Em gái khốn kiếp của tôi

 
Chương 31: Couple
 
Thừa dịp Fiona đang hot kinh người, hình ảnh cùng một phần video trong buổi phỏng vấn đã chính thức được đưa lên trang web, sau khi nội dung đã được biên tập chỉnh sửa tỉ mỉ. Hình chụp chung của hai người ngoại trừ tấm Ân Tiểu Mỹ đăng kia thì còn thêm hai tấm lộ vẻ rất thân mật.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trừ lần đó ra còn có công nhân viên ở Thiên Tế liên tục đăng trên Weibo của mình đoạn video ở phòng thực nghiệm, chính là đoạn Ân Triết Phi lấy chai sữa chua từ trong tay cô mở nắp, sau đó đưa lại cho cô.
 
Vì vậy trên web càng bùng nổ, sục sôi.
 
【 Thôi xong thẳng nam sắt thép! Phải hiểu thế nào đây? 】
 
【 Vừa nhìn thấy F sắt thép gì đi nữa cũng xong. 】
 
【 Chỉ một đoạn video ngắn đã đẹp như vậy, F của tôi đích thực là mỹ nhân thịnh thế】
 
【 Ân giáo sư cũng đẹp trai đến thái quá, xem năm mươi lần không ngừng
 nghỉ】
 
【 Dự định mua năm mươi bản tạp chí, muốn xem trọn cuộc phỏng vấn gào khóc ngao!】
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Sweetheart!" Shawn vui mừng gọi điện thoại tới, cười đến toe toét nói: "Nhân khí của em thật tốt! Đến anh cũng kinh ngạc!"
 
Ân Tiểu Mỹ nhìn đủ loại bình luận kia, cười khổ nói: "Không nghĩ tới bàn luận trong nước lại hot như vậy, bình luận này còn nhanh lên top hơn lúc em ở Anh nữa." 
 
"Người trong nước đông, thị trường lớn, đúng rồi những kịch bản kia em xem thế nào rồi? Hôm nay anh dẫn người đại diện mới đến gặp em, đại khái chúng ta có thể quyết định chọn ra một cái."
 
"Ừ, Được..." Ân Tiểu Mỹ chần chờ một lát rồi đồng ý.
 
Không nghi ngờ gì nữa, đứng sau những kịch bản này đều là nhà sản xuất, đạo diễn, ban chế tác...đứng đầu, một đạo diễn trong số đó còn là đạo diễn cấp quốc bảo trong nước, hào quang vô số.
 
Nhưng cô không nhìn trúng một cái nào.
 
Không có một kịch bản nào có thể lay động được cô, những kịch bản kia dường như đeo bên ngoài chiếc mặt nạ to lớn, còn cốt lõi bên trong thì đều cùng chung một chí hướng, một mục đích, là thu tiền.
 
Cô cố gắng để bản thân dung nhập vào kịch bản, lại chỉ cảm thấy một cảm giác nhàm chán.
 
Nếu để cho cô diễn loại phim điện ảnh này, còn không bằng để cô đi quay chương trình, sau đó chạy về Anh rồi tính tiếp.
 
Buổi chiều Shawn dẫn người đại diện mới tên Bạch Lộc tới nhà cũ Ân gia, nhiệt tình dùng tiếng Anh giới thiệu: "Honey, đây là Bạch Lộc, em biết ảnh hậu Hà Ứng Ứng không? Chính là một tay cô ấy dẫn dắt! Hiện tại cô ấy đã gia nhập HP và phụ trách quan hệ xã hội cho em ở Trung Quốc." Trước đó vì chuyện hủy hợp đồng làm người đại diện với Hà Ứng Ứng mà ồn ào, huyên náo, đã không ít lần Shawn tám chuyện với cô.
 
Ân Tiểu Mỹ nhìn Bạch Lộc hồi lâu chỉ thấy cô có gương mặt thanh tú, dáng cao chừng 1m75, một đầu tóc ngắn, chỉ xỏ một bên tai, đeo một khuyên tai kim cương, nhất thời cô không phân biệt được người trước mắt rốt cuộc là nam hay nữ.
 
"Fiona chào cô, tôi là Bạch Lộc, nữ." Cô cởi mở vươn tay ra, dùng tiếng Anh trả lời.
 
Ân Tiểu Mỹ thấy vạn phần lúng túng, bắt tay với cô, mỉm cười nói: "Thật ngại quá... Tiếng Anh rất tốt."
 
Bạch Lộc khoát khoát tay nói: "Nào có, không phải hiện tại đều chú trọng hợp tác quốc tế sao, không học không được."
 
Ba người ngồi xuống, còn chưa bắt đầu nói đến chuyện chọn kịch bản, Bạch Lộc đã nói trước: "Trước tiên là nói đến chút ngoài lề, tôi đã thấy trên hot search. Uhmmm, Fiona vừa tới Trung Quốc có thể có một số chuyện không biết, việc couple này không thể ghép lung tung, một khi đã nhận định trong thời gian ngắn lại bác bỏ thì phản ứng của người hâm mộ sẽ vô cùng lớn, nhất định là cô không muốn tạo thành ấn tượng sớm nắng chiều mưa với người hâm mộ đúng không?"
 
Ân Tiểu Mỹ ngẩn ngơ hỏi: "Có ý gì, ý cô là nói sau này tôi với Ân Triết Phi cứ phải bị trói buộc làm couple?"
 
"Trước mắt xem ra phải vậy, cũng may Ân giáo sư là đối tượng rất lý tưởng, không có scandal, gia cảnh tốt, IQ cao, có thể nói là bạch mã vương tử hoàn mỹ."
 
Ân Tiểu Mỹ nghĩ thầm: ‘Đó là cô chưa được nhìn thấy bộ mặt đáng ghét của anh ta.’
 
Bạch Lộc suy nghĩ một chút rồi bổ sung: "Hơn nữa tôi nghe nói anh ấy còn là anh trai cô."
 
"Ặc, cứ coi là vậy đi... Nhưng không có quan hệ máu mủ..."
 
"Vậy vẫn được, cứ để như vậy đi, cô cũng không cần lên tiếng thừa nhận hay đáp trả, tốt nhất cứ mặc họ đắp nặn thành kiểu... Trên mức bạn bè nhưng chưa đủ cảm giác là người yêu, vả lại cô yên tâm tôi sẽ khống chế không để vượt tầm kiểm soát, nếu trong bộ phim điện ảnh và truyền hình tiếp theo cô có người ghép đôi mới thì có thể tùy thời đính chính, còn nếu không có thì trước hết cứ duy trì hiện trạng. Dù sao tôi cũng nghe Shawn nói trọng tâm của cô tạm thời vẫn đặt ở Anh và Mỹ, cô cũng biết minh tinh bên kia thế nào rồi đó, người trong nước sẽ tương đối khoan dung với cô hơn."
 
Ân Tiểu Mỹ cái hiểu cái không gật đầu.
 
"Cô yên tâm, con người của tôi làm việc rất mau lẹ, tuyệt đối sẽ không bởi vì thời gian cô ở trong nước ngắn ngủi mà không ứng phó nổi. Được rồi, vậy chúng ta nói một chút đến chuyện kịch bản." Cô cầm lên mấy kịch bản hỏi: “Trong số kịch bản này cô nhìn trúng cái nào?"
 
Shawn đã không thể chờ đợi nói: "Có phải cảm thấy mấy đạo diễn đó tương đối tốt hay không?"
 
Cô lắc đầu một cái, bày tỏ ý nghĩ của mình.
 
"Ôi chao..." Shawn thầm than thở, anh đương nhiên rất hiểu cô, cô đối với mỗi một bộ phim của mình đều rất coi trọng, thà rằng không đóng chứ không đóng những kiểu phim chẳng ra gì nhưng hoàn cảnh trong nước chính là như thế, có những kịch bản rất tệ thế nhưng đội ngũ mạnh anh đều không cho cô xem. Cứ coi như là ảnh hậu trong nước Hà Ứng Ứng cũng ở sau lưng Bạch Lộc nhận lấy không ít phim không đâu ra đâu nhưng tiền đếm tới mỏi tay là được.
 
Ngược lại là Bạch Lộc rất thưởng thức nhìn cô nói: "Phim sao, gần đây quả thật không có kịch bản nào tốt... Phim của cô tôi cũng đã xem qua, diễn ánh mắt quá tốt, nếu như trên màn ảnh lớn thì vô cùng thích hợp để diễn kiểu nhân vật có tình cảm phức tạp, tôi sẽ giúp cô tìm hiểu. Ngược lại là gần đây trên tay tôi có một kịch bản phim truyền hình không tệ, có điều..."
 
"Có điều cái gì?" Cô hỏi tới.
 
"Trong công ty Quang Chính ngoại trừ mấy diễn viên gạo cội thì đều là người mới gia nhập công ty." Kịch bản này là cô muốn giành cho Hà Ứng Ứng, ai biết tiểu tổ tông kia sống chết không chịu quay, muốn đi đóng phim của đạo diễn lớn, sau lại công ty mới giúp cô ra tiền hủy hợp đồng, phim này cũng tạm thời gác sang một bên.
 
Shawn cũng không tùy tiện phủ quyết, chỉ chần chừ hỏi: "Như vậy có phải là không được tốt lắm không?"
 
"Ừ, mặc dù trong số diễn viên gạo cội có mấy ảnh đế, ảnh hậu... Nhưng mấy diễn viên trẻ tuổi có thể đóng vai chính đều là người mới tốt nghiệp, nếu như tỷ lệ rating không tốt có thể sẽ là một quả bom, còn có thể sẽ bị nói thành bệ phóng nâng đỡ cho người mới... Nhưng nếu như tốt, tôi cảm thấy bộ phim này sẽ trở thành một bộ phim kinh điển, biên kịch của bộ phim này tên Lý Đông Hà có thể là cô đã nghe nói qua." 
 
Ân Tiểu Mỹ sửng sốt, dĩ nhiên cô đã nghe nói qua về Lý Đông Hà, bảy năm trước bộ phim công phá phòng bán vé trong nước ‘Cười đi khóc đi’ chính là anh viết nhưng kể từ bộ phim điện ảnh đó về sau, anh không cho ra kịch bản mới nào. Tất cả mọi người đều nói anh cho ra sản phẩm rất chậm, hơn nữa anh còn muốn đích thân chọn diễn viên cho kịch bản của mình, các minh tinh đều không có kiên nhẫn để hầu hạ anh. Hiện giờ anh bắt đầu viết kịch bản phim truyền hình, người bỏ vốn đầu tư đối với tài năng của anh đầy nghi ngờ, nên không được mấy người coi trọng, chỉ có giám đốc của công ty Quang Chính là nể tình, dựa vào bộ phim điện ảnh lần đó của anh mà tạo được tiếng tăm nên mới bằng lòng giúp một tay. 
 
Ân Tiểu Mỹ đâm lòng hiếu kỳ, không thể không hỏi: "Vậy tôi muốn xem thử kịch bản có được không?"
 
"Được, hôm nay tôi sẽ kêu nhân viên đưa tới cho cô, những phim điện ảnh khác cô cũng đừng vội, gần đây có một việc thích hợp hơn cho cô, thời gian chụp hình cũng không dài, tôi sẽ xác nhận lại rồi báo cho cô sau."
 
Ba người ký hợp đồng người đại diện xong, Bạch Lộc liền rời đi.
 
Shawn thấp thỏm nói: "Honey, em ngàn vạn lần nghĩ cho kĩ, việc này không thể nói nhận là nhận được đâu, em xem, trong nước... nào có đạo lý người mới xuất hiện trên màn ảnh lớn, cứ coi như là quay phim truyền hình cũng là tổ chế tác lớn, vai nam chính nổi danh..."
 
"Cho nên mới nói những bộ phim trên TV hết 90% đều giống đồ bỏ đi, chỉ có người hâm mộ chịu mua tôn trọng?" Cô bình tĩnh nói: "Em chọn kịch bản không nhìn vào những điều không đâu kia, hơn nữa màn ảnh nhỏ tiếp cận với đông đảo người hơn, sẽ mở ra thị trường nhanh hơn!"
 
Shawn thở dài nói: "Haiz, vậy tùy em, cũng may là em tuổi còn nhỏ, muốn chơi đùa thì cứ làm đi, thật ra anh muốn nói nếu không được thì đi Mĩ làm siêu cấp anh hùng của em..."
 
"Anh đừng vội, đợi em xem kịch bản trước rồi hãy nói, lỡ thật sự kịch bản tốt thì sao đây?" 
 
"Nếu như kịch bản tốt vậy sao cái cô Hà Ứng Ứng không đến diễn."
 
"Chuyện này thật đúng là khó nói rõ! Ha ha ha!" Ân Tiểu Mỹ cười đẩy anh nói: "Được rồi! Được rồi! Anh đi nhanh đi, mọi chuyện cứ đợi em xem kịch bản rồi hãy nói!"
 
~
 
Buổi tối lúc Ân Triết Phi trở về liền nhìn thấy Ân Tiểu Mỹ đang ngồi trên ghế salon ngẩn người, hiển nhiên A Xuân đã làm xong cơm về rồi, cũng không biết cô đã ngồi một mình ở đây bao lâu.
 
"Làm gì vậy? Ngồi cứng ngắc nơi đó như tượng sư tử đá..." Anh ngồi xuống bên cạnh cô.
 
Cô ngước lên một đôi mắt đẫm lệ.
 
"Sao vậy?" Ân Triết Phi thấy trong lòng căng thẳng hỏi: "Ai ức hiếp em? Đã xảy ra chuyện gì? Em đừng vội cứ nói cho anh biết trước!" Trong chớp nhoáng này trong đầu anh đã thoáng qua vô số chuyện xấu có khả năng xảy ra!
 
"Cái gì vậy... Anh có phiền không?" Cô nức nở nói: "Tôi đang tập diễn mà!"
 
"..."
 
Quả nhiên trong tay cô còn cầm một cái gương, chắc là dùng để luyện tập biểu cảm gương mặt.
 
Ân Tiểu Mỹ lấy một tờ khăn giấy lau nước mắt, nói: "Lý Đông Hà viết kịch bản quá tốt, nếu như tôi không về nước thì có lẽ đã bỏ lỡ một kịch bản hay đến vậy rồi. Anh xem hiện giờ ở trong nước toàn phim thanh xuân, toàn những cảnh như trong ‘Thanh Xuân Tế’, ông trời của tôi ơi, nào là yêu nhau rồi gây gổ mang thai xong lại trượt chân sảy thai, tôi xem thấy phát ớn, phải có bao nhiêu người hỏng bét thanh xuân mới có thể có dáng vẻ đó?"
 
Có thể thanh xuân của Ân Tiểu Mỹ không cùng một kiểu với người khác nhưng cô biết thanh xuân tốt đẹp là thế nào, là thiếu niên đạp xe đạp bị gió thổi phồng quần áo lên, là những giọt mồ hôi đầy nhiệt huyết trên sân bóng, là sự tự tin thoải mái trong cuộc thì hùng biện ở Anh, là khêu đèn khổ học mười năm vì một ngày đạt được thành công, là vì muốn thực hiện lý tưởng và mục tiêu mà không ngại bỏ ra công sức vất vả, cần cù và nước mắt...
 
Ân Triết Phi ngồi xuống bên cạnh cô, tiện tay lật xem hỏi: "Nội dung về gì?"
 
Ân Tiểu Mỹ lập tức kích động nói: "Một câu không thể nói hết nhưng nhân vật chính trong kịch bản này giống như là vì tôi mà tạo ra vậy, cô là một đứa trẻ lai hai dòng máu, ba là nhà sinh vật học, thời điểm đi Châu Phi sưu tầm sinh vật làm vật mẫu thì quen biết mẹ cô, mẹ của cô là người Đức. sau đó hai người liền sinh ra đứa con gái Tiểu Cẩm Lý. Khi Tiểu Cẩm Lý 15 tuổi thì về ở với ông và bà, anh biết đó vào năm ấy chuyện lớn như cưới vợ ngoại quốc còn nằm ngoài quy định, cho nên ba người lớn xảy ra mâu thuẫn, còn có mâu thuẫn văn hóa trung hoa và còn có rất rất nhiều cảnh vui, buồn! Tuyến tình cảm giữa cô với hai nam nhân vật chính cũng rất tinh tế, tỉ mỉ rất đáng để xem. Tình thân, tình yêu, tình bạn tất cả đều có, bối cảnh này còn có thể khơi gợi kí ức để mọi người nhớ lại, có phải là lựa chọn rất tốt hay không? Đấy anh xem còn có thế vận hội Olympic xen kẽ bên trong."
 
"Cho nên em quyết định đóng?" Ân Triết Phi nhìn hàng chữ nằm ngoài bìa kịch bản ‘Điều tuyệt vời nhất của chúng ta’ nghe vào tai là cái tên rất đỗi bình thường nhưng tình tiết trong đó dường như không tệ lắm.
 
"Tôi rất thích chỉ là... có chút bận tâm đến Shawn, anh ấy vẫn luôn hi vọng tôi có thể diễn những bộ phim lớn, diễn tác phẩm của đạo diễn lớn..."
 
Lòng Ân Triết Phi trầm xuống, anh do dự một chút rồi cười nói: "Ngược lại là em đã khiến cho anh nghĩ tới chuyện năm ,lúc anh mới trở về nước... Chắc em không biết là khi đó kỹ thuật trong nước có bao nhiêu chật vật... Người người đều muốn học cấp tốc, học sinh đi khắp nơi ôm đùi, sao chép văn chương, giáo viên đi khắp nơi làm cố vấn cho các công ty, vơ vét tiền, còn công ty thì sao, càng không cần phải nói đến, nói là gây dựng sự nghiệp thật ra thì từng cái một đều không khác gì tội phạm lừa gạt. Khi đó ba cũng bị dao động còn khuyên ngược lại anh, nói anh không cần thiết đi ngược lại hoàn cảnh nhưng anh biết một công ty thậm chí là một quốc gia muốn phát triển thì không thể đầu cơ trục lợi, cứ thuận theo dòng chảy lớn này thì cuối cùng chỉ có một kết quả, chính là bị đào thải, bị vứt bỏ."
 
Ân Tiểu Mỹ ngẩn ngơ, cô chưa bao giờ biết người nhìn qua không gì không làm được như Ân Triết Phi cũng sẽ có thời điểm đau khổ, rối rắm.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui