Em Đứng Trên Cầu Ngắm Phong Cảnh, Người Đứng Trên Lầu Lại Ngắm Em

“Cô Tiêu, nếu cô cân nhắc xong rồi, thực sự muốn bỏ đứa trẻ này thì hãy ký tên vào đây…”

“A lô, xin chào?”

“Tôi tìm Chương Tranh Lam…”

“Chương Tổng không có ở đây, cô là cô Tiêu phải không? Tôi là Hà Lan, cô còn nhận ra tôi chứ? À, sếp ra ngoài rồi, di động bỏ ở công ty.”


“Cô có thể giúp tôi tìm anh ấy không?”

“Điều này… hay là tôi gọi điện thoại cho cô Giang xem sao, vừa nãy cô Giang đã đến đón anh ấy, cô đợi một lát được không?”

“Sorry, bây giờ Tranh Lam không muốn nghe điện thoại. Cô là ai vậy? Có chuyện gì có thể nói với tôi, tôi sẽ giúp cô chuyển lời đến anh ấy.”


“… Không cần đâu, không có chuyện gì cả.”



Thủy Quang bừng tỉnh khỏi giấc mộng, đã sang đầu tháng Năm nhưng sao cô lại cảm thấy lạnh đến thấu xương.

Die nda nl equ yd on


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận