Trình Vương hơi khép đôi mắt thon dài, anh đặt nhẹ môi mình xuống môi cô, hôn như một mãnh thú khiến đối phương chỉ mê muội không biết thoát ra.
Anh cuốn lấy chiếc lưỡi đinh hương thơm tho của cô, đem nuốt trọn vị ngọt từ cô xuống cổ họng, từng vị trí nhỏ bé trong miệng Cố Tiểu Khả anh đều để lại vị trí đánh dấu chủ quyền.
Anh hôn sâu môi cô kiểu pháp thật uyển chuyển, từ từ làm cô rung động bằng đầu lưỡi, sau đó lại đợi cô đáp trả như cách mình hôn cô.
Tiếp tục liếm nhẹ môi cô tinh nghịch khiến cô vừa khó chịu vừa mong đợi, đầu lưỡi nóng của anh lại tiến sâu vào cô một lần nữa, đem hết khát khao nhấn chìm vào bên trong.
Hơi thở gấp gáp của cả hai cùng pha trộn lại, tuy có chút khó thở lại không muốn dứt rời, bàn tay của Trình Vương men theo cánh tay của cô, dần di chuyển xuống chạm vào những nơi mà anh chưa từng chạm qua, điều kỳ diệu là anh chạm tay tới đâu Cố Tiểu Khả liền rướn thân mình rên rỉ.
Anh chưa từng mất kiểm soát đối với bản năng đàn ông, nhưng hôm nay có lẽ ngoại lệ.
Trình Vương từ từ rời môi khỏi cô, anh ngồi dậy cởi bỏ áo của mình, không vội vàng, càng không khiến đối phương thấy mất thoải mái.
Trong mắt Cố Tiểu Khả dần lộ ra khoảng thịt rắn chắc mà khỏe mạnh của anh, hơi thở của anh khiến từng cơ bụng nhấp nhô, đối với cô đây là thứ cô mong đợi nhất từ nãy đến giờ.
Trình Vương bất ngờ kéo cô ngồi dậy, anh hỏi cô, điệu bộ như hỏi một lần cuối cùng.
“Được không?”
Cố Tiểu Khả cắn môi, cô gật đầu rồi đưa một tay lên che mặt mình, điệu bộ vừa dễ thương vừa khiến người khác muốn phạm tội.
Chỉ khi nhận được câu trả lời từ cô, Trình Vương ôn nhu ôm lấy Cố Tiểu Khả, anh nhẹ nhàng kéo khóa váy xuống khỏi cơ thể cô, tức khắc một thân hình xuân quang đẹp đẽ lộ diện khiến anh suýt chút nữa không khống chế được mình mà chảy máu mũi!
“Sao...vậy?” Cố Tiểu Khả mơ màng nhìn Trình Vương, anh không làm gì cả, cứ nhìn cô như vậy cũng đã được một lúc.
Rượu trong cơ thể Cố Tiểu Khả bấy giờ đã ngấm sâu, cô cảm nhận được da thịt của mình cũng đã có mùi rượu nồng, tuy không bằng anh, nhưng có lẽ anh cảm thấy khó chịu thì sao?
“Em đi tắm…” Cố Tiểu Khả loạng choạng muốn bước ra khỏi giường, cô bây giờ chính là nghĩ gì liền làm luôn không cần chờ đợi.
Trình Vương bỗng chốc ôm cô từ phía sau, hai người đều thân trần, khi áp sát cận kề da thịt liền dâng lên một cảm giác dễ chịu.
Cố Tiểu Khả lặng im, hai mắt cô vẫn còn đang xoay vòng vòng.
Anh đặt nụ hôn xuống gáy cô, mút lấy một cái đã thành một dấu hôn đỏ, nhìn thật thuận mắt.
“Không cần.” Anh đè cô xuống giường, dứt khoát cúi đầu ngậm chặt thỏ nhỏ của cô, đầu nhụy hoa vừa hồng vừa nhỏ bé, khi ngậm vào lại thấy ngọt ngào như bánh kem.
“Ưm…” Cố Tiểu Khả khẽ trợn mắt nhìn lên không trung, kỳ lạ quá...cảm giác...kỳ lạ quá!
Trình Vương dùng tay vuốt ve thân thể cô khiến cô vừa đê mê vừa có ý trốn tránh, tiếc là cô lại nằm bên dưới anh, khó lòng mà chạy thoát.
“Anh...sẽ nhẹ nhàng.” Anh ngẩng đầu lên, mặt hơi đỏ.
Cố Tiểu Khả chỉ biết gật đầu, cô biết hai người đã tiến quá xa rồi.
Căn phòng tràn ngập mùi tình ái, không khí ấm áp, mùi hương hai cơ thể hòa trộn lại.
Cố Tiểu Khả thắt chặt nắm tay của mình vào tấm ga giường, cả người cô cứng đờ lại.
Cô...sợ.
Hơi thở của Trình Vương từ xương quai xanh của cô, lướt nhẹ nhàng xuống đôi gò đào mềm mại, nhẹ nhàng xoa bóp rồi lại nhẹ nhàng cắn mút nâng niu, hơi thở nóng ran lại tiếp tục di chuyển xuống eo cô, bụng cô.
“Đừng!” Cố Tiểu Khả vẫn giữ được chút tỉnh táo cuối cùng để ngăn anh hôn vào nơi không sạch sẽ ấy.
Trình Vương hiểu cô hơn ai hết, anh khẽ nhếch môi.
“Được.”
Anh không dùng miệng mà dùng tay, cứ thế nới lỏng u cốc ươn ướt của cô, nơi này rất biết cách phối hợp với tay anh, chỉ day day uyển chuyển hay đưa sâu ngón tay vào trong liền hút chặt đến mê người.
Vì Cố Tiểu Khả đang say nên cô không có sức ngăn cản anh lại, anh càng vì thế mà nghịch ngợm cơ thể cô đến cuồng si.
Nơi này không biết cô đã giữ gìn bao lâu, chỉ là nó hồng hào đến nỗi anh nhầm tưởng đây là một bông hồng chớm nở.
Rút tay ra khỏi nơi đỏ, Trình Vương kéo khóa quần của mình, vật nóng bên trong cứ như vậy được giải phóng, anh nhìn nó...rồi lại nhìn hạ thân cô.
Chính anh còn cảm thấy...nó to quá, sợ không vừa!
“Tiểu Khả, gắng chịu một chút.” Anh nhả giọng trầm khàn rồi chống một tay sang hông cô, tay còn lại đặt vật nóng ấy vào cửa mình cô, di chuyển lên xuống một chút để có độ trơn, rất nhanh Trình Vương hít một ngụm khí lạnh, tiến sâu vào cô dứt khoát.
“Á!” Cố Tiểu Khả đau đớn hét lên một cái.
Có phải cô vừa bị thứ gì đó sâu xé da thịt mình không? Đau chết mất, rát chết mất, cô không muốn!
Tay Cố Tiểu Khả đẩy mạnh vào ngực Trình Vương, xong không khiến anh dừng lại, anh vẫn đều đặn nhấp thứ đó sâu vào trong cô.
Nước mắt của cô cũng cứ thế mà rơi xuống, tiếng rên rỉ đau đớn lẫn u mê cất ra, cô bấu chặt ngón tay mình vào da thịt anh đến nỗi đỏ ửng.
Trầm lặng nhìn máu chảy xuống nhuộm cả tấm ga giường trắng lẫn da thịt của mình khi đang đưa sâu vào **** ***** của Cố Tiểu Khả, anh bỗng có cảm giác mình trở thành người chiến thắng, một người đàn ông hạnh phúc nhất trên đời.
Anh áp mình xuống cơ thể cô, thân dưới đưa đẩy, xong lại hôn lên mắt cô, hôn lên giọt nước mắt của cô.
“Anh yêu em.”