Lời này của Lưu Ninh rõ ràng là đang đổ hết lỗi cho Tô Thu Quỳnh, bà ta chỉ còn thiếu điều nói tối qua chính Tô Thu Quỳnh đã cưỡng hiếp Khổng Minh Luân thôi.
Tô Thu Quỳnh bị Lưu Ninh chọc tức đến mức bật cười, cô đã từng gặp người trơ trẽn, nhưng chưa bao giờ gặp người nào trơ trẽn như bà ta!
Lâm Tiêu cũng bị mức độ trơ trẽn của Lưu Ninh làm đổi mới tam quan, anh không muốn đánh phụ nữ, nhưng bây giờ anh thật sự rất muốn đánh Lưu Ninh.
Tô Thu Quỳnh nắm chặt tay Lâm Tiêu thì anh mới kìm nén được cơn giận trong lòng mình.
Với tính khí nóng nảy của Lâm Tiêu, anh chắc chắn sẽ không thể nuốt trôi cục tức này, chẳng qua anh sợ mình hành động lỗ mãng sẽ đẩy Tô Thu Quỳnh vào tình thế khó xử hơn nên mới tạm thời nhẫn nhịn.
Nhìn thấy tờ giấy xét nghiệm mà Lưu Ninh ném ra, phóng viên vội vàng xông tới, liên tục bấm nút chụp.
“Trên tờ giấy xét nghiệm này thực sự cho thấy đạo diễn Khổng đã bị người khác bỏ thuốc!”
“Phải đó, Tô Thu Quỳnh đúng là vô địch của sự trơ trẽn, vì thăng tiến mà ngay cả bỏ thuốc cũng có thể làm, sao cô ta không lên trời luôn đi!”
“Thật đáng sợ, cô ta đang công khai làm rạn nứt tình cảm giữa đạo diễn Khổng và vợ ông ấy đây mà!”
“Có khi nào đạo diễn Lâm cũng bị cô ta bỏ thuốc không?”
“Tôi thấy cũng có thể lắm! Vì thăng tiến mà loại phụ nữ này có chuyện gì không làm được đâu?”
...
Nghe những lời nghị luận ầm ĩ của mọi người, Khổng Minh Luân được tiếp thêm sức mạnh, ông ta bước lên một bước, làm ra vẻ người bị hại.
“Xin các bạn đang có mặt tại hiện trường cho tôi nói một câu.
Vợ tôi nói không sai, tôi thật sự đã bị Tô Thu Quỳnh bỏ thuốc! Cô ta luôn muốn có được vai nữ chính của ‘Tước Dao’, tôi vừa ý người khác, không ngờ cô ta lại dùng đến thủ đoạn bỉ ổi này để ép tôi chọn cô ta!”
“Nhưng mọi người cứ yên tâm, Khổng Minh Luân tôi đây chọn diễn viên chỉ tập trung vào khả năng diễn xuất, nói không với quan hệ! Dù cô ta sử dụng thủ đoạn hèn hạ này để leo lên giường của tôi thì vai nữ chính ‘Tước Dao’ cũng sẽ không phải là cô ta!”
“Tô Thu Quỳnh, cô thật vô liêm sỉ!”
Khổng Minh Luân vừa dứt lời, một người đàn ông áo đen đội mũ lưỡi trai lao ra khỏi đám đông, anh ta bưng một cái chậu nước bẩn hắt thẳng về phía Tô Thu Quỳnh.
“Tô Thu Quỳnh, chẳng phải cô bẩn lắm sao? Hôm nay tôi sẽ cho cô bẩn toàn thân trên dưới luôn!”
Tình huống này xảy ra quá đột ngột, các phóng viên ở hiện trường đều không phản ứng kịp.
Sau một lúc sững sờ ngắn ngủi, họ vội vàng bấm nút chụp, muốn chụp lại cảnh Tô Thu Quỳnh nhếch nhác nhất.
Tô Thu Quỳnh cũng không ngờ trong buổi họp báo lại đột nhiên xảy ra biến cố như vậy, vẻ mặt cô trở nên hơi khó coi.
Cô là một người rất để ý đến thể diện, dù cho bản thân thương tích đầy mình, nhưng mỗi lần xuất hiện ở nơi công cộng, cô luôn ăn mặc chỉn chu và kiêu ngạo.
Cô không dám tưởng tượng đến bộ dạng nhếch nhác của mình khi bị hắt nước bẩn ngay trước mặt công chúng.
Nào ngờ chậu nước bẩn kia không hắt vào người cô ấy, mà là hắt vào người Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu xoay người lại cố gắng bảo vệ Tô Thu Quỳnh, giờ phút này anh như một cây đại thụ che trời vậy, có thể che mưa chắn gió cho cô.
Người đàn ông hắt nước bẩn vào người Tô Thu Quỳnh có tính cách rất cực đoan, trong chậu nước của anh ta có rau dập nát, trứng thối và một số thứ rác rưởi khó tả.
Rau dập trộn với đủ loại rác rưởi dính đầy trên lưng và mái tóc ngắn của Lâm Tiêu, trứng thối và một số chất lỏng khó ngửi chảy tí tách từ trên trán anh xuống.
Nhưng dù cho người dính đầy vết bẩn, người đàn ông trong bộ vest phẳng phiu kia vẫn không thể giấu được vẻ cao quý và kiêu ngạo bẩm sinh.
Đẹp trai!
