Editor: DiiHy
Số từ: 2356
-----------------o0o------------------
Chiếc xe lắc lư chạy trên đường, không gian trong xe chật chội chen lấn, tất cả đều quen thuộc. . .
Không đúng, lần trước Tinh Tinh không bị trói, lần này cả tay lẫn chân bé đều bị trói rất chặt, nằm sấp trên đất ngọ ngậy giống như một con sâu đo.
Miệng bị buộc vải nên Tinh Tinh không thể nói chuyện được, chỉ có thể run lẩy bẩy nhìn mấy tên bắt cóc đang ngồi trên xe bằng ánh mắt hoảng sợ.
Ngay sau khi lên xe, Tinh Tinh mới phát hiện ra không phải mình mình bị bắt đi.
Trên xe còn có Hàm Hàm, cô giáo Đường và cả chú A Đại.
Chú A Đại hôn mê bất động nằm trong góc không nhúc nhích, cô giáo Đường thì không ngừng dịch chuyển cơ thể về phía Tinh Tinh và Hàm Hàm đang sợ hãi, che chắn hai đứa ra sau lưng mình.
Chỉ có điều dáng người cô ấy mảnh mai, che cũng như không.
Một tên bắt cóc ngồi ở ghế sau cười lạnh nhìn Hoa Đường đang giãy giụa vô ích.
"Che cái mẹ gì, mày tưởng mày là người khổng lồ à?"
Mục tiêu của bọn chúng là hai đứa bé kia, hay có thể nói là số tiền chuộc khổng lồ của gia đình bọn nhóc, chứ không phải là hai đứa to đầu mà nghèo kiết xác này.
"A. . ."
Hàm Hàm khóc mãi không ngừng, cơ thể lặng lẽ dịch lại gần Tinh Tinh để tìm cảm giác an toàn.
Tinh Tinh cảm nhận được Hàm Hàm đang ỷ lại vào mình thì dần bình tĩnh lại, thoát khỏi trạng thái hoảng sợ.
May mà tay bị trói sau lưng, bọn bắt cóc không nhìn thấy động tác của bé.
Có cơ thể che khuất tầm nhìn, Tinh Tinh cẩn thận sờ cổ tay mình.
Đồng hồ vẫn còn!
Tinh Tinh thở phào nhẹ nhõm, chắc bọn bắt cóc thấy bề ngoài quá mức ngây thơ của cái đồng hồ nên chỉ cho là đồ chơi của con nít, hoặc cũng có thể là ống tay áo Tinh Tinh dài nên che mất đồng hồ.
Dù là nguyên nhân gì đi nữa thì bây giờ Tinh Tinh vẫn có thể phát tín hiệu cầu cứu.
Hiện tại đây được coi là tin tốt nhất.
Di chuyển dọc theo mu bàn tay lên cổ tay, nút thứ ba.
'Nút báo động!'
Khi nút được ấn xuống đồng thời đồng hồ cũng tự động mở chế độ im lặng.
Đây là một thiết lập đặc biệt nhằm bảo vệ đứa bé khi ấn nút báo động trong tình huống nguy hiểm, nó ngăn không cho đồng hồ phát ra tiếng chuông khi có cuộc gọi đến, tránh để bọn bắt cóc phát hiện.
Cùng lúc đó, vào lúc Tinh Tinh ấn nút báo động, vị trí của bé cũng lập tức được gửi đến tất cả điện thoại của người thân được lưu trong đồng hồ, kể cả cục cảnh sát cũng nhận được báo động.
"Hay quá, Tinh Tinh đã ấn nút báo động, hiện tại bọn họ đang đi về phía ngoại thành. Lập tức đuổi theo!"
Bọn Phó Hành vẫn luôn nhìn chằm chằm vào điện thoại. Ngay khi tin tức được truyền đến, mấy người đã vội vàng quay đầu xe, chuyển hướng về phía ngoại ô thành phố.
Không biết Phó Hành và những người khác bao giờ mới đến nên sau khi ấn nút báo động Tinh Tinh lặng lẽ đẩy đồng hồ vào sâu bên trong, giảm bớt nguy cơ bị phát hiện.
Bé yên lặng làm hết một loạt động tác, ngay cả Hàm Hàm ở gần đấy nhất cũng không phát hiện ra.
Trẻ con vốn nhạy cảm, Hàm Hàm nhận ra trạng thái bình tĩnh của Tinh Tinh thì cũng hơi thả lỏng cơ thể.
1 phút. . .
2 phút. . .
Thời gian chậm chạp trôi qua, chiếc xe vẫn chạy trên đường với tốc độ nhanh như bay.
Ngay lúc Tinh Tinh nóng lòng chờ đợi, đột nhiên một tên bắt cóc ngồi đằng trước nhận điện thoại, sau đó quay ngoắt lại, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm vào bé.
Trái tim Tinh Tinh co rút lại, trơ mắt nhìn tên kia bất ngờ đứng dậy đi lại chỗ mình, mấy tên còn lại cũng nhao nhao lên.
"Sao vậy đại ca?"
"Có phải đã xảy ra chuyện gì không?"
. . .
"Còn có thể xảy ra chuyện gì? Trên người con ranh này có định vị!"
Tên đàn ông hung tợn đi đến chỗ Tinh Tinh, đá Hoa Đường đang che chở cho bé sang một bên, bắt lấy tay Tinh Tinh một cách thô lỗ. . .
"Ủa? Sao lại không có gì?"
Bọn bắt cóc thừ người ra không tin vào mắt mình, kéo hết hai cánh tay áo của Tinh Tinh lên, thậm chí còn lục lọi từng cái balo một, nhưng vẫn không tìm thấy chiếc đồng hồ nào.
"Sao có thể?" Hắn lẩm bẩm không dám tin.
Đồng bọn của hắn chứng kiến từ đầu đến cuối, không khỏi thốt lên: "Đại ca, không phải anh bị lừa chứ?"
"Đúng thế, nếu trên người đứa bé này có thiết bị định vị thì có thể để cho người khác biết? Không lẽ trong xe của chúng ta bị cài camera?
"Tên khốn nạn nào đã nói với đại ca loại thông tin giả này thế?"
. . .
"Không thể như vậy được!"
Mặt tên cầm đầu hiện lên vẻ âm ngoan nhìn vào balo nhỏ trên lưng Tinh Tinh. Hắn phớt lờ Tinh Tinh đang cố gắng giãy giụa, cướp lấy cái balo dốc ngược xuống, toàn bộ đồ vật trong túi đều lả tả trên đất."