Ngu Thư Hân nghĩ bản thân nàng rất lý tính trong rất nhiều công việc và cuộc sống hàng ngày, nàng cưỡng bức bản thân đưa ra quyết định để có một kết quả tốt nhất cho nên Thư Hân muốn làm bộ đứa bé này chưa từng tới, vậy mà nàng thật sự vẫn không làm được.
Thư Hân nằm tại trên bàn mổ, tâm tan vỡ đến thất thanh, khóc lóc đau khổ.
Phòng giải phẫu bên trong lặng lẽ tựa hồ không có ai, bàn tay phải bị người khác chăm chú nắm trong tay, người kia lòng bàn tay ấm áp có chút mồ hôi tiết ra dinh dính.
Lisa trao đổi ánh mắt với bác sĩ nhẹ nhàng gật đầu, bác sĩ thả dụng cụ phẫu thuật xuống đẩy ra máy móc rời đi.
Triệu Tiểu Đường nhìn hai người bọn họ giao lưu nhíu mày lấy xuống khẩu trang, Lisa đi tới phía sau cô nhẹ giọng nói: "Thư Hân"
"Thư Hân em có thể nghe được lời chị nói sao?"
Ngu Thư Hân có thể nghe được, nàng hồi đáp: "Em có thể nghe được."
Lisa im lặng khẽ nói: "Hối hận rồi sao?"
Ngu Thư Hân khẽ cắn chặt hàm răng, tuy rằng nàng không muốn thừa nhận nhưng từ đáy lòng nhô ra ý nghĩ đang lôi kéo từng tế bào thần kinh của nàng, trong đầu Thư Hân lóe lên ý nghĩ : Nàng hối hận rồi.
Nhưng giờ khắc này nàng không biết nên làm như thế nào để không có lỗi với chị Lisa.
Ngu Thư Hân bậm môi đến rỉ máu đầu lưỡi có thể cảm nhận được vị ngọt tanh nồng của máu tươi có vài giọt theo khóe miệng rỉ ra ngoài.
Triệu Tiểu Đường hai mắt đỏ thấu cô nhắm mắt lại trong đôi mắt ngập tràn bi thương, Lisa tiếp tục nói: "Thư Hân, hiện tại chị cho em một cơ hội cuối cùng em có thể lựa chọn muốn hoặc là không muốn, em chính mình lựa chọn."
Triệu Tiểu Đường trước sau khó chịu không lên tiếng, cô nắm thật chặt tay Thư Hân như muốn lan truyền sức mạnh cho nàng.
Cô tôn trọng Thư Hân, từ khi biết có đứa bé này tồn tại Tiểu Đường đã rất vui mừng hạnh phúc đến khi sắp mất đi đứa bé này Tiểu Đường càng đau đớn nhiều hơn.
Cô không có cùng người khác đề cập nửa câu bởi vì cô không muốn cho Thư Hân bất kỳ áp lực nào.
Dù Tiểu Đường muốn giữ bé con này lại nhưng cô lại không có tư cách để lên tiếng can thiệp vào quyết định của Thư Hân.
Triệu Tiểu Đường hiện tại chỉ muốn ôm lấy Thư Hân, cho nàng một điểm sưởi ấm muốn an ủi em ấy đừng khóc nhưng cô cái gì cũng không thể làm chỉ có thể không hề có một tiếng động chờ Thư Hân đưa ra quyết định.
Lựa chọn bé con giữ lại hay để con rời đi, sự sống của con phụ thuộc vào nàng.
Ngu Thư Hân cảm giác được có một sức mạnh nhỏ bé vô hình nào đó đang muốn nàng cảm nhận được, Thư Hân nắm chặt Tiểu Đường tay nói rằng: "Chị Lisa, em.....!"
"Em không muốn có lỗi với chị."
"Không cần lo cho chị." Lisa ngôn từ sắc bén nói: "Thư Hân từ khi vừa mới bắt đầu chị đã nói với em không cần đặt nặng cảm nhận của người khác miễn là bản thân em cảm thấy thế nào, em muốn giữ lại con sao?"
Ngu Thư Hân trầm mặc không nói, suy nghĩ của nàng bị lôi kéo một bên không ngừng nói Thư Hân không nên giữ đứa bé này, không cần suy nghĩ nữa.
Một bên lại vang lên đứa bé không có tội nó có quyền được thấy ánh mặt trời Ngu Thư Hân đừng bỏ con.
Suy đi nghĩ lại Thư Hân biết nàng rất muốn bé con này.
Lisa vẫn đứng phía sau Triệu Tiểu Đường, cô nói rằng: "Thư Hân vừa tiêm vào không phải thuốc gây tê, chị tin tưởng em hiện tại ý thức rất tỉnh táo, chị cho em 10 giây nếu như em đồng ý giải phẫu 10 giây sau tiêm vào thuốc gây tê, một ống kim hạ xuống tức là em cùng đứa bé này vĩnh viễn thông gặp lại."
"10 -- 9 -- 8 -- "
Lisa không để Ngu Thư Hân thêm thời gian suy nghĩ, cô lãnh mạc vô tình điếm ngược thời gian: "6 --5 -- 4 -- 3 -- "
"Em muốn!" Ngu Thư Hân toàn thân căng thẳng, nước mắt đã hoàn toàn thấm ướt bịt mắt đen trên trán lấm tấm giọt mồ hôi nhỏ, thân thể cương trực nàng vô cùng kiên định nói: "Em muốn đứa bé này."
"Cái kia sự nghiệp của em đâu?" Lisa hỏi: "Thư Hân, em yêu thích diễn xuất như vậy hiện tại liền muốn từ bỏ sao? Hơn nữa em đã buông tha một lần, lần thứ hai từ bỏ liền không có hi vọng lại trở về."
"Em nên rõ ràng."
Triệu Tiểu Đường nghe đến đó nắm chặt Thư Hân tay hơn, cô năm ngón tay dùng sức đến nỗi đầu ngón tay trắng bệch.
Rõ ràng, làm sao sẽ không hiểu, Lisa câu nói này lại như là gai nhọn mạnh mẽ đâm vào trong lòng Tiểu Đường máu me đầm đìa rỉ ra.
"Chị Lisa em sẽ tìm cái cơ hội thích hợp công khai mọi chuyện, em sẽ đối diện thẳng thắn." Ngu Thư Hân nói xong câu đó cả người rất bình tĩnh, nàng như là giãy dụa nội tâm rốt cục xác định đáp án có thể làm cho nàng tiếp thu và thoả mãn, Thư Hân nói rằng: "Chị Lisa em nợ chị một câu xin lỗi, nợ fans của em một câu xin lỗi, nợ những người ủng hộ giúp đỡ em một câu xin lỗi.
Hơn nữa em còn nợ một câu xin lỗi với bảo bảo, em biết quyết định của chính mình hoang đường lại buồn cười nhưng bé con nếu đến rồi thì em nghĩ tốt hơn hết là bảo vệ nó."
"Dùng hết khả năng của bản thân bảo vệ."
Lisa nhìn Thư Hân vì đứa bé lựa chọn một con đường ngu xuẩn nhất, em ấy trước kia nhiều lần bị người tuôn ra tin hắc bị bao dưỡng, hiện tại lại là ẩn hôn rồi sinh con còn nói muốn công khai.
Thư Hân không phải chỉ là lựa chọn đứa bé mà là lựa chọn từ bỏ tiền đồ của chính mình, Lisa hỏi: "Em thật sự không hối hận?"
Ngu Thư Hân cực kỳ bình tĩnh nói: "Không hối hận."
Chị Lisa nói không sai, nàng yêu thích diễn xuất, yêu thích sự nghiệp bây giờ của mình nhưng có cái này thì lại phải mất cái khác.
Để có thể giữ sự nghiệp hiện tại Thư Hân phải mất đi đứa nhỏ thế thì không bằng cứ vậy mà công khai tất cả.
Nàng sẽ cùng Tiểu Đường thương lượng, công khai sự thật chính mình đã kết hôn 3 năm, nàng sẽ sinh ra đứa bé này không giấu giấu diếm diếm, đường đường chính chính mang con đến thế giới này.
Thư Hân đã nghĩ sau này sẽ tích cực tìm tài nguyên, tiếp tục đóng phim, cho dù bị vùi dập mắng nhiếc sỉ vả cười khinh nàng cũng không hối hận.
Chuyện đến nước này Thư Hân không có cách nào lại trốn tránh, nàng yêu đứa bé này cùng Tiểu Đường không quan hệ, cùng Triệu gia không quan hệ, cùng đối với chị Lisa áy náy không quan hệ, đó là xuất phát từ nội tâm chân thực ý nghĩ của nàng, Thư Hân điều duy nhất muốn chính là đứa bé này.
Nước mắt đã chảy khô Ngu Thư Hân hiện tại cả người đều tỉnh táo lại, Lisa nói: "Tốt lắm, Thư Hân bắt đầu từ bây giờ chị muốn em nhớ kỹ lời em vừa nói, nhớ kỹ hiện tại cái cảm giác này.
Đây là lựa chọn của em sau này nhiều trái đắng, nhiều mệt mỏi em cũng phải nuốt xuống cho chị không cho phép khóc có nghe không!"
Ngu Thư Hân viền mắt lại ướŧ áŧ nàng bình tĩnh nói: "Em nhớ kỹ."
"Đồ ngốc." Lisa nhìn nàng không có triệt tình nói: " Chị liền biết em sẽ hối hận."
Ngu Thư Hân nghẹn ngào: "Chị Lisa.
.
."
"Được rồi, em nói đứa bé nếu đến rồi em sẽ làm mọi thứ bảo vệ tốt con nếu đã hứa rồi thì chị cũng sẽ dùng hết khả năng bảo vệ tốt cho em, đây chính là chức trách của người quản lý này.
"
Ngu Thư Hân nghe cô nói như thế liền từ trên giường bệnh ngồi dậy, nàng nắm tay Triệu Tiểu Đường dùng sức, một bàn tay khác vòng qua cổ Tiểu Đường mạnh mẽ ôm lấy rù rì nói: "Chị Lisa.
"
Nước mắt theo chiếc khăn đen thẩm thấu ra ngoài sượt trên gương mặt Triệu Tiểu Đường rồi cổ, Tiểu Đường cũng không dám động, thân thể triệt để cứng ngắc trụ.
Tiểu Đường hai tay đặt ở bả vai Thư Hân, muốn đụng vào rồi lại buông xuôi nhiều lần, trong lòng âm ỉ đau cô rất muốn dùng sức ôm chặt lấy Thư Hân, muốn an ủi dỗ dành em ấy đừng khóc nhưng sợ doạ đến nàng nội tâm đau thương cùng vui sướng đan xen cùng một chỗ nhấn chìm cô.
Triệu Tiểu Đường chớp đôi mắt lại, một giọt lệ từ từ lăn xuống thấm vào bộ quần áo bệnh nhân của Thư Hân.
Trong phòng bệnh chỉ còn dư lại tiếng khóc dấm dứt của Thư Hân khi tay trái nàng chuẩn bị lấy xuống dây vải che mắt Lisa nhanh một bước nắm lấy tay nàng: "Đợi lát nữa."
"Đợi lát nữa chị giúp em lấy xuống, em chớ lộn xộn."
Lisa nói xong lại giúp Thư Hân một lần nữa nằm xuống, đối với nàng nói: "Nghỉ ngơi một chút chị lập tức trở về ngay."
Ngu Thư Hân vầng trán nhăn lại nàng thả tay Tiểu Đường ra, nghe được trong phòng bệnh có tiếng bước chân đi ra ngoài nàng gỡ xuống bịt mắt màu đen nhìn về phía cửa vẻ mặt không nói thành lời.
Ngoài cửa, Triệu Tiểu Đường sắc mặt so với vừa Thư Hân nằm trên giường bệnh còn trắng xám hơn, cô có chút căng thẳng hỏi: Lisa có chuyện muốn nói cùng tôi sao?"
Từ lúc Lisa để bác sĩ ra ngoài Tiểu Đường liền nhìn ra đây là kế hoạch của cô ấy chỉ là cô không hiểu Lisa tại sao muốn làm như thế, Lisa nhìn cô rồi nói: "Thư Hân quá do dự, em ấy rõ ràng rất muốn đứa bé này nhưng bởi vì sợ có lỗi với tôi, sợ cùng người của Triệu gia tiếp tục dây dưa nên em ấy không dám muốn."
"Vì lẽ đó tôi mới trao đổi với bác sĩ để em ấy truyền một lưu lượng nhỏ thuốc mà thôi."
Một lần thẳng thắn quyết định đau rồi thôi còn hơn muốn dễ chịu lại do dự không quyết định.
Làm như này mới khiến Thư Hân biết nội tâm mình chân chính lựa chọn điều gì.
Lisa tối hôm qua liền bố trí kỹ càng tất cả cô biết chắc chắn Thư Hân sẽ hối hận, sẽ không nỡ.
Lisa cảm nhận thấy nếu như hôm nay làm giải phẫu xong nó sẽ trở thành tiếc nuối cả đời của Thư Hân, Lisa đã từng nếm qua sự tiếc nuối mùi vị nó ra sao cô là người hiểu rõ nhất.
Cô không muốn Ngu Thư Hân cũng chịu đựng giống cô, càng không muốn nàng nửa đời sau sống trong sự hối hận tự trách
đi qua.
"Vậy cô hẹn tôi tới.
.
." Triệu Tiểu Đường nhìn Lisa,l ánh mắt trong trẻo, khóe mắt cô đỏ ửng vẫn chưa rút đi cùng với bình thường gương mặt lãnh mạc hơi có sự khác biệt.
Lisa nói thẳng: "Xin lỗi Triệu tổng, tôi thừa nhận tôi là cố ý để cô đến."
Cố ý làm cho Triệu Tiểu Đường lại đây thấy cảnh này, cố ý nói những câu nói kia, cố ý làm cho cô ấy lòng sinh áy náy.
Lisa nếu đã nắm chuẩn tâm tư Ngu Thư Hân vậy thì sẽ phải có kế sách tốt mà Triệu Tiểu Đường chính là một phần quan trọng trong kế sách này.
Cục diện bây giờ coi như đã ổn thỏa nhưng về sau thì Lisa không dám hứa chắc, bất luận ra sao Ngu Thư Hân em ấy không thể lần thứ hai từ bỏ sự nghiệp lẩn tránh, vì lẽ đó cần có Kinh Nghi, cần Triệu Tiểu Đường chống đỡ.
Lisa để Triệu Tiểu Đường đến đây cũng vì mục đích này, thứ nhất là muốn nói cho cô biết đứa bé vẫn còn, thứ hai là Lisa muốn mượn tay Triệu Tiểu Đường làm việc.
Triệu Tiểu Đường không cần Lisa nói cũng rõ ràng, cô gật đầu: "Cô muốn tôi làm cái gì."
Lisa nói: "Triệu tổng, tôu không biết đứa bé này đối với hai người mà nói có ý nghĩa gì, cũng không biết cô đến cùng là muốn vẫn là không muốn, thế nhưng tôi muốn nói Ngu Thư Hân em ấy không phải là người sai càng không phải một mình nhận hết mọi trách nhiệm.
Triệu tổng cô cũng nên chịu một phần trách nhiệm trong chuyện này."
Lần đầu tiên có người đưa ra yêu cầu đàm phán thẳng thắn với cô như vậy, Triệu Tiểu Đường lại không chút nào thấy phiền chán.
Cô nhìn về phía Lisa ánh mắt ôn hòa: "Nếu như Hân Hân nguyện ý, tôi sẽ thực hiện toàn bộ trách nhiệm."
Nhưng Tiểu Đường cũng biết Thư Hân sẽ không nguyện ý, em ấy đối với cô đã thất vọng cực độ không có nửa phần ôn nhu làm sao có khả năng đồng ý để cô chịu trách nhiệm.
Lisa cười: "Triệu tổng, nếu như vậy tôi cũng sẽ không giấu diếm thêm, tôi trước hết xin nhờ cô một chuyện việc Thư Hân mang thai tôi không hy vọng bất luận người nào biết, đặc biệt là truyền thông."
Triệu Tiểu Đường suy nghĩ vài giây gật đầu: "Được, tôi sẽ an bài."
Lisa lặng lẽ thở một hơi, cô không muốn can thiệp vào chuyện tình cảm của Ngu Thư Hân cùng Triệu Tiểu Đường.
Bản thân cô còn có nhiều khúc mắc trong chuyện tình cảm của chính mình thì làm sao can thiệp vào chuyện của người khác.
Nhưng là Thư Hân hiện tại không chỉ là vấn đề tình cảm còn có vấn đề trách nhiệm trong đó cả cô và Thư Hân cần Triệu tổng giúp đỡ một phần trách nhiệm cho đến khi tình cảm của hai người kia ổn định Lisa tự khắc im lặng không quản đến.
Triệu Tiểu Đường thấy Lisa không lời nói bèn hỏi: "Tôi còn có thể vào xem em ấy sao?"
"Vẫn là không nên đi vào." Lisa nói: "Tôi không cùng Thư Hân nói qua cô sẽ tới đây."
Triệu Tiểu Đường đứng trước cửa phòng giải phẫu nhìn vào bên trong, im lặng không nói gì.
Mấy phút sau Tiểu Đường xoay người rời đi, Lisa điều chỉnh hô hấp một lần nữa đi vào phòng giải phẫu.
Bên trong yên tĩnh Ngu Thư Hân nằm trên giường bệnh, tấm vải đen che mắt màu đặt ở một bên Lisa đi vào nói: "Truyền dịch dinh dưỡng xong chúng ta liền có thể đi về."
Ngu Thư Hân nhìn ống tiêm trên mu bàn tay nàng lúc đầu còn tưởng rằng đây là thuốc gây tê, không nghĩ tới nàng hiểu nhầm rồi, Thư Hân nói: "Chị Lisa, chị tại sao muốn làm như thế? "
"Không làm như vậy em có thể hiểu rõ ý nghĩ của chính mình sao?" Lisa ngồi ở bên người nàng đem chiếc quần vừa rồi cởi ra để ở một bên đưa cho Thư Hân, xoay người nói: "Bắt đầu từ bây giờ em cái gì cũng không nên nghĩ, những chuyện khác chị đều sẽ an bài tốt đẹp."
Ngu Thư Hân cân nhắc vài giây: "Em không phải là không thể đóng phim chứ?"
"Em nghĩ hay lắm." Lisa đầu cũng không có chuyển nói rằng: "Lúc trước em cùng tôi ký hợp đồng đã nói thế nào, sẽ chăm chỉ đóng phim hiện tại muốn bội ước sao?"
Ngu Thư Hân mặc lại quần lắc đầu: "Không muốn."
"Tốt nhất không nên có suy nghĩ đó, chị cùng em nói, em không chỉ có đóng phim mà còn nhiều thương vụ khác có thể sẽ rất bận.
Nhớ kỹ lời em vừa nói con đường này là chính em chọn dù đắng cay mệt mỏi tủi hờn em cũng phải nuốt xuống cho tôi!"
Lisa giọng không lớn dùng thái độ nghiêm túc nói chuyện cùng nàng, Ngu Thư Hân mới vừa rồi khóc mí mắt hơi sưng, bên trong đôi mắt vẫn ngấn ngấn lệ nàng gật đầu khẳng định.
Gần 10 phút sau, Ngu Thư Hân sắp xếp ổn thỏa bản thân liền nhận lấy điện thoại gọi lại cho Ông nội Triệu, ông vì lo lăng gọi rất nhiều cuộc gọi nhỡ đến.
Thư Hân giải thích cho ôgn hiểu chỉ là một sự cố nhỏ tai nạn không có khiến nàng bị tổn hại gì lớn.
Sau cùng thuyết phục được ông mới yên tâm cúp máy, Lisa dìu nàng trở về phòng bệnh thay quần áo cuối cùng dẫn nàng hồi khách sạn, nói rằng: "Chị đã cùng Cố đạo nói em bị tai nạn xe cộ không nghiêm trọng thế nhưng đụng vào eo nên không thể đứng quá lâu hay làm động tác mạnh."
Ngu Thư Hân nghe cô nói xong mới hỏi: "Vậy em chừng nào thì đi đoàn phim?"
"Ngày mai đi." Lisa đỡ nàng trở về phòng sau nói rằng: "Đi vào trước nghỉ ngơi đi chị đi gọi điện thoại."
Ngu Thư Hân thấy cô xoay người rời đi gọi một tiếng: "Chị Lisa."
Lisa quay đầu: "Hả?"
"Cảm ơn chị."
Lisa ánh mắt sâu sắc, cô nhìn Thư Hân nói: "Thư Hân thời gian là không thể chữa lành thương tích, vì lẽ đó chị hi vọng vết thương của em có thể ít một chút."
Ngu Thư Hân nghe được câu này chóp mũi chua xót, nàng viền mắt nóng rực nước mắt tràn mi, nàng không nhịn được hướng về trước đi mau hai bước mạnh mẽ ôm lấy chị Lisa, nàng có tài cán gì gặp được quản lý tốt như chị Lisa, có tài cán gì mà nhận được sự quan tâm dung túng của chị ấy.
Lisa ôm nàng đưa tay xoa xoa phía sau lưng Thư Hân nhẹ giọng động viên nói: "Được rồi, đi nghỉ ngơi đi, em cũng nên mệt mỏi."
Ngu Thư Hân nghe lời tiến vào gian phòng nghỉ ngơi.
