Duyên Số - Huỳnh Emm

Sau khi máy bay đáp cánh, Tạ Chiến Quân lái xe về ngôi biệt thự riêng của mình. Sang nước ngoài đã hai năm, lần này về là vì làm theo ý của bố là Tạ Đình Sâm. Tạ Đình Sâm muốn anh thay ông dẫn dắt Tạ thị, một phần nữa cũng muốn anh thành gia lập thất vì anh cũng đã gần ba mươi.

Về đến nhà cũng đã gần bốn giờ sáng, Tạ Chiến Quân sắp xếp một số đồ dùng vào tủ rồi đi vào nhà tắm.Hai năm qua dù không ở căn nhà nhưng nó vẫn được vệ sinh sạch sẽ.

Sau khi tắm xong, Tạ Chiến Quân tự tay pha cho mình một tách cà phê nóng. Ngồi trên ban công nhìn xuống lòng thành phố, cơn gió cuối thu mang theo một chút khí lạnh ùa về. Tạ Chiến Quân khuôn mặt hoàn mỹ nâng tách cà phê lên uống một ngụm, lâu lắm rồi anh mới có lại cảm giác này.

Đến tầm sáu giờ, Đường An Hy chuẩn bị đi làm thì có điện thoại:

- Cháu nghe đây dì Trần!

Dì Trần đầu dây bên kia từ tốn:

- An Hy à! Dì có việc đột suất ở quê nên phải nghỉ làm công việc hiện tại. Do đột suất quá nên dì không tìm được người thay dì nên dì đành nhờ cháu ….

Đường An Hy hỏi lại:

- Thế cháu làm thay dì vài ngày hay sao ạ?


Dì Trần:

- Tạm thời dì cũng chưa biết nữa, nhưng làm ở đó rất tốt lương cao nên dì nghĩ phù hợp với cháu.

Đường An Hy đắn đo một lúc cuối cùng cũng đồng ý. Dì Trần và Đường An Hy không phải là người thân hay họ hàng, hai người họ vô tình gặp nhau khi làm việc chung tạ một gia đình tài phiệt. Đường An Hy vốn dĩ hiền lành thật thà nên dì Trần rất thương cô.

Sau khi nhận địa chỉ từ dì Trần, Đường An Hy theo đó mà tìm đến căn biệt thự. Sau khi xe buýt di chuyển gần ba mươi phút cuối cùng cũng đến được căn biệt thự. Đường An Hy thoáng choáng ngợp trước sự lộng lẫy ở đây, đối với cô dù có làm đến hết đời cũng không chắc có được ngôi nhà nguy nga tráng lệ như thế này.

Nghe tiếng chuông cửa bên ngoài, Tạ Chiến Quân ra ngoài mở cửa. Nhìn thấy Đường An Hy anh khẽ nhíu mày, dì Trần có nói trước với anh chuyện sẽ có người khác thay dì làm giúp việc cho nhà anh nhưng anh không nghĩ người đó lại trông còn trẻ thế này. Tạ Chiến Quân hỏi cô:

- Cô là Đường An Hy?

Đường An Hy nhìn anh gật đầu, Tạ Chiến Quân nói tiếp:

- Tôi có nghe dì Trần nói cô sẽ đến làm thay dì ấy! Cô có chắc làm được không?

Đường An Hy gật đầu:

- Cậu chủ yên tâm, những công việc này tôi làm hằng ngày nên tôi chắc chắn sẽ làm được.

Tạ Chiến Quân nhìn cô:

- Được, cô vào nhà đi!!!

Vào trong nhà Đường An Hy nhìn xung quanh mà không khỏi xuýt xoa trong lòng, căn biệt thự to như thế lại còn được trang trí toàn những đồ vật đắc giá. Nhưng căn biệt thự to lớn thế này cô làm đến khi nào mới xong.

Tạ Chiến Quân nhìn ánh mắt long lanh của Đường An Hy mà khẽ cười nhẹ, anh cất giọng:


- Công việc của cô chính là dọn dẹp căn nhà này sau cho gọn gàng sạch sẽ nhất có thể, tôi ưa sạch sẽ nên sẽ khó chịu khi thấy bàn ghế có bụi hay sàn nhà có tóc rơi rớt. Hơn nữa tôi có thói quen ăn cơm ở nhà nên cô phải học nấu ăn theo chế độ dinh dưỡng của tôi. Sân vườn cũng cần được chăm sóc vì tôi thường ra đó để làm việc nên hằng ngày cô cần tưới nước và chăm bón những loại cây kiểng ngoài vườn. Đó là những việc cô cần làm, cô thấy ổn không…

Đường An Hy nghe một tràng từ Tạ Chiến Quân thì có chút sốc nhẹ, một ngày ở đây cô phải làm bao nhiêu đó việc sao? Đường An Hy cười cười:

- Ổn…tôi thấy rất ổn …..

Tạ Chiến Quân nói tiếp:

- Tạm thời cô chỉ cần làm những việc đó, lương của cô tôi sẽ chi trả hai mươi triệu mỗi tháng. Cô chỉ cần làm tốt công việc của mình nếu tôi cảm thấy cô phát huy tốt tôi sẽ bồi dưỡng thêm….

Nghe thấy được hai mươi triệu mỗi tháng Đường An Hy không khỏi giật mình, chỉ làm giúp việc thôi nhưng lương như vậy có gọi là cao quá không. Nhưng dù sao một mình cô dọn dẹp cả căn biệt thự to như thế này thì giá tiền như thế cũng không gì to tát. Đường An Hy nhìn anh:

- Cậu chủ…tôi…tôi…có chuyện này muốn nói….

Tạ Chiến Quân nhíu mày:

- Tôi là Tạ Chiến Quân, gọi tên tôi được rồi đừng gọi là cậu chủ tôi không quen, có chuyện gì cô nói đi!

Đường An Hy nhỏ giọng:


- Công việc ở đây tôi sẽ cố gắng làm thật tốt…chỉ xin anh có thể….cho tôi tạm ứng trước lương tháng này được không?

Tạ Chiến Quân:

- Cô chỉ mới đến còn chưa làm gì mà đòi ứng lương sao?

Đường An Hy:

- Tôi xin lỗi nhưng thật sự bây giờ tôi đang rất cần tiền…….tôi cam kết với anh sẽ làm tốt những việc của mình…..

Tạ Chiến Quân im lặng hồi lâu sau đó cũng đồng ý với cô, sau cuộc nói chuyện Đường An Hy xin phép về lấy ít đồ. Chiều hôm đó cô quay lại bắt đầu cho công việc hiện tại của mình.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận