- A!
Người này phát ra tiếng kêu thảm thiết, thiếu chút nữa đau tới ngất đi, mắng ầm lên:
- Nếu có gan, các ngươi giết ta đi, giết ta đi!
Hô Diên Kiêu Dưởng cười lạnh một tiếng, cũng không nói một lời, một chân dẫm lên mặt người này, không dùng sức, chỉ đạp như thế tràn ngập mùi vị nhục nhã.
Người này cũng là một cường giả cảnh giới Lôi Kiếp, ngày thường ở thành Lãnh Quang cũng coi như là nhân vật có hạng, hô mưa gọi gió, năng lực rất lớn. Lại không ngờ rằng, trước mặt một đoàn người tới từ bên ngoài đã gặp hạn té ngã nặng, người ta trấn áp hắn giống như đùa giởn. Lúc hắn bị phát hiện, thậm chí còn không biết đối phương làm sao phát hiện ra hắn.
Bởi vì xương đùi bị đạp gãy, người này không ngừng kêu thảm, giãy dụa muốn thoát khỏi chân của Hô Diên Kiêu Dưởng.Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Hô Diên Kiêu Dưởng căn bản không để ý tới đối phương giãy dụa, một chân gắt gao đè lên mũi người này. Chỉ một lát sau, mặt người này bị nghẹn xanh tím, thân thể bắt đầu co giật.
Lúc này Hô Diên Kiêu Dưởng mới dời chân ra, người trung niên lấm la lấm lét này điên cuồng há to miệng, tham lam hít thở. Hắn chưa từng cảm thấy có thể hít thở được không khí mới mẻ, là một chuyện tuyệt vời nhất trên đời này giống như ngày hôm nay.
Ngẫm lại những người bị hắn dày vò tới chết trước kia, đột nhiên toàn thân hắn cảm thấy một trận rét run.
Đây chẳng lẽ là báo ứng?
Nghĩ tới đó, trước mắt tối đen, bàn chân ghê tơm kia lại dẫm lên mặt hắn một lần nữa, bịt kín mũi miệng hắn.
- Ưm...ưm...
Người trung niên lấm la lấm lét này điên cuồng giãy dụa, trong lòng đã mắng suốt một lượt mười tám đời tổ tông Hô Diên Kiêu Dưởng, thầm mắng ngươi muốn ta nói gì, cũng phải cho ta cơ hội nói chuyện chứ!
Tới lúc này, đau đớn trên chân dường như cách hắn rất xa xôi, trước mắt xuất hiện một đoàn ánh sáng trắng, ý thức hắn dần dần không rõ, lúc này bàn chân dẫm lên mặt hắn mới dời ra.
Một lát sau hắn mới hồi thần lại, phản ứng đầu tiên chính là lớn tiếng nói:
- Đừng, đừng giày vò ta nữa. Ta nói, cái gì ta cũng nói!
Hô Diên Kiêu Dưởng cười lạnh, bàn chân làm người trung niên này căm thù tận xương tuy lại một lần nữa dẫm lên mặt hắn...
Tần Lập ngồi ở đó, nhìn mà trợn mắt há mồm, trong lòng thầm nghĩ: Trước đó thật không nhìn ra được, người này lại có thủ đoạn dày vò người ta tàn nhẫn như vậy, thật là rất độc. Hơn nữa nhìn hành động của hẳn có vẻ cực kỳ thành thạo, căn bản không giống mới làm ngày một ngày hai.
Lặp lại bảy lần như thế, Hô Diên Kiêu Dưởng khống chế vô cùng tốt, mỗi một lần đều ngay lúc người trung niên lấm la lấm lét này sắp kề cận cái chết mới kéo hắn trở về.
Con người, trải qua một lần biến đổi sinh tử, tính tình sẽ phát sinh biến hóa cực lớn. Trải qua bảy lần...vậy sẽ thành cái dạng gì?
Dù sao thì người trung niên này hiện giờ đã không còn cầu gì nữa, hắn thậm chí hy vọng đối phương trực tiếp giết hắn cho xong. Loại hành hạ này quả thật quá thống khổ. đó là một loại sợ hãi thâm nhập tận linh hồn!
Khi hắn nghĩ rằng mình đã chết, hoàn toàn tắt thở, đối phương sẽ kéo hắn về từ giới tuyến tử vong. Loại cảm giác này quả thật còn dày vò hơn bất cứ chuyện gì, hơn nữa đối phương căn bản không cho hắn bất kỳ cơ hội nói chuyện nào.
Hiện giờ, hắn chỉ muốn chết mà thôi.
- Còn mắng nữa thôi?
Tiếng nói của Hô Diên Kiêu Dưởng vang lên ở bên tai hắn nghe thật xa xôi, giống như truyền tới từ chân trời.
- Không...Không mắng nữa.
Lúc này người trung niên đã hơi thở mong manh, sức lực nói chuyện đã sắp không còn, nào còn có sức mắng chửi người nữa.
- Vậy thì có thể nói rồi, ngươi là ai, mục đích theo dõi chúng ta là gì. là ai sai ngươi làm như vậy?
Hô Diên Kiêu Dưởng vẻ mặt bình tĩnh giọng nói rất ôn hòa.
Trong giọng nói kia, không có một chút mùi vị uy hiếp. Nhưng nghe vào trong tai người trung niên này, làm cho thân thể hắn run mạnh lên, đó là một ác ma! Ác ma chân chính!
- Được! Ta nói, ta nói!
Người trung niên lấm la lấm lét lúc này có vẻ hoàn toàn phục rồi. ánh mắt như cá chết kia nhìn về phía trước, ngực phập phồng kịch liệt, chậm rãi nói:
- Ta là người Long Đầu Bang ở thành Lãnh Quang. Long Đầu lão đại chúng ta nhận được mệnh lệnh muốn chúng ta theo dõi bất kỳ nhân vật khả nghi nào tiến vào thành Lãnh Quang. Ta...ta thấy bộ dạng các ngươi khả nghi, liền phân phó mấy tên thủ hạ theo sau các ngươi, sau đó...Thủ hạ của ta nói, các ngươi bao một khách sạn lớn. Ta cảm thấy một thương đội hẳn sẽ không rêu rao như vậy, khách sạn này có thể ở hơn một ngàn người, các ngươi...mới có hơn ba trăm người. Hành vi này, không quá...không quá giống như thương nhân, vì vậy, ta muốn tự mình tới xem, dò xét chi tiết các ngươi...
Hô Diên Kiêu Dưởng liếc nhìn Tần Lập, Tần Lập khẽ gật đầu, người trung niên này không nói dối.
Hô Diên Kiêu Dưởng lạnh lùng nói:
- Đừng nói nhiều lời vô nghĩa, ta muốn biết là ai sai khiến các ngươi làm như vậy?
- Điều này, ta thật không biết mà.
Người trung niên này cười khổ nói:
- Ta đã như thế rồi, còn dám lừa gạt các ngươi sao? Tuy rằng ta là một Đường chủ, nhưng loại chuyện này chỉ có Long Đầu lão đại mới có tư cách biết, chúng ta chỉ là người chấp hành mệnh lệnh mà thôi.
- Tổng đã bang hội các ngươi ở chỗ nào?
Hô Diên Kiêu Dưởng híp mắt, khẽ giọng hỏi.
Người trung niên lấm la lấm lét thân thể khẽ chấn động, trong mắt hiện một tia sợ hãi:
- Tổng đàn chúng ta ở trên đường Chu Tước thành bắc, là một võ quán rất lớn, gọi là Long Đầu Võ Quán. Nhưng mà, Long đầu lão đại chúng ta thực lực sâu không thể lường, các ngươi không thể tùy tiện xông vào, ở trong đó cường giả như mây...
- À?
Hô Diên Kiêu Dưởng lộ ra biểu tình khinh thường.
Người trung niên này cũng coi như là bất cứ giá nào, dù sao đã làm kẻ phản bội, vậy làm cho dứt khoát một chút. Hắn cũng không muốn thử lại cảm giác bị một chân dẫm lên mặt, cho tới giờ hắn đã hoàn toàn bị Hô Diên Kiêu Dưởng chế phục.
- Ngài đừng không tin, Long đầu lão đại chúng ta không phải là võ giả bình thường trong thành Lãnh Quang. Mấy chục năm trước, còn chưa có bang hội Long Đầu Bang này, gần như chỉ trong một đêm, khi không xuất hiện một bang hội như vậy. Lúc đó Long đầu lão đại dẫn theo hai tùy tùng, thả ra lời nói muốn tất cả lão đại thế lực ngầm thành Lãnh Quang, trong vòng ba ngày đi bái kiến hắn, nếu không thì sẽ gặp tai ương ngập đâu!
Người trung niên thở dốc một trận, trên mặt hiện vẻ hồi ức, cười khổ nói:
- Lúc đó ta cũng là bang chủ một bang hội cỡ trung. Khi đó, thế lực ngầm thành Lãnh Quang cũng đã ổn định mấy vạn năm, ai sẽ coi đó là chuyện gì, mọi người đều coi như trò cười, thậm chí không ai để ý đến hắn, cảm thấy người kia là một kẻ điên.
Người trung niên nằm trên mặt đất, khóe miệng co quắp mấy cái, trong ánh mắt hiện lên một tia sợ hãi:
- Tới ngày quy định, không ai đi gặp hắn. Không ai ngờ tới, vào đêm hôm đó, thành Lãnh Quang máu chảy thành sông! Trước tiên hắn động thủ từ chỗ giáo phụ thế lực ngầm thành Lãnh Quang, trong một đêm tiêu diệt mười hai nhà bang hội cỡ lớn ở thành Lãnh Quang! Mười hai nhà bang hội cỡ lớn kia, lớn nhất có hơn một vạn người! Nhưng trong đêm hôm đó, không có một người còn sống! Nhiều lại, là mười vạn người đó! Mấy ngàn tuyệt thế cao thủ không biết từ chỗ nào nhảy ra, trong một đêm tàn sát sạch sẽ toàn bộ người những bang hội này!
- Sang ngày hôm sau, toàn thành Lãnh Quang đều tràn ngập mùi máu tanh nồng đậm. Thi thể giáo phụ bang hội treo ở trên cửa thành lâu thành Lãnh Quang, đã chết không thể chết hơn. Mẹ nó, mãi cho tới giờ ta cũng không hiểu được, vì sao người cường đại như vậy lại tới làm Long Đầu lão đại thế lực ngầm thành Lãnh Quang chứ? Càng làm cho ta cảm thấy kỳ quái, là mười ba đại tộc cùng bảy đại đều có thế lực đỡ đầu ở thành Lãnh Quang, trong một đêm bị nhổ tận gốc, nhưng bọn họ lại không có một chút động tĩnh, giống như chuyện này chưa từng xảy ra...
Hai người Tần Lập cùng Hô Diên Kiêu Dưởng liếc nhìn lẫn nhau, từ lời người trung niên này nói, đều cảm giác được Long Đầu lão đại kia, rất có thể đến từ gia tộc thần bí cường đại nhất Tây Vực này!
Nếu không, mười ba đại tộc bảy đại phái làm sao có thể dễ dàng tha thứ cho loại chuyện này? Hơn nữa, thành Lãnh Quang này cũng là một tòa cổ thành khá là xa xưa ở Tây Vực, có lịch sử trăm vạn năm. Mỗi một khối đá tường thành đều có chuyện xưa của mình. Một tòa thành thị như vậy, khẳng định đã hình thành thế lực ngầm từ vô số năm trước, dù là năm tháng có thay đổi thế nào, loại thế lực tiếp diễn xuống này cũng không phải do người ngoài có thể dễ dàng đánh vỡ. Có thể điều động mấy ngàn võ giả thực lực mạnh mẽ, trong một đêm chém giết hơn mười vạn người, làm cho thành Lãnh Quang máu chảy thành sông, vậy phải là thế lực nào mới có thể làm đến bước như vậy?
Hơn nữa, trong thành Lãnh Quang lẽ nào sẽ không có tuyệt đỉnh đại năng hay sao? Đáp án hiển nhiên là có, trong một tòa cô thành như vậy, không thể nào không có tuyệt đỉnh đại năng. Nhưng mà, trong một đêm tràn ngập giết chóc cùng máu tanh, tất cả những tuyệt đỉnh đại năng này đều như câm như điếc, trốn ở trong nhà, không ai đứng ra can thiệp. Điều này chẳng lẽ còn không nói rõ vấn đề hay sao?
- Này...Hai vị đại gia, ta...ta biết đều đã nói hết rồi, có thể., có thể thả cho ta một con đường sống hay không?
Người trung niên kia đau khổ cầu xin.
Tần Lập liếc nhìn hắn, sau đó nói với Hô Diên Kiêu Dưởng:
- Trước tiên nhốt hắn lại, trị thương trên chân hắn một chút.
Tần Lập nói rồi, nhìn người trung niên này nói:
- Yên tâm, sẽ không thật sự lấy mạng của ngươi. Tuy nhiên, trong thời gian ngắn thì ngươi cũng không thể ra ngoài. Nếu không thì chúng ta không giết ngươi. Long đầu của ngươi cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!
Người trung niên toàn thân rùng mình một cái, gật đầu như gà mổ thóc:
- Vâng, tiểu nhân đã rõ, tiểu nhân đã rõ!
Quả thật, hôm nay hắn nói nhiều như vậy, một khi bị Long đầu biết được, khẳng định hắn sẽ chết rất thảm. Hắn chết không sao, mà tất cả người nhà của hắn đều ở thành Lãnh Quang này, khẳng định cũng sẽ bị liên lụy theo!
Hô Diên Kiêu Dưởng cho ngươi dẫn người trung niên này đi giam lại, sau đó thông báo bọn người Hạ Văn Vũ tiến vào, Tần Lập trực tiếp nói:
- Ta muốn đi diệt Long Đầu Bang kia!
- A?
Mọi người đều sững sờ, Hô Diên Kiêu Dưởng bởi vì chứng kiến sự tình trải qua, giải thích chuyện vừa trải qua cho mọi người một lượt.
Hạ Văn Vũ khẽ gật đầu:
- Công tử, ý của ngài là diệt Long Đầu Bang này, dẫn ra gia tộc thần bí kia, liền tiêu diệt gia tộc thần bí này. Hổn loạn Tây Vực tự nhiên cũng sẽ được bình ổn, phải không?
- Đúng vậy,
Tần Lập cười cười, gật đầu tán thưởng.