Em Đem Ký Ức Gửi Vào Những Cánh Hoa

Vu Y Ninh vừa rửa mặt xong bước ra ngoài thì thấy Bách Du Nhiên.

“Cậu đứng chờ ai à”.

“Đưa tay đây” Bách Du Nhiên mò mò trong túi ni lông phát ra tiếng sột soạt.

Vu Y Ninh xoè bàn tay ra, mắt ngước nhìn Bách Du Nhiên, cô cảm giác được cái lành lạnh định rụt tay về thì cậu giữ lại. Trong tay cô là một cây kem hình quả dứa.

“Kem? Sắp vào lớp rồi mà”.

Bách Du Nhiên chỉ chỉ cái mảng đỏ đỏ trên tay cô, Vu Y Ninh mới à một cái, cầm kem dứa đặt vào vết đỏ rồi cùng cậu về lớp.

Hai người đi cửa sau bước vào bàn của mình, cô vừa yên vị thì Từ Bạch đằng trước quay xuống đưa cho Vu Y Ninh một chai nước lạnh.

“Đang là giữa thu đấy, trời có nóng đâu, cậu đưa nước lạnh làm gì” Vu Y Ninh nhìn chai nước, bên ngoài vỏ chai lấm tấm giọt nước, vài giọt rơi xuống bàn in lại vài vệt nước nhỏ.

“Tay cậu bị đỏ” Từ Bạch cầm lấy tay Vu Y Ninh đang đặt trên bàn, đặt chai nước vào trong tay cô.


Vu Y Ninh thấy vậy cũng không nói gì, giơ cây kem đang cầm ở tay còn lại lên. Từ Bạch nhìn chằm chằm một lúc để lại chai nước mới quay người về chỗ.

“Để bớt lạnh rồi uống cũng được”.

“Cảm ơn, tiểu Bạch Bạch” Vu Y Ninh cười với cậu một cái, nhận lấy chai nước để vào trong ngăn bàn.

Tiết học đầu tiên của chị Hoa, cô đang đứng trên bảng chữa bài thi tháng môn hoá. Vu Y Ninh nhìn xuống bài kiểm tra trong tay có chút thở dài, điểm thì ổn nhưng vẫn sai một vài chỗ không đáng. Cô liếc mắt sang bạn cùng bàn, người ta đạt điểm tối đa luôn, Vu Y Ninh chỉ biết sầu não, thầm nhủ sao người với người khác biệt lớn thế.

Cô mở vở bắt đầu chữa bài, đề thi hoá lần này đều là những dạng cải tiến mới hơn, phải tư duy nhiều hơn, vẫn những công thức như thế nhưng phải biết chỗ nào dùng công thức nào.

Như cô dự đoán, A1 rất đỉnh giữ vững từ hạng đầu đến hạng 45, Vu Y Ninh vừa may trót lọt trong 45 hạng. Tiếng Anh và Văn học gần như đạt điểm tuyệt đối.

Lưu Tư Hoa vừa chữa xong thì kết thúc tiết học. Bình thường A1 sẽ là chim sổ lồng chạy nhảy lung tung nhưng hôm nay toàn bộ học sinh đều ngồi tại chỗ ghi lại những chỗ sai, tìm bài tương tự trong sách luyện tập bắt đầu làm lại.

Hai tiết tiếp theo là Tiếng Anh cũng giống vậy. Tiết cuối tự học cũng không chạy nhảy lung tung. Vu Y Ninh chữa xong bài của mình liền lôi điện thoại trong ngăn bàn ra đăng nhập vào wechat.

[Người làng B: Đại bàng gọi các chim sẻ]

[Cánh cửa nhỏ nhà A: Chim sẻ nghe và trả lời]

[Tú cầu ngâm nước: Có biến gì]

Vu Y Ninh là người làng B, một nhân vật không quan trọng trong game. Bởi cô nghĩ nhân vật chính trong game thường sẽ gặp rất nhiều rắc rối, không diệt môn thì là phá sản mà không phải nữa thì quá nửa là đi bán muối rồi xuyên không. Vu Y Ninh chỉ muốn làm một con cá mặn nên để tên Người làng B.

Cánh cửa nhỏ nhà A, Từ Bạch quay xuống hỏi Người làng B: “Kể nhanh, nhân lúc đang nóng cho nó bùng choáy luôn”.

Vu Y Ninh lại tiếp tục gõ chữ trên điện thoại.


[Người làng B: Biết nãy tôi gặp ai trong nhà vệ sinh không?]

[Tú cầu ngâm nước: Cậu thần bí cái gì, người hay quỷ]

[Người làng B: Lưu Giai, hoa khôi lớp A3, cậu ấy bị nhốt trong phòng vệ sinh, Lưu Giai được tôi thả ra liền chạy xuống tầng dưới]

[Cây thông trên núi Đại Minh: Biến căng, hoa khôi đắc tội với ai rồi]

[Tú cầu ngâm nước: Còn ai vào đây nữa, bên đám bạn Chu Vãn Linh chứ ai]

[Người làng B: Ngọc nữ, cậu có mắt đại bàng à?]

[Tú cầu ngâm nước: Lưu Giai chơi cùng với hội Chu Vãn Linh, mấy hôm trước tôi đi ngang qua lớp nghệ thuật thấy cãi nhau to, hình như liên qua đến Lâm Hào]

[Cánh cửa nhỏ nhà A: Có chắc là do Lâm Hào không, hay lại do anh chồng A của tôi đi reo rắc thính]

A nghe mình bị bêu xấu, ngoi lên đàm đạo.

[A: Tôi không có cái cánh cửa nhỏ nào hết, mời tốc biến dùm]


[Người làng B: Chu Vãn Linh không thích Lâm Hào thì sao cãi nhau vì cậu ta]

[Tú cầu ngâm nước: Lâm Hào không tán đổ được Chu Vãn Linh, liền quay sang Lưu Giai. Lâm Hào là chân chó của Chu Vãn Linh, gọi là đến, đuổi là đi nên không cam tâm. Mấy bạn chơi cùng Chu Vãn Linh cũng nghĩ cô ta với Lâm Hào là một cặp, liền suy đoán Lưu Giai cướp người yêu Chu Vãn Linh, thay Chu Vãn Linh hành đạo]

[Tú cầu ngâm nước: Nhưng có khi là Bách Du Nhiên cũng nên, đồ yêu phi]

Người làng B quay sang nhìn Bách Du Nhiên: “Cậu nhiều lốp dự phòng quá ha”.

Bách Du Nhiên nghe thấy liền nhìn chằm chằm Vu Y Ninh: “Lốp dự phòng gì”

“Không có gì, đang khen cậu đẹp trai nhiều người theo đuổi thôi”.

“Tôi biết mà”.

Vu Y Ninh nghe câu này mà một bụng tức giận, yêu nghiệt, đồ yêu nghiệt nhà cậu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận