cho cô xem một lần, xem cho kỹ.”

Cung Tình gật đầu.

Người đàn ông tự mình hô khẩu lệnh, đồng thời làm ra các động tác tương ứng.

Cẩn thận kiên định tiến lên, sau khi vào tư thế nằm nạp đạn xong, mở chốt bắn.

Một loạt động tác được thực hiện như nước chảy mây trôi, gọn gàng lưu loát, chỉ nghe vài tiếng súng “Pằng pằng pằng” vang lên, anh nhanh chóng thu súng lại, đứng lên trở về chỗ.

Chiến sĩ bên cạnh báo cáo dựa theo quy định: “Báo cáo đội trưởng, vòng 50!”

Có tổng cộng 5 phát đạn được bắn ra.

Toàn bộ đều trúng hồng tâm.

Bên kia cách đó không xa, mấy người vừa mới bắn xong nghe được chiến sĩ nói những lời này, nhao nhao hoan hô, hô to “Đội trưởng đẹp trai”.

Phan Tiếu Tiếu đã nhìn chằm chằm từ này, một loạt động tác vừa rồi của Hứa Khiên quả thật đã tạo ra hiệu ứng thị giác mạnh mẽ hơn cả các bộ phim điện ảnh bom tấn làm ra, cô ta chỉ cảm thấy người đàn ông này thật sự đẹp trai đến nghiêng trời lệch đất rồi!

Hứa Khiên đi Cùng Tình đứng trước mặt, thản nhiên nói với cô: “Cô luyện tập một lần đi.”

“Rõ!” Cung Tình nghiêm trang dựa theo các bước đi vừa rồi của Hứa Khiên không nhanh không chậm tiến hành luyện tập lần bắn đạn thật đầu tiên của mình.

Phía trước đều đã được xem mẫu, nhưng kết quả cuối cùng không được như mong muốn, chỉ trúng được hai phát, cộng lại được vòng 10.

Hứa Khiên không kiềm chế được khẽ nhếch môi, cũng coi như là trẻ nhỏ dễ dạy.

Ít nhất kết quả không phải là tất cả đều bắn không trúng bia hết là được.

Năm người còn lại cũng vừa bắn xong đã có được thành tích của mình, hiện tại chỉ còn thiếu một mình Cung Tình.

Hứa Khiên bảo cô trở về bên chỗ đại đại, Cung Tình bắt đầu bắt phát đầu tiên của mình dưới khẩu lệnh mạnh mẽ của Hứa Khiên.

Vừa rồi mới bắn một lần, tay đã có một chút cảm giác, nhưng vẫn chưa quá quen thuộc, Cung Tình bắn liên tục mấy phát súng “Pằng pằng pằng”, thành tích cuối cùng là trúng 3 phát, cộng vòng 18.

Xếp thứ tư.

Ba người đầu tiên là đàn ông.

Sau đó lần lượt là Miêu Nhiễm và Phan Tiếu Tiếu.

Phan Tiếu Tiếu là người xếp cuối cùng, chỉ trúng một phát viên đạn, vòng 6.

Dựa theo quy định thi đấu, người xếp vị trí cuối cùng sẽ bị phạt.

Có thể là Phan Tiếu Tiếu cảm thấy mất mặt và hoảng sợ, không tình nguyện đi ra khỏi hàng theo mệnh lệnh của Trương Duy, trong miệng còn nhỏ giọng lẩm bẩm: “Được đội trưởng tự mình dạy đương nhiên thành tích sẽ tốt rồi!”

Thính lực của Trương Duy vẫn luôn rất tốt, đây cũng không phải là lần đầu tiên.

Nói như thế nào thì anh ta cũng là đội phó quản lý đội viên của đội đặc chiến, là người trên vạn người dưới một người ở trong đội này, người không có bản lĩnh cũng sẽ không được ngồi ở vị trí này khi tuổi vẫn còn trẻ.

“Phan Tiếu Tiếu!” Khuôn mặt vốn dĩ ôn hòa của Trương Duy đột nhiên trở nên lạnh lùng, giọng nói to lớn vang dội ra lệnh: “Lặp lại những gì cô vừa nói không thiếu một chữ cho tôi!”

Phan Tiếu Tiếu cắn môi, cảm thấy xấu hổ đến mức không nói nên lời.

“Phan Tiếu Tiếu!” Trương Duy nâng cao âm lượng, “Câm rồi sao?”

“Vừa rồi không phải vẫn nói rất hăng say sao?”

Trương Duy người này, bình thường tính tình tốt hơn Hứa Khiên, hai người thường xuyên một người diễn vai chính diện một người diễn vai phản diện, anh ta chính là người nói chuyện giúp các chiến sĩ kia.

Đương nhiên, đó là khi anh ta không tức giận.

