Duy Ngã Độc Tôn

Nam Cung Tử Lăng không biết, Tần Lập quả thật là không gạt nàng, Tần Lập đúng là lĩnh ngộ được cảnh tượng thời đại siêu cổ từ những hoa văn Thần bí trên cánh cửa Thần Miếu. Mặc dù bản thân Tần Lập cũng có chút khó hiểu, nhưng quả thật đúng là tự lĩnh ngộ ra!

Nhún vai, tiếp tục nắm tay Nam Cung Tử Lăng đi về phía trước. Nam Cung Tử Lăng đột nhiên cảm giác được tâm tình Tần Lập có chút kích động, nàng nhìn thoáng xung quanh, không phát hiện ra điều gì. Lúc này, mới phát hiện ra tay của mình vẫn còn được Tần Lập nắm lấy, chính mình Không biết từ lúc nào đã cùng hắn đan chặt mười ngón tay vào nhau...

Nam Cung Tử Lăng chợt xấu hổ, vừa định im lặng rút tay về, lại nghe Tần Lập phát ra tiếng kêu hưng phấn:

- Ha ha ha ha! Thật sự bị ta tìm được rồi, thật là bị ta tìm ra rồi!

Nam Cung Tử Lăng bị dọa nhảy dựng, cũng quên mất chuyện rút tay mình lại, theo ánh mắt Tần Lập nhìn tới, phát hiện ra một mảnh vách núi tòa ánh sáng màu vàng kim, giống như một mảnh vàng ròng chói sáng, ở bên cạnh vách núi còn có một mảnh đất, lại có bảy màu!

Hai nơi này, đều tản ra một cỗ dao động huyền diệu, Nam Cung Tử Lăng chưa từng cảm nhận được loại năng lượng này, nhưng vô thức cảm giác ra nơi đó dường như cất giấu bảo vật gì đó...

Trong đầu Nam Cung Tử Lăng có chút hoài nghi, nhưng cũng không dám xác định. Nếu như đồ vật kia dễ dàng tìm được như thế, làm sao có thể tồn tại ở nơi này nhiều năm như vậy? Còn không sớm bị người khác lấy đi rồi?

Nàng lại không nghĩ tới, ở chỗ này thì chỉ có người tinh thông chiến Kỳ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn như Tần Lập mới có thể chân chính qua lại như thường. Nếu đổi thành người khác, sợ rằng không đợi thâm nhập sâu vào, đã sớm bị các anh linh chiến trường siêu cổ xé nát rồi!

- Sư đệ, đệ tìm được thứ gì vậy? Là...Là Nguyên phải không?

Nam Cung Tử Lăng không chú ý tới, giọng nói của nàng cũng đã run lên. Lão sư Ô Quận Vương từng nói qua, muốn chân chính đột phá tốc hành đến cảnh giới Thánh Chủ vậy phải cần Nguyên với con số kinh người!

Mà thứ nhưNguyên này, quá mức quý hiếm và quý giá. Coi như gia tộc Thần Vương năm đó, cũng không làm được tới mức mỗi một con cháu đều có được thật nhiều Nguyên, càng đừng nói các thế lực khác nữa.

Vương tộc các Thánh địa, trên cơ bản đều là tập trung tài nguyên Nguyên, bồi dưỡng chủ lực những con cháu có thiên phú đặc biệt tốt. Những người khác, muốn có được thật nhiều Nguyên, hoặc là tự mình đi tìm, hoặc là giết người cướp của. Hơn nữa, còn không thể làm chuyện này ở Thánh địa của mình!

Cũng chính là bởi Nguyên là loại tài nguyên không thể tái sinh, càng ngày càng ít, nơi Thần Vực mới trở nên ngày càng suy thoái. Thông Thiên Đại Đế năm đó sau khi tiêu diệt gia tộc Thần Vương, mới làm ra hành động phong bế nơi Thần Vực.

Lại không ngờ rằng, Thần Miếu xuất thế, khiến cho Tinh Không cổ Lộ tái hiện, thông đạo giữa Giới Hạ cùng Giới Thượng được mở ra lần nữa. Tuy nhiên cho đến hôm nay, các Thánh địa nơi Thần Vực đã sớm hình thành địa bàn của mình, dù là võ giả Giới Hạ bắt đầu phi thăng, cũng không liên quan tới bọn họ...Bọn họ không phải các đại năng Trung Châu thời đại Thái cổ khi xưa, sẽ không thể rung chuyển nơi Thần Vực ở niên đại hổn loạn.

Hiện giờ ngay cả chính các Vương tộc nơi Thần Vực cũng coi Nguyên như mạng sống, làm sao sẽ dễ dàng cho các võ giả Giới Hạ lấy được?

Cho nên, Nam Cung Tử Lăng mới cảm thấy kích động như thế. Nếu như Tần Lập phát hiện một mỏ Nguyên khoáng, mấy người bọn họ có thể chân chính phát triển rồi!

Căn bản không cần nhìn sắc mặt người nào, trực tiếp ở đây tu luyện đến tuyệt đỉnh Thánh Chủ thậm chí Thần Vương cũng không phải là một giấc mộng.

Tần Lập cười hắc hắc:

- Nguyên? Đó tính là thứ gì, đệ tìm là Thần Nguyên. Ha ha ha ha ha!

Tần Lập bằng vào ký ức đã ghi nhớ, rốt cuộc tìm được chiến trường siêu cổ chỗ Thanh Long cùng Thân Hoàng chiến đấu, địa hình vách núi này so với trước kia lại không có chút thay đổi nào!

Tần Lập kéo tay Nam Cung Tử Lăng, lăng không bay tới bên kia, bỗng nhiên, hai anh linh chiến trường siêu cổ tản ra sát khí khủng bố, bổ nhào về phía Tần Lập!

Rống!

Hai anh linh chiến trường siêu cổ này, so với những con từng gặp trước đó phải mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu lần. Tần Lập cũng không dám khinh thường, rất có thể hai con anh linh chiến trường siêu cổ đã hấp thu năng lượng Thần Nguyên tản mát qua ngày tháng lâu dài, trải qua hàng tỷ năm tích lũy, đã có được thực lực khủng bố, Tần Lập thậm chí không dám suy đoán đây có phải là hai anh linh chiến trường siêu cổ Đế vương hay không!

Cho nên, tay trái Tần Lập trực tiếp ôm lấy vòng eo mỏng manh mềm mại Nam Cung Tử Lăng, để nàng đán sát vào mình, thân hình hơi nghiêng, để bản thân đối diện với hai con anh linh chiến trường siêu cổ khủng bố. Tay phải nắm chặt Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm, trực tiếp tung hai kiếm Duy Ngã Cửu Kiếm!

Liệu Nguyên!

Cụ Phong!

Một đạo kiếm khí kèm theo ngọn lửa trắng, ngọn lửa thiêu đốt còn nóng rực hơn cả mặt trời, hung hăng chém tới một con anh linh chiến trường siêu cổ.

Một cỗ kiếm khí có thể làm sụp đổ vạn vật thế gian mà nó quét trúng, trực tiếp xé rách không gian, chém về một con anh linh chiến trường siêu cổ còn lại!

Duy Ngã Cửu Kiếm kiếm thứ nhất Liệu Nguyên, đánh lên người con anh linh chiến trường siêu cổ, lập tức chém thân thể nó một biến thành hai, con anh linh chiến trường siêu cổ kia liền phát ra một tiếng kêu to sắc nhọn thê lương.

Một kiếm này, đã tổn thương bổn nguyên linh hồn của nó!

Hơn nữa làm cho nó cảm thấy vô cùng sợ hãi, chính là chiêu thức người này thi triển ra, hoàn toàn giống y như đúc chiêu thức người tiêu diệt chúng nó đã thi triển!

Điều này đối với nó đã từng là một con thần thú siêu cổ,. quả thật là một cơn ác mộng như ngày hôm qua!

Cho nên mặc dù nó đã khôi phục một chút linh trí, rất rõ ràng người trước mắt không phải là Sát Thần khủng bố khi xưa, nhưng nỗi sợ hãi đã khắc sâu vào linh hồn vẫn làm cho nó kêu chói tai, hóa thành một dải sáng chạy trốn ngàn dặm.

Duy Ngã Cửu Kiếm kiếm thứ hai Cụ Phong, rơi xuống con anh linh chiến trường siêu cổ còn lại. Con anh linh chiến trường siêu cổ này cũng phát ra một tiếng kêu chói tai, thân hình như một đoàn khí thế lúc sáng lúc tối. Con anh linh chiến trường siêu cổ này sau khi phát ra một tiếng rít gào phẫn nộ cực điểm, đoàn khí thế mờ mịt đột nhiên hóa thành một con giao long khổng lồ dài hơn trăm thước!

Trên đầu con giao long này đã mọc ra hai chiếc sừng vàng kim như sừng rồng, lân giáp lỡm chỡm. Tuy rằng vẫn là một đoàn khí thế như trước, nhưng đã hết sức rõ ràng, liếc một cái đã nhìn rõ được!

Hai con mắt thật lớn, tản ra quang mang tràn ngập hận thù, trong miệng phun ra một ngọn lửa, ập về phía Tần Lập!

Nam Cung Tử Lăng cỏi lòng đập loạn. Từ bé đến lớn, nàng mới lần đầu có hành động thân mật như thế với một nam tử, bị Tần Lập ôm vào trong lòng, cảm nhận được cổ khí tức nam nhân trên người Tần Lập, đặc biệt là lúc này Tần Lập nâng cao tinh thần lực đến đỉnh, toàn thân giống như vị chiến thần chí dương chí cương, ngạo nghễ thiên hạ!

Nam Cung Tử Lăng không phải hoa si mê trai, nhưng vào lúc này, lại có một cảm giác say mê vào trong đó. Thậm chí còn vô thức nghĩ: nếu như thời gian dừng lại vào lúc này thì tốt quá.

Lúc này, trong lòng Tần Lập không có một chút ý nghĩ kiều diễm nào, hắn biết mình vẫn có chút sơ suất, không nên dẫn theo Nam Cung Tử Lăng cùng tiến vào chỗ này.Nguồn: https://truyenfull.vn

Bởi vì hình ảnh nam tử áo xanh trong đầu Tần Lập quá mức rõ ràng, nhàn nhã cười nói phất tay là có thể diệt cự thú siêu cổ. Hơn nữa trước đó tùy tiện thi triển ra chiến Kỳ Dụy Ngã Độc Tôn anh linh siêu cổ đều phải tránh lui, đã làm Tần Lập sinh ra một cảm giác sai lầm.

Cho rằng các anh linh siêu cổ này cũng không có gì quá lắm, nhưng hiện giờ Tần Lập đột nhiên hiểu được. Chúng nó sợ hãi, là chiến Kỳ Duy Ngã Độc Tôn do nam từ áo xanh kia thi triển, mà không phải là mình!

Chỉ là đến Lúc này, có muốn hối hận cũng đã chậm. Trong nháy mắt Tần Lập thi triển ra dị tượng Hoang cổ của mình, chiến thuyền vàng kim khổng lồ lao ra từ bên trong tiểu thế giới giữa mi tâm, nhắm thẳng vào anh linh đã hóa thành giao long siêu cổ.

Bùm!

Một tiếng nổ lớn, chiến thuyền vàng kim đánh lên ngọn lửa kia, lập tức chia năm xẻ bốn. Giao long anh linh chiến trượng siêu cổ này há to miệng, trong ánh mắt như mang theo vài phần trào phúng, hung hăng cắn xuống Tần Lập!

Một cỗ khí tức tử vong, lập tức bao phủ Tần Lập!

Tần Lập cắn răng, trực tiếp tế ra tiểu thế giới bản mạng của mình. Một thế giới chợt xuất hiện ở nơi Thần Vực, dùng lực lượng một tiểu thế giới trấn áp anh linh giao long siêu cổ này!

Trong mắt anh linh giao long siêu cổ kia rốt cuộc hiện lên một tia sợ hãi. Nó đã có trí tuệ nhất định, lúc này đã phát hiện người thi triển chiêu thức khủng bố trước mắt này mặc dù không phải nam tử áo xanh năm đó, nhưng một thân thực lực cũng làm nó cảm thấy hoảng sợ!

Vù!

Cái bóng anh linh giao long siêu cổ nháy mắt biến mất trong không khí tiểu thế giới treo ở giữa không trung, cảnh sắc sơn hà tráng lệ bên trong cực đẹp, ở giữa vùng địa hình siêu cổ này giống như một mảnh tiên cảnh.

Nam Cung Tử Lăng gần như quên mất nguy hiểm, quên đi sợ hãi, trợn mắt há mồm nhìn tiểu thế giới kéo dài vạn dặm kia!

Tần Lập đứng giữa hư không, bước chân lảo đảo, nháy mắt thu hồi lại tiểu thế giới. Tiểu thế giới ở giữa hư không lưu lại sóng gợn cùng vết rách, thật lâu không tản đi.

Anh linh giao long siêu cổ kia chẳng biết đã trốn chỗ nào, biến mất không thấy tăm hơi.

Lúc này, Tần Lập mới cảm giác được cả phần lưng của mình đã ướt đẫm mồ hôi lạnh!

Một màn khi nãy, quả thật quá nguy hiểm. Nếu như động tác tế ra tiểu thế giới của mình hơi chậm một chút, sợ rằng hắn đã cùng Nam Cung Tử Lăng bị tên kia nuốt mất!

Tần Lập biết anh linh giao long siêu cổ kia cắn nuốt hai người mình, hắn là muốn luyện hóa bọn họ, ngưng tụ thực thể, có thể sống lại!

Thật là đáng sợ, đây là linh hồn sinh vật hàng tỷ năm trước, lại mạnh mẽ đến trình độ này. Nếu như là giao long siêu cổ ở thời kỳ đỉnh cao hàng tỷ năm trước, sợ ràng ngay cả một hiệp mình cũng không chống lại được!

Ở trong lòng Tần Lập than thở, đồng thời cũng càng cảm giác được nam tử áo xanh kia quả thật quá mạnh mẽ, đủ loại thủ đoạn, thần thông thông thiên!

Lẽ nào, hắn là tiên nhân hay sao?

Ánh mắt Tần Lập lộ ra một tia mê man.

- Sư đệ, đệ không sao chứ? Vừa rồi thật là nguy hiểm!

Giọng nói mềm dịu của Nam Cung Tử Lăng làm Tần Lập hồi thần lại, nhìn sang Nam Cung Tử Lăng mỉm cười, biểu hiện mình không sao. Nhưng trên thực tế, lúc này Tần Lập thật có một cảm giác tìm được đường sống trong chỗ chết. Nam Cung Tử Lăng dưới sự bảo vệ của hắn, không cảm nhận được rõ ràng, nhưng cũng biết được quái thú đáng sợ vừa rồi cũng không phải bình thường.

- Đệ không sao, cứ yên tâm.

Tần Lập thả cánh tay đang ôm vòng eo nhỏ Nam Cung Tử Lăng, sau đó nói:

- Nhanh chóng lấy Thần Nguyên chỗ này, sau đó chúng ta nhanh nhanh rời đi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui