Lúc này, một lão già bên cạnh Hải Kim Tôn ho nhẹ một tiếng, ngăn lại không để hắn phát tác, hướng về phía Vĩnh Xuân thượng nhân mỉm cười nói:
- Vĩnh Xuân! Chúng ta quen biết nhiều năm, trước đây Nguyệt Diêu Tiên Cung hợp tác cùng Hải gia, vẫn luôn qua lại thân thiết, thật sự không đáng vì một người không có quan hệ với các ngươi mà phá hủy giao tình giữa chúng ta?
- Có quỷ mới có giao tình với các ngươi!
Vĩnh Xuân thượng nhân hừ một tiếng trong lỗ mũi, cười lạnh nói:
- Bớt khách sáo đi! Ta thật không rõ lắm các ngươi đang nói cái gì!
Vẻ tươi cười trên mặt lão già không thay đổi, thản nhiên nói:
- Vĩnh Xuân! Có thể ngươi còn không biết thì phải, nói cho chúng ta biết tin tức này cũng là người trong quý phái đo!
Vĩnh Xuân thượng nhân thản nhiên "ừ" một tiếng, trong lòng lại vô cùng phẫn nộ, đột nhiên nghĩ đến chuyện thứ hai người nữ đệ tử kia nói với mình, nói Thánh nữ mất tích rất nhiều ngày rồi. Vĩnh Xuân thượng nhân vừa nghĩ trong lòng, vừa nhìn thoáng qua vẻ mặt xấu hổ của Minh Nguyệt thượng nhân, sau đó hướng về phía lão già nói:
- Ai nói? Ngươi kêu người đó ra lặp lại lần nữa với ta xem!
- Lão tổ! Chuyện là ta nói.
Một giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng, hơi có chút run rẩy, từ cửa đại điện vang lên. Thánh nữ Hàn Mai mất tích nhiều ngày đang cùng mấy người chậm rãi đi vào đại điện.
Đồng tử của Vĩnh Xuân thượng nhân hơi co rụt lại, không ai nhìn thấy trong mắt của nàng trong nháy mắt hiện lên một tia phẫn nộ, bởi vì mấy người ở cùng bên Hàn Mai kia, không phải ai khác, mà chính là mấy vị lão tổ trong Nguyệt Diêu Tiên Cung, địa vị tương đương với Vĩnh Xuân.
Mấy người kia, giờ phút này sắc mặt đều có chút phức tạp nhìn Vĩnh Xuân thượng nhân, có hai người trong mắt còn mang theo vài phần xấu hổ, nhưng mấy người còn lại đều làm mặt lạnh cười cười nhìn Vĩnh Xuân thượng nhân! Dường như đang nói:
- Vĩnh Xuân, ngươi cũng có ngày hôm nay!
Lại nói tiếp, trong chuyện này còn có một đoạn ẩn tình sâu xa, năm đó thời điểm Vĩnh Xuân thượng nhân nổi bật tột đỉnh, kỳ thật còn có thêm mấy người đồng môn thực lực cũng không kém nàng bao nhiêu, nên mấy trăm năm lúc đó, là mấy trăm năm Nguyệt Diêu Tiên Cung huy hoàng nhất từ trước tới nay.
Thật đúng là thiên tài xuất hiện lớp lớp, cao thủ tụ tập như mây trên trời.
Nhưng cái gọi là "văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị", bất kể là môn phái nào, đều luôn có một người thực lực mạnh nhất, được cho là nhân vật đại biểu. Những người cùng thời đại với Vĩnh Xuân này, sớm tạo nên huy hoàng cho Nguyệt Diêu Tiên Cung, nhưng cũng trở thành nỗi bi ai của chính họ. Nếu họ không sinh cùng một thời đại với Vĩnh Xuân, mà là trước hoặc sau, như vậy, tùy tiện người nào trong số họ cũng đều có thể nói là hạng người thiên tài kinh thế hãi tục.
Nhưng bởi vì Vĩnh Xuân, thành ra thay vì hào quang thuộc về họ, đều bị Vĩnh Xuân che mất. Thời điểm đó Vĩnh Xuân ở địa phương cực Tây, so với thiên tài Hải Kim Tôn có thể nói là tuyệt thế hiện nay, thật không biết nổi bật hơn không biết bao nhiêu lần.
Cho nên, những người đồng môn cùng thời với Vĩnh Xuân lúc đó, kỳ thật cảm tình đối với Vĩnh Xuân đều có phần mâu thuẫn. Cùng lúc, sự tồn tại của Vĩnh Xuân, đích xác đã mang đến cho Nguyệt Diêu Tiên Cung vô số vinh dự cùng danh vọng, nhưng về phương diện khác họ cũng rất ghen tị với Vĩnh Xuân, họ cho rằng nàng chẳng qua chỉ là thực lực hơi mạnh hơn mình một chút, mà lại chiếm hết tiên cơ. Nếu lúc ấy đổi lại để họ làm người đại biểu của Nguyệt Diêu Tiên Cung, đồng dạng cũng có thể giành được vinh dự cùng thành tựu thật lớn cho Nguyệt Diêu Tiên Cung.
Loại chuyện này, kỳ thật không có đúng sai, nhưng cũng vì nguyên nhân này, sau đó khi Vĩnh Xuân đảm nhiệm chức cung chủ vô số năm trước sau vẫn luôn hết sức khiêm tốn hạ thấp mình, gần như sắp mờ nhạt trong tầm mắt của các hậu bởi ở Nguyệt Diêu Tiên Cung, cũng chỉ có một số cao tầng, mới biết được Vĩnh Xuân thượng nhân lợi hại. Rất nhiều đệ tử tuy rằng nghe nói qua tiếng tăm của Vĩnh Xuân thượng nhân, nhưng căn bản không có nhìn thấy, càng không biết thực lực của Vĩnh Xuân đến tột cùng cao thâm đến mức nào.
Lẽ ra, nhóm người họ hiện tại đều đã thành nhân vật cấp bậc lão tổ tông Nguyệt Diêu Tiên Cung, vậy thì mối oán hận năm đó hẳn phải sớm vứt đi rồi mới đúng. Trên thực tế cũng đúng như vậy, mọi người thường ngay gần như không có lui tới, cuộc sống giữa nhau như nước song không phạm nước giếng, đều lẳng lặng tu luyện cùng một mục đích làm hậu thuẫn vững chắc cho Nguyệt Diêu Tiên Cung.
Mà nguyên nhân chính vì Tần Lập xuất hiện, làm cho cục diện vốn yên bính này bị phá vỡ.
Hàn Mai không nghĩ tới chẳng những Tần Lập dám đến đây, mà không ngờ lại còn chiếm được sự ủng hộ một cách khó hiểu của chưởng giáo chí tôn cùng rất nhiều vị trưởng lão! Điều này làm cho Hàn Mai bỗng nhiên dâng lên một cảm giác nguy cơ thật lớn! Có thể trở thành Thánh nữ của Nguyệt Diêu Tiên Cung, các loại thiên phú tự nhiên không cần phải nói, chỉ số thông minh của Hàn Mai cũng khá cao, nàng ta chỉ có khuyết điểm duy nhất, đó chính là lòng dạ hẹp hòi! Điều này xưa nay gần như không hiển lộ ra, lại trở thành khuyết điểm lớn nhất của nàng.
Người khác không biết Tần Lập được đưa đến chỗ Vĩnh Xuân thượng nhân, và còn ở lại nơi đó, nhưng Hàn Mai sao có thể không biết, lúc ấy Hàn Mai chỉ có một ý niệm trong đầu:
- Mình sắp bị thay thế rồi!
Dù rằng nàng cũng cho là ý niệm này rất vớ vẩn, nhưng cũng không phải không có khả năng!
Thông lệ của Nguyệt Diêu Tiên Cung gần đây luôn là...đưa lên người có tài năng, kẻ bất tài hạ xuống!
Chưởng giáo chí tôn Minh nguyệt thượng nhân hiện tại, năm đó cũng không phải là Thánh nữ trong cung, Thánh nữ năm đó vô đức, phạm phải sai lầm nghiêm trọng, bị đuổi thẳng ra khỏi Nguyệt Diêu Tiên Cung, vì thế Minh Nguyệt thượng nhân mới lên làm chưởng giáo chí tôn, trở thành cung chủ Nguyệt Diêu Tiên Cung.
Hàn Mai tuyệt đối không cho phép mình giống như Thánh nữ đời trước, nói chính xác là đánh mất vị trí cung chủ. Bởi vì thời gian gần đây, giới cao tầng Nguyệt Diêu Tiên Cung khi nói chuyện phiếm với nhau đã bắt đầu có dấu hiện thường ví nàng với Thánh nữ đời trước.