Lisa nhìn nàng khép cửa lại sau đó mới hướng về ban công đi đến, cô vừa vừa phát đi một tin lên Weibo.
Chuyện Ngu Thư Hân xảy ra tai nạn xe cộ hiện tại còn treo trên hot search, võng hồng đối với chuyện này rất lo lắng dồn dập gửi tới thăm hỏi.
Lisa lướt mạng xem vài lần, hơn nửa đều là: Thư Hân không có sao chứ?
-- Hi vọng Thư Hân không có chuyện gì, tôi còn đang chờ cô ấy đóng Linh Nguyệt đây.
-- Không nên gặp chuyện xấu a cứu mạng! Tuyệt đối không nên có việc!
-- Mới vừa có tí khởi sắc tiểu tỷ tỷ quỳ cầu bình an vô sự!
Mà antifans lần này cũng là yên lặng như gà tựa hồ toàn bộ người đều đang quan tâm đến tình hình sức khỏe của Ngu Thư Hân.
Lisa thấy thời cơ gần đủ rồi, cô đăng ký chính mình tài khoản Weibo lấy thân phận người thân của Ngu Thư Hân phát Weibo: Người rất tốt không có gì đáng ngại đã từ bệnh viện trở về tĩnh dưỡng.
Tin tức mới vừa phát ra võng hồng cùng fans liền phi chạy tới, bọn họ nhìn thấy thông báo Ngu Thư Hân không có chuyện gì liền dồn dập để lại bình luận động viên, Lisa tùy ý chọn mấy cái bình luận tiêu biểu trả lời rồi đăng xuất khỏi Weibo.
Cô lại gọi điện thoại cho Triệu Hy.
Triệu Hy đang liên hệ với các bên quản lý nghệ sĩ thay đổi thời gian, vừa mới trấn an được quản lý của Tuyết Nhi, bên này Lisa lại gọi đến, Triệu Hy nói rằng: "Ghi hình muốn lùi lại thời hạn nửa tháng."
"Cái gì? Kéo dài thời hạn nửa tháng? Tại sao?" Lisa không hiểu nói: "Không phải nói ngày kia ghi hình mở màn sao?"
Triệu Hy nói rằng: "Sắp xếp hành trình có chút vấn đề vì lẽ đó nên mới phải kéo dài thời gian."
Lisa nhíu nhíu mày, nguyên bản ngày kia bắt đầu ghi hình sau đó một tháng ghi hình tiếp tiết mục, Thư Hân tại đoàn phim phân cảnh không có nhiều thời gian cô đều an bài xong.
Một tháng bộ phim đang đóng quay xong liền tiến đến ghi hình gameshow vừa kịp lúc.
Bây giờ bên tổ chương trìnhlại báo lại cho cô biết muốn kéo dài thời gian nửa tháng, Lisa có chút mất hứng nói: "Không thể sắp xếp lại sao?"
Triệu Hy có nỗi khổ không nói được cô cũng muốn ghi hình luôn a, người nào không biết hiện tại là thời gian ghi hình tốt nhất cho phần mở màn gameshow nhưng mà nhà đầu tư kiêm khách mời đặc biệt không có thời gian cô đây cũng không hết cách.
"Chị Lisa nhiều nhất lại kéo dài thời gian nửa tháng, chị yên tâm nửa tháng sau khẳng định có thể."
Nhưng là Ngu Thư Hân không thể.
Nàng hiện tại mang thai đã sắp ba tháng rồi, bốn tháng đầu Thư Hân còn có thể giấu được cộng thêm thời tiết đang lạnh quần áo đều rộng rãi nên không có thấy được bụng thế nhưng sau bốn tháng liền không xong rồi, Lisa suy nghĩ một chút rồi nói: "Nếu như vậy, Triệu tổng giám chúng ta khả năng không có cách nào tham gia ghi hình."
Triệu Hy há hốc mồm: "Chị Lisa."
Lisa nghiêm túc nói: "Tháng sau chúng ta còn muốn tiến vào đoàn phim mới không có cách nào tham gia vì chồng lịch trình."
Triệu Hy không vui lập tức nói: "Cái kia chị chờ một chút, tôi lại đi thương lượng một chút."
Lisa cúp điện thoại.
Triệu Hy ôm điện thoại di động có chút nhụt chí, cô thật vất vả mới thuyết phục được Triệu Tiểu Đường tham gia tiết mục, hiện tại thì bên Lisa nói nếu lùi lại thì Ngu Thư Hân không tham gia.
Này đều là chuyện gì a, cô khóc không ra nước mắt gọi điện thoại cho Triệu Tiểu Đường gấp.
"Chị, bận bịu sao?"
Triệu Tiểu Đường ngồi trên ghế làm việc: "Chuyện gì?"
Triệu Hy ngượng ngùng nói: "Chị à, liền cái kia tiết mục ghi hình chị xem thời gian có thể hay không quay lại như cũ?"
Triệu Tiểu Đường thả bút máy xuống dò hỏi: "Là Thư Hân sao?"
Thư Hân.
Triệu Hy trước không biết Triệu Tiểu Đường yêu thích Ngu Thư Hân thì khi cô nghe được hai chữ này còn thấy bình thường.
Hiện tại biết chị ấy yêu thích chị dâu giờ nghe thôi sao có cảm giác buồn nôn tê dại đến thế, Triệu Hy xoa xoa cánh tay nhỏ: "Ừm, là chị Hân, chị ấy tháng sau muốn tiến vào đoàn phim mới vì lẽ đó.
.
."
"Vậy thì theo thời gian của em ấy an bài đi." Triệu Tiểu Đường nhẹ như mây gió nói: "Chị cũng có thể phối hợp."
Triệu Hy đang nghe thoại liền ngây người nháy mắt mấy cái, vừa rồi chị cô nói cái gì?
Cứ dựa theo thời gian của em ấy an bài đi, chị cũng có thể phối hợp? ? ? ?
Ôi trời ôi, cô làm sao không biết chị mình lúc nào nói chuyện lại dễ tính ôn hòa thế.
Sức mạnh của tình yêu a.
Thật sự mẹ nó vĩ đại!
Triệu Hy ở trong lòng cảm khái hai câu vội vã nói: "Được rồi."
Cúp điện thoại Triệu Tiểu Đường khép văn kiện lại, một tay đánh máy tính màn hình liền hiện một đoạn video.
Trong video người đến người đi, cô ánh mắt nhìn chăm chú ở trong đám người phút chốc ấn xuống nút tạm dừng, tại đoàn người góc tối có một người mặc áo khoác đen trùm đầu kín mít đeo khẩu trang, thân hình tinh tế thon thả là một nữ nhân.
Triệu Tiểu Đường đem hình ảnh phóng to lên nhưng vẫn rất mơ hồ, chỉ dựa vào quần áo thì không thể nhận ra chawc chắn được là ai.
Tay phải cô chống đỡ cằm, di động chuông vang lên Tiểu Đường cúi đầu xem rồi nhấn nút nghe.
"Triệu tổng, camera ghi hình hai ngày trước hỏng rồi, cái gì đều không quay lại."
Như thế sao!? Ngay thời điểm Ngu Thư Hân nhận được lễ vật thì hỏng rồi?
Khẳng định là người có người động tay chân, Triệu Tiểu Đường một tay nâng điện thoại di động, một tay gõ ở trên bàn làm việc nói rằng: "Được rồi, người mặc áo đen kia có tra được gì không có?"
Đầu điện thoại kia đáp: "Vẫn không có tin tức xác thực."
"Ừm."
"Khi nào có tin tức chính xác tôi sẽ liên lạc ngay cho cô."
Triệu Tiểu Đường để điện thoại di động xuống, ánh mắt còn đang nhìn người mặc đồ đen trên màn hình máy tính, đôi mày nhíu lại.
Tần Dao vẫn tại đoàn phim chờ Ngu Thư Hân thế nhưng cô ta lại chờ đến tin tức Ngu Thư Hân tai nạn xe cộ, cô ta còn tưởng rằng ông trời có mắt rốt cục để cái kia nữ nhân đáng chết kia xảy ra chuyện, ai biết chỉ là một tai nạn vô ý nhỏ còn giúp Ngu Thư Hân vô duyên vô cớ có thêm rất nhiều fans.
Nhìn võng hồng đối với Ngu Thư Hân an ủi lại như là gai nhọn đâm vào cô ta ngực, đau đến mức Tần Dao nắm chặt hai tay.
Phẫn nộ sẽ thiêu đốt lý trí con người huống chi Tần Dao hiện tại vẫn nằm trong trạng thái tức giận.
Lần trước cô ta cho Ngu Thư Hân tặng lễ vật lại không có bị mở ra, điều này làm cho cô ta rất thất vọng, một lần thất bại hỏa khí của Tần Dao đối với Ngu Thư Hân lại tăng thêm.