Tất cả mọi người ở hiện trường nhìn Lâm Tiêu lúc này, trong lòng chỉ có một cảm giác này.
Đây là lần đầu tiên họ phát hiện một người đàn ông cao quý bị hắt nước bẩn vẫn có thể đẹp trai theo cách bi thảm như vậy.
Tô Thu Quỳnh cũng ngây ngất trước sự đẹp trai của Lâm Tiêu lúc này.
Nhìn vết bẩn dính đầy trên mặt Lâm Tiêu, Tô Thu Quỳnh chợt nhận ra dường như mình chưa bao giờ nhìn kỹ khuôn mặt của Lâm Tiêu.
Đôi mắt sâu, sóng mũi cao, đôi môi mỏng vừa phải cùng với hàng lông mày hơi nhướng lên kia, khuôn mặt này nhìn thế nào cũng thấy đẹp, hoàn toàn không thua kém gì Chiến Mục Hàng cả.
Tô Thu Quỳnh nghĩ, lúc trước cô bị mù thật rồi, tại sao cô lại không nhìn thấy Lâm Tiêu đẹp như vậy chứ!
“Mẹ nó, mày muốn chết đúng không!”
Nghĩ đến việc nếu không nhờ anh chặn chậu nước bẩn này thì nó đã hắt hết lên người Tô Thu Quỳnh, Lâm Tiêu không kìm được tính khí nóng nảy của mình nữa.
Đôi chân dài thẳng tắp bước ra, anh túm lấy người đàn ông đội mũ lưỡi trai kia, sau đó đấm mạnh vào mặt anh ta.
Người đàn ông đội mũ lưỡi trai cho rằng Tô Thu Quỳnh là một cô gái yếu đuối, dù có bị anh ta hắt trúng cũng không dám chống trả.
Dù thế nào anh ta cũng không ngờ Lâm Tiêu sẽ bảo vệ Tô Thu Quỳnh như vậy.
Anh ta có suy nghĩ thù ghét xã hội nhưng không giỏi đánh nhau, kết quả bị Lâm Tiêu đánh tả tơi, hoàn toàn không có sức đánh trả.
“Đánh người! Đánh người rồi!”
Người đàn ông đội mũ lưỡi trai nghĩ ở đây có nhiều phóng viên, Lâm Tiêu là người của công chúng nên sẽ không dám quá mức, nào ngờ Lâm Tiêu không hề có ý định dừng tay, anh đá mạnh vào miệng anh ta, đánh anh ta đến mức răng rơi đầy đất.
“Lâm Tiêu, bỏ đi!”
Tô Thu Quỳnh cũng muốn đánh người đàn ông này, nhưng cô sợ làm lớn chuyện sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của Lâm Tiêu, cuối cùng cô vẫn bước lên khuyên nhủ anh.
Lâm Tiêu đánh vẫn chưa đã, chỉ là anh không nỡ làm Tô Thu Quỳnh lo lắng, vậy là anh bèn rút tay lại, người đàn ông kia không dám trì hoãn một giây nào hết, ngay lập tức lăn một vòng bỏ chạy.
Tô Thu Quỳnh bỏ thuốc quyến rũ đàn ông có vợ, đạo diễn nổi tiếng đánh người nơi công cộng, chủ đề hôm nay nhìn thế nào cũng thấy rất hot.
Các phóng viên vô cùng kích động, họ tranh nhau chen lấn tới trước mặt Lâm Tiêu và Tô Thu Quỳnh, giơ micro lên đặt câu hỏi.
“Đạo diễn Lâm, anh đang nổi giận vì người đẹp phải không ạ?”
“Đạo diễn Lâm, anh và Tô Thu Quỳnh đã quen nhau bằng cách nào? Rốt cuộc cô ta có bỏ thuốc anh không?”
“Đạo diễn Lâm, anh có ý định chọn Tô Thu Quỳnh làm nữ chính cho bộ phim mới của mình đúng không ạ?”
“Đạo diễn Lâm, anh có ý kiến gì về đời sống riêng tư hỗn loạn của Tô Thu Quỳnh không?”
...
“Hỗn loạn bà nội cô!”
Đối mặt với những phóng viên không phân biệt tốt xấu, chỉ muốn liều mạng kiếm chuyện này, Lâm Tiêu tức giận đến mức văng tục.
Anh vốn định nắm tay Tô Thu Quỳnh, nhưng tay anh dính trứng thối nên hơi bẩn, vậy là anh bèn vội vàng rụt tay lại.
“Tôi nói cho các người biết, Tô Thu Quỳnh là người phụ nữ của Lâm Tiêu này, về sau ai dám nói vớ vẩn nữa thì sẽ chính là kẻ địch của tôi!”
Các phóng viên có mặt tại hiện trường nhìn nhau, dù thế nào họ cũng không ngờ một người có thân phận như Lâm Tiêu lại bảo vệ người phụ nữ bị chồng giàu ruồng bỏ có đời tư hỗn loạn như Tô Thu Quỳnh.
Một nữ phóng viên luôn ngưỡng mộ tài hoa của Lâm Tiêu không thể chấp nhận được việc vị đạo diễn mà cô ta thích nhất lại thích Tô Thu Quỳnh bị chồng bỏ, bèn hỏi khó Lâm Tiêu: “Đạo diễn Lâm, Tô Thu Quỳnh vừa muốn quyến rũ cậu Chiến vừa bỏ thuốc đạo diễn Khổng, quen cô ta, anh không chê bẩn sao?”.