Đây không phải là một dấu hiện tốt.
Trong lòng Hàn Mai nhận định Tần Phương chính là Tần Lập, trên đời này không thể có nhiều thiên tài tuyệt thế như vậy? Thiên tài cũng không phải đậu nành, gieo một cái là có thể thu hoạch nắm. Cho nên, Hàn Mai một mặt sai kẻ tâm phúc dưới tay, bí mật truyền báo tin tức cho Hải gia Tần Lập đang ở Nguyệt Diêu Tiên Cung. Mặt khác, nàng ta lặng lẽ xuất cung, đến những ngọn núi các tổ tông Nguyệt Diêu Tiên Cung ở nơi đó cáo trạng!
Không thể không nói, một chiêu này của Hàn Mai quả thực rất cao minh! Mấy lão tổ tông cùng thời với Vĩnh Xuân năm đó vẫn luôn chờ đợi Vĩnh Xuân phạm phải sai lầm, đợi đến mấy trăm năm cũng không thấy một lần nào. Thế mà hôm nay, không ngờ Vĩnh Xuân lại bao che cho một tên có cừu oán với Hải gia, hơn nữa còn có thể là tân vương giả của bộc tộc tử đồng, cho ở lại Nguyệt Diêu Tiên Cung, và còn cho ngủ lại ở động phủ của mình.
Tuy nói rằng vì bối phận tuổi tác Vĩnh Xuân rất cao, sẽ không có người lấy quan hệ nam nữ mà kiếm chuyện. Thế nhưng Vĩnh Xuân truyền thụ võ công cho Tần Lập, chuyện này thì không thể chạy thoát đâu được, ai cũng không thể chống chế.
Những người này sau khi biết chuyện, lập tức kích động phẫn nộ, chuẩn bị đi tìm Vĩnh Xuân hỏi cho ra lẽ, nhưng đều bị Hàn Mai tới khuyên ngăn. Hàn Mai kêu chờ đợi chính là ngày hôm nay, ngày Hải gia tới cửa gây khó dễ!
Nàng muốn cho Tần Lập lúc này đây, liền rơi xuống đáy vực sâu muôn đời muôn kiếp không ngóc đầu lên được!
Nàng ta đã thay đổi chủ ý, nàng không nghĩ sẽ lưu lại Tần Lập loại người nguy hiểm này làm tên hạ nhân đê tiện ở bên mình nữa! Bởi vì Tần Lập này trời sinh ra là một hạ nhân đê tiện! Bằng không hắn như thế nào có thể giả dạng một gã sai vặt giao củi?
Nàng quyết định lần này sẽ làm cho Tần Lập bỏ mạng tại chỗ! Bị tiêu diệt triệt để! Chỉ có như vậy, nàng mới có thể yên tâm, cũng chỉ có như vậy, mới sẽ không có bất cứ người nào dám giành địa vị cung chủ Nguyệt Diêu Tiên Cung này với nàng nữa!
Mấy lão tổ tông Nguyệt Diêu Tiên Cung này bị Hàn Mai nói động tâm, liền quyết định làm chỗ dựa cho Hàn Mai. Nói Hàn Mai không cần sợ hãi, Vĩnh Xuân dù có mạnh đến mấy đi nữa cũng chỉ sàn sàn với bọn họ. Hơn nữa bọn họ nhiều người như vậy, Vĩnh Xuân chỉ có một mình! Huống chi, Vĩnh Xuân còn có thể vì một người ngoài mà thật sự động thủ với họ hay sao?
Mà Minh Nguyệt thượng nhân cùng các trưởng lão, ở dưới miêu tả của Hàn Mai, cũng đều trở thành người không biết thức thời, nếu cứ như vậy, họ cũng sẽ không thích hợp ở lại vị trí cũ trước đây nữa.
Các lão tổ tông này đồng ý với Hàn Mai, sau khi giải quyết chuyện này sẽ cho Hàn Mai trở thành cung chủ Nguyệt Diêu Tiên Cung!
Có lời cam đoan của các lão tổ tông, Hàn Mai quả thực hưng phấn đến sắp ngất đi. Vốn trước đi nàng ta chỉ nghĩ không từ thủ đoạn để giết cho bằng được Tần Lập mà thôi, nhưng không ngờ thu hoạch lại lớn đến như thế.
