Máy tính xách tay rất dễ lấy, bỏ vô một thùng carton dài là cầm đi được rồi.
Ra khỏi trung tâm mua sắm, mưa nhỏ đã tạnh, mặt đất ẩm ướt, phản chiếu ánh đèn neon.
Trì Uyên duỗi tay dài ra, lại ôm Hàng Tuyên đến bên người.
“Vừa kết thúc tiệc anh lập tức bay tới đây, sợ bỏ lỡ cơm chiều.
”
Hàm ý* rất rõ ràng.
*Phần không được diễn đạt trực tiếp bằng từ ngữ trong văn bản hoặc lời nói nhưng có thể suy ra những từ ngữ ấy.
Hàng Tuyên vẫn còn đang khó thở, không để ý tới anh, hỏi Hàng Thần, “Thần thần, em muốn ăn gì? Anh mời khách.
”
Hàng Thần suy nghĩ một lát, “Trời lạnh như vậy, chúng ta đi ăn lẩu thôi.
”
Vì vậy hai con người thích ăn ngọt lại đi theo Hàng Thần vào tiệm lẩu chính tông có tuổi đời trăm năm.
Chỉ có Hàng Thần ăn vô cùng ngon, đôi đũa hí hoáy gấp đồ ăn ra từ nồi lẩu ngập tràn ớt là ớt.
Chính giữa nồi lẩu có một ô canh nấm bé xíu, mới vừa rửa vài lá rau xà lách xếp gọn chúng lại còn chưa kịp nhúng nữa, đã bị người phục vụ nhiệt tình làm lộn xộn lên rồi.
— Quên không đổi muỗng dính dầu ớt, trực tiếp múc vào canh súp trong suốt, đem hai con người vừa mới có chút muốn ăn trở về không còn khẩu vị.
Nhìn khắp bàn, sợ chỉ có bánh nếp đường nâu là được sủng hạnh hôm nay thôi.
Hàng Thần ăn rất thỏa mãn, cũng giúp tâm tình khó chịu đang tích tụ của mình được giải tỏa không ít.
Cậu hỏi, “Vậy tối nay anh có ngủ ở ký túc xá của em không?”
Hàng Tuyên cắn miếng bánh nếp dính dính, Trì Uyên tiếp nhận câu hỏi, trả lời thay cậu, “Không đi, anh trai cậu ngủ ở khách sạn chung với tôi.
”
Hàng Tuyên bị nước đường nhờn nhờn làm vướng cổ, ho sặc sụa mặt nhỏ đỏ bừng.
Tiễn Hàng Thần về trường trước
Lúc đi Hàng Thần có hỏi Trì Uyên, “Anh à, anh chấp nhận hủ tục ở quê sao? Cho tiền cho heo trâu là thành người một nhà.
”
Hàng Tuyên sau khi nghe những lời này lông tơ đều dựng đứng, như gặp phải kẻ thù.
Trì Uyên dứt khoát nói, “Không ủng hộ.
Cho nên tôi và anh cậu chưa là cái gì hết.
”
Hàng Thần nhìn Hàng Tuyên đang đứng che đi Trì Uyên, không thấy rõ được vẻ mặt của anh, lại nói, “Vậy nếu anh đã đưa anh trai ra ngoài, xin anh hãy tốt với anh ấy một chút.
”
Trì Uyên cười, càng thêm dứt khoát nói, “Đương nhiên.
”
Hàng Thần xách thùng carton bước đi.
Còn lại hai người đứng trước trường đại học không nói nên lời.
Vẫn là Trì Uyên mở lời trước, “Đi thôi, kiếm quán khác, ca* còn rất đói.
”
*Này là kiểu nói tình thú nên mình giữ nguyên chữ ca
===================Canh nấm đây
Hình dung là canh nấm bé xíu xiu lọt thỏm trong ô vuông ở giữa á
Bánh nếp đường nâu – 红糖糍粑
===================
**Chương sau say rượu tỏ tình nhá.
.