Chap 12 : Chào đón nhịp đập của con tim ^^
- Này, làm cái gì thế hả ?- Thiện từ bên kia nhảy sang nói
- Thiện nnnnnnnnnnnnnnn???- Nhi mở to 2 mắt vào mồm hét lên ngạc nhiên
- Sax, cô giỏi nhỉ, luôn luôn nói mình ko hứng thú với con trai, mình ghét con trai mà giờ đứng đây nắm chân nắm tay với hotboy mới chuyển tới trường- Thiện chống tay bực bội nói
- Sao bạn giận dữ thế, bạn ấy là bạn gái của cậu hả ???- Triều nói nhưng tay thì ôm chặt Nhi
- Hả….hả bạn…..bạn…gái á, mơ sao, cho dù 7 kiếp sau hay con gái ở trên đời này chết tui cũng ko rãnh đi thích con heo này nhé, chỉ là tui ghét những lời nó nói và những hành động ko đi kèm với lời nói của nó thôi- Thiện nói 1 hơi rồi quay đi ko thèm nhìn lại
- ĐỨNG LẠI ĐÓ CHO TÔI- Nhi hét lên làm Thiện giật mình phải đứng lại
Nhi chạy lại chỗ Thiện với khuôn mặt hầm hầm, cô đến chỗ Thiện và nắm cỗ áo chàng
- Này, anh vừa nói cái gì, nói lại tôi nghe coi’’ tui ghét những lời nó nói và những hành động ko đi kèm với lời nói của nó thôi’’, CÂU ĐÓ Ý LÀ GÌ HẢ ???- Lúc này nhìn Nhi như muốn khóc
Cô nói xong và thả lõng bà tay của mình đang nắm chặt cổ Thiện và chạy xuống
- Cậu làm cô ấy giận rồi, những gì cậu thấy ko phải như cậu nghĩ đâu, tôi ép cô ấy lên đây chứ ko phải cô ấy tự nguyện hẹn hò với tôi, cậu nóng tính quá rồi đó- Triều cười rồi cũng đi xuống
Bây giờ chỉ để lại Thiện và Trân trong yên lặng cùng với gió trên sân thượng
- Ép cô ấy đi ư???, chẳng lẽ những câu nói của mình hồi nãy chạm tự ái của cô ấy- Thiện nói thầm và vỗ tay lên ngực mình
- Sao đau quá, ngực mình sao đau quá, tại sao vậy???- Thiện lắc đầu cố chấn tỉnh những suy nghĩ
1 lúc sau, Trân lại bên Thiện và nói
- Chạy đi tìm chị ấy và xin lỗi đi, nếu ko thì sẽ hối hận đó anh hai - Rồi Trân cũng đi xuống
Tại 1 bụi rậm vắng người ở sân trường
- Huhuhu, tên ngốc, đồ đáng ghét, sao lại nói mình như thế chứ, đáng ghét, huhuhu- Nhi ngồi trong 1 góc mà khóc
- Hừm…hừm….sặc…sặc, cô …làm …cái quái gì mà trốn ở chỗ này hả???, hết chỗ trốn hả???- Thiện ở đâu chạy tới thở và ho sặc sụa
Nhi ko ngước lên nhìn, Nhi cảm thấy vui cũng có mà buồn cũng có
- Này trả lời tôi đi chứ !- Thiện la lên
Nhi vẫn cứ ngồi mà ko nói cũng chẳng nhìn lên Thiện
- Bực mình thật….vậy thì đừng trách tôi - Thiện nói thầm trong miệng
2 phút sau
- Cái gì vậy, mình đang ở đâu đây???- Nhi nghĩ thầm trong đầu
[Quay lại 2 phút trước]
- Này, cô ngước mặt lên coi, tôi cho xem cái này, thú vị lắm đấy- Thiện ôm bụng cười và nói
Nhi cho dù buồn nhưng cũng rất tò mò, cô chỉ ngước lên để lộ 2 con mắt thôi
Bất ngờ Thiện nâng mặt của Nhi lên và hôn lên môi cô, khiến Nhi ngạc nhiên kinh khủng
[Hiện tại]
- Nụ hôn này ko giống như những nụ hôn trước đây, nó nhẹ nhàng, ấm áp và ẩn chứa điều gì đó như là Tôi Xin Lỗi - Nhi nghĩ
5 phút sau
Thiện bỏ Nhi ra
- Sặc…..sặc…sặc- Nhi ho như kiếp trước chưa được ho
- Này, ko sao chứ, đừng nói với tôi là cô nín thở nha???- Thiện trố mắt nhìn Nhi
Nhi đỏ mặt
- Cái….cái…..cái này là tại anh, tự nhiên chụp tôi bất ngờ rồi hôn, anh hôn mà ko xin phép tôi hả???, anh chết chắc rồi- Nhi nói và giơ tay lên đập vào ngực Thiện
Nhưng đâu dễ như vậy, Thiện chụp tay Nhi lại và nói
- Tôi …xin…lỗi về..chuyện lúc nảy
- ........ ...- Nhi ko nói gì cả mà nhìn mặt Thiện