Càng trọng yếu hơn là các lão tổ tông này đều cho rằng Hàn Mai là kẻ tài năng thiên phú nếu được đào tạo hẳn sẽ không kém hơn so với Vĩnh Xuân năm đó, nên họ đều quyết về sau cùng nhau chỉ đạo, bồi dưỡng cho nàng ta thành một cường giả siêu cấp hơn hẳn Vĩnh Xuân thượng nhân! Một lần nữa tạo ra một nhân vật mới đại biểu cho Nguyệt Diêu Tiên Cung!
Thanh âm Hàn Mai có chút run rẩy, nhưng không phải vì sợ hãi, mà là kích động!
Nàng phớt lờ ánh mắt thất vọng của sư phụ Minh Nguyệt thượng nhân, thầm nghĩ:
- Sư phụ, ngài thật là lão hồ đồ, không ngờ lại coi trọng hạng người thân phận đê tiện Tần Lập này, ngài vốn là người ta tôn kính nhất, nhưng hiện tại, ôi! Về sau đồ nhi hiếu thuận với ngài cho tốt là được!
Về phần Hồ trưởng lão, Mạc trưởng lão và cả đám trưởng lão Nguyệt Diêu Tiên Cung, Hàn Mai căn bản không thèm liếc mắt nhìn một cái:
- Vua nào triều thần nấy, sau khi mình lên chức cung chủ, liền để họ làm chức Thái thượng trưởng lão cho tốt là được rồi! Sau đó trong tương lai mấy ngàn năm, dần dần chết đi trong trầm mặc, cũng không ai rỗi hơi đi chú ý tới bọn họ!
Hàn Mai cùng mấy lão tổ Nguyệt Diêu Tiên Cung đứng phía sau, còn có hai thị nữ thân cận của nàng đứng hai bên, đúng là thị nữ Cố Vũ và Phương Hương. Cố Vũ nhìn về phía Tần Lập trong ánh mắt còn chứa đầy cừu hận cùng oán độc, trong lòng cười lạnh:
- Đồ chó! Để xem hôm nay ngươi sẽ chết như thế nào!
Chính Cố Vũ là người cầm tín vật của Hàn Mai đi thông báo với Hải gia. Hơn nữa, Cố Vũ cũng đã biết tin tiểu thư sắp lên ngôi vị cung chủ. Tiểu thư có nói, khi nàng lên làm cung chủ, chính mình cùng Phương Hương sẽ là hộ pháp, đợi khi nào đạt tới cảnh giới Phá Toái Hư Không, sẽ lập tức thăng lên làm trưởng lão!
Có thể nói, tương lai hai người đều là tiền đồ vô hạn, trước mắt là một đường thẳng tắp đi lên!
Ngày đó Tần Lập mang tới cho nàng cảm giác khuất nhục, hôm nay rốt cục có thể hoàn toàn bộc phát ra rồi!
Vĩnh Xuân thản nhiên nhìn thoáng qua Hàn Mai, trên mặt không có chút biểu tình gì, thản nhiên nói:
- Ngươi là phản đồ của Nguyệt Diêu Tiên Cung, không ngờ còn dám trở về? Lá gan của ngươi thật là không nhỏ!
Hàn Mai bị bất ngờ ngẩn người ra, khó tin nhìn Vĩnh Xuân thượng nhân.
Mọi người tại trường, bao gồm cả đám người Hải gia đang mang vẻ mặt chờ xem nhiệt, tất cả đều sửng sốt ngẩn ngơ.Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Bên cạnh Hàn Mai một nữ nhân trẻ tuổi diện mạo xinh đẹp, bĩu môi cười nói:
- Hì hì! Vĩnh Xuân! Ngươi vẫn là hấp tấp như vậy nhỉ! Đứa nhỏ Hàn Mai này thân phận là Thánh nữ Nguyệt Diêu Tiên Cung, khi nào thì thành đồ vứt đi? Chúng ta như thế nào không biết?
Vĩnh Xuân thượng nhân thản nhiên nhìn thoáng qua Minh Nguyệt thượng nhân, sau đó nói:
- Các ngươi sống uổng phí mấy ngàn năm rồi? Môn quy của Nguyệt Diêu Tiên Cung là gì?
Hàn Mai nghe xong lời nói của Vĩnh Xuân thượng nhân, đầu tiên là ngẩn ra, sau đó sắc mặt trong giây lát trở nên tái nhợt, môi cũng hơi run run, trên gương mặt xinh đẹp, giờ phút này hiện đầy vẻ hoảng sợ.