Một khi vị đội phó này tức giận, không quan tâm người đó là nam hay nữ, thương hoa tiếc ngọc là thứ nhảm nhí gì, ở trong bộ đội phải đối xử bình đẳng, người phạm sai lầm thì phải bị phạt!

Trương Duy ghét nhất là có người đứng trong hàng ngũ lẩm bẩm phàn nàn, có chuyện gì thì không nói thẳng còn bày ra vẻ mặt tôi khó chịu.

Anh ta thích người chuyện nói thẳng thắn nghĩ sao nói vậy, có cái gì bất mãn thì cứ thoải mái nói ra.

Phan Tiếu Tiếu đang đâm vào họng súng.

Phan Tiếu Tiếu xấu hổ đến mức cả mặt đỏ lên, những tân binh còn lại cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Trương Duy thoạt nhìn ôn hòa hơn Hứa Khiên lại tức giận như vậy, mọi người ngay cả thở mạnh cũng không dám.

Bầu không khí rơi vào bế tắc, không khí dường như đều bị đông cứng lại.

Cuối cùng Phan Tiếu Tiếu cũng thỏa hiệp, tự mình lặp lại những lời mình vừa nói.

“Nói lớn một chút!” Giọng của Trương Duy rất lớn.

Phan Tiếu Tiếu hít một hơi thật sâu, dùng hết sức lực gân cổ lên nói: “Tôi nói tôi không phục, Cung Tình được đội trưởng tự mình dạy đương nhiên thành tích sẽ tốt rôi!”

Hứa Khiên vẫn luôn im lặng chỉ trơ mắt nhìn Trương Duy nói chuyện lập tức híp mắt lại, ngay sau đó, đội trưởng Hứa mặt lạnh chỉ hừ một tiếng, cười nói: “Trương Duy, bia di động 200 mét, biểu diễn một chút đi.”

“Rõ!” Trương Duy nhận mệnh lệnh, bước lên phía trước cầm lấy súng ra trận.

Bên cạnh có các chiến sĩ liên quan dùng bộ đàm để liên hệ với nhau xong, sau đó Hứa Khiên ra lệnh: “Nghe khẩu lệnh, chuẩn bị bắn!”

Trương Duy lập tức cầm súng đi về phía trước trong tư thế bước chéo.

Ở hắn đi đến xạ kích tuyến chỗ khi, bia di động cách xa 200 mét liên tục di chuyển qua lại, Cung Tình còn chưa nhìn thấy rõ, Trương Duy cũng đã kết thúc rồi.

Thành tích cuối cùng, toàn bộ trúng hồng tâm.

Không trượt phát nào.

Toàn sân vỗ tay như sấm dậy, ngoại trừ Phan Tiếu Tiếu, tất cả mọi người đều vỗ tay cho Trương Duy.

Lúc này Hứa Khiên mới lên tiếng, là nói với Phan Tiếu Tiếu.

“Như thế nào? Xem thường đội phó? Cậu ta là thần bắn súng của đội Thủy quân Lục chiến, cho đến bây giờ, toàn đội bao gồm cả tôi, không ai có thể phá vỡ được kỷ lục bắn súng của cậu ta, được cậu ta dạy là vinh dự của cô! Còn kén cá chọn canh, cô cho rằng cô là ai? Đến chỗ này là để cô tận hưởng cuộc sống sao? Vậy thì tôi khuyên cô nên nhanh chóng từ bỏ, thu dọn đồ đạc trở về làm ngôi sao lớn của cô đi thôi!”

“Năm người này cũng đều là đội phó dạy, chỉ có thành tích của cô kém, cô cảm thấy là đội phó không dạy được hay là tự cô không huấn luyện tốt?”

Lời nói của Hứa Khiên hùng hổ doạ người, thiếu chút nữa đã khiến Phan Tiếu Tiếu bật khóc.

“Tôi lặp lại lần nữa, ở trong quân đội, ở chỗ của tôi, các người không phải ca sĩ, không phải diễn viên, cũng không phải người mẫu, các người chỉ có một thân phận, chính là chiến sĩ, một người chiến sĩ giải phóng quân! Loại tự giác này cũng không có thì đến quân doanh làm cái gì!”

Phan Tiếu Tiếu hít hít mũi, kịp thời nhận sai: “Báo cáo đội trưởng, thật xin lỗi tôi sai rồi.”

“Biết sai rồi?” Hứa Khiên lạnh lùng nói: “Biết sai rồi thì xin lỗi đội phó đi!”

Phan Tiếu Tiếu lập tức đỏ mắt, nói với Trương Duy: “Rất xin lỗi đội phó, tôi sai rồi.”

Trương Duy cũng không phải là người ghi thù, hơn nữa vốn dĩ cũng chỉ là một tân binh, góc cạnh quá sắc bén, cần phải được mài giũa, ít nhất cũng phải để cho hiểu được quy củ cơ bản nhất trong quân đội.

“Tôi chấp nhận lời xin lỗi của cô,” Trương Duy rất rộng lượng nói: “Hy vọng về sau cô có thể nghiêm khắc với bản thân, có gan nhìn thẳng vào vấn đề của mình và cũng sửa chữa một cách kịp thời.”

Phan Tiếu Tiếu: “Rõ!”

Những người khác có thể nghỉ ngơi tại chỗ, nhưng Phan Tiếu Tiếu bởi vì thành tích bắn đạn thật xếp hạng ở vị trí cuối cùng, cho nên phải chấp nhận hình phạt.

Hứa Khiên nói: “Không phải muốn tôi tự mình dạy cô sao? Chỉ cần chấp nhận hình phạt này, tôi sẽ tự mình dạy cô.”

“Phan Tiếu Tiếu!” Người đàn ông lạnh lùng nói: “Bước lên phía trước một bước!”

Trái tim Phan Tiếu Tiếu loạn nhịp, khói mù vừa rồi dừng như chỉ trong thoáng chốc đã tan thành mây khói, cô ta dựa theo mệnh lệnh của Hứa Khiên bước lên phía trước một bước.

Không chỉ có Cung Tình, tất cả mọi người đều nhìn sang bên này.

Cung Tình dám khẳng định người đàn ông này có ý nghĩ xấu, quả nhiên, giây tiếp theo Hứa Khiên lập tức nói: “Tôi dạy cô lại từ đầu, đến, trước tiên đứng như vậy 15 phút.”

Ban đầu Phan Tiếu Tiếu còn mừng thầm trong lòng: “???”

Những người khác ở hiện trường: “………”

Cung Tình thiếu chút nữa không nhịn cười được, cô cắn chặt môi, mới cố gắng không để cho nụ cười trên mặt mình quá rõ ràng.

Sau khi Phan Tiếu Tiếu đứng dưới ánh nắng mặt trời chói chang 15 phút, Hứa Khiên lại bảo cô ta phải làm động tác gập bụng tiêu chuẩn trong vòng một phút, sau đó chính là động tác được yêu cầu nghiêm khắc trong bộ đội là hít đất.

Khi đứng lên, cơ thể Phan Tiếu Tiếu hơi nghiêng ngả, thấy cô ta sắp ngã xuống, Hứa Khiên lại không hoảng hốt như ngày hôm qua, thậm chí còn không tiến đến gần, chỉ đứng tại chỗ không nóng không lạnh hỏi một câu: “Có còn kiên trì được không?”

Phan Tiếu Tiếu nhanh chóng ngước mắt lên nhìn anh, bộ dạng yếu đuối, ngay cả giọng nói cũng vô lực đứt quãng: “Báo cáo…… Đội trưởng, có thể……”

Lời nói còn chưa nói xong, thấy cô ta lại sắp ngất xỉu, cuối cùng lại đột nhiên ngồi xổm xuống trên mặt đất.

Hứa khiên gọi hai chiến sĩ đến, bảo bọn họ đưa Phan Tiếu Tiếu sang bên cạnh nghỉ ngơi, còn mình thì hoàn toàn không giúp đỡ, thậm chí khi đối mặt với Phan Tiếu Tiếu sắp ngất, biểu cảm từ đầu đến cuối của Hứa Khiên vẫn luôn bình tĩnh, thấy cũng không giật mình.

Nhưng ngày hôm qua đội trưởng Hứa lại không phải như vậy.

Ngay khoảnh khắc Cung Tình ngất xỉu kia cả người anh đều là sự hoảng loạn không thể chịu nổi.

Buổi chiều Hứa Khiên và Trương Duy bảo tiểu đội trưởng Lý Quang Minh tập hợp người lại, dẫn bọn họ lên xe ngụy trang quân sự.

Trên đường đi, cuối cùng đến một địa điểm huấn luyện khác của Thủy quân Lục chiến.

—— Bãi tập trên biển.

Sau khi sáu tân binh bước xuống xe đã giẫm lên cát.

Trước mặt là biển rộng xanh làm mênh mông vô tận, diện tích bao la và rộng lớn.

Trên đỉnh đầu là ánh mặt trời chói chang nắng gắt, ở phía xa là biển và bầu trời.

Lý Quang Minh nhìn thấy mấy người đứng tại chỗ thưởng thức phong cảnh, lập tức đưa sáu tân binh tổ chức xếp thành một hàng.

Sau đó Hứa Khiên và Trương Duy cũng đi đến, người đàn ông mặc quần áo ngụy trang Hải quân, đội mũ bảo hiểm ngụy trang, một bộ trang phục huấn luyện màu xanh của biện, thân hình cao lớn, đứng ở trước mặt bọn họ, thẳng tắp giống như một cây bạch dương.

“Đưa các người đến đây không phải là để cho các người thưởng thức biển rộng, nhiệm vụ huấn luyện chiều nay, lăn bình dầu, khiêng cọc gỗ.”

Cung Tình: “???”

Cầm thú hả!!!!!

Sự thật đã chứng minh, bị ép buộc đến đường cùng, con người cũng có thể đột phá được giới hạn của bản thân.

Giống như ma quỷ một buổi trưa qua đi, Cung Tình mệt mỏi ngồi la liệt trên bờ cát, cảm giác như cơ thể của mình sắp tan rã thành từng mảnh.

Trên người bẩn không chịu nổi, cô nhìn người đàn ông đứng chắp tay sau lưng trước mặt biển rộng lớn cách đó không xa, trong lòng lại có một loại cảm giác thỏa mãn không thể hiểu được sinh sôi nảy nở lan tràn ra.

Người đàn ông quay lưng về phía cô, hai tay chắp ra sau lưng, giống như một cánh buồm sừng sững không ngã.

Gió biển ẩm ướt thổi đến đây, những sợi tóc của Cung Tình rơi xuống tung bay, dán lên trên má.

Đội phó và tiểu đội trưởng dẫn theo ba người đàn ông trong nhóm tân binh chuyển dụng cụ nướng thịt đến, ở bên kia kêu mọi người nhanh chóng đi qua, Miêu Nhiễm và Phan Tiếu Tiếu từ trên mặt đất đứng lên, đi về phía trước.

Cung Tình vẫn không nhúc nhích, Hứa Khiên quay đầu lại, ánh mắt của hai người thoáng chốc va vào nhau.

Người đàn ông khẽ nhướng mày, hơi nhếch môi.

Bỗng nhiên Cung Tình cũng cười một cái.

Nguyễn Lê nghĩ cách đưa người quay phim quấy rối đi.

Lúc Hứa Khiên đi về phía này, Cung Tình cũng chậm rã đứng dậy.

Hai người tụt lại phía sau cả đội, bước từng bước rất chậm rất chậm, giống như như vậy là có thể ở riêng cùng với đối phương nhiều hơn một chút.

“Phan Tiếu Tiếu kia,” Hứa Khiên thấp giọng hỏi: “Diễn viên?”

Cung Tình kinh ngạc quay đầu nhìn về phía anh.

Cơ hội quý giá như vậy, anh thế mà đi hỏi về người phụ nữ khác?

“Không phải, bước ra từ cuộc thi ca hát, thành viên nhóm nữ.” Cung Tình tức giận nói.

“À, không trách được.” Hứa Khiên nhướng mày, “Kỹ thuật diễn không tốt lắm.”

Cung Tình phản ứng chậm một giây, bỗng nhiên hiểu được anh đang nói cái gì.

Anh đang nói hôm nay Phan Tiếu Tiếu sắp ngất xỉu là giả vờ.

“Em cũng không phải xuất thân chính quy.” Cô khẽ hừ một tiếng.

“Em và cô ta không giống nhau.” Người đàn ông tiêu chuẩn kép nói chuyện dõng dạc.

Bỗng nhiên Cung Tình bật cười, trêu chọc nói: “Người ta đã mưu tính giả vờ ngất xỉu từ hôm qua muốn được đội trưởng Hứa ôm ấp, sao anh lại không nể mặt người ta như vậy.”

Giấm trong lời nói tràn ra ngoài như muốn dìm luôn cả biển bên cạnh.

Người đàn ông khẽ cười, vươn tay ra trộm nhéo ngón tay mềm mại của cô, “Anh chỉ nể mặt bà xã mình mà thôi.”

“Hừ.” Cung Tình nhìn xung quanh cũng không có ai, lập tức đưa tay ra đánh vào mông người đàn ông, “Đừng giả vờ tội nghiệp!”

Bước chân Hứa Khiên đột nhiên dừng lại, một lát sau, người đàn ông nặng nề thở ra một hơi.

“Đừng lộn xộn với anh.” Anh kìm nén sóng gió cuồn cuộn gần như phóng ra trong giọng nói, khàn giọng nói.

Tác giả có lời muốn nói:

Khiên ca: Em đừng đụng vào anh.

Tình Tình: Rất xin lỗi em không nhịn được, em cứ thích nhìn bộ dạng kiềm chế không thể làm gì được của anh, thật sự quá quyến rũ.

Khiên ca:……………… Về nhà rồi nói sau.

Tình Tình: Chờ anh nha, muah ~

- -----oOo------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui