Ngay tại quán cà phê Laban Key.
Simle đang ngồi bên cửa sổ của quán, bà ta đang nhâm nhê tách Arabiaca.
Đây là hình ảnh đầu tiên thấy được sau khi Ngải Tịch đến đây.
Cô đến theo địa chỉ mà Simle đưa.
Đây là một quán cà phê khá nổi tiếng ở Giang Tô.
Cô nhanh chóng đến trước mặt Simle.
Cô ăn mặc khá thoải mái, chiếc quần jean màu đen rộng cùng với áo phông tay dài màu nâu, đơn giản nhưng lại không thể phủ nhận nét xinh đẹp và kiều diễm của cô.Trái ngược với cô bà ta ăn mặc hoàn toàn sang trọng và quý phái.
Bà ta chỉ hơi dừng lại động tác uống cà phê.
Sau đó lại tiếp tục nâng lên thưởng thức.
Ngải Tịch cúi đầu thành khẩn: " Xin lỗi bác, do lúc nãy đang tắc đường nên cháu..".
" Ngồi đi, tôi cũng vừa mới tới ".
Simle cướp lời đang dở lại của Ngải Tịch.
Cô cũng gật đầu coi như phép lịch sự cần thiết, ngồi vào chỗ đối diện Simle.
" Phục vụ ".
Bà ta lớn tiếng gọi.
Một lát sau có một cô gái phục vụ bước ra.
Kính trọng nhìn Simle.
" Xin hỏi phu nhân cần gì ạ? ".
Simle quay lại nhìn cô, hỏi: " Cô muốn uống gì? ".
Ngải Tịch quay sang cô gái phục vụ: " Cô cho tôi một tách Robusta là được.
Cảm ơn ".
Cô gái phục vụ liền gật đầu rời đi.
Simle chỉ nở nụ cười nhạt, sau khi cô gái kia đi bà ta cũng lên tiếng.
" Theo tôi được biết Robusta cũng khá đắng, cô nói xem giữa Robusta và Arabiaca điều đặt biệt tạo nên vị đắng là gì? ".
Ngải Tịch mỉm cười, nhưng từ nụ cười này của cô lại lóe lên tia buồn bã nhưng nhanh chóng biến mất.
Cô nhẹ nhàng đáp.
" Vâng.
Bắt đầu từ nguồn giống, hầu hết chúng ta đều biết cà phê Robusta đắng hơn nhiều so với cà phê Arabica.
Điều này được lý giải bởi hàm lượng axit chlorogenic và caffeine tự nhiên của Robusta cao hơn.
Cụ thể, lượng axit chlorogenic trong Robusta chiếm trung bình 10% khối lượng khô (nhiều hơn 2% so với Arabica).
Đồng thời, Robusta lại có gần gấp đôi hàm lượng Caffeine của Arabica.
Tuy nhiên, nguồn giống không phải bao giờ cũng là yếu tố quyết định.
Năm 2006, Adriana Farah và Carmen Marino Donangelo đã công bố một nghiên cứu về các hợp chất phenolic trong cà phê trên The Brazilian Journal of Plant Physiology và đưa ra kết luận rằng: Bên cạnh các yếu tố chung như nguồn giống thì điều kiện môi trường và sự canh tác, chăm sóc cũng ảnh hưởng đáng kể thành phần của axit chlorogenic trong hạt cà phê xanh và quyết định đến hương vị cuối cùng cà phê ".
Ly Robusta đã được đem lên.
Ngải Tịch trầm ngâm một lát rồi đưa lên dùng.
Đây là lần đầu tiên cô uống thử loại này.
Vị đắng chát từ từ lan trong khoang miệng, cô thấy quả nhiên uống cà phê đắng như vậy sẽ tỉnh táo hơn nhiều.
Như vậy sẽ bình tĩnh khi sắp nghe được nội dung mà Simle hẹn cô đến đây.
Simle cũng khá kinh ngạc về Ngải Tịch, bà ta không ngờ cô cũng có chút hiểu biết về cà phê.
Tuy nhiên mục đích bà đến đây cũng chẳng phải để khen ngợi tài năng của cô.
" Cô cũng khá hiểu biết nhỉ!? ".
Bà ta nhàn nhạt trả lời.
Ngải Tịch cô tuy ngoài mặt cũng không thể hiện nhiều, nhưng trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm.
Đây là Hắc Mộc Thần lúc trước ép cô học.
Do mẹ anh khá thích cà phê nên bắt cô tìm hiểu để gây thiện cảm với Simle.
Thế mà anh đâu biết bà đã không thích Ngải Tịch ngay từ đầu, hôm nay còn hẹn cô ra đây...
" Xin nhận lời khen của bác.
Không biết hôm nay bác hẹn cháu ra có việc gì? ".
Cô hỏi.
" Tôi nhớ không lầm đã nói trong điện thoại, rằng mục đích tôi tới đây liên quan đến chính là...Hắc Mộc Thần! ".
Bà ta như gằng giọng lên.
Ngải Tịch cảm thấy hơi thở cô hơi dồn dập, một nỗi bất an cũng bắt đầu nhen nhóm trong lòng cô.
" Ý của bác là? ".
" Tôi không thích dài dòng.
Nói thẳng vào vấn đề chính đi ".
" Vâng, bác cứ nói ".
Cô bình tĩnh đáp nhưng đã có một dòng mồ hôi đang chảy trên gương mặt.
" Tôi không muốn cô ở bên cạnh Mộc Thần! ".
Bà ta thẳng thừng đáp.
Nỗi bất an trong lòng Ngải Tịch cô quả nhiên không sai, ngay từ lúc bà ta gọi điện cho cô thì cô đã thấy không bình thường.
Trước nay bà ta chưa bao giờ chủ động mở miệng với cô.
Sau khi yêu nhau Hắc Mộc Thần cũng không đề cập cô đến với Simle.
Yêu đương là chuyện của hai người họ, Hắc Mộc Thần không muốn Simle nhúng tay vào chuyện này.
Bà ta cũng chỉ im lặng không xen vào một thời gian, nhưng hôm nay lại đích thân hẹn cô ra để nói về chuyện này..
Người ta luôn nói giác quan thứ sáu của phụ nữ là đúng nhất, không thể sai được.
Ngải Tịch cũng không ngốc đến nổi mà không nhận ra bà ta không có mấy gì thiện cảm với cô.
" Tại sao cháu phải rời khỏi anh ấy? ".
Cô hỏi.
Simle dường như cũng đoán trước được rằng cô sẽ hỏi lại thế này.
Bà ta cũng không mấy gì ngạc nhiên mà bình thản đáp.
" Vì cô không xứng với nó! ".
Cô im lặng một lát rồi cất tiếng.
" Cháu có xứng với anh ấy không không thể dựa vào bác nói là được.
Hơn nữa cháu và anh ấy đã yêu nhau hơn một năm, tình cảm cũng không phải ngày một ngày hai mà nói dứt bỏ là dứt bỏ ngay được chứ? ".
Simle cười khinh bỉ, hỏi lại cô.
" Tình yêu có đổi lấy được sự nghiệp vững chắc không? Có đổi được tương lai tươi sáng sau này của nó hay không? Cô bên cạnh nó chỉ là gánh nặng, vì sao không buông tay nó chứ? Giải thoát cho cả hai còn vẹn lợi cả đôi đường ".
" Gánh nặng? Cháu không hiểu ý của bác cho lắm ".
Ngải Tịch thật sự không hiểu ý của Simle.
Cô là gánh nặng của Hắc Mộc Thần ư?
" Cô có biết vì cô mà nó đã bỏ lỡ cả tương lai sau này để ở bên cạnh một đứa có tập đoàn sắp phá sản như cô không? Đáng lẽ nó nên đi du học chứ không phải ở đây để yêu đương với cô.
Tuy nó đang năm hai đại học nhưng với tư chất thông minh như nó thì du học sớm chỉ có lợi chứ không hại.
Tôi tin chắc điều này cô rõ hơn ai hết.
Hơn nữa, nó còn phải gánh vác cả Hắc Thị.
Dựa vào đâu mà nó nên ở lại đây với cô? Cô bây giờ chỉ là một tiểu thư không quyền không thế! Cô có tư cách gì để yêu con tôi? ".
Simle hung hăng nói đạo lý cho cô nghe.
Những lời bà nói như từng cây kim đâm vào trái tim Ngải Tịch.
Cô nhất thời thấy tim mình nghẹn lại như ngừng đập, sắp không thở được nữa vì lời của Simle thốt ra.
Cô thật sự là gánh nặng của anh ư? Vì cô mà anh không đi du học ư? Vì cô mà anh từ bỏ tương lai sau này ư?
Không, cô không muốn như thế.
Cô yêu anh, cô hoàn toàn ghét trở thành vật cản đường cho sự nghiệp của anh sau này.
Cô biết gia thế của Hắc Mộc Thần trước nay luôn lớn, lớn hơn cả cô.
Vì vậy trọng trách anh vác trên lưng không thể nào vì cô mà hủy hoại được.
Cô càng không thể để anh hi sinh vì mình..