Elizabeth bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng. Cảnh tượng đáng sợ đêm qua cứ lặp đi lặp lại trong giấc mơ của cô, kể từ khi trọng sinh đến giờ chẳng lúc nào cô cảm thấy bản thân thực sự thoải mái cả. Cứ mỗi khi cô cảm thấy tốt hơn một chút thì rắc rối lại ập đến, khi cô đến thư viện hoàng gia để tìm kiếm một chút manh mối nào đó thì Laelia lại xuất hiện rồi làm khó cô, khi cô đi dạo trên phố cho khuây khoả đầu óc thì lại vô tình bắt gặp một tên lưu manh và một kẻ giết người hàng loạt. Và giờ khi cô đang chuẩn bị sang nước ngoài thì lại vô tình vướng vào vụ án rắc rối này còn chưa kể phải đối mặt với Ciel nữa chứ. Có quá nhiều chuyện xảy ra cùng một lúc, bản thân Elizabeth cũng không biết phải bắt đầu nữa. Đầu óc rối bời không thể nào bình tĩnh suy xét được. Ôi Chúa ơi! Người đang cố thử thách con sao?
Bỗng, cánh cửa phòng chợt mở ra một dáng người quen thuộc xuất hiện với giọng nói dịu dàng xen lẫn chút lo lắng:
- Tiểu thư, người dậy rồi.
- Paula!!! -Elizabeth vui vẻ chạy đến ôm chầm lấy người hầu gái thân yêu của mình. -Thật tốt khi có ngươi ở đây.
- Tiểu thư, người hẳn đã sợ hãi lắm đúng không, lẽ ra khi đó tôi nên đi cùng với người thay vì trở về một mình. -Paula vòng tay ôm lại vị tiểu thư của mình với giọng nói nghẹn ngào đầy lo lắng.
Nhờ có sự xuất hiện của Paula tại nơi này mà tâm trạng của Elizabeth giờ đã tốt hơn rất nhiều, những lo lắng, căng thẳng giờ đã không còn nữa.
-------------------------------------------------------------------------------------
Ciel tỉnh dậy nhờ tiếng gọi của tay quản gia ấy, vẫn như bao buổi sáng bình thường khác. Trong lúc vị quản gia còn đang nói về bữa sáng ngày hôm nay thì Ciel đang hồi tưởng lại sự kiện đêm qua. Lại 1 nạn nhân khác của "Jack đồ tể" được phát hiện và nhân chứng duy nhất của vụ án đó là Elizabeth."
- Tiểu thư Elizabeth thực sự rất thú vị.
Ciel giật mình thoát ra khỏi những dòng hồi tưởng trước câu nói của Sebastian, cậu khẽ nhíu mày nhìn hắn.
- Thông thường những nhân chứng thường không đủ dũng cảm để đến thẳng đồn cảnh sát sau khi chứng kiến 1 sự kiện khủng khiếp như vậy. Nhưng tiểu thư Elizabeth thì ngược lại, cô ấy đã đến và cung cấp thông tin cho cảnh sát ngay sau khi chạy thoát ra khỏi đó, quả là 1 vị tiểu thư dũng cảm. - Sebastian vừa nói vừa rót trà vào cốc.
- Sao ngươi biết ta đang nghĩ về cô ấy
- Dựa vào những gì ngài nên nghĩ về sự kiện tối qua thưa cậu chủ. - Hắn vừa nói vừa đưa tách trà cho chủ nhân của mình.
Ciel nhận lấy tách trà từ Sebastian rồi ngả người vào cái gối phía sau:
- Gia tộc Midford đã luôn được biết đến với những cái tên kỵ sĩ nổi tiếng qua hàng thế hệ. Dù cho Lizzy chỉ là 1 tiểu thư bình thường không biết cách cầm kiếm, nhưng ý thức về lòng hào hiệp và công lý vẫn chảy trong máu của cô ấy.
- Tôi có linh cảm rằng đây sẽ là 1 bước ngoặt lớn cho tiểu thư Elizabeth.
- Lảm nhảm nhiêu đó đủ rồi, mau lại đây giúp ta thay quần áo đi! - Ciel vừa đặt tách trà đã uống hết xuống vừa ra lệnh cho Sebastian.
- Yes, my lord.
-------------------------------------------------------------------------------------
Sau khi dùng xong bữa sáng trên giường với Paula, Elizabeth cùng Ciel xuống phòng khách và đập vào mắt họ là những vị khách không mời đang tự ý lục tung cả cái phòng lên để tìm lá trà.
- Madam Red! Lau! Hai người đang làm gì ở đây vậy? - Ciel ngạc nhiên hỏi bọn họ khóe mắt co giật.
Tuy nhiên, chưa để cho bà có cơ hội trả lời thì 1 cái đầu màu vàng đã lao đến ôm chặt lấy bà.
- Dì Ann!!!
Ngạc nhiên trước sự hiện diện ngoài mong đợi của Elizabeth, Madam Red khẽ xoa đầu cô nói:
- Lizzy? Lâu rồi không gặp, cháu cao lên nhiều quá.
- Cháu nhớ dì lắm... - Cô nói trong tiếng khóc, tại thời điểm mà cô sống dì Angelina đã qua đời trong 1 vụ tai nạn, cô đã rất buồn khi không thể nói lời tạm biệt với dì ấy. Thật tốt khi lại được thấy dì lần nữa.
- Sao cháu lại ở đây? - Bà vừa nhìn xuống Elizabeth lại vừa nhìn qua Ciel, nở nụ cười trêu chọc - Ái chà, lẽ nào lần này cháu quyết định tới London là vì muốn hẹn hò với vị hôn thê dễ thương của mình sao Ciel?
- Không phải thế!!! - Ciel vội vàng phủ nhận trên mặt có mấy vệt hồng.
