Duy Ngã Độc Tôn

- Oa...!

Tần Phong lại búng ra một ngụm máu tươi, tinh thần cả người lập tức uể oải, ánh mắt nhìn Tần Lập lộ ra một nụ cười thảm, lẩm bẩm:

- "Ta không xứng...Tần Lập ta hận ngươi! Ta thậm chí không hận kẻ giết cả nhà ta, ta chỉ hận ngươi! Nếu không có tên tiểu tạp chủng nhà ngươi thì ta sao có thể lưu lạc tới tình cảnh hôm nay? Tiền đồ của ta, thân sinh của ta, tất cả đều bị hủy trên tay ngươi!

- Ngươi thúi lắm!

A Hổ đứng một bên phẫn nộ quát:

- Tới bây giờ mà ngươi cũng chưa từng nghĩ lại xem mình đã sai như thế nào sao? Năm đó, nếu không phải do huynh đệ hai người các ngươi hãm hại thì Tần huynh đệ có phải gặp lắm khổ cực như thế không? Đừng tưởng không ai biết năm đó các ngươi đã làm những gì?

- Thế thì đã sao nào? Hừ, năm đó hắn chỉ là một tên tiểu tạp chủng, lão tử hại hắn thì đã sao nào? Hắn dám nói ta không xứng! Ha ha ha, mười mấy năm trước, chính là ta mới có tư cách nói câu này. Là ta là ta mới đúng!

Tần Phong nói xong lại liên tiếp phun ra mấy ngụm máu tươi, sau đó rốt cuộc không chống đỡ được nữa, té ngã ra giữa nên đất, trên mặt vẫn tràn ngập hận ý, thở hổn hển nói:

- Tần Lập ngươi không cần đắc ý. Ngươi kiêu ngạo không được lâu nữa đâu! Sư môn của ta nhất định sẽ báo thù cho ta...Nhất định...

Nói xong, hai mắt Tần Phong khép lại, khí tuyệt thân vong!

- Mai táng cho bọn hắn đi, chôn ở nhà cũ của Tần gia là được!

Tần Lập thở dài một tiếng, hơi lắc đầu. Tần Phong và Tần Hổ chết, hắn cũng không thấy có chút thích thú gì, cũng không thấy áy náy. Hắn không nợ bọn họ điều gì cả. Ngược lại, Tần gia của thành Hoàng Sa đúng là có thâm cừu huyết hải với hắn. Tần Hoành Viễn tới chết cũng không chịu nói ra nhà mẹ đẻ của Tần Hàn Nguyệt ở đâu, là nhà nào cho nên Tần Lập vẫn không có ấn tượng tốt đẹp gì với người nhà Tần Hoành Viễn cả!

Mấy năm nay, Tần Phong và Tần Hổ có thể gặp chút cơ may, có lẽ tiến vào một Thần bí chi địa nào đó. Tuy nhiên, như thế thì tính sao? Tần Lập căn bản không sợ có thêm một cừu gia nữa. Bọn họ dù mạnh hơn nữa cũng có thể mạnh hơn Hải gia sao? Có thể mạnh hơn cả Thánh Hoàng nhất mạch sao?

Lúc này, A Hổ từ trên người Tần Phong tìm ra một chiếc huy chương, trên mặt có điêu khắc một con rết! Hắn cười lạnh nói:

- Ta tưởng là người của môn phái cường đại nào, không ngờ là Ngô Công Môn. Khó trách trên người hắn có được vật kịch độc như thế!

- Ngô Công Môn?

Tần Lập nhìn thoáng qua A Hổ.

A Hổ hơi phẫn nộ nói:

- Vốn chính là một môn phái của Thần bí chi địa trong lãnh thổ Thanh Khâu Quốc. Khi ta tấn công Thanh Khâu Quốc thì bọn chúng từng ra mặt, yêu cầu ta rút quân. Nói rằng nếu không rút quân thì hãy chờ xem, còn độc chết không ít huynh đệ của ta! Sau chúng biết ta là huynh đệ của ngươi thì bọn họ lập tức mai danh ẩn tích. Hừ, ta là không có bản lĩnh chứ nếu không ta đã sớm tiêu diệt môn phái này rồi! Môn phái này am hiểu dụng độc. Bọn chúng vì muốn thử nghiệm độc tính mà thường xuyên bắt giữ một số nam nữ già trẻ để làm các loại thử nghiệm cực kỳ tàn ác như mổ xẻ thân người, chế tạo ôn dịch. Thi thoảng lại có một thôn trang bị độc chết cả thôn. Đây là một môn phái mà không chuyện ác nào không làm. Ta vốn đã muốn mời Cung phụng của Hoàng thất ra tay tiêu diệt chọn hắn!

A Hổ vừa lên tiếng đã khiến gần như tất cả mọi người đều thấy phẫn nộ. Đạo nào có đường nấy nhưng môn phái mà không chuyện ác nào không làm như Ngô Công Môn kia thì dù là sát thủ như Tào Hồng nghe xong cũng cảm thấy môn phái này rất vô nhân đạo! Lấy thường nhân ra làm thí nghiệm thì đây đúng là môn phái táng tận lương tâm!

- Thật sự là một đám súc sinh!

Xà Xà lạnh lùng nói:

- Công tử, chúng ta đi tiêu diệt bọn chúng!

Bạch Trung Tuyết cũng là người nóng nảy. Sau khi nghe thấy đủ loại chuyện ác của đối phương thì không ai nhẫn nhịn được.

Tần Lập khẽ gật đầu:

- Được, vừa lúc chúng ta cũng cần tìm kiếm những thế lực trong các thần bí chi địa, thuận tay diệt luôn môn phái này!

Nơi thành tân Hoàng Sa này, lần đầu tiên trở nên rất yên ắng. Tất cả mọi người trên trong thành đều biết, Tần Hầu gia năm đó đã trở lại, đánh đuổi tất cả những võ giả cường đại mà thần bí kia.

Quả thực, hơn phân nửa những võ giả dám quang minh chính đại ở lại thành Hoàng Sa đều là những người chưa từng có ý đồ gì với Tần Lập. Chưa từng làm gì khuất tất thì tất nhiên cũng không sợ có người tìm tới gây phiền toái.

Thái cổ Thần miếu vẫn cực kỳ náo nhiệt, hơn nữa còn có đủ loại truyền thuyết từ nơi này truyền lưu ra.

Lãnh Dao bắt đầu luyện chế Càn Khôn Tái Sinh Tạo Hóa đan. Luyện chế đan dược này cần tới chín chín tám mươi mốt ngày. Đây cũng gần như là lần luyện chế đan dược lâu nhất của Lãnh Dao.

Tuy nhiên, theo Lãnh Dao nói thì còn có nhiều đan dược có thời gian luyện chế còn lâu hơn thứ này. Trên Thái cổ đan phương thậm chí còn có đan dược cần luyện chế tới ba mươi sáu năm mới thành công. Tuy nhiên những tài liệu cần cho đan phương này, nàng cũng căn bản chưa từng nghe nói qua. Có một số thứ thậm chí không giống như vật sổng.

Cho nên, đối với chủ nhân trước của đan phương này là Ô Quận Vương thì Lãnh Dao cực kỳ bội phục! Nàng không biết Ô Quận Vương này làm sao có thể luyện chế ra tất cả những đan dược trong đan phương này!

Bởi vì có nhiều loại đan dược, nếu không từng tự mình luyện chế thì căn bản không thể viết ra chú thích cho nó được. Mà trên chính bản của Thái cổ đan phương, tất cả các đan phương đều có được chú giải rất tỷ mỉ của Ô Quận Vương. Nói cách khác, cho dù thiên phú luyện đan của Lãnh Dao đúng là không ai sánh kịp nhưng nếu không có thời gian mấy trăm năm thì đừng mơ tưởng nghiên cứu thấu triệt những thứ này!

Càng đừng nói giống như hiện tại, tùy tay đã có thể luyện chế.

Đạo luyện đan, nói thì đơn giản nhưng trên thực tế, tỷ lệ các loại thiên tài địa bảo, tuổi của dược liệu, loại lửa, hỏa hậu, thực lực người luyện đan, thậm chí thời tiết và tính tình người luyện đan đều ảnh hưởng trực tiếp tới tỷ lệ thành công luyện chế ra đan dược.

Nếu không có chú giải của Ô Quận Vương thì cần phải sờ soạng từng chút một, hoàn thiện từng chút một.

Thế mới nói, dưới con mắt của Lãnh Dao, giá trị của bản Thái cổ đan phương này tuy không thể đo lường nhưng giá trị của những chú giải của Ô Quận Vương cũng không thua bản đan phương này chút nào!

Cho nên, trong lòng Lãnh Dao vẫn vô cùng hoài nghi thân phận chân chính của Ô Quận Vương này. Hắn tuyệt đối không thể chỉ là một người cảnh giới Chí Tôn bình thường được.

Bởi vì chính bản thân Lãnh Dao đã sử dụng những đan dược này đạt tới cảnh giới Phá Toái Hư Không đỉnh. Nàng tiến vào Đan Nguyên Anh Hoá chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!

Lãnh Dao không tin một người kinh tài tuyệt diễm như Ô Quận Vương mà không sử dụng đan dược khiến thực lực mình tăng mạnh.

Cho dù Ô Quận Vương vì vợ mất mà nản lòng thoái chí nhưng Lãnh Dao vẫn khăng khăng cho rằng không có võ giả nào có thể chống lại được sự hấp dẫn của việc thực lực gia tăng!

Lão viên Bạch Trung Sơn, Bạch Trung Hoả và Kim Điêu, Linh Ưng, Mặc Ưng và Tào Hồng đều lưu lại quý phủ của A Hổ để hộ pháp cho Lãnh Dao luyện đan. Bởi vi một khi bọn người Tần Lập không thể kịp trở về, chỉ sợ có người cũng biết sự đản sinh của đan dược Thần cấp. Bởi vì Ô Quận Vương cũng có chú thích về loại đan dược này.

Trong đó nói rằng khi đan thành sẽ sinh ra dị tượng rất lớn trong thiên địa. Chỉ cần có ngươi hơi hiểu biết về luyện đan đều sẽ biết rõ chuyện gi xảy ra, sinh ra lòng tham. Nếu thực lực đạt tới một mức độ nhất định thì khẳng định sẽ ra tay cướp đoạt!

Cho nên, những người này lưu lại cũng vì lo lắng cho sự an toàn của Lãnh Dao. Tần Lập cũng quyết tâm sẽ cố gắng trở về trước ngày đan thành!

Tần Lập vốn cũng không quá mức để ý tới những chú thích trên bản Thái cổ đan phương này, chỉ cho rằng đó là điều tâm đắc của một Đan sư nào đó mà thôi!

Nhưng sau khi trải qua những khó khăn trong việc thu thập Thụ Liên Hoa, Thiên Huyền Thảo và Huyết San Hô, hơn nữa nghe được Lãnh Dao phân tích về Ô Quận Vương thì Tần Lập đối với lão sư chưa bao giờ gặp mặt này lại sinh ra vài phần tò mò.

Nhưng đáng tiếc lại không có duyên gặp lại. Bởi vì Ô Quận Vương đã sớm hoá thành cát bụi rồi!

Tần Lập cũng cho người truyền tin tới Hoàng cung Thanh Long Quốc, cho con cháu Tần gia được Hoàng thất này cung phụng phái người đi tới Huyền Đảo, thông báo cho Thiên Cơ Môn và Lâm gia biết rằng Trầm Nhạc và Lâm Hằng đều mạnh khỏe, vẫn đang dưỡng thương. Tần Lập cũng không cho biết thương thế của Lâm Hằng và Trầm Nhạc hiện tại như thế nào.

Mặc dù hiện tại có vô số người biết rằng đan dược của Tần gia vô cùng lợi hại. Nhưng có rất ít ai hiểu được sự lợi hại này đã đạt tới trình độ nào rồi. Một khi tin tức về đan dược cấp bậc như Càn Khôn Tái Sinh Tạo Hóa Đan được tiết lộ ra ngoài thì tất nhiên sẽ khiến toàn thế giới điên cuồng.

Tần Lập tuy rằng không sợ ai nhưng cùng không dám tự tin mình đã vô địch thiên hạ! Quả thực, hiện tại năm ba võ giả cảnh giới Lôi Kiếp ở trước mặt Tần Lập thì căn bản không phải đối thủ của hắn.

Nhưng vấn đề là nếu có tới mười, hai mươi, ba mươi võ giả cảnh giới Lôi Kiếp thì sao? Dù là xa luân chiến cũng đủ giết Tần Lập rồi!

Càng không nói phía sau Tần Lập còn có Tần gia. Bởi vậy, những việc phiền toái, nếu ít được thứ nào thì tốt thứ ấy! Không ai thích mình bị phiền toái quấn lấy thân!

Trầm Nhạc và Lâm Hằng cũng hiểu được chuyện này vô cùng quan trọng. Bọn họ thậm chí còn bảo Tần Lập nói với người nhà rằng trong khoảng thời gian ngắn, không cần đi lại hỏi thăm bọn họ.

Lúc này, Tần Lập đã nhắn nhủ con cháu Tần gia đưa tin tức này về gia tộc bọn họ là được, còn tung tích của Trầm Nhạc và Lâm Hằng thì tạm thời không nói ra ngoài. Dù sao, mang theo cả tín vật của hai người thì bọn họ cũng không có gì không tin cả!

Tần Lập mất tới ba ngày mới an bài xong, sau đó mang theo tứ đại giai nhân Thượng Quan Thi Vũ, Xà Xà, Bạch Trung Tuyết, Cơ Ngữ Yên lên đường tới Thanh Khâu Quốc.

Bởi vì đa số những lời vu cáo Tần Lập đều xuất phát từ những thần bí chi địa ở phía Nam Thanh Khâu Quốc. Ngoài ra Tần Lập cũng chưa từng tới những nơi này cho nên bây giờ có cơ hội liền đi du lịch một phen.:

Lãnh Dao đồng thời đưa cho Tần Lập một danh sách các loại linh dược trên Thiên Nguyên Đại Lục, đều là những thứ cần có trên bản Thái cổ đan phương. Hơn nữa, hiện tại số đan dược mà Tần gia sản xuất ra đã vô cùng kinh người. Tuy rằng có thể khống chế rất nhiều quốc gia nhưng có một số linh dược cực kỳ hy hữu, cũng không dễ dàng thu thập được.

Cho nên, Tần Lập cũng coi như mang theo nhiệm vụ này mà xuất phát. Tu luyện tới tu vi càng cao, càng cảm thấy được những đan dược trên Thái cổ đan phương cường đại. Điểm này, Tần Lập xem như đã hoàn toàn hiểu rõ cho nên trong mắt hắn, tìm kiếm những đan dược này còn quan trọng hơn nhiều so với trả thù những thế lực gây hấn với hắn.

Tốc độ của đội ngũ năm người cũng không nhanh, mất tới hơn mười ngày mới tiến nhập vào Thanh Khâu Quốc. Hiện tại phải nói là Thanh Khâu Quận, vì nó đã trở thành một phần lãnh thổ của Thanh Long Quốc.

Đám người Tần Lập rổt cục tìm được toà thành nhỏ mà A Hổ từng nói tới. Toà thành này thường xuyên có người của Ngô Công Môn xuất hiện. Như thế thì cũng sẽ rất dễ dàng tìm được hang ổ của bọn chúng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui