Duyên làm phu quân


 
Editor: Thanh Việt
 
Chờ đến khi Kim Phong Hoa trở lại khách điếm, Tiên Y đã đưa Du nhi cho nhũ nương ôm lên xe, tự mình đứng bên cạnh xe ngựa, chờ Kim Phong Hoa trở về. Nàng chỉ nghe nói Kim Phong Hoa có việc với bằng hữu ở ngoài, cho rằng hắn tìm mấy học sinh cùng trường trong phủ thành để tạm biệt nên không hỏi nhiều, thấy hắn trở về cũng chỉ lên nói mấy câu rồi theo Kim Phong Hoa lên xe. Bởi vì Kim Phong Hoa không thích trong xe ngựa trừ Tiên Y ra còn có người khác nên nhũ nương cùng nha đầu chăm sóc Du nhi đều ngồi ở xe ngựa phía sau, Tiên Y cùng Kim Phong Hoa ngồi trong xe ngựa đi đầu, gã sai vặt hay bà tử lại được ngồi trên hai chiếc xe ngựa khác.
 

Cảm giác xe vừa đi ra khỏi thành, Tiên Y liền bị Kim Phong Hoa ôm vào lòng, lúc này tiết trời đã dần chuyển ấm hơn, quần áo cũng không dày đặc như mùa đông, Tiên Y cảm nhận được nhiệt độ từ trên người hắn truyền tới, hun nóng đên khi mặt già nàng ửng đỉ. Nàng tất nhiên không dám lộn xộn, bởi vì nàng hiểu rõ Kim Phong Hoa tuyệt đối không phải là người tuân thủ lễ giáo, nói không chừng vào lúc ban ngày như thế này, trên xe ngựa, tiếp xúc thân mật với nàng. Tuy rằng da mặt Tiên Y không phải quá mỏng, nhưng cũng không nghĩ sẽ để cho xa phu bên ngoài nghe thấy, vách xe độ dày có hạn, âm thanh không chừng sẽ truyền ra bên ngoài.
 
“Tiên Tiên?” Kim Phong Hoa không biết suy nghĩ của Tiên Y, hắn đúng là có muốn phóng túng bản thân, nhưng trong lòng lại đau lòng Tiên Y, cảm thấy đêm qua hơi quá mức, liền áp chế ngọn lửa dưới bụng xuống, tìm chút chuyện để nói.
 
Tiên Y thấy Kim Phong Hoa chỉ là nói chuyện, cũng không quá phận, liền nhẹ nhàng thở ra, cười đáp: “Phu quân mệt mỏi sao?”
 
“Ngươi nói xem, nếu Kim gia ở kinh thành xảy ra chuyện, liên luỵ đến ta không thể tham gia khoa cử, ngươi còn nguyện ý đi theo ta sao?” Kim Phong Hoa nguyên là chỉ muốn tìm chuyện gì để nói, nhưng nói một hồi trong ngực lại hơi trúc trắc, đôi mắt hắn cũng tối sầm xuống, nếu Tiên Y thực sự có ý nghĩ này…

 
Tiên Y nghe hắn nói, ngược lại lại cao hứng nói: “Ta đã gả cho phu quân, còn có thể đi đến nơi nào? Lại nói, không phải chàng không biết ta, nếu chàng thật sự không tham gia khoa cử nữa, ta lại được sống thêm phần tự tại.”
 
Kim Phong Hoa lúc này mới nhớ đến lúc còn ở Kim gia, Tiên Y chỉ muốn gả cho một chưởng quỹ bên ngoài, sống một cuộc sống bình đạm, nếu thật sự hắn không thể tham gia khoa cử, chuyển hướng sang làm thương nhân, không chừng nha đầu này sẽ càng thêm thư thái, làm gì giống như người khác muốn leo lên cành cao đâu. Kim Phong Hoa hơi nhắm hờ mắt, Tiên Y của hắn quả nhiên không hề giống như những nữ nhân kiếp trước, cho dù phải so sánh với thê tử của người khác, nàng tuyệt đối không kém hơn. Lại suy nghĩ, Kim Phong Hoa hơi nắm chặt tay, hắn thật sự không thích người đã từng định thân với Tiên Tiên, về sau tìm một cơ hội lau sạch gã ta đi, bất quá chỉ là một tên chưởng quỹ, nói không chừng qua một thời gian nữa cả chưỡng quỹ cũng không phải.
 
“Kim gia, chẳng lẽ thật sự không được sao?” Tiên Y thở dài, do dự nói.
 
“Ừ, nhưng phải mấy tháng.” Phỏng chừng sau khi hắn thi viện thí xong sẽ có định đoạt.

 
Theo lời của Kim Phong Hoa nói, sau khi hắn về nhà chuẩn bị cho kì thi tiếp theo, trên triều đột nhiên có người làm khó dễ với Trần gia, chẳng những đem hết chứng cớ Trần Thượng thư đã từng mua quan bán tước, kết bè kéo cánh, còn có việc làm dơ bẩn không thể nói rõ giữa Trần gia với Thôi công công đã chết, thậm chí còn liên luỵ mấy vị lão thần trong triều đình, ngay cả nội các* cũng không may mắn tránh thoát. Lúc sau, nhi tử Trần Thượng thư bị người ta vạch trần việc đút lót hối lộ, cấu kết với Hình bộ Thượng thư để thay đổi tử tù, bao che phạm nhân, đầu tiên là thả từng tội danh ra, liên đới như Hình bộ Thượng thư, Hình bộ hữu Thị lang, Lang trung, Ngoại lang đều bị khui ra việc nhận hối lộ, nhận tiền phóng thích, khuyết điểm lớn gây ra án oan, thế nên các vụ án trong mười năm, những người bị đánh để bắt nhận tội trong kinh thành đã đạt đến ngàn người, tử tù được thay hơn năm mươi người, tù nhân lại được thả ra khoảng trăm người. Khoa trương nhất chính là, bởi vì đảng phái Thôi công công muốn bài trừ người đối lập, quan lớn tự nhiên bị đẩy vào thiên lao, gài quan giả đi vào Hình bộ làm không ít quan viên cùng gia quyến bị hại đến chết, thủ pháp cực kì tàn nhẫn, nhân số nhiều đến mức làm lòng người giận sôi, cơ hồ toàn bộ triều đình đều bị đám chứng cứ nhuốm đầy máu đó làm chấn động.
 
*Nội các: là cơ quan hành chính lập ra để giúp vua giải quyết các việc liên quan đến giấy tờ, văn thư như: xét duyệt các văn bản trước khi trình lên vua, làm phiếu nghĩ, thư bài, soạn các bản phúc đáp, kính sao bản vua phê, phụng sao lời chỉ dụ, sao lục phát giao công văn, coi giữ ấn tín, kiềm ký, long bài, lưu giữ châu bản, và các ngự chế thi văn, v.v…

 
Vốn Kim Đại lão gia cũng không bị liên luỵ, bởi vì hắn tuy là người huênh hoang nhưng tính tình lại nhát gan, khó được trọng dụng, tuy rằng được nhạc phụ đề bạt nhưng không có liên hệ với Thôi công công, việc quan trong nhạc phu hắn cũng không chọn hắn đi làm, bằng không lấy quan hệ của Trần gia cùng Thôi công công, Kim Đại lão gia cũng không đến nỗi mất mấy năm mới lên được ngũ phẩm. Nhưng tại lúc này đây, vận khí của hắn ta thật sự quá kém, hoàng đế biết tính tình của hắn, tính chuẩn bị răn dạy một phen rồi để cho hắn trở lại chức vụ ban đầu, cho dù không được đề bạt lên cao nữa nhưng cũng sẽ không bị trừ bỏ, nhưng cố tình Đại lão gia lại giúp đỡ đại cữu ca của hắn phóng thích một phạm nhân, nếu là phạm nhân bình thường thì cũng lắm sẽ chỉ bị phạt tiền giáng cấp mà thôi, rốt cuộc quan lại mà, ai mà không tham nước luộc*. Nhưng sai là sai ở chỗ, người phạm nhân này là do tâm phúc của Hoàng đế hoài nghi tên đó là mật thám nước khác, nhưng không dám rút dây động rừng, cố ý đặt ở Hình bộ để chuẩn bị câu cá, lúc ấy quan viên đã đặc biệt dặn dò không thể thả người, nhưng ai biết phú quý có thể che mờ mắt người, một số tiền khổng lồ như vậy chẳng những câu rớt hồn Trần gia, hồn Hình bộ Thương thư, cũng câu rớt hồn Kim Đại lão gia.
 
*Nước luộc: nước béo trong thức ăn, phần béo bở. 
 
Một bút không tính, bây giờ lại thêm một bút, Kim Đại lão gia và Trần gia đang thất thế, Đại thiếu gia đương nhiên sẽ không có ngày xuất đầu, gã ta sáng sớm đã được định sẽ bị xử trảm, nếu không phải có Kim gia Trần gia bảo hộ thì đã sớm rớt đầu, Hiện tại Trần gia đang bị xét nhà diệt tộc, Kim gia cũng có nguy cơ bị sung quân đi biên ải, cũng không biết người dưới sợ hãi bề trên tra xét hay không, chỉ chờ khi Trần gia có lệnh xét nhà một cái, Đại thiếu gia kia đã bị người ta đưa đến cửa chợ, răng rắc một cái, hồn về Tây Thiên.
 
Kim Phong Hoa cầm thư, ngồi ở thư phòng một lúc thật lâu sau, rồi mới nói với Quan Kỳ đối diện: “Hỏi thiếu phu nhân nếu có rảnh rỗi, bảo nàng tới thư phòng một chuyến.”
 
Tiên Y biết Kim Phong Hoa chưa ăn bữa tối nên cầm theo một hộp đồ ăn, vào thư phòng lại thấy hắn đang đứng cạnh cửa sổ, nhìn ngoài vườn một mảnh đen như mực, không biết là đang suy nghĩ gì.
 
“Tiên Tiên, Đại thiếu gia bị chém.” Kim Phong Hoa đột nhiên nói.
 

Tiên Y đã sớm có chuẩn bị cho việc này nhưng tay vẫn run một chút, khi còn nhỏ Đại thiếu gia cũng từng được mẫu thân chăm sóc, không biết nếu bà biết được tin này có khổ sở hay không nữa.
 
“Trần gia cô nương trong cung bị đánh rồi nhốt vào lãnh cung, tin vừa tới nói, Trần gia sẽ bị xét nhà diệt tộc, cũng may không có đem hoạ cho người khác, toàn gia trăm nhân khẩu, toàn bộ xử trảm. Tằng ma ma bởi vì có quan hệ với Trần gia nên cũng bị bắt đi điều tra, trừ Đại phu nhân, người cạnh bà ta từng có quan hệ thân cận với Trần gia đều bị bắt đi, Trần gia… xong rồi.” Giọng nói của Kim Phong Hoa rất mực bình tĩnh, giống như đang kể một chuyện xưa, không có căm hận, cũng không có tình cảm.
 
“Vậy Kim gia thì sao?” Cắn cắn môi, Tiên Y nhớ tới Thu Cảnh cùng Tuyết Song, Tú Châu và bọn ma ma nha đầu đã từngcoó quan hệ không tồi với nàng.
 
“Vốn là nam tử sung quân, nữ tử sung nô…” Kim Phong Hoa chậm rãi xoay người, đi đến trước mặt Tiên Y, ôm nàng vào lòng, thanh âm thực nhẹ nhàng: “Nhưng có người Kim gia ở Hoành thành lại ra mặt bảo đảm, vì thế Hoàng thượng chỉ tước chức quan của Đại lão gia, tịch biên gia sản, bán nô tài trong nhà đi để lấy tiền, ông ta phải về lại nguyên quán, Nhị thiếu gia dù mang công danh cũng vô dụng.”
 
“Thế Kim gia đó cũng coi như xong rồi?” Tiên Y trong ngực Kim Phong Hoa, ngẩng đầu, không thể tin nói.
 
“Xong rồi, sợ là không lâu nữa sẽ trở về đây.” Kim Phong Hoa hôn lên khoé mắt Tiên Y nói.
 
“Kim gia ở Hoành thành có quan hệ máu mủ với Đại lão gia sao?” Chuyện đã phát sinh đến mức này thì không thể tránh được, nàng sẽ không cầu xin Kim Phong Hoa làm gì, đầu tiên thánh mẫu không thích hợp với nàng, hơn nữa người có số của người, nước xa không cứu được lửa gần. Lại nói nàng và Kim Phong Hoa cũng đều xuất thân Kim phủ, tương lai còn chưa biết thế nào đâu, cứu bọn họ chưa chắc đã tốt.
 
Kim Phong Hoa ôm Tiên Y, cảm giác nội tâm đã bình thường lại, vừa mới nhìn ra bên ngoài hắn đột nhiên lại cảm thấy cảm giác kiếp trước trở lại, khi đó Kim gia cũng xảy ra chuyện, vì thế phụ thân đưa hắn cho Thôi công công, cho dù sau này hắn có quyền khuynh triều dã* cũng không có cách quên đi cảm giác bàng hoàng tuyệt vọng khi rời khỏi nhà. Cũng may chỉ là ảo giác mà thôi, hắn hiện tại đang ôm nữ nhân của mình, đứng trong ngôi nhà của mình, thờ ơ lạnh nhạt nhìn Kim gia xuống dốc, chẳng qua chuyện không thay đổi chính là Kim gia lại một lần nữa bán hắn, cho dù hắn đã dự kiến được.
 

*Quyền khuynh triều dã: quyền lực đến mức ảnh hưởng cả triều đình và dân gian.
 
