Sau một lát, Cố Chấp sự trong nháy mắt hồi phục tinh thần, xông về Tần Lập như phát điên. Tay vung lên, một cỗ kình phong đánh về phía Tần Lập, miệng phát ra một tiếng kêu thê lương:
- Cẩu nô tài, ta giết ngươi!
- Bịch!
Một tiếng vang nặng nề, thân hình Cố Chấp sự trong nháy mắt cong lại giống như một con tôm, bị một cước của Tần Lập đá bay ra xa hơn mười thước, một ngụm máu tươi phun ra. Trong mắt tất cả đều là kinh hãi sợ sệt, giãy dụa vài cái không đứng lên nổi.
Tất cả mọi người ngây ngốc tại chỗ, trong đầu Tiểu Anh lại càng trống rỗng, chỉ có một ý niệm trong đầu:
- Tần Phương không ngờ lại biết võ công? Trời ạ! Hắn không ngờ lại biết võ công? Làm sao hắn có thể lợi hại như thế chứ? Đây rốt cục là chuyện gì? Ta đang nằm mơ sao?
Nữ tử bên người Cố Chấp sự lúc này bất chấp kinh ngạc, nhanh chóng chạy tới bên người Cố Chấp sự đỡ nàng dậy, hỏi:
- Muội muội, không sao chứ?
- Muội...không việc gì. Nhanh, đi nói cho tiểu thư, xin tiểu thư làm chủ cho ta...
Trong miệng Cố Chấp sự đều là máu tươi, hai mắt bắn ra hào quang vô cùng cừu hận, sâu trong đáy mắt còn lóe lên hào quang sợ hãi. Thực lực của nàng ta tuy rằng không tính quá mạnh mẽ, nhưng đã là cảnh giới Địa Tôn, hiện tại không ngờ bị một cước của gã sai vặt đưa củi đá bay.
Điều này nói ra, không ai có thể tin tưởng, nhưng sự thật lại đã xảy ra.
Càng ngày có càng nhiều đệ tử Nguyệt Diêu Tiên Cung xúm lại đây, đều không rõ ràng đã xảy ra chuyện gì. Nhìn mấy đệ tử thủ sơn kia, muốn đi qua xem rốt cục xảy ra chuyện gì.
Mà vừa rồi tốc độ ra tay của Tần Lập rất nhanh, bọn họ căn bản không thấy rõ ràng đã xảy ra chuyện gì thì mọi chuyện đã kết thúc. Đến hiện tại, tất cả mọi người bao gồm Vu Tiểu Nghệ đều có một loại cảm gací như mộng ảo, dường như hết thảy trước mắt đều giống hư không, không chân thật.
Lúc này tên thị nữ tới sau vẻ mặt hoảng sợ nhìn Tần Lập, lạnh lùng hỏi:
- Ngươi rốt cục là ai, trà trộn vào Nguyệt Diêu Tiên Cung ta rốt cục là có ý đồ gì?
Không thể không nói, người có thể đi theo bên cạnh Hàn Mai cũng không phải người thường. Lời nói của nữ tử này vừa ra khỏi miệng, chẳng khác nào chụp mũ hành động của Tần Lập.
Gian tế bên ngoài lẻn vào, trà trộn vào Nguyệt Diêu Tiên Cung mưu đồ gây rối bị Cố Chấp sự phát hiện, hai bên chiến đấu một trận, Cố Chấp sự quang vinh bị thương... - .
Mặc kệ chân tướng sự thật là gì, nhưng từ khoảnh khắc lời này nói ra khỏi miệng nàng ta, đều sẽ biến thành loại kết quả này. Nói cách khác, lời nói của nữ nhân này vừa ra khỏi miệng chẳng khác nào phán quyết Tần Lập tội chết, không có bất kỳ cơ hội xoay người.
Bởi vì không ai quy định hạ nhân đưa củi không thể biết võ công, nhưng tất cả mọi người sẽ cho rằng, thực lực quá mạnh mẽ còn chạy tới làm hạ nhân đưa củi, nhất định là mang tâm tư bất lương.
Cho nên nữ nhân này trước tên dùng lời nói gắt gao ngăn chặn Tần Lập.
Tần Lập lộ ra một nụ cười chất phác, nói:
- Ta không rõ ngươi đang nói gì.
- Không quan hệ. Người khác hiểu là được, Thánh nữ hiểu là được.
Thị nữ đang dìu Cố Chấp sự cười lạnh một tiếng:
- Ngươi có ngụy trang nữa cũng vô ích, thực lực của ngươi từ đâu tới? Ngươi có biết, Cố Chấp sự đã là cảnh giới Địa Tôn đỉnh lại bị ngươi đánh thành trọng thương. Giữ lại lời nói giải thích cùng Thánh nữ cùng Chưởng giáo chí tôn đi.
- Hề hề, thực lực? Ngươi là nói bản lĩnh đánh người của ta? Từ nhỏ thôn chúng ta đặc biệt nhiều chó, hơn nữa lại thích cắn người. Mỗi ngày ta đánh nhau với đám chó đó, đánh nhiều, tốc độ liền biến càng nhanh, không còn con chó nào có thể cắn được ta. Ta hiện tại đã là võ giả Hoàng cấp đó!
Tần Lập cười chất phác, vẻ mặt kiêu ngạo:
- Ta cũng đã là võ giả nhập phẩm, cho nên ngươi nói ta có thực lực. ta miễn cưỡng chấp nhận thôi.
- Ngươi...
Thị nữ đối thoại với Tần Lập thiếu chút nữa bị tức giận hộc máu, tay dìu Cố Chấp sự cũng có chút run run, nói luôn mồm:
- Được, được lắm. Ta không đấu võ mồm với ngươi. Tóm lại, đến lúc đó ngươi đi mà giải thích với Thánh nữ, sẽ có người thu thập ngươi. Nếu ngươi dám chạy, hừ, Vu Chấp sự cùng đồ đệ của nàng ta sẽ là đồng mưu của ngươi.
Tần Lập liếc mắt khinh thường, trong lòng thầm mắng: Nguyên tưởng rằng nữ nhân này có thể thiện lương một chút, nhưng không ngờ cũng là một loại người với Cố Chấp sự này! Lão tử chạy trốn? Hừ! Cho dù Chưởng giáo chí tôn của các ngươi đến đây, lão tử cũng không cần chạy!
Đúng lúc này, trên bầu trời bỗng nhiên vang lên một giọng nói thản nhiên:
- Ồ? Ở trong phạm vi cai quản của ta, khi nào thì đến lượt người khác hoa chân múa tay? Đi nói cho Thánh nữ? Nói cho nàng ta làm gì? Nàng ta muốn làm gì? Chẳng lẽ làm Thánh nữ đủ lâu rồi, muốn làm Chưởng giáo chí tôn hay sao? Hơn nữa, hai nha đầu các ngươi quản việc thật rộng đó, quản cả việc trong phạm vi của ta. Còn chụp mũ cho hai đệ tử cấp thấp không nên thân của ta là đồng mưu? Hừ! Đui mù, ai cho ngươi lá gan này hả!
Một câu cuối cùng biến thành cực kỳ nghiêm khắc, theo những lời này, Hồ trưởng lão xinh đẹp mặc váy dài màu đỏ xuất hiện trước mặt mọi người.
Vu Tiểu Nghệ thấy Hồ trưởng lão, vội vàng đi qua vẻ mặt ủy khuất nói:
- Sư phụ...
- Tốt lắm! Tiểu Nghệ, ngươi làm rất đúng. Có sư phụ làm chủ cho ngươi, xem người nào dám làm gì ngươi?
Hồ trưởng lão nói xong, thấy Tiểu Anh vẫn đứng ngẩn người ở kia, trong mắt hiện lên một tia thương hại. Nàng ta vừa từ nơi đệ tử báo tin biết chuyện gì đã xảy ra. Là trưởng lão chủ quản nơi này, nếu thời gian dài như vậy cũng chưa nhận được tin tức, vậy thật sự quá thất bại.
- Ngươi là Tiểu Anh hả, lại đây.
Hồ trưởng lão vẫy tay với Tiểu Anh.
Tiểu Anh chần chờ đi qua, Vu Tiểu Nghệ đứng một bên thúc giục:
- Sư tổ gọi ngươi kìa, còn không nhanh qua.
Vu Tiểu Nghệ tuy rằng là đệ tử Hồ trưởng lão nhưng bởi vi thực lực không mạnh cho nên bình thường trong đám sư tỷ muội cũng không xuất chúng, rất ít có loại cơ hội gặp sư phụ.
Tiểu Anh đi tới trước mặt Hồ trưởng lão, thi lễ:
- Tiểu Anh ra mắt sư tổ.
- Ừ!
Hồ trưởng lão sờ khuôn mặt Tiểu Anh còn hằn dấu tay, dịu dàng nói:
- Sư tổ biết ngươi chịu oan khuất, không phải sợ, có sư tổ làm chỗ dựa cho ngươi. Ngươi cũng đã vào Nguyệt Diêu Tiên Cung rất lâu rồi hả?
- Năm năm ạ...
Nước mắt Tiểu Anh không kìm nổi lại chảy ra, không nghĩ tới sư tổ vẻ mặt ôn hòa như vậy nói chuyện cùng nàng. Ủy khuất cùng khổ sở trong lòng Tiểu Anh như tìm được nơi giải phóng, lập tức khóc lên thành tiếng.
- Ồ, đứa bé ngoan, đừng khóc. Lát nữa để sư phụ ngươi đi đến chỗ ta lấy mấy viên đan dược. Tu luyện thật tốt, tăng thực lực lên, về sau có ai dám khi dễ ngươi, ngươi liền hung hăng vả nàng cho ta.
Hồ trưởng lão nói, không kìm nổi lạnh lùng nhìn thoáng qua Cố Chấp sự vẻ mặt ủ rũ ở bên kia.
Không thể không nói, Hồ trưởng lão quyền cao chức trọng lâu ngày, cỗ khí tràng cực kỳ cường đại, vừa xuất hiện liền kinh sợ mọi người. Cố Chấp sự cùng thị nữ lúc trước còn kiêu ngạo vô cùng, ở trước mặt Hồ trưởng lão, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì thân phận Hồ trưởng lão hiện tại còn cao hơn Thánh nữ Hàn Mai một chút, ít nhất cũng là ngang nhau. Chưa nói về sau thế nào, ít nhất hiện tại bọn họ không có lá gan đắc tội Hồ trưởng lão.
Lúc này Hồ trưởng lão chuyển mắt sang hướng Tần Lập, một đôi mắt tuyệt đẹp quét tới quét lui trên người Tần Lập, mang theo vài phần hồ ngi.
Cố Chấp sự ở bên kia thấy cơ hội tới, giọng độc ác nói:
- Hồ trưởng lão, người này nhất định là trưởng lão ở ngoài vào...
- Câm miệng!
Hồ trưởng lão xoay người, lạnh lùng nhìn Cố Chấp sự:
- Ngươi là người bên cạnh Thánh nữ, nói chuyện phải cẩn thận một chút, biết không? Gian tế cái gì? Con mắt nào của ngươi thấy người ta là gian tế? Ngươi có chứng cớ gì? Dựa vào cái gì nói người ta là gian tế? Ai quy định hạ nhân đưa củi không thể biết võ công? Hơn nữa, theo ta được biết, người trẻ tuổi này tới đây là tới bái sư học nghệ. Đồ nhi Tiểu Nghệ của ta vì khảo sát nhân phẩm của hắn mới kêu hắn đi làm công việc nặng nhọc. Các ngươi thì biết cái gì?