- Nếu quả thực là như vậy thì chúng tôi không nên xuất hiện ở đây cản trở 2 người nhỉ? - Lau cũng tiếp lời của Madam Red nhìn Ciel với vẻ trêu chọc.
- Đã nói là không phải rồi mà!!
Hỗn loạn 1 hồi cuối cùng cũng đâu vào đấy. Phòng khách đã được dọn dẹp sạch sẽ và Sebastian cũng đã giải thích toàn bộ lí do vì sao Elizabeth và bọn họ lại có mặt ở đây.
- Thì ra là vậy sao? Đó quả là 1 trải nghiệm kinh khủng, vất vả cho cháu rồi Lizzy. -Madam Red vừa nói vừa dịu dàng xoa đầu Elizabeth.
Lau người im lặng nãy giờ đột nhiên đặt tách trà đã uống hết xuống :
- Chó săn của nữ hoàng đã đánh hơi thấy gì chưa? Tôi cũng rất hứng thú với vụ này đó. Tuy nhiên... - Lau quay sang nhìn Elizabeth nở nụ cười nham hiểm - Tiểu thư Elizabeth, cô có đủ can đảm để quay lại hiện trường vụ án đó không?
- Ý... ý ngài là sao? - Elizabeth bối rối khi Lau đột nhiên quay sang hỏi mình.
Lau đứng lên đi về phía 1 cách chậm rãi và uyển chuyển như 1 vũ công:
- Hiện trường vụ án là 1 nơi đầy nghiệp chướng không phù hợp với 1 tiểu thư yếu đuối. Quay lại nơi đó đồng nghĩa với việc cô sẽ phải nhớ lại những kí ức kinh hoàng mà cô đã thấy vào đêm qua. - Anh cúi xuống và đưa mặt về phía cô. - Tiểu thư Elizabeth, cô dám... quay lại sao?
Giật mình trước câu hỏi của Lau, Elizabeth cúi đầu sợ hãi né tránh ánh mắt của anh. Madam Red liếc nhìn Lau đầy tức giận rồi lại ôm cô vào lòng:
- Đủ rồi Lau! Ngươi đang làm con bé sợ đấy!
Lau đứng thẳng dậy xoay lưng cười nhún vai. Ciel liếc mắt nhìn Elizabeth đang cúi đầu, khẽ nhíu mày nói:
- Chúng ta...
- Tôi sẽ đi!
Ciel giật mình quay sang nhìn Elizabeth người vừa cắt lời của cậu. Lau khẽ quay lưng lại nhìn Elizabeth ánh mắt thú vị hỏi:
- Thật vậy ư? Cô không sợ sao?
- Có, tôi rất sợ! Nhưng hiện tại tôi là nhân chứng của vụ án này và nhiệm vụ của tôi đó là cung cấp thông tin và trợ giúp Ciel giải quyết vụ án. Chứ không phải chỉ biết ngồi 1 chỗ và sợ hãi.
Đúng vậy, vụ án này nhất định phải được giải quyết càng nhanh càng tốt, cô tuyệt đối sẽ không để nó cản trở việc (chạy trốn) du học sang Mỹ của mình. Bởi đối với cô, không có gì đáng sợ bằng việc để cho quá khứ lặp lại 1 lần nữa. Ciel ngạc nhiên nhìn Elizabeth, cậu chưa từng thấy cô như vậy bao giờ. Cậu từng thấy cô khóc, cậu từng thấy cô cười,... rất nhiều lần nhưng vẻ mặt nghiêm túc này của cô, là lần đầu tiên cậu thấy.
- Ánh mắt rất kiên định, rất mạnh mẽ. Không hổ là hôn thê của bá tước Phantomhive vậy thì... - Lau nắm tay của Elizabeth và Ciel - chúng ta cùng tới đó thôi!
- Khoan đã! - Madam Red hô lên khiến Lau đang chạy đột nhiên dừng lại hại cả Elizabeth lẫn Ciel trượt đà suýt ngã.
- Thật là, khó khăn lắm mới có dịp được cùng uống trà với 2 đứa cháu của ta vậy mà cũng không yên. Lau, hiện trường vụ án ở đâu? Chúng ta sẽ cùng đi.
- Hửm, bà không biết sao, phu nhân? - Lau quay đầu lại nhìn Madam Red rồi đặt tay lên vai Elizabeth nói: - Vậy chúng ta đành nhờ tiểu thư Elizabeth dẫn đường thôi, vì tôi cũng đâu có biết đâu.
- Ăn nói ngạo mạn trong khi chính ngươi cũng không biết gì! - Madam Red tức giận quát.
Elizabeth và Ciel không biết nói gì, trên đầu chảy vài cái hắc tuyến nhìn người trước mặt.
- Được rồi, ta cũng không có nói là chúng ta sẽ phải quay lại hiện trường... - Ciel vừa thở dài, vừa lầm bầm nói.
- Hử? - Tất cả mọi người đều ngạc nhiên quay lại nhìn Ciel.
- Hiện trường chắc chắn rất đông người xem chúng ta sẽ không thể điều tra kĩ càng được. Hơn nữa nếu cháu xuất hiện ở đó thì cảnh sát cũng sẽ ra mặt. - Ciel hướng đến mọi người từ từ giải thích.
- Nếu vậy chúng ta phải làm thế nào?
- Ngài bá tước, đừng nói ngài định...
- Tuy rằng ta cũng không muốn thế này nhưng chúng ta không còn cách nào khác. Trong mấy vụ án kiểu này thì quả thực không ai hiểu rõ bằng "hắn". - Ciel thở dài bất đắc dĩ nói.
Elizabeth nghiêng đầu thắc mắc "hắn" mà mọi người đang nói ở đây là ai vậy?