“Kim gia ở Hoành thành xem như có quan hệ huyết thống với Đại lão gia, chỉ là Hoành thành Kim gia là đến từ biên ải, nguyên là thế gia võ tướng có tiếng ở tiền triều, đáng tiếc lại bị tiên hoàng nghi kị, liền giao binh quyền lại rồi ngủ đông chờ cơ hội. Nhưng mà ở triều đại này, Kim gia Hoành thành có một nữ nhi ở trong cung được sủng ái, hơn nữa gần đây biên quan có nhúc nhích, sợ là muốn nổi dậy.” Kim Phong Hoa nói chuyện, tay lại bắt đầu không thành thật, tựa như người sắp bị đông chết khao khát hơi ấm, hắn cởi bỏ áo ngoài của Tiên y, hấp thụ sự ấm áp trên da thịt nàng.
 
Tiên Y lúc đầu giãy giụa một chút, sau vì phát hiện không tránh thoát được, lại nhìn khuôn mặt không có biểu tình gì của hắn, nàng có thể hiểu được cảm thụ của hắn, vì thế từ bỏ chống cự, dựa vào người hắn, tiếp tục nói: “Có giao dịch gì sao?”
 
“Hoành thành Kim gia có ba vị lão thái gia, tình cảm huynh đệ cực tốt, chỉ tiếc lão đại và lão nhị lại chết trận nơi sa trường, lão đại còn đỡ, có một nhi tử kéo dài hương hoả, còn lão nhị ngay cả thê tử cũng chưa cưới liền sớm mất, chỉ chừa lại lão tam lúc ấy ở kinh thành đợi. Bởi vì tình cảm tốt, Tam lão thái gia vẫn luôn đau khổ vì Nhị lão thái gia không có người làm hương khói, chỉ tiếc bất luận là Đại lão thái gia hay Tam lão thái gia cũng có con nối dõi rất loãng, gần như là đơn truyền. Đại lão thái gia có hai tôn tử nhưng đứa lớn sức khoẻ lại không tốt, chỉ có đứa nhỏ duy trì môn hộ, Tam lão thái gia cũng chỉ có một nhi tử một tôn tử, mắt nhìn Tam lão thái gia đã sắp xuống mồ, ông sợ sau khi chết con cháu bất hiếu, nên tìm huyết thống Kim gia gần nhất, nhưng tìm mãi miễn cưỡng chỉ có thể thấy Kim gia ở Lâm Thanh nhấc được quan hệ huyết thống với bọn họ, cũng chính là nhà ta.” Hô hấp Kim Phong Hoa ngày càng dồn dập, quần áo của Tiên Y cũng bị cởi đến mức chỉ còn cái yếm trên người.
 
Thở dốc một chút, Tiên Y lắc lắc đầu, cố gắng kéo lại vài phần tỉnh táo hỏi: “Nếu vậy thì cũng phải chọn Tứ thiếu gia mới đúng, Tứ thiếu gia còn nhỏ.”
 
“Bọn họ chờ không kịp, chỉ cần Tam lão thái gia vừa chết thì rất khó nói sẽ có tiểu nhân tính kế như thế nào, huống chi, Kim gia ở Hoành thành cũng sắp sửa quay lại, nhất định là phải có quan văn tương trợ. Bọn họ ban đầu là nhìn trúng Nhị thiếu gia, chỉ tiếc Nhị thiếu gia thanh cao, Đại phu nhân lại không đồng ý, vì thế lại quay sang ta, quan sát một thời gian mới thừa dịp Kim gia kinh thành gặp nạn, đưa ra giao dịch này.” Sự việc đại khái cũng đúng là như thế, chỉ thiếu chuyện Kim Phong Hoa ở giữa xe chỉ luồn kim, bằng không Hoành thành kia sao lại chú ý tới kinh thành Kim gia nho nhỏ.
 
Rất nhanh, Tiên Y đã bị Kim Phong Hoa xâm nhập, nàng hơi nhíu mày, hôm nay hình như hắn hơi thiếu kiên nhẫn so với ngày thường, cơ hồ vừa chuẩn vừa tàn nhẫn, tràn đầy kích động. Tiên Y nhịn không được phải bám lấy vai hắn, kêu lên trầm thấp, Kim Phong Hoa lại như hoàn toàn đắm chìm trong sự bao dung của Tiên Y dành cho hắn, một lần cũng không đủ.
 
“Chỉ có nàng là của ta…… Chỉ có nàng…… Tiên Tiên, giao trái tim của nàng cho ta…… Mọi thứ nàng sở hữu đều cho ta……”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận