Em Đã Là Thiên Thần

Lúc nó vào. H đang ngủ, H bây giờ thay đổi nhiều so với hồi cấp 3. Có vẻ sành điệu hơn, tóc cũng đẹp hơn. Người H gầy đi trông thấy, nó lại gần ngồi cạnh giường H, nhìn mê đắm vào H. Sao lại để ốm thế này hả H, sao không báo cho T biết. nó thầm trách H. Nó với T ngồi cạnh giường H làm cho H trở mình tức giấc. N chạy tới lấy tay bịt mắt H
"Rồi, từ từ ngồi dậy, từ từ mở mắt.haha" N vừa thực hiện vừa cười dòn tan.
Lúc này nó chuẩn bị đón nhận ánh mắt của H bằng nụ cười tươi trên miệng. rồi N buông tay khỏi mắt H. hồi hộp quá
"Hì....." lúc H vừa mở mắt, nó nhìn H rồi cười (nó tưởng tượng là duyên lắm )
"Ơ N, ai đây, bạn mày à, nhìn gì mà xấu kinh tởm vậy N" H buông lời, nó rất chi là bình thản, có tỏ cái mặt giả ngây giả ngô nữa, muốn phang cho
"N ơi, thôi T ra trước nhé, T chờ N ngoài sân nhé" nó vừa nói vừa giả bộ thờ ơ,không quen đi ra, nó cũng đâu kém cạnh nhở.
"Này, đi thật à. Ờ ờ, có người ra thăm người ta mà thế đó. đi đừng quay lại nhá" haha, cho chết. Nó vẫn đứng thế.
"CÓ người bảo không quen tôi mà. ai vừa kêu tôi lại vậy nhỉ" nó vẫn đứng chọc H.
"Hứ, đi luôn đi... oa oa" H tức lên giả vơ khóc, nghe xong nó quay lại nhìn H.
"Hì....................." thấy nó quay lại H cười. đập vào mắt nó là nụ cười trong trẻo, cái mặt nhỏ nhắn, hồn nhiên ngay thơ, nói chung là yêu lắm lắm
"Ở trọ bức bối quá hay sao mà vào đây nằm. Thích lắm à" Nó tỏ thái độ bực tức. mặt H đang hớn hở, cụp xuống như kiểu con chó đang hì hửng vẫy đuôi, la một cái cụp cả tai cả đuôi xuống luôn .
"Thì đi học về ướt mưa... rồi..." H nhỏ nhẹ trả lời, thái độ cũng có vẻ sợ sợ, sợ cái ánh mắt nó đang hơi nghiêm túc.
"Đó, nói nhiều lần rồi. không chịu nghe cơ".
"Đang nóng, ướt mưa thì cảm hàn chắc luôn. biết thế rồi mà còn... sao đi học không mang ô." Đc đà nó làm căng hơn, thử coi H thế nào.hehe
"Thôi mà, người ta ốm thế này, còn mắng nữa." Rồi H giả vờ giận nó. Nó biết, nhưng mà thấy yêu thế chớ.hớ hớ.
"Ờ, cấm có lần sau"
"Hì...........mà ra làm chi vậy?" Má nó, ngồi cạnh nó, ở trong bệnh viện còn giả vờ hỏi.
"Thì lâu ngày ra....."
"Thăm H chớ gì. hì hì" Chưa nói hết câu thì H xen ngang.
"Haha, có người tưởng bở kìa, T ra thăm thủ đô"
"Ờ.... thế thì đi thăm đi, đi ra" đệt, còn đuổi nữa. muốn goánh cho phát. má nó, không biết nó đang là thủ đô à.
"Gì nữa.. rồi, thăm H.hic"
"hì..."
đang vui thì lại có 1 thằng chạy vào.
"T.... Mẹ, mày làm chi đây." Xong tập 2 với nó rồi. thằng V, cái thằng nằm khóc tỉ tê với nó trên núi, chuyện tán H.
"Tau đi ra có tí việc, nghe nói H nằm viện nên ghé vô thăm". Nó ấp úng. Nó thì có việc quái gì ngoài này ngoài cái việc ra thăm H chớ. Nhìn sang H nó thấy H có vẻ buồn, tiu nghỉu
"Sướng nha. Có người mang cháo cho ăn kìa." Nó quay sang chọc H để xóa đi cục buồn trên mặt H.
"Sướng gì mà sướng, có việc gì thì đi đi, ngồi đây làm chi nữa.... V mua làm chi, tí H với bạn đi ăn được rồi mà." H trách nó, xong quay sang khách sáo với V. Nó chỉ biết lè lưỡi cho qua, cười trừ.
"Hề hề. Ko đi đó" Vừa nói xong thì H nguýt nó 1 phát. Nhìn rõ điêu.ặc ặc
"Thôi, giờ H với V ngồi đây nha. T với N đi ăn cái, hôm qua giờ đói meo" Thấy H ổn, nên nó tính đi ăn. N cũng là đứa bạn chung lớp hồi cấp 3.
"Cho H đi với".
"hay cả nhóm đi ăn. T ra, V bao,hehe" thằng V xen vào. Thằng này tốt ghê bây.
"Không, H ở đó, có cháo rồi, ra ngoài chi ốm thêm." Nó dứt khoát.
"Không, H cũng đi" H vẫn lẽo nhẽo.