Hồ trưởng lão nói lời này, rất có lý lẽ, lập tức làm Cố Chấp sự cùng thị nữ bên cạnh câm miệng không trả lời được. Cho dù là họ biết rõ Hồ trưởng lão ăn nói bừa bãi nhưng cũng không có bất kỳ biện pháp nào cả.
Hiện tại rốt cục họ cảm nhận được điểm khó xử của tiểu thư, nguyên lai đám trưởng lão này đều là người cường thế như vậy.
- Tiểu tử, làm không tệ. Có nguyện ý bái làm môn hạ của ta không?
Hồ trưởng lão cười tủm tỉm nhìn Tần Lập, cảm giác người thanh niên này có tiềm lực rất lớn. Nàng tuy rằng khinh thường Hàn Mai cùng mấy thị nữ xưa nay vênh váo tự đắc, nhưng lại rất rõ ràng thực lực bọn họ cũng không yếu.
Mà trên người trẻ tuổi này lại không có bất kỳ dao động nguyên lực gì lại có thể đánh một võ giả cảnh giới Địa Tôn thành trọng thương, chỉ có hai loại khả năng. Một: người trẻ tuổi này là tuyệt thế cường giả, thâm tàng bất lộ. Hai: đây là một siêu cấp thiên tài tư chất vạn năm khó gặp.
Loại thiên tài này, trong lịch sử đã từng có mấy người, cho dù trước khi bọn họ được tu luyện, đều biểu hiện ra thực lực kinh người. Một khi bước vào tu luyện, nhanh chóng sẽ trở thành tuyệt thế cường giả.
Mặc kệ người trẻ tuổi này là một loại nào, chỉ cần có thể kéo hắn tới bên cạnh mình, đều chỉ có lợi mà không có hại.
Hồ trưởng lão cười tủm tỉm nhìn Tần Lập, chờ đợi câu trả lời của hắn. Bên kia Cố Chấp sự cùng thị nữ đều oán hận nhìn chằm chằm vào Tần Lập, trong lòng vừa hận vừa đố kỵ. Nếu Tần Lập thật sự bái vào làm môn hạ Hồ trưởng lão, về sau có Hồ trưởng lão che chở, muốn báo thù gần như là chuyện không có khả năng.
Hồ trưởng lão thấy Tần Lập lộ ra vẻ do dự, nói tiếp:
- Ta biết trong tương lai thành tựu của ngươi không thể tính được. Không sao, ngươi bái làm môn hạ của ta, cũng không tính làm đồ đệ của ta. Ta có thể đi cầu cung chủ, tìm Thái thượng trưởng lão thực lực mạnh nhất Nguyệt Diêu Tiên Cung làm sư phụ của ngươi. Đến lúc đó, bối phận của ngươi không chừng còn cao hơn cả ta. Ta chỉ hy vọng, ngươi tính là một chi của ta...tuy rằng ngươi vốn thuộc về một chi của ta.
Ý tứ của Hồ trưởng lão chính là chuyện Tần Lập làm hạ nhân đưa củi, bởi vì nơi này thật sự là địa bàn của Hồ trưởng lão.
- Như vậy có thể sao?
Tần Lập nhìn Hồ trưởng lão hỏi.
- Đương nhiên có thể!
Hồ trưởng lão khẽ cười nói.
- Được, ta đồng ý.
Tần Lập nói. Điều chân chính khiến Tần Lập thay đổi chủ ý kỳ thật là câu nói:
- Ta có thể đi cầu cung chủ, tìm Thái thượng trưởng lão thực lực mạnh nhất Nguyệt Diêu Tiên Cung làm sư phụ của ngươi". Bởi vì Tần Lập cũng muốn mở mang kiến thức, người mạnh nhất Nguyệt Diêu Tiên Cung - một trong các thế lực lớn nhất nơi Cực Tây sẽ là cảnh giới gì.
Cố Chấp sự cùng thị nữ bên cạnh đều không kìm nổi thở dài một tiếng, đứng dậy lặng yên rời đi. Bọn họ phải nhanh chóng nói chuyện này cho tiểu thư biết, để cho tiểu thư chuẩn bị về tâm lý.