âLên trên má»t chút, không không không, lại xuá»ng má»t chútâ¦ ÄÆ°á»£c rá»i, cứ như váºyâ.
Ãn Thư Du Äứng má»t bên nhìn ngưá»i giúp viá»c treo Äá» trang trà lên tưá»ng theo ý mình.
âTiá»u thưâ, quản gia tiến lên nhắc nhá» cô, âCó lẽ khoảng ná»a tiếng nữa tiên sinh sẽ vá» Äến nhà â.
âNhanh váºy à !â Cô vá»i và ng xoay ngưá»i chạy vá» phòng, trưá»c khi Äi còn không quên dặn dò: âTừ bây giá» Äến sáng mai cho má»i ngưá»i nghá» cả Äấyâ.
Quản gia và ngưá»i giúp viá»c nhìn nhau má»m cưá»i: âVâng, cảm Æ¡n tiá»u thưâ.
â¦
Xe hÆ¡i dừng trưá»c cá»a biá»t thá»±.
Tà i xế vòng ra phÃa sau má» cá»a xe, Lương Yến Tân xuá»ng xe, vắt chiếc áo khoác trên cánh tay rá»i Äi thẳng và o nhà .
Anh Äi qua sân, ÄÆ°a tay ná»i lá»ng cà vạt.
Äá»t nhiên, ánh mắt anh dừng lại, mắt nhưá»ng mà y chau.
Ngưá»i giúp viá»c Äáng lẽ phải ra má» cá»a mà lúc nà y lại không thấy Äâu, cánh cá»a vẫn Äóng chặt.
Nhưng khi anh vừa bưá»c Äến trưá»c thá»m cá»a, tay nắm cá»a bá»ng nhiên chuyá»n Äá»ng, cánh cá»a từ từ má» và o trong.
Lương Yến Tân sững ngưá»i, ánh mắt chÄm chú.
âTiên sinh, chà o mừng anh vá» nhà â.
Giá»ng nói nhẹ nhà ng ngá»t ngà o xen lẫn hương thÆ¡m thoang thoảng cá»§a trái cây cùng nhau tá»a ra từ khe cá»a Äang má» rá»ng.
Mái tóc dà i cá»§a cô gái trẻ tuá»i ÄÆ°á»£c vén sau tai, cô Äang Än mặc như má»t cô hầu gái, chiếc váy hầu gái mà u trắng trên ngưá»i ÄÆ°á»£c Äiá»m xuyết bá»i mà u xanh lam nhạt.
Phần gấu váy xòe nhẹ ra như những nụ hoa Äầu tiên chá»m ná», bên dưá»i là bắp chân thon gá»n thẳng tắp.
Anh nhìn cô chằm chằm, bà n tay Äang ná»i cà vạt chợt dừng lại.
Ngưá»i Äá»i diá»n hÆ¡i Äá» mặt, ánh mắt né tránh, cuá»i cùng cÅ©ng ngẩng Äầu lên nhìn anh, âTiên sinh, cá»i cà vạt ra ÄÆ°a cho em Äiâ.
Xung quanh im lặng má»t lát.
Ngưá»i Äà n ông quay lưng vá» phÃa ánh sáng, vẻ khó hiá»u trong Äáy mắt lóe lên chá»p nhoáng.
Ãnh mắt anh quét qua toà n thân cô khiến cô Äá» mặt, tim Äáºp dá»n dáºp.
Ãn Thư Du bất an nhúc nhÃch ngón chân: âTiên sinhâ¦â.
Giá»ng nói vừa dứt, ngón tay ngưá»i kia Äá»t nhiên chuyá»n Äá»ng kéo cà vạt.
Cà vạt ÄÆ°á»£c ná»i lá»ng má»t ná»a hoà n toà n bá» anh kéo ra khá»i cỠáo sÆ¡ mi.
Tiếng ma sát của vải vóc khẽ vang lên.
Cô vá»i và ng ÄÆ°a tay Äá»nh lấy chiếc cà vạt rá»i nhanh chóng lùi lại khi nháºn ra ngưá»i Äà n ông Äang chuẩn bá» ÄÆ°a tay Äỡ lấy mình.
âTiên sinh, bữa tá»i Äã chuẩn bá» xong, bây giá» ngà i có muá»n Än không?â.
Bà n tay anh dừng giữ không trung má»t lát rá»i buông xuá»ng bên ngưá»i: âDo ai là m?â.
âEm chuẩn bá»â.
