Lẽ ra chuyện này hắn phải nói cho bọn họ, dù sao chuyện này đã oanh động toàn Tây Vực, nhất là Thạch Đầu gia tộc thần bí lại mất tích, rất nhiều người đều suy đoán Thạch Đầu đã chết.
Như vậy, gia tộc thần bí sẽ nổi trận lôi đình, cơn tức giận này sẽ đồ lên thân ai, vậy không thể nói được. Bởi vì người đang ở thế yếu, mặc dù trong lòng rất khao khát được đãi ngộ công chính, nhưng trên thực tế bọn họ tuyệt đối không có được nó.
Nói cách khác, chuyện này không có một tí ti quan hệ gì đến mười ba đại tộc bảy đại phái, nhưng trời mới biết gia tộc thần bí sẽ có phản ứng gì?
Có nên nói với phụ mẫu mình, nhắc một tiếng, cho bọn họ có chút chuẩn bị tâm lý hay không?
Lý Ngọc Phong nghĩ tới nghĩ lui, vẫn quyết định nói cho phụ mẫu chuyện này, mặc dù như vậy có chút xin lỗi bằng hữu Tần Lập, nhưng phụ mẫu song thân dù sao cũng là người sinh dưỡng hắn. Ân dưỡng dục, là ân tình lớn nhất trên đời này.
- Cái gì? Phong nhi, con nói...con nói là người kia có thể giải quyết được kinh mạch bế tắc thân thể con, chính là đại năng thần bí chấn động Thần Sơn?
Lý Hoàng, phụ thân Lý Ngọc Phong, gia thủ Lý gia một trong mười ba đại tộ,. mặt đầy vẻ giật mình nhìn nhi tử của mình.
Mẩu thân Lý Ngọc Phong ở bên cạnh, Tổ Tố Tố con gái lâu chủ Vạn Kiếm Lâu, cũng mặt đây khiếp sợ. Lúc đầu, nhi tử nói có người có thể cởi bỏ được kinh mạch bế tắc thân thể hắn, Tổ Tố Tố yêu con sốt ruột, căn bản không cần hỏi rõ ràng, bởi vì bằng vào địa vị Lý gia cùng Vạn Kiếm Lâu ở Tây Vực, toàn bộ Tây Vực cũng không ai dám nói lời này.
Cho nên Tổ Tố Tố sẽ không hỏi, hỏi rồi, một khi vạch trần, có khả năng sẽ khiến cho nhi tử hoàn toàn thất vọng, lòng tự trọng cũng sẽ bị đả kích rất lớn.
Về phần thiên tài địa bảo trong nhà, vốn nó là chuẩn bị cho nhi tử, con nó thích cầm lấy làm gì, thì cứ làm đi là được.
Tổ Tố Tố tự cảm thấy thua thiệt nhi tử nhiều lắm, cho nên chuyện về Lý Ngọc Phong, đều là con muốn làm gì thì làm, không hề can thiệp.
Càng đừng nói Lý Ngọc Phong cũng không phải loại ăn chơi trác táng, cũng không phải rác rưởi bại hoại. Cho nên, Tổ Tố Tố chưa bao giờ quản nhi tử làm cái gì, chỉ cần con nó thích thì cứ làm. - https://truyenfull.vn
Nhưng nàng thật sự không ngờ tới, người nói có thể trị khỏi kinh mạch bế tắc thân thể nhi tử mình, lại có liên quan tới tuyệt thế đại năng khủng bố trên đỉnh Thần Sơn.
Bởi vậy, phản ứng đầu tiên của Tổ Tố Tố không phải gì khác, mà là lập tức kéo tay Lý Ngọc Phong, gấp gáp hỏi:
- Nhi tử, vị đại năng kia ở chỗ nào? Lão nương ta bảo hộ hắn.
Lý Hoàng gia chủ Lý gia ở bên kia lúc này cũng kinh ngạc ngây người ở đó, nghe thê tử nói rồi mới lấy lại tinh thần, nhìn thoáng qua con yêu, cắn răng nói:
- Nhi tử, con có biết chỗ người kia ẩn thân. Con yên tâm, chuyện liên quan tới thân thể con, phụ thân và mẫu thân con tuyệt đối không tiết lộ chuyện này ra ngoài.
Lý Ngọc Phong nghe xong, trong lòng cảm động, biết là phụ mẫu quan tâm mình. Chuyện lớn như vậy, phản ứng đầu tiên của hai người lại là muốn bảo vệ Tần Lập, mà không phải làm như không biết hay lập tức thông báo chuyện này cho ngươi mười ba đại tộc bảy đại phái, khiến cho Tần Lập trở thành cái đích của mọi người.
- Cha, mẹ, cảm ơn các người.
Lý Ngọc Phong vành mắt đỏ lên nói:
- Lúc hắn đi, đã nói với con là muốn đi xem Thần Thụ, nói nếu như một tháng hắn còn không trở lại, để cho ta cùng theo một thủ hạ của hắn rời đi, trở về Trung Châu. Thê tử hẳn sẽ luyện chế đan dược có thể cởi bỏ bế tắc kinh mạch cho con...
- Trung Châu...
Lý Hoành nhíu mày, hỏi:
- Người này gọi là gì?
- Nói tới, phụ thân có thể cũng biết người này. Hắn gọi là Tần Lập, là tuyệt thế cường giả trẻ tuổi mà Lý gia thành Thông Thiên bàng chi nơi cực Tây Trung Châu cực lực tôn sùng. Hiện giờ xem ra, thật là một tuyệt thế đại năng, ngay cả Thạch Đầu gia tộc thần bí cũng có thể chém giết!
Lý Ngọc Phong kính nể nói.
Tổ Tố Tố cùng Lý Hoành liếc nhìn lẫn nhau, trong đầu đang tiêu hóa cái tên Tần Lập.
Trong lòng Lý Ngọc Phong nghĩ: Nếu đã nói nhiều như vậy, không bằng dứt khoát nói nhiều một chút. Hắn trầm ngâm, nhỏ giọng nói:
- Cha, mẹ, hài nhi còn có một chuyện vẫn chưa nói...
- Có chuyện gì?
Tổ Tố Tố kéo tay Lý Ngọc Phong, nói:
- Đứa nhỏ, ta là mẫu thân con, có chuyện gì không thể nói với mẹ chứ?
- Là thế này, lúc đó Tần Lập nhìn ra con kinh mạch bế tắc, sau đó nói với con là kinh mạch của con không phải là trời sinh, mà là lúc còn ở trong bụng mẹ, bởi vì bên ngoài gây ra...
Lời Lý Ngọc Phong nói, làm cho Tổ Tố Tố cùng Lý Hoành hai người đều ngây ra một chỗ. trợn mắt há mồm, hai mắt lộ ra quang mang không dám tin.
- Tần Lập nói, con cần cẩn thận một chút, ngàn vạn lần không thể lộ ra tin tức kinh mạch bế tắc có thể trị liệu được. Nếu không, dù là phụ thân là gia chủ Lý gia, mẫu thân là nữ nhi lâu chủ Vạn Kiếm Lâu, cũng vẫn sẽ gặp phải bất trắc.
Một lúc lâu sau, hai người Lý Hoành cùng Tổ Tố Tố mới hồi thần lại, Lý Hoành nói với Tổ Tố Tố:
- Tố Tố, chuyện này nàng thấy thế nào?
- Năm đó muội cùng từng hoài nghi qua, nhưng không có chứng cớ. Muội cảm thấy Tần Lập nói rất đúng. Nếu đối phương năm đó dám đánh chủ ý lên người muội, như vậy hiện giờ biết Phong nhi có thể khôi phục bình thường, hạ thủ với con cũng là chuyện không ngoài dự đoán.
Lý Hoành gật đầu, trong mắt hiện một tia hung ác, nói:
- Chuyện này ta lập tức đi điều tra, nếu như thật sự để ta tra được, mặc kệ là kẻ nào, ta cũng tuyệt đối không bỏ qua.
Đường đường gia chủ một trong mười ba đại tộc, nhi tử bị người ta hại thành như vậy, chính mình lại không biết một chút nào. Qua rất nhiều năm sau, từ người khác mới biết được, trong lòng Lý Hoành phẫn nộ có thể nghĩ.
Khiến cho hắn phẫn nộ chính là trong những con cháu có quyền kế thừa Lý gia, ngày thường đều hết sức ưu tú, hơn nữa đều ra vẻ huynh đệ gần gũi, có vẻ cực kỳ đoàn kết.
Nếu như thật có người thiết hạ cục này lúc Tố Tố mang thai, người kia nhất định là mấy người trong đó, có thể trực tiếp được lợi.
Phạm vi nghi ngờ, cũng không lớn.
Lý Hoành phất tay đi ra cửa, làm gia chủ Lý gia, trong tay hắn cũng có rất nhiều lực lượng có thể vận dụng. Trước kia không tra, là bởi vì không có bất kỳ chứng cớ nào, hiện giờ tuy rằng cũng không có, nhưng đã khác. Chuyện đã qua rất nhiều năm, tuyệt đối sẽ không có người nghĩ tới, ngay thời điểm hiện giờ hắn lại đi thăm dò chuyện này.
Sau khi Lý Hoành đi ra ngoài, Tổ Tố Tố ngồi lại nhìn Lý Ngọc Phong, trong lòng trăm mối ngổn ngang, nói:
- Con ta trưởng thành, mẹ rất vui mừng!
Lý Ngọc Phong nhẹ giọng nói:
- Mẹ, ngài nói Tần Lập có nguy hiểm không?
Tổ Tố Tố suy nghĩ một chút, lắc đầu nói:
- Mẹ cũng không rõ ràng lắm. Mẹ chỉ biết là tuyệt thế đại năng Thạch Đầu khủng bố kia, từ sau trận chiến đó liên biến mất, không hề xuất hiện qua. Còn đại năng kia cũng không xuất hiện, có thể là bị thương, đang trong lúc dưỡng thương.
Thời hạn một tháng đã tới, Lý Ngọc Phong không đợi được Tần Lập, vì vậy nói chuyện này cho hai người lão đầu bếp cùng Lãnh Khinh Mi.
Hiện tại toàn bộ Tây Vực đã sớm truyền rộng, có người lên Thần Sơn cùng một đại năng khủng bố chiến một trận. Một kiếm chém ra khe sâu ba ngàn thước, sâu trăm thước ở trên Thánh Nhai sau Thần Sơn đại năng khủng bố kia bị người ta một kiếm chém thành cặn bã.
Lời đồn tuy không nói chi tiết, nhưng cũng không cách quá xa sự thật. Cho nên, lão đầu bếp cùng Lãnh Khinh Mi nghe Lý Ngọc Phong nói, đều cả kinh không biết thế nào.
Thì ra, đại năng khủng bố kia lại là gia tộc thần bí vượt trên cả mười ba đại tộc bảy đại phái, thực lực của đại năng khủng bố này có thể phất tay diệt một đại năng thân mang bí thuật Thái cổ.
Cường giả như vậy, lại bị công tử đánh đến không biết sinh tử, mặc dù bản thân công tử cũng không biết sống chết, nhưng lão đầu bếp tin chắc rằng Tần Lập tuyệt sẽ không chết.
- Được rồi. chúng ta hãy trở về trước đi.
Lão đầu bếp hạ quyết tâm.
- Chúng ta không chờ thêm chút nữa?
Lý Ngọc Phong có chút do dự.
- Chờ cái gì? Nếu hắn còn sống, thương thế khôi phục tự nhiên sẽ hư không hoành độ trở lại Trung Châu. Nếu như hắn không còn, chúng ta chờ bao lâu cũng vô dụng.
Lão đầu bếp nhàn nhạt nói:
- Ngược lại, chúng ta ở nơi này càng lâu, mới càng nguy hiểm. Tuy rằng công tử không quen biết gì ở bên này, nhưng loại chuyện này nói không dễ nghe, không chừng có người sẽ thông qua đủ đầu dây mối nhợ mò tới tìm chúng ta. Chúng ta ở lại đây, mới là chuyện chân chính nguy hiểm.
Lý Ngọc Phong ngẫm lại, đạo lý này quả thật là đúng. Tuy rằng xem tin tức do người từ gia tộc canh giữ Thần Sơn truyền lại, không ai thấy bộ dạng Tần Lập. Nhưng loại chuyện này, giống như lão đầu bếp đã nói, thật là đúng là khó nói. Trên đời này có rất nhiều người thông minh, có người chỉ dựa vào các suy đoán, có thể gom những chuyện rải rác suy đoán thành một chuyện hoàn chỉnh.
Lão đầu bếp lấy ra trận bàn Tần Lập lưu cho lão, rót vào nguyên lực, phát động trận bàn. Quang mang chợt lóe, biến mất giữa không gian mênh mang...
Tần Lập ở bên trong Hoàng Kim Cung, tĩnh dưỡng tròn nửa năm, thân thể mới hoàn toàn khôi phục lại.
Nhưng mà trải qua thương thế lần này, cũng rất đáng giá. Trải qua một hồi đại chiến sinh tử, một thân thực lực Tần Lập đã đạt đến cảnh giới Địa Tiên bậc thứ chín.
Nếu như hiện giờ có chống lại đại năng Thạch Đầu khủng bố kia, Tần Lập tự tin tuyệt không cần chật vật như trước, cũng có thể chém giết được hắn.
Tần Lập xuyên thấu qua Hoàng Kim Cung, cảm ứng tất cả bên ngoài. Nửa năm qua qua, trước sau có mấy cỗ khí tức cường đại đến mức làm người ta sợ, đã từng tới đây.
Nhưng bọn họ chưa hề cảm ứng được Hoàng Kim Cung tồn tại, để cho Tần Lập hữu kinh vô hiểm vượt qua một đoạn ngày nguy hiểm nhất.
Hôm nay thực lực Tần Lập chẳng những hoàn toàn khôi phục, lại còn tăng lên nhất định, là lúc rời khỏi đây rồi.
Một ngày vào đêm khuyết, thân thể Tần Lập hết sức đột ngột xuất hiện giữa khe núi, Hoàng Kim Cung bị Tần Lập thu nhập vào đan điền, thân hình Tần Lập chợt lóe, sau khoảng khắc đã xuất hiện ở phía sau Thần Sơn.
Tần Lập thở phào một cái, đột nhiên sinh ra báo động. Thân thể Tần Lập hết sức đột ngột biến mất tại chỗ, một đạo kiếm khí dán qua thân thể Tần Lập, chém phá hư không, như cầu vòng quán nhật từ từ rơi xuống dưới.
Tiếp đó, Tần Lập nghe trên đỉnh đầu truyền đến một tiếng hừ lạnh:
- Quả nhiên là ngươi ở nơi này, nạp mạng ra đây.
Người kia là ai?
Trong đầu Tần Lập, như tia chớp hiện lên một khuôn mặt lạnh không chút thay đổi, chính là người giả mạo mình ở thành Thông Thiên, sau đó lại chặn giết mình trên đường tới Ô Long Sơn.
- Là Ngươi?
Tần Lập nhìn thấy người này. liền đầy một bụng tức giận...