Đặc biệt là gần nhất Đoàn Tiểu Linh nói không muốn sẽ liên lạc lại cô ta, muốn cùng cô ta triệt để cắt đứt liên hệ.
Loại này phẫn nộ cao thêm đỉnh điểm thiêu đốt Tần Dao đến mất khống chế, cô ta đi trên đường nghe được người trong đoàn phim [Nhất Mộng Bán Sinh Trường] tán gẫu.
"Ngu Thư Hân không sao rồi đúng không?"
"Đã về khách sạn đi."
"Tôi xem Lisa tỷ nói cô ấy đã về khách sạn cũng không biết có sao không."
"Đợi lát nữa dưới phim trường cùng đi nhìn cô ấy xem thế nào?"
Tần Dao nghe được bọn họ tán gẫu nghiêng đầu nhìn xem rồi yên lặng rời đi, cô ta đổi một thân áo khoác gió màu kem, cổ áo kéo cao che lại nửa dưới gương mặt, đội mũ không thấy rõ nét mặt cô ta.
Tần Dao cúi đầu từ bên người đám người lướt qua hướng về khách sạn đi đến.
Sắc trời bắt đầu tối Lisa nhận được điện thoại của Triệu Hy nói là đã xác định thời gian ngày kia bắt đầu thu ghi hình mong cô yên tâm.
Lên mạng liếc nhìn tin Ngu Thư Hân tai nạn xe cộ không đáng ngại cũng còn tốt, hết thảy đều trong lòng bàn tay cô.
Lisa tìm thấy trên khay trà hộp thuốc lá liền cầm liên mở ra bên trong một điếu thuốc đều không còn, cô từ trên ghế sofa đứng lên đi đến cửa phòng ngủ gõ mấy cái rồi đẩy cửa vào: "Thư Hân."
Ngu Thư Hân vừa vặn đang nghỉ ngơi, nàng nghe được âm thanh hàm hồ nói: "Chị Lisa"
Lisa nói: "Em nghỉ ngơi đi không cần ngồi dậy, chị xuống lầu mua hai phần cơm tối thuận tiện mua ít đồ đợi lát nữa liền lên đến, em nhớ kỹ đừng tùy tiện mở cửa có nghe không."
Ngu Thư Hân ôm chăn ngồi dậy: "Vâng."
Lisa trước khi đi còn không quên khép cửa lại giúp nàng, trong thang máy điện thoại di động của Lisa đổ chuông cô nhìn xem lại là Triệu Tiểu Đường gọi đến.
"Triệu tổng?" Lisa kinh ngạc: "Có chuyện gì không?"
Triệu Tiểu Đường ngồi ở trong phòng làm việc màn hình máy tính phát sáng vẫn hiện hình ảnh cô vừa tạm dừng khi nãy, cô ở văn phòng ngồi rất lâu đều cảm thấy không an tâm không có trực tiếp cho gọi cho Thư Hân mà trước tiên liên hệ với Lisa.
"Lisa, tôi muốn cùng cô nói một chút chuyện liên quan với lễ vật lần trước." Triệu Tiểu Đường ngữ khí nghiêm túc.
Lisa chợt trở lên chăm chú lắng nghe: "Triệu tổng là nói về cái hộp quà Thư Hân được tặng sao?"
Triệu Tiểu Đường đáp lại: "Đúng, phía bên này tôi vẫn không có tin tức xác thực, cũng không tìm được người vì thế tôi nhờ cô hai ngày nay chú ý nhiều đến người ở bên cạnh."
Lisa một điểm liền thông: "Có cái gì đặc điểm sao?"
Triệu Tiểu Đường lạnh nhạt nói: "Tôi đem bức ảnh gửi cho cô."
Lisa trả lời một câu sau cúp điện thoại, cô cúi đầu xem điện thoại di động Triệu tổng vừa gửi tới cho cô một bức ảnh có chút mơ hồ, trong hình người kia mặc áo khoác đen, mang theo mũ cùng khẩu trang, mặt mũi đều không thấy rõ chỉ có thể nhìn thấy đại khái thân hình là một nữ nhân.
Lisa nhíu nhíu mày gửi cho Triệu Tiểu Đường một tin nhắn cuối cùng đi ra bên ngoài khách sạn, bên người Lisa một nữ nhân mặc áo khoác gió màu kem đội mũ cúi đầu cùng cô gặp thoáng qua.