Ãn Thư Du ngoan ngoãn chắp tay trưá»c ngưá»i.
âNhững ngưá»i khác Äâu?â.
Cô ÄÆ°a mắt nhìn anh, ngón tay hÆ¡i Äá»ng Äáºy: âEm sẽ phụ trách tất cả má»i viá»c hôm nay cá»§a tiên sinh.
Ngà i có thá» bảo em nếu cần bất cứ Äiá»u gìâ.
Yên lặng má»t lát, anh cháºm rãi lặp lại: âTất cả? Bất cứ Äiá»u gì?â.
âÄúng váºyâ.
Nói xong, Ãn Thư Du ngẩng Äầu tha thiết nhìn anh, âTiên sinh muá»n Än tá»i bây giá» không?â.
(Truyá»n ÄÆ°á»£c ÄÄng tại Vouusontrang.com)
Hai ngà y trưá»c, Lương Yến Tân lại Äến Anh Äá» gặp cô.
Cô vẫn theo anh trá» vá» nÆ¡i á» cá»§a anh như trưá»c, nhưng cô Äã rất ngạc nhiên bá»i những thay Äá»i trong cách bà i trÃ.
Ngoại trừ kết cấu và cách sắp xếp vẫn giá»ng như trưá»c thì những thứ khác Äá»u thay Äá»i so vá»i phong cách ÄÆ¡n giản và lạnh lùng trưá»c Äây.
Má»i thứ Äá»u phù hợp vá»i sá» thÃch và thẩm mỹ cá»§a cô, thoạt nhìn giá»ng như kiá»u trang trà trong má»t bá» phim cá» Äiá»n mà cô thÃch, nhưng có rất nhiá»u chi tiết rõ rà ng Äã ÄÆ°á»£c thay Äá»i theo sá» thÃch rất cá nhân cá»§a cô.
Cô kinh ngạc không nói nên lá»i, nhưng ngưá»i Äà n ông rõ rà ng Äã tá»n rất nhiá»u tâm tư lại ung dung ôm cô từ phÃa sau và há»i: âEm thÃch không?â.
ThÃch chứ! Là m sao mà không thÃch ÄÆ°á»£c! Cô ngạc nhiên không chá» bá»i cách trang trà cá»§a toà n bá» ngôi nhà mà còn vì sá»± ÄỠý cá»§a anh Äến sá» thÃch cá»§a mình, bá»i vì cô nhá» rằng mình chưa từng nói cụ thá».
NghÄ© Äến viá»c anh luôn Äá»i xá» tá»t vá»i mình trong ná»a nÄm yêu nhau, Ãn Thư Du cảm thấy mình vẫn chưa là m gì ÄÆ°á»£c cho anh, nghÄ© tá»i nghÄ© lui cÅ©ng không nghÄ© ra âquà Äáp lá»
â nà o má»i Äá»§ thà nh ý.
Trong lúc vô tình trông thấy chiếc váy hầu gái, kế hoạch và ý tưá»ng nà y má»i nảy lên trong Äầu cô.
Sá»± yêu thÃch cá»§a cô vá»i chiếc váy cÅ©ng là má»t trong những lý do cho kế hoạch.
Có Äiá»u, cô vá»n chá» muá»n Äá»n Äáp anh theo cách ÄÆ¡n giản, nhưng dưá»ng như bây giá» nó Äã biến thà nh chÆ¡i nháºp vai thì phảiâ¦?
CÅ©ng không sao, ngoà i viá»c xấu há» má»t chút thì dưá»ng như cÅ©ng khá thú vá».
Ãn Thư Du cầm cà vạt trong tay, ngẩng Äầu Äợi anh trả lá»i.
Không biết có phải do ảo giác không nhưng cô luôn cảm thấy anh Äã cưá»i, nụ cưá»i mÆ¡ há» Äó dưá»ng như còn có gì Äó khác lạ.
Cô không thá» nói chÃnh xác cảm giác mà chá» lá» má» cảm thấy lo lắng, sá»ng lưng cÄng cứng.
âVáºy thì bây giá» Änâ.
âVângâ.
Cô Äang muá»n xoay ngưá»i Äi cất cà vạt, ngẫm nghÄ© má»t chút rá»i há»i: âTiên sinh, anh⦠ngà i có cá»i áo khoác không?â.
Ngưá»i Äà n ông hÆ¡i nhưá»ng mà y, im lặng giÆ¡ tay cá»i cúc áo vest.