"Nói không nghe hả. Thế H đi đi, T ở đây" nó tỏ vẻ bực bội
Không lại với nó. H nghe theo. H với V ở lại. nó với N đi ăn. Chà, HN đông đúc quá. Nó nhìn ngao ngán. Lại là 1 thằng tộc ra thành phố. Hôm đó nó đc N cho đi ăn bún chả, lần đầu tiên nó ăn, chả quen. Hôi ở nhà, ăn bún thì 1 là nó đổ nước đầy bát ăn, 2 là ăn bún lá chấm với mắm tôm. Chứ chưa bao giờ nó ăn kiểu này cả. nghe mà quê quá. Nhưng kệ, nó đói, nó ăn luôn 2 suất. mà 2 cũng đúng, mỗi suất gì mà ít teo.chả bõ bèn gì cả. ăn xong kêu N dẫn nó mua ít hoa quả. Nó biết H chỉ thích ăn nho. Hehe. Nó làm hơn 1 cân nho tung tăng.
2 đứa vào phòng H. H vừa thấy nho bớp ngay ăn luôn. Con này ham thế là cùng. Chưa kịp rửa đã ăn. Nhìn lên cặp lồng cháo V mua vào H vẫn chưa ăn.
"Ơ hay, sao không ăn cháo đi. V mày sao không đút cho nó ăn,keke". Nó mở lời.
"KHông, ăn nho rồi, cháo để sau" đúng là ham.
"KHông được, đưa nho đây, ăn cháo đi đã. Nhanh" Nó lại dứt khoát.
H vẫn không chịu, cứ dằng co nhau túi nho. Một lúc sau nó cũng giật lại đc túi nho.
"Ờ, thăm người ốm mà giật lại nha. KHông thèm nữa" H giả vờ giận nó.
"Ăn cháo đi đã, ăn rồi còn uống thuốc"
"Không ăn" H tỏ vẻ giận dỗi hơn
"Ăn đi"
"Không"
"Ăn, có ăn không" Nó nói to hơn, quên mất xung quanh đang còn bệnh nhân."
H có vẻ sợ. hehe, hiệu nghiệm vậy ta.
"Ờ, thì ăn" H cầm lấy cặp lồng cháo
"Hay T đút cho H đi" H nhõng nhẽo, năn nỉ. Móa, cháo của V, đang ngồi đó mà bảo nó đút, có thách cũng không dám.
"V đút đi". Nó vừa nói vừa cười. Thằng V thì có vẻ ái ngại, cũng cười nhưng có vẻ không vui.
"Thôi, không đút thì H tự ăn" giận thật rồi. nhưng mà nó kệ. haha. Nó đang định xách nho đi rửa thì N tranh phần rửa. Xong nó ,V,N lấy nho ăn, còn H ăn cháo. Vừa ăn vừa xuýt xoa quả nho khi đưa lên miệng để chọc H. H vẫn cứ tỏ vẻ giận,không thèm. Nhưng nó biết H tức nó lắm. haha
Ăn xong, lúc này H cũng sắp khỏi rồi. cả 4 ra hành lang ngồi. chỗ này ngắm ra đường được. Vừa trêu đùa nhau, vừa nhìn ra đường nhìn dòng xe cộ.
"Giữa dòng người xuôi ngược, anh và em tìm thấy nhau" bất giác H nói, không nhìn ai, chỉ nhìn ngoài đường.
Nó biết H đang nói nó. Nhưng nó im lặng. quay sang thằng V.
"Ngoài này sao mày. Trường mày chắc gái nhiều lắm nhỉ" thằng V học kinh tế mà.
"Ờ ờ, gái cả đống" thằng này nói gì mà nói con gái như đống gì ấy.Mịa, gái nó không yêu cũng phải.
"Có hay gặp mấy thằng không"
"Nhậu suốt. Xả hơi" tư tưởng giống nó quá ta.
"Tối nay tụ tập đê, mày bao giờ về" V tiếp lời
"Thôi, chờ H nó khỏe rồi tụ tập, yên tâm, tao đập phá với bọn bây 1 bữa rồi mới vào"
"hehe, mày ngon. Con nào đổi tính mày thế"
"Chả có con nào, dòng đời xô đẩy" Nó nói thế, chứ xô cái quái gì, trong kia nó cũng có nhậu nhẹt gì đâu.
"Ghê quá ta, ai mà dám xô T thế" H chen vào.
"Ờ, cô thì lo khỏi bệnh đi, để tui còn vào. Người ta là lớp trưởng đó, không vào lớp nguy khốn. Ha haha" Nó khoe, cười sảng khoái, tự cho nó là oai phong lắm.
3 đứa quay sang chọc nó. Móa, lớp trưởng thôi mà có gì chọc.
"Chà, H sướng ghê, hôm nay được cán bộ ra thăm nom nha" N chọc quê nó.
Nhìn sang H thấy thẹn thùng, còn V thì cười nhưng không vui. Con này nói gì mà lộ liễu thế chớ. Chả để ý gì cả.
Cả nhóm ngồi nói chuyện cả chiều. đến lúc thì 2 đứa kia cũng về. đáng lẽ tối nay N nó ở lại với H. nhưng hnay nó xung phong ở lại. hôm nay nó liều thế chớ.
Tối đến, 2 đứa xuống cantin ăn cơm. H cứ nhường hết phần thức ăn cho nó. Lạ lùng thế chứ. Người ốm nhường cho người lành ăn. Nó có từ chối nhưng H vẫn cứ nhường. thỉnh thoảng ngước mặt lên lại gặp ánh mắt H đang nhìn nó ăn. Trời, xấu hổ quá đi. Có cười 1 phát rồi cúi ăn tiếp. ngại chết đi được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui