Trang viên Phantomhive, 8h00' sáng. Elizabeth đã dọn xong đồ đạc của mình với Paula, cô đã định sẽ rời khỏi đây sau khi dùng xong bữa sáng cho đến khi Lau và Madam Red bước vào với tờ báo trên tay.
- Ngài bá tước, ngài biết tin gì chưa? Lại 1 nạn nhân nữa của "Jack đồ tể" được phát hiện đấy.
- Cái gì? -Ciel kinh ngạc thốt lên, cậu giật lấy tờ báo trên tay Lau vội vàng mở ra đọc, 2 tay run run như không tin vào mắt mình. -Chuyện này rốt cuộc là sao chứ? Rõ ràng đêm qua tử tước có đi đâu đâu?
- Xem ra ngài tử tước không phải là thủ phạm. -Madam Red khoanh tay bình thản nói.
Elizabeth đặt dĩa ăn xuống, quả nhiên linh cảm của cô đã đúng. Tử tước Druiit không phải là tên sát nhân mà cô thấy đêm đó. Xem ra vụ án này còn chưa có kết thúc 1 cách dễ dàng như thế, uổng cho cô còn mong rằng hôm nay mình sẽ được về nhà chứ?
- Ta sẽ xem xét lại mọi thứ, chúng ta phải giải quyết việc này. Sebastian, lập cho ta danh sách tình nghi! -Ciel ra lệnh.
- Yes, my lord. -Sebastian cúi đầu.
------------------------------------------------------------------------------
Trang viên Phantomhive, 22h30' tối. Bên ngoài trời đang mưa to, tiếng sấm vang lên báo hiệu 1 đêm đầy bão tố. Elizabeth đang ngồi trên giường trùm chăn lên đầu đọc sách nhờ ánh sáng lập lòe của cây nến, đây là cuốn tiểu thuyết trinh thám mà cô lấy được ở kệ sách trong văn phòng Ciel. Lẽ ra cô có thể đọc nó ở văn phòng của cậu nếu muốn nhưng không khí căng thẳng ở đó khiến cô không thể tập trung được nên cô chỉ có thể lén đọc nó trong phòng riêng. Ban đầu cô chỉ định đọc cho đỡ chán nhưng dần dần cô bị nó cuốn hút lúc nào không biết, tay lật từng trang sách cố gắng kìm nén cảm giác hồi hộp, rốt cuộc hung thủ là... Cộc cộc cộc. Tiếng gõ cửa vang lên.
- Lizzy, cháu đã ngủ chưa? Dì vào nhé?
Elizabeth giật mình suýt đánh rơi cuốn sách đang cầm trên tay. Madam Red mở cửa bước vào.
- Xin lỗi nhé, ta vừa làm cháu giật mình phải không?
- Dạ, không sao đâu dì. -Elizabeth mỉm cười gượng gạo nói, vừa rồi quả thật tim cô như muốn rớt ra ngoài.
Madam Red im lặng nhìn Elizabeth mỉm cười, bà đưa tay xoa đầu cô nói:
- Đôi lúc ta nghĩ rằng, nếu năm đó ta có 1 đứa con gái. Nó nhất định sẽ lớn như con, đáng yêu như con.
- Dì Ann?
Madam Red dịu dàng đưa tay ôm cô vào lòng nói:
- Lizzy, con biết không, từ trước đến nay ta luôn coi con và Ciel như con ruột của mình. Ta đã nghĩ mình có thể mãi mãi chăm sóc và bảo vệ các con luôn vui vẻ hạnh phúc nhưng tiếc rằng... - Madam Red thoáng dừng lại, thở ra 1 hơi phiền não.
- Thời gian lấy đi của chúng ta rất nhiều thứ, cũng làm thay đổi rất nhiều thứ. Chúng lấy đi gia đình của ta, lấy đi đứa con của ta và cũng lấy đi... người ta yêu. -Madam Red vừa nói, đôi mắt ánh lên vẻ bi thương vô hạn, thể hiện nỗi cô đơn từ sâu thẳm trái tim, 1 khoảng trống vĩnh viễn không thể lấp đầy.
- Mọi thứ đều đã thay đổi, Ciel cũng đã thay đổi nhưng con thì khác Lizzy. Con vẫn giống y như trong ký ức của ta, vẫn rất trong sáng và dễ thương. Mỗi khi nhìn thấy con tâm hồn ta lại như được an ủi vậy, con làm ta nhớ đến những năm tháng hạnh phúc ấy, khi mà chị ta vẫn còn sống và nơi này thì đầy ắp những tiếng cười. -Madam Red vừa nói vừa nhắm mắt lại như đang hồi tưởng lại những kỉ niệm tươi đẹp trong quá khứ. Nay tất cả những gì còn lại cũng chỉ là những đau khổ cùng nuối tiếc về 1 thời đã qua, dẫu có cố thế nào cũng không thể lấy lại được.
- Lizzy, hứa với ta. Dù tương lai có chuyện gì xảy ra, con cũng sẽ luôn mỉm cười hạnh phúc như bây giờ. Được chứ? -Bà vừa nói vừa nở 1 nụ cười buồn.
- Cháu nhất định sẽ sống thật hạnh phúc như lời dì nói, cháu hứa. -Elizabeth nắm chặt lấy tay bà ánh mắt kiên định giọng điệu chắc chắn khiến bà yên lòng.
- Cũng đã muộn rồi, ta không làm phiền cháu nữa. -Madam Red mỉm cười yên tâm đứng dậy đắp chăn cho Elizabeth còn không quên để lại 1 nụ hôn trên trán. -Ngủ ngon nhé Lizzy.
Cẩn thận đóng cửa lại, bên ngoài quản gia của bà ngài Grell đã chờ sẵn, hắn cất giọng nhắc nhở:
- Phu nhân, tới lúc rồi.
- Phải, tới lúc rồi. -Madam Red khẽ lên tiếng đáp lại, ánh mắt mới dịu dàng ban nãy bỗng chốc thay đổi trở nên lạnh lùng vô cảm.
----------------------------------------------------------------------------------
Trong 1 con ngõ nhỏ của khu ổ chuột không người qua lại, tiếng thét đau đớn của 1 cô gái vang lên. Tên sát nhân cùng con dao, điên cuồng đâm xuống, từng nhát lại từng nhát, không gian lúc này như ngập tràn trong sắc đỏ điên loạn. Khung cảnh tàn ác ấy lại 1 lần nữa hiện lên trong giấc mơ của Elizabeth. Tia chớp lóe lên khiến bóng tên sát nhân hiện rõ trên bức tường gạch sớm đã nhuộm màu máu, khoan đã! Còn 1 bóng người! Bên cạnh hắn còn 1 bóng người!
ẦM!!! ẦM!!! Tiếng sấm nổ vang trên nền trời khiến cô giật mình thức giấc. Elizabeth cả người nhễ nhại mồ hôi, cô không ngừng thở dốc. Phải, cô nhớ ra rồi, đêm đó tại hiện trường còn có 1 người nữa, hắn chắc chắn là đồng phạm của tên kia. Đây là 1 chi tiết vô cùng quan trọng, cô nhất định phải nói cho Ciel biết, "Jack đồ tể" kì thực là 2 người! Elizabeth nhanh chóng chạy đến trước phòng ngủ của Ciel, nửa đêm canh ba thế này còn làm phiền quả thực có chút ngại, nhưng mà phàm là vấn đề liên quan đến vụ án thì tuyệt đối không thể chậm trễ! Elizabeth đưa tay gõ cửa:
- Ciel! Anh có đó không? Em có chuyện quan trọng cần nói với anh!
Không có tiếng trả lời, Elizabeth gõ cửa thêm vài lần nữa nhưng vẫn không có tiếng trả lời, cuối cùng cô tự mở cửa bước vào bên trong. Ngạc nhiên thay trong phòng không có ai cả chỉ có 1 đống giấy tờ rơi bừa bãi trên mặt đất cùng cái cửa sổ mở toang khiến gió và nước mưa rơi cả vào bên trong. Elizabeth vội vàng chạy vào đóng cửa sổ lại không để gió và nước mưa hắt vào trong nữa, cô cúi người xuống nhặt những tờ giấy rơi đầy trên mặt đất. Hình như là tên các nghi phạm, còn có tên tuổi danh tính chi tiết nữa, trong xấp giấy nằm dưới đất có 1 tờ giấy bị vò nhàu nát làm cô chú ý. Elizabeth đưa tay nhặt tờ giấy ấy lên đọc mắt cô mở to ra vì ngạc nhiên tay cầm tờ giấy khẽ run lên. Trên tờ giấy ghi tên các nạn nhân của "Jack đồ tể" tất cả bọn họ đều có 1 điểm chung là từng được phẫu thuật cắt bỏ tử cung bởi Madam Red.
Tất cả nạn nhân đều thiếu mất 1 thứ, đó là tử cung.
Tên tội phạm nhất định phải là 1 người có hiểu biết về y học và có thù hận nhất định với phụ nữ.
Không, không thể nào, dì Ann thì có thể có thù hận gì với... "Mấy người phụ nữ đó, họ không biết mình mấy mắn thế nào đâu... Lizzy, con cứ nghỉ trước đi, bệnh viện có chút việc cần giải quyết dì đi 1 lát sẽ về ngay." Tất cả những manh mối đang dần liên kết lại với nhau, Elizabeth run rẩy nhìn vào tờ đánh sách trước mặt đã có 4 người chết, còn lại 1 người duy nhất. Cô đứng dậy chạy đến trước phòng Madam Red đập cửa gọi lớn:
- Dì Ann! Dì có trong đó không? -Không có tiếng trả lời.
- Dì Ann!! Mở cửa ra cho cháu!! -Vẫn không có tiếng trả lời.
Elizabeth mở tung cửa bước vào bên trong, không có ai cả. Dì ấy không có ở đây, không lẽ... Cô đưa mắt nhìn xuống cái tên duy nhất còn trong danh sách bên cạnh tên còn ghi rõ địa chỉ nơi ở. Elizabeth nhanh chóng đứng dậy chạy ra ngoài mặc kệ trời đang mưa vội vàng kêu phu xe chạy đến nơi ở của Mary Jane Kelly người được cho là nạn nhân cuối cùng của "Jack đồ tể".
- Tiểu thư, đã muộn như vậy rồi... -Phu xe quay đầu nhìn cô đầy ái ngại nói.
- Xin ông cứ cho xe chạy đi! Nếu không sẽ không kịp mất!
Làm ơn, tất cả chỉ là suy đoán của cô thôi. Nó không phải sự thật.
-----------------------------------------------------------------------------------
Nhà trọ Millers, phố Dorset Street, khu Whitechapel.
Mưa giờ cũng đã tạnh, tên thần chết Grell Sutcliff cũng đã bị đồng nghiệp của hắn William đập cho 1 trận rồi túm tóc lôi về trụ sở để lãnh phạt. Ciel ngồi thẫn thờ trước thi thể đã lạnh ngắt của Madam Red khẽ đưa tay vuốt mắt bà, lại thêm 1 người quan trọng nữa ra đi còn cậu thì chỉ có thể bất lực ngồi đây mà chẳng thể làm gì. Sebastian tiến tới chỗ chủ nhân mình, trên người vẫn còn vài vệt máu sót lại là kết quả của trận chiến.
- Cậu chủ, chúng ta... -Sebastian chưa kịp nói hết câu từ đằng xa vọng lại tiếng bước chân chạy đến đây. Có người! Cả 2 người giật mình quay đầu lại.
Elizabeth vừa chạy đến nơi, đập vào mắt cô là hình ảnh Madam Red nằm bất động dưới đất cùng vết máu loang lổ trên cơ thể, trên tay bà là con dao phẫu thuật đầy máu, vết máu dẫn theo 1 đường dài đến cánh cửa phía sau.
- Lizzy... sao có thể... -Ciel ngạc nhiên nhìn Elizabeth trước mặt gần như không thể tin được.
Elizabeth nhanh chóng lướt qua Ciel đi thẳng vào căn phòng phía sau đó, cô chết lặng trước cảnh tượng trước mắt mình.
- Lizzy đừng nhìn! -Ciel nhanh chóng bịt mắt cô lại nhưng, đã quá muộn cô thấy nó rồi.
Tất cả đều đúng, những suy đoán đó của cô... là sự thật. Dì Angelina chính là "Jack đồ tể".
- Em thật sự đã mong... những suy đoán của mình đều sai... nhưng mà vì sao? Sự thật lại... tàn khốc đến thế? -Elizabeth mất hết sức lực quỳ sụp xuống, cô nói trong 2 hàng nước mắt.
Thì ra, đây mới là nguyên do cái chết thực sự của dì ấy ở kiếp trước sao?