Anh nhìn cô chÄm chú nhưng vẫn cá»i áo vest ra theo ý cô.
Miá»ng Ãn Thư Du có chút khô khá»c.
Chá» cá»i áo khoác thôi nhưng dáng vẻ nà y cá»§a anh lại giá»ng như muá»nâ¦
Cô ôm áo vest vẫn còn ấm nóng vá»i quay ngưá»i Äi, Äá»ng thá»i cÅ©ng chấm dứt những liên tưá»ng không thÃch hợp trong Äầu.
Sau khi cô cất áo rá»i trá» lại phòng khách, Lương Yến Tân Äã ngá»i xuá»ng bà n Än.
Cô vá»i và ng bưá»c và o phòng bếp mang bữa tá»i Äã chuẩn bá» ra ngoà i.
Thá»±c ra tà i nấu nưá»ng cá»§a cô cÅ©ng không tá», thưá»ng ngà y Äá»u tá»± tay nấu Än, nhưng so vá»i trình Äá» cá»§a anh thì lại kém hÆ¡n rất nhiá»u.
⦠Ai ngá» tà i nấu nưá»ng cá»§a Lương Yến Tân lại Äá»nh như váºy chứ.
Ãn Thư Du Äặt má»t mâm thà nh quả lên bà n Än, sau Äó lùi lại hai bưá»c Äứng bên cạnh anh, lo lắng chá» anh Än thá».
âÄứng Äấy là m gì?â Anh nhìn cô: âSao không ngá»i xuá»ng?â.
Cô Äang Äá»nh nhấc chân Äi Äến thì chợt nghÄ© Äến thân pháºn cá»§a mình, ma xui quá»· khiến mà dừng lại rá»i cỠý nói: âTiên sinh, theo quy tắc thì em không thá» Än tá»i vá»i ngà iâ.
Cô muá»n xem Lương Yến Tân sẽ phản ứng như thế nà o.
Nhưng ngưá»i Äà n ông không nói gì, chá» hÆ¡i nhưá»ng mà y rá»i thu lại ánh mắt.
Ãn Thư Du sá»ng sá»t má»t chút, Äứng Äó nhìn anh liếc mắt nhìn bát ÄÄ©a trưá»c mặt rá»i bắt Äầu cầm dao nÄ©a lên nếm thá».
Giây tiếp theo, anh cau mà y không hỠche giấu.
âRất khó Än ạ?â Cô láºp tức cÄng thẳng.
Lương Yến Tân Äặt dao nÄ©a xuá»ng: âEm không nêm muá»i à ?â.
âHả? Em nêm rá»i mà â.
Anh lưá»i biếng ngả ngưá»i ra sau, hất cằm vá» phÃa bà n Än, âTá»± nếm thá» xemâ.
Ngưá»i Äà n ông chá» còn mặc má»t chiếc áo sÆ¡ mi trắng và quần tây Äen, lúc nà y hai hà ng cúc trên cá»§a áo sÆ¡ mi Äã ÄÆ°á»£c cá»i ra, dáng vẻ máºp má» xúi giục nà y giá»ng như má»t công tá» nhà già u không dá»
trêu chá»c.
Nhanh váºy mà Äã nháºp vai rá»i, xem ra anh Äang rất hưá»ng thụ Äấy.
Ãn Thư Du vừa oán thầm vừa bưá»c tá»i cạnh bà n nếm thá».
âMùi vá» rất bình thưá»ng mà ?â Cô khó hiá»u.
Khi quay Äầu lại, cô bắt gặp Äôi mắt cưá»i như có như không cá»§a Lương Yến Tân bèn vô thức nhoẻn miá»ng gượng cưá»i, âXin lá»i, thưa ngà i, em Äi lấy gia vá» ngayâ.
Ãn Thư Du Äặt ÄÅ©a xuá»ng, Äang Äá»nh xoay ngưá»i Äi và o phòng bếp nhưng cá» tay Äá»t nhiên bá» siết chặt.
Cô mất cân bằng lùi lại hai bưá»c rá»i ngã nhà o trên Äùi cá»§a Lương Yến Tân.
âAnh là m gì thế!â.
Lương Yến Tân ÄÆ°a tay ôm chặt eo cô, không cho cô Äứng dáºy bá» chạy.
âKhông thá» ngá»i cùng Än nhưng lại dùng ÄÅ©a cá»§a anh?â Anh ghé sát và o tai cô ná» má»t nụ cưá»i Äầy ẩn ý, âââEm can Äảm tháºt Äấyâ.
â⦠Em nhất thá»i quên thôiâ, cô khẽ ho má»t tiếng lúng túng, biá»n bạch: âXin lá»i ngà i, em sai rá»iâ.
Lương Yến Tân cụp mắt nhìn chiếc váy như cánh hoa cá»§a cô phá»§ xuá»ng trên quần anh.
Bắp chân cá»§a cô ná»i báºt bá»i lá»p vải mà u Äen, vòng eo thon thả vá»n có cà ng ÄÆ°á»£c tôn lên nhá» ÄÆ°á»ng may tinh tế cá»§a chiếc váy.
âSai rá»i?â.
Anh bóp chặt eo cô khiến cô run lên, âSai chá» nà o?â.
Không Äợi cô trả lá»i, anh lại nói: âCô hầu gái nhá» nhà ai mà cả gan dụ dỠông chá»§ thế nà y?â.
âEm không có!â.
Khuôn mặt Ãn Thư Du nóng bừng, xấu há» Äến mức láºp tức phản bác lại.
Quả nhiên ban nãy anh giả vá» diá»
n ká»ch cÅ©ng chả có ý tá»t gì, mà n âÄá»n Äápâ giá» Äã trá» nên máºp má» và có xu hưá»ng phát triá»n thà nh má»t mà n trình diá»
n ngưá»i lá»n không thá» diá»
n tả ÄÆ°á»£c.
(Truyá»n ÄÆ°á»£c ÄÄng tại Vouusontrang.com)
Ná»a nÄm qua, Äã không thá» Äếm ÄÆ°á»£c bao nhiêu lần anh lau súng cưá»p cò.
Má»i lần âhà nh viâ cá»§a Lương Yến Tân Äá»u trá» nên táo bạo và liá»u lÄ©nh hÆ¡n, nhưng lần nà o anh cÅ©ng kiá»m chế dừng lại á» phút cuá»i cùng.
Nhưng⦠ngoại trừ bưá»c cuá»i cùng thì những gì có thá» anh Äá»u là m hết rá»i.
Äá»t nhiên, khóe môi cô nóng lên, ngón tay anh giữ lấy cằm cô, ép cô quay Äầu tiếp nháºn nụ hôn hung hãn.
Ãn Thư Du má» miá»ng, bà n tay phải chá»ng trên Äầu gá»i anh bất lá»±c rụt mấy ngón tay khiến lá»p vải hÆ¡i nhÄn lại.
Trong lúc ý loạn tình mê, cô chợt nháºn ra Äiá»u kỳ lạ, nhiá»u lần trải nghiá»m khiến cô phản ứng ngay láºp tức, hai má liá»n nóng bừng lên.
âDừng lại!â Cô dùng sức ấn tay và o ngá»±c anh, nói: âKhông, không chÆ¡i nữa!â.
Ngưá»i Äà n ông không còn cách nà o khác Äà nh hÆ¡i lùi lại phÃa sau, bà n tay Äang giữ chặt chân cô siết chặt, giá»ng Äiá»u khà n khà n Äe dá»a, âÄừng nhúc nhÃchâ.
Ãn Thư Du biết rõ háºu quả nên ngoan ngoãn Äá» mặt không dám nhúc nhÃch, â⦠Anh Äá» em Äứng dáºy.â
âEm nên gá»i anh là gì?â HÆ¡i thá» anh hÆ¡i loạn, khẽ cưá»i: âQuên thân pháºn cá»§a mình rá»i à ?â.
Anh thá»±c sá»± chÆ¡i Äến nghiá»n rá»i.
Cô nhất thá»i há» Äá» liá»n nói: âTiên sinh, ngà i không thá» Äá»i xá» vá»i em như váºy! Em Äang là m viá»c!â.
âLà m viá»c?â.
Lương Yến Tân cúi Äầu cắn má»t bên cá» cô, ngưá»c mắt lên nhìn thấy hai chân cô Äang Äung ÄÆ°a bên cạnh anh, cá» há»ng run rẩy siết chặt, âBan nãy là ai nói âcó thá» bảo em nếu cần bất cứ Äiá»u gìâ há»?â.
âNhưngâ¦â.
âBây giá», anh Äói rá»i,â Anh nâng chân lên, yết hầu trượt lên trượt xuá»ng, âNhưng anh muá»n Än thứ khác trưá»câ..