Dương trượ chần té xuống lầu hai.
Lao công quay lại dọn dẹp nước xà bông bị đổ.
Nhìn thấy Dương hốt hoảng hô hoán mọi ngừơi.
Vì cô không niết đó là chủ tịch của công ty.
Mấy chú bảo vệ nghe thấy tiếng kêu la của lao công, chạy ồ ạt tới.
"Ủa, chủ tịch bị làm sao vậy" chú bảo vệ lên tiếng hỏi
Cô lao công vừa khóc vừa nói "Tôi lỡ tay làm đổ nước xà bông ra sàn.
Nên chủ tịch bị trượt té."
Bảo vệ gọi điện lên phòng chủ tịch.
Thư ký Song nghe máy, sau khi biết Dương bị té.
Cậu chạy tới phòng tập của Nam báo tin.
Nam đang tập hát, vứt luốn mic ra sàn chạy ngay theo thư ký Song.
Xuống chỗ cầu thang lầu 2,vợ anh nằm bất động ở đó.
Tất cả thể giới màu hồng trước mắt anh anh sụp đổ.
Chỉ còn lại màu đen "Không lẽ hai ba con không thể vượt qua kiếp nạn này sao.
Amh xin em đừng xảy ra chuyện gì.
Đừng bỏ lại anh, anh cần em và con.
Nam ngồi xuống ôm vợ anh vào lòng.
Thấy chân vợ anh ướt, anh hỏi" Là ai gây ra chuyện này, là ai khiến vợ tôi bị như vậy là ai...
Nói ngay..
Ai...
"
Cô lao công khóc nực nỡ.
Xin lỗi cậu, tôi thành thật xin lỗi.
Tôi vô tình làm đổ nước xà bông.
Nên chủ tịch trượt chân té.
Thư ký Song đuổi việc cô ta ngay cho tôi.
" Nếu vợ con tôi xảy ra chuyện gì cô đừng hòng sống yên ổn"
Nam vội vã ẫm Dương ra xe, để tài xế riêng chở hai người tới bệnh viện.
Chân anh bước đi mà nặng nề khó hiểu.
Trên tay anh không phải chỉ là Dương.
Mà còn là con gái anh, cả thanh xuân của anh và Dương, cả tương lai của anh, Dương và con nữa.
Chân bước đi nặng nề, giẫm phải hòn đá sỏi nhỏ.
Nhưng anh không được ngã khuỵa, không được gục ngã.
Vì anh bây giờ là chỗ dựa duy nhất cho hai người họ, nếu anh cũng gục ngã thì ai lo cho họ.
Anh phải mạnh mẽ, phải kiên cường...
"Hai ba con phải mạnh mẻ, đừng bỏ daddy đi"
Xe tới Nam bế Dương lên xe.
Ngồi lên xe, nước mắt anh cũng đã đóng băng rồi.
Anh không còn có thể khóc được nữa.
Bây giờ anh chỉ thầm cầu nguyện cho hai vợ con bình an.
Chỉ cần bình an thôi.
Thư ký Song đã liên lạc với bác sỉ.
Tới cửa bệnh viện, bác sĩ và ý ta đã trực sẵn ở đó.
Dương đựoc đưa vào phòng cấp cứu.
Lúc này thư ký Song mới yên tâm đi gọi điện báo cựu chỉ tịch.
30 phút sau gia đình hai bên coa mặt tại bệnh viện.
Cả nhóm Uni5 cũng tới, vợ chồng Han cũng bế cả con tới.
Linh Mai và Linh Miu vừa về nước, cũng vội vàng tới sau đó.
....
" Hai ba con nó sao rồi"
" Chàng dâu của ba sao rồi.
Cháu nội của ba có làm sao không?"
"Con trai ba mẹ sao rồi con, cháu ngoại ba mẹ thì sao con."
Sau khi nghe những lời hỏi han của cả nhà.
Tim anh như thắt lại, anh chợt nhận ra mình vô tâm với vợ.
Nếu anh sát kề cạnh bên em ấy, thì có lẽ đã kịp thời ngăn chặn được việc này.
Nam quỳ xuống trước mặt ba mẹ hai bên." Con xin lỗi"
Mọi người động viên Nam, đừng quá lo.
Vì hai ba con nó phúc lớn mạng lớn, sẽ không sao.
Thằng bé đó tốt bụng như thế ông trời cũng không nỡ giết ba con nó đâu.
Ca phẫu thuật sẽ thành công mà.
Yên tâm đi.
Ý ta bước ra.
Ai là người nhà bệnh nhân.
Bây giờ cần phải phẫu thuật gấp.
Vì bệnh nhân bị té làm chân động tới thái nhi.
Não bị chấn thương.
Xuất huyết não nhiều, cần bơm náu.
Bây giờ máu bệnh viện còn ít, cần thêm máu người nhà.
Mọi người vào thử đi ai có cùng nhóm máu là được.
"Tôi tôi, tôi là chồng em ấy.
Máu em ấy cũng cùng nhóm máu tôi." Nam đứng lên chạy vào trong.
"Khoan đã cậu thì phải ký giấy trước rồi mới được đi."
Giấy xác nhận đồng ý phẫu thuật cho bệnh nhân Đỗ Hoàng Dương.
Ca phẫu thuật có thể thành công, có thể thất bại.
Thành công giữ được cả ba và con.
Thất bại thì chỉ được chọn một trong hai người.
(Anh chọn vợ anh hay con anh)
Nam gục ngã,con anh quan trọng, vợ quan trọng.
"Anh phải làm sao đây, có ai giúp cho anh câu trả lời không.
Nếu anh chọn em, em sẽ trách anh bỏ con.
Nếu anh chọn con anh sẽ hối hận cả đời....
Sau một hồi đắn đó suy nghĩ.
Nam đã chọn giữ vợ.
Y tá đưa cây viết cho anh.
Tay run run, cuối cùng cũng ký giấy.
Sau khi mọi người vào phòng xét nghiệm máu.
Thì kết quả máu Linh Mai và Nam phù hợp nhất.
Linh Mai đã nói muốn trả ơn cho Dương và xin Nam lần này hãy để Dương dùng máu của cậu.
Nam dù không muốn nhưng sau khi Linh Mai năn nỉ Nam đã chịu.
Nam truyền một ít.
Linh Mai truyền nhiều....
Bác sĩ đóng cửa phòng phẫu thuật.
Một tiếng trôi qua, hai tiếng trôi qua, ba tiếng...
..
Oe oe oe....
Ý tá ra bé bé gái chạy ra.
Thật sự đây là điều quá may mắn.
Chúc mừng đại gia đình,hai ba con họ đã vượt cạn thành công.
Nhưng sức khỏe ba nó, còn rất yếu có thể sẽ hôn mê vài giờ.
Cody là ai?
"Là tôi, tôi là chồng em ấy"
"Anh vào đi, cậu ta cần anh nhất đây.
Lúc chúng tôi mổ cho bệnh nhân.
Cậu ta miệng luôn gọi anh đấy, anh vào đi
Nam vội vàng lén nhìn đứa con gái mà vợ anh cựac khổ mang 8 tháng nay.
Vì sinh non, nên bé rất yếu.
Anh chỉ vừa nhìn xíu là y tá đưa bé vào lồng kính rồi.
Nam vội vàng chạy vào phòng của vợ anh đang nằm....
.