Elizabeth Midford

Hiện tại, Elizabeth đang cùng mọi người đứng trước 1 cửa hiệu. Cái cửa bám đầy bụi, 2 bên tường đầy vết nứt, cái biển hiệu "Undertaker" được treo ở trên thì như muốn rơi xuống bất cứ lúc nào. Đây là đâu vậy?

  - Ngài bá tước, chúng ta đang ở đâu vậy? -Lau quay sang hỏi Ciel.

  - Đây là 1 người làm dịch vụ tang lễ mà cậu chủ quen biết. -Sebastian trả lời thay chủ nhân mình.

Elizabeth đưa mắt lên nhìn cửa hiệu trước mặt 1 lần nữa, cô nghĩ nơi này nên được trang hoàng lại nhất là cái bảng hiệu kia. Trông thật nguy hiểm, nếu là cô trước kia thì đã đem nơi này toàn bộ trang trí lại thành 1 màu hồng ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi. Cơ mà hiện tại vấn đề giải quyết vụ án phải được đưa lên hàng đầu, thời gian đâu mà làm mấy chuyện đó chứ.

  - Cùng vào thôi Lizzy. -Giọng nói của Madam Red đã lôi cô ra khỏi những suy nghĩ của riêng mình, nhanh chân bước vào cùng mọi người còn không quên liếc nhìn cái bảng hiệu lần cuối. Liệu nó có rơi vào đầu mình không ta?

Bước vào bên trong đập vào mắt cô là những chiếc quan tài trắng đen nằm la liệt trên mặt đất. 2 bên tường đầy những vết nứt và mạng nhện tuy bên ngoài trời đang sáng nhưng khi bước vào bên trong lại rất tối tăm tạo cho người ta 1 cảm giác khó chịu. Nơi này trông đáng sợ thật chứ!- Elizabeth thầm nghĩ.

  - Ngài có ở đây không, ông chủ? -Ciel bước vào liếc mắt nhìn xung quanh hỏi.

  - Hê hê hê... tôi biết... thế nào ngài cũng tới...

1 giọng nói vang lên khiến tất cả mọi người thoáng rùng mình, Elizabeth tiến tới gần cái quan tài được dựng vào tường, hình như giọng nói phát ra từ trong này? Cô đang định đưa tay chạm vào thì bỗng nhiên có 1 bàn tay to lớn gầy gò thò ra từ bên trong chiếc quan tài khiến cô giật mình rụt tay lại, lùi về phía sau.

  - Chào mừng ngài, bá tước... phải chăng ngài muốn thử 1 trong những chiếc quan tài đặc biệt của tôi?

Tiếng cười khúc khích cùng giọng nói ghê rợn vang lên khiến mọi người đều rùng mình sợ hãi, chiếc quan tài từ từ mở ra để lộ bên trong 1 người đàn ông cao gầy có mái tóc xám bạc dài đến ngang hông, cái mái của ông ta dài đến nỗi che mất 1 nửa khuôn mặt. Elizabeth biết người này, cô đã từng gặp ông vài lần khi còn nhỏ ở trang viên Phantomhive, cô cùng từng gặp ông ở đám tang của Madam Red và Sebastian trong tương lai nữa.


  - Hôm nay ta đến...

Chưa kịp nói xong Undertaker đã đưa tay lên chặn môi của Ciel không cho cậu nói tiếp.

  - Được rồi, ta biết lí do vì sao hôm nay ngài đến. Chỉ là... -Undertaker quay đầu về phía Elizabeth. - ...tôi không ngờ ngài lại mang theo cả vị hôn thê của mình tới đây... -Ông vừa nói vừa tiến về phía cô với tốc độ đáng kinh ngạc.

  - Cô ấy là nhân chứng của vụ án, cô ấy cần phải biết! -Ciel nhanh chóng đứng chắn trước mặt Elizabeth và Undertaker.

  - Hửm? Vậy sao? -Undertaker đứng lên nhìn 2 người mỉm cười thú vị. -Mời các vị ngồi xuống trước đã, tôi sẽ pha ít trà, cứ ngồi lên trên đó là được rồi.

Tất cả mọi người nhìn về phía những chiếc quan tài dưới chân mình, rồi cũng ngần ngại ngồi lên. 

  - Giờ thì, ngài muốn biết về "Jack đồ tể"? Cảnh sát cũng đang om sòm lên vì vụ này, nhưng đây cũng không phải lần đầu tôi xử lí những vụ như thế này. -Undertaker vừa nói vừa đưa cho mỗi người một ly trà đựng trong ly thủy tinh dùng làm thí nghệm.

  - Không phải lần đầu tiên? Ý ngài là? -Madam Red lên tiếng hỏi Undertaker.

  - Vụ gái làng chơi bị giết... đã có từ lâu rồi, chỉ là thủ đoạn càng ngày càng trở nên dã man hơn. Ban đầu cũng không có gì đặc biệt nên cảnh sát cũng không để ý. Tuy nhiên những nạn nhân của vụ án đều có 1 điểm chung.

  - Điểm chung đó là gì? -Ciel nhíu mày nhìn Undertaker.

  - Ái chà ~ Không biết... nó là gì nhỉ? Rất rất thú vị... -Undertaker vừa mỉm cười mập mờ nói.


Ciel linh cảm không tốt đừng nói là tên đó lại... 

  - Tôi hiểu, dịch vụ tang lễ gì đó chỉ là vẻ bề ngoài. -Lau vừa nói vừa đặt ly trà qua 1 bên. -Nói đi, thông tin đó đáng giá bao nhiêu?

  - Giá bao nhiêu? -Undertaker ngạc nhiên trước câu hỏi của Lau ông tiến dịch chuyển tới chỗ Lau với tốc độ đáng kinh ngạc khiến anh không khỏi giật mình. -Tôi không cần tiền của nữ hoàng.

  - Nào, bá tước... tôi chỉ có 1 yêu cầu... -Undertaker tiến đến gần Ciel nở nụ cười mờ ám. -Hãy kể cho tôi câu chuyện cười hài hước nhất! Nếu ngài làm được muốn gì tôi cũng nói!

  - Tên kì quặc! -Ciel vừa nhìn Undertaker vừa mắng.

Elizabeth quả thực không thể phủ nhận điều đó. Yêu cầu mà Undertaker đối với Ciel căn bản là bất khả thi cô thực sự không thể tưởng tượng ra hình ảnh 1 người tới nhếch mép lên cười cũng khó khăn như Ciel lại ngồi kể chuyện cười. Chuyện đó chắc chắn sẽ không bao giờ xảy ra.

  - Bá tước, chuyện này cứ giao cho tôi. Tôi sẽ cho ngài thấy, tôi được biết đến như những con hổ ngủ yên trong những bữa tiệc năm mới ở Thượng Hải!! Nghe cho kĩ đây!!!

Hai mươi phút trôi qua, Elizabeth chẳng biết phải nói gì nữa. Cô không chắc câu chuyện mà Lau kể là truyện hài hay kinh dị hơn nữa nó chẳng buồn cười tí nào kết quả là Undertaker đã phải dán miệng Lau lại để kết thúc câu chuyện. Sau khi Lau thất bại thảm hại thì Madam Red đột nhiên đứng lên làm bộ dáng siêu nhân giải cứu thế giới nói:

  - Thật đúng là không còn cách nào khác, đành vậy... Ta, Red Madam, ngôi sao của giới thượng lưu, sẽ thể hiện cho ngươi thấy! Ta sẽ kể cho ngài nghe câu chuyện hay nhất thế gian!

Trước khi Madam Red kể chuyện quản gia của bà ngài Grell đã kịp bịt tai Elizabeth lại và bên cạnh là Sebastian cũng đang làm điều tương tự với Ciel. Hửm? Bộ trên đời này còn có câu chuyện cười nào tệ hơn cả câu chuyện cười của Lau sao? Sau ba mươi phút, cuối cùng Madam Red cũng cùng cảnh ngộ với Lau đó là bị Undertaker dán miệng lại.

  - Giờ thì... đến lượt tiểu thư Elizabeth. -Undertaker vừa nói vừa nhìn Elizabeth cười nham hiểm.


  - Đừng có lôi cô ấy vào chuyện này! -Ciel lườm Undertaker.

  - Nếu cô ấy cũng tham gia vào vụ này thì cũng phải có chút đóng góp chứ đúng không?

Elizabeth đưa tay lên vuốt cằm, xem ra cô gặp rắc rối rồi, chuyện cười? Có thể là chuyện gì nhỉ? À đúng rồi! Cái đó có được tính là chuyện cười không ta?

  - Để đó... -Sebastian.

  - Để đó cho tôi! -Elizabeth.

Elizabeth và Sebastian bất ngờ nhìn nhau. Ngài ấy vừa rồi định giải nguy giúp cô sao?

  - E hèm, tôi đã nghĩ ra 1 câu chuyện cười cho ngài! -Elizabeth nhìn Undertaker ánh mắt quyết tâm. -Nhưng trước tiên, phiền mọi người ra ngoài trước được không?... Ta chỉ muốn kể chuyện này cho riêng ngài ấy nghe... -Elizabeth gượng gạo nói với mọi người.

Sau khi chắc chắn tất cả mọi người đã ra khỏi đây, Elizabeth hít 1 hơi thật sâu cố gắng kìm nén sự căng thẳng nghiêm túc nhìn người trước mặt. Undertaker nhìn bộ dáng nghiêm túc của Elizabeth khẽ nhếch mép, kể chuyện cười mà làm vẻ mặt nghiêm túc vậy? Ông thực sự tò mò xem rốt cuộc cô bé này có thể kể cho ông nghe chuyện gì đây?

  - Ngài Undertaker, có thể ngài không tin nhưng thật ra tôi...

----------------------------------------------------------------------------------

Bên ngoài cửa hiệu:

  - Không biết con bé định kể cái gì mà kêu mọi người ra ngoài nhỉ? -Madam Red tò mò.


  - Ngài bá tước, ngài cá xem liệu tiểu thư Elizabeth có thể chọc hắn ta cười không? -Lau quay sang hỏi Ciel.

Ciel im lặng nhìn cánh cửa đóng chặt không trả lời.

  - Tới ta và ngươi cộng lại còn không thể chọc hắn cười ta cá là con bé sẽ thất bại. -Madam Red nói, bà không đặt nhiều niềm tin vào đứa cháu này, tất cả những gì bà nghĩ ra về câu chuyện mà con bé kể sẽ là những bộ quần áo dễ thương của bọn con gái chỉ vậy thôi.

  - Không hiểu sao, tôi lại có niềm tin rằng tiểu thư Elizabeth lại có thể làm được. -Sebastian nói 1 cách chắc chắn khi nhìn vào cánh cửa đang đóng chặt kia.

Tất cả mọi người cùng im lặng chờ xem kết quả và rồi...

Phụt!! Á HA HA HA HA HA!!!!!!!!!

1 tiếng cười rung trời vang lên trong sự ngạc nhiên của tất cả mọi người, cánh cửa từ từ hé ra bên trong là hình ảnh Undertaker đang nằm cười lăn lộn trên bàn và Elizabeth đang ngồi trong góc phòng ôm mặt xấu hổ. Cô nói rồi, cô nói ra rồi, bí mật lớn nhất ấy cô đã nói ra rồi!!!! Liệu ông ấy sẽ không... nói cho người khác biết chứ?

  - Lizzy, cháu đã làm gì vậy? -Madam Red đặt tay lên vai cô hỏi.

  - Cháu... không làm gì cả... cháu chẳng nói gì hết... -Elizabeth vội vàng xua tay với Madam Red.

  - Nào... nói chuyện tiếp... ngài muốn gì cũng được... khục ha ha... -Undertaker khó khăn nói vẫn chưa ngừng cười được.

Ciel liếc nhìn Elizabeth lại quay sang nhìn Undertaker khẽ nhíu mày, rốt cuộc Elizabeth đã làm gì vậy?

-------------------------------------------------------------------------------------

End chap. Mọi người cũng đoán xem Elizabeth đã kể chuyện gì cho Undertaker nào! Chap mới sẽ được dành tặng cho ai đoán đúng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận