Chương 51: Gặp Lại
Sân bay Bắc Kinh, Trương Hướng Nhất phiền não đứng ở một bên, nhìn A Tường giơ cao một bảng tên lớn, trên đó viết ba chữ to "Lục Tiêm Tiêm".
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Aiz..." Trương Hướng Nhất thở dài, mười phần u oán.
A Tường khó hiểu hỏi: "Trương tổng, anh cũng là người thân kinh bách chiến, rốt cuộc Lục Tiêm Tiêm này là thần thánh phương nào, lại khiến cho anh lo lắng."
"..." Trương Hướng Nhất tiếp tục phát ra một tiếng thở dài, vỗ vỗ bả vai A Tường nói: "Chờ cậu gặp thì sẽ biết."
"Vậy dáng vẻ cô Lục Tiêm Tiêm thế nào?"
Trương Hướng Nhất trừng anh một lát, sau đó mới dùng giọng nói trầm thấp như kể chuyện xưa ma quỷ nói: "Đợi một lát cậu sẽ cảm nhận được cả vùng đất rung chuyển, lồng ngực của cậu cũng sẽ theo đó mà run rẩy, sau đó cậu từ trong đám người tìm một bóng người mặc chiến giáp Godzilla màu hồng, dĩ nhiên nếu như Godzilla này còn có thể dùng làn điệu nói chuyện của chiến sĩ thiếu nữ xinh đẹp thì đó chính là cô ấy, không chạy đi đâu được!"
A Tường tự bổ não rồi cảm thấy lạnh sống lưng: "Này... Dọa người như vậy?"
"Aiz, dĩ nhiên dọa người rồi, cô ấy là bóng ma tuổi thơ của tôi, à không! Bóng ma tuổi thơ thiếu niên trưởng thành! Đều do tiểu tử Tần Nguyên kia làm cái tiết mục giảm cân gì đó, nói muốn mời cô ấy tới tham gia, dĩ nhiên với hình thể đó của Lục Tiêm Tiêm là nên tham gia, chỉ có điều là tại sao người tới đón cô ấy lại là tôi! Tôi thật thê thảm!" Nói đến đây Trương Hướng Nhất lại vò đầu bứt tóc, vô cùng thống khổ, tuy đã nhiều năm không gặp nhưng nỗi sợ hãi của Lục Tiêm Tiêm đối với anh chỉ có tăng chứ không giảm, lúc này điều duy nhất có thể an ủi anh sợ rằng cũng chỉ có một điều, chính là sự "Ngột ngạt" của Ân Triết Phi.
Mặc dù thuở thiếu niên anh rất hâm mộ Ân Triết Phi, giống như nụ hoa chiêu ông dụ bướm nhưng hôm nay anh ngược lại thấy rất may mắn, mình không có khơi ra con thiêu thân như Lục Tiêm Tiêm. Hay là nói sự độc chiếm của Lục Tiêm Tiêm dành cho Ân Triết Phi mạnh như vậy, sợ rằng chuyện của Ân Triết Phi với Tiểu Mỹ sẽ khó thành, nghĩ đến đây anh đã không thể chờ đợi muốn được nhìn thấy bộ dạng thất tình của Ân Triết Phi!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
A Tường lại hỏi: "Không phải anh nói cô ấy là thanh mai trúc mã của tiểu Ân tổng sao? Vậy sao anh ấy không đến đón?"
"Muốn Ân Triết Phi tới? Cái tên kia vừa xuất hiện, sợ rằng sẽ bị cô ở ngay tại chỗ trước* sau*, bây giờ tôi là vì giúp bạn tốt mà không tiếc cả mạng sống, cậu nói xem có phải lão đại cậu quá nghĩa khí!"
Chuyến bay của Lục Tiêm Tiêm là vào tối nay, nên hai người đứng ở chỗ này tán gẫu đến khí thế ngất trời cũng không có ảnh hưởng quá lớn, ngược lại bọn họ còn tưởng tượng ra vô hạn ý nghĩ khủng bố.
Con chim nhỏ màu bạc rốt cuộc cũng khoan thai tới chậm, Trương Hướng Nhất cùng với A Tường giống như hai con vịt, kéo dài cổ tìm kiếm "Hành tung" của Godzilla.
"Trương tổng, căn bản không có!" A Tường lau nước miếng, từ bên trong đi ra phần lớn đều là phụ nữ ăn mặc sành điệu lại đẹp mắt, cả vùng đất đều yên lành không hề rung chuyển. Anh giơ một bảng tên thật to không ngừng quơ múa, Trương Hướng Nhất cũng tìm không được người, gọi điện thoại cho cô cũng tắt máy, người phụ nữ này xuống máy bay cũng không mở điện thoại!
"Đáng chết, người phụ nữ này sẽ không bị người ngoài hành tinh bắt về lại Hỏa Tinh ở trên máy bay chứ!" Trương Hướng Nhất nói thầm.
"Cậu nói ai trở về Hỏa Tinh." Giọng nữ lạnh lùng ở ngay bên tai.
Trương Hướng Nhất với A Tường đều sợ hết hồn, vừa quay đầu lại nhìn thấy một cô gái cao gầy đeo mắt kính, dáng cao nhìn qua ít nhất cũng cỡ 1m78, cô tháo mắt kính xuống, trên mặt trang điểm tinh tế, ánh mắt sáng ngời, đôi môi hồng nhuận, nhìn qua có chút sắc bén, chỉ cần đứng như vậy đã tạo cho người ta một loại cảm giác nữ vương.
"Lão đại thật đúng giờ..." A Tường cúi thấp đầu, thọt thọt Trương Hướng Nhất, cô gái xinh đẹp này thật là cao, cộng thêm đôi giày cao gót hơn mười cm trên đôi chân cô, thoạt nhìn cao xấp xỉ Trương Hướng Nhất.
"Cô... Cô là ai? Tôi biết cô sao?" Anh nhìn chằm chằm cô, mặc dù người phụ nữ này nhìn rất xinh nhưng tại sao lại tạo cho anh cảm giác bất an như vậy!
Người phụ nữ này nở nụ cười lạnh lùng, trong mắt lóe lên một tia xấu xa, cô đột nhiên nhón giọng, hét ầm lên: "Trương Hướng Nhất, anh lại dám quên mất tôi?"
Trương Hướng Nhất lập tức toát mồ hôi lạnh: "Lục Tiêm Tiêm?"
A Tường vội hỏi: "Lão đại, cô ấy chính là Godzilla?"
Trương Hướng Nhất vừa nghe nói vậy, lập tức tặng cho A Tường một đạp, đau đến mức A Tường ôm bụng ngồi sụp trên mặt đất, anh cười khan nói: "Cậu... Cậu thay đổi quá nhiều..."
Lục Tiêm Tiêm nhún nhún vai, bày tỏ đồng ý: “Đúng vậy, cậu cũng thay đổi nhiều!” Cô đặt tay lên cằm, rồi nói tiếp: "Nếu không phải là tôi nghe thấy có người nói gì mà bắt tôi về Hỏa Tinh thì cũng không biết đấy là cậu."
"Hà hà... Nói giỡn thôi, mình chỉ nói đùa chút thôi." Ánh mắt của anh không ngừng quan sát dáng người mảnh khảnh của cô, giải thích: "Bọn mình có giơ bảng tên, cậu không thấy sao?"
Lục Tiêm Tiêm liếc mắt nhìn A Tường, thản nhiên nói: "Anh lùn quá, tôi không thấy được." Nói xong không chút để ý đến vẻ mặt kinh ngạc của A Tường, nhướng mày hỏi: "Có đi không?"
"Đi, đi." Mặc dù Trương Hướng Nhất cao hơn cả cô nhưng không biết có phải vì nguyên nhân chột dạ hay không mà anh cứ có cảm giác vô duyên vô cớ mình thấp đi một khúc.
Hơn nữa còn mơ hồ muốn quỳ gối...
Lục Tiêm Tiêm rời khỏi sân bay, đi theo Trương Hướng Nhất và A Tường ăn cơm trưa, dọc theo đường đi bởi vì gương mặt xinh đẹp tuyệt trần cùng dáng người cao bắt mắt của cô, mà tỷ số quay đầu lại là một trăm phần trăm! Trương Hướng Nhất trừng mắt nhìn đôi chân thon dài của cô mà đầu óc vẫn chậm chạp suốt nửa ngày, đây thật sự là Lục Tiêm Tiêm sao? Chân đầy lông của cô đâu? Thịt ngấn trên đùi đâu?
"Chà! Vóc dáng này chính là cực phẩm! Tại sao anh lại gạt tôi!" Vẻ mặt A Tường đau khổ, bản thân quá vô tội, rõ ràng Godzilla là Trương Hướng Nhất nói, tại sao người xui xẻo lại là anh.
"Tôi làm sao biết cô ấy thật sự sẽ biến hình!" Vẻ mặt Trương Hướng Nhất lúng túng, đầu đổ mồ hôi, đại khái là năm đó quá mức sợ hãi, sau khi Lục Tiêm Tiêm rời đi, anh và Ân Triết Phi cũng tự hiểu trong lòng, không còn cố gắng đi tìm hiểu bất kỳ tin tức gì của cô nữa. Chỉ biết là sau đó, Hồ Phi đi theo đến Đài Loan cùng cô luyện Taekwondo và quyền kích nhưng tên Hồ Phi này cho tới tận bây giờ cũng chưa hề nhắc đến chuyện Lục Tiêm Tiêm đã gầy đi rồi.
Anh đang suy nghĩ đến xuất thần, bất thình lình Lục Tiêm Tiêm đứng sững lại, làm hại anh thiếu chút nữa đụng vào người cô.
Cô xoay đầu lại, chần chờ một lúc mới chậm rãi hỏi: "Anh ấy... Hiện giờ tốt không?"
"Anh ấy? À… A Phi tốt vô cùng!"
Lục Tiêm Tiêm thấp giọng nói: "Mình cũng xem weibo thấy anh ấy hai lần lên hot search, Fiona chính là Tiểu Mỹ đúng không?"
"Đúng, đúng, ánh mắt cậu thật tốt, em ấy mới về trong năm nay, lúc đó mình còn ngây ra không nhận ra được đấy!"
Cô nghe vậy biểu cảm tựa hồ thở phào nhẹ nhõm, cười nói: "Tiểu Mỹ vẫn đáng yêu như vậy."
Đổi lại là Trương Hướng Nhất rất hiếu kì với cô nên hỏi: "Tần Nguyên nói là cậu tới tham gia tiết mục giảm cân gì đó, bây giờ cậu gầy như vậy còn cần giảm cân sao?"
Cô nhíu mày nói: "Ai nói là mình tới tham gia tiết mục, mình là tới làm khách mời thường trực! Chuyện này đối với mình mà nói vốn cũng là chuyện thường như cơm bữa." Cô chỉnh lại mái tóc xoăn, bây giờ cô là người giảm cân Đài Loan phóng khoáng, lạc quan, bình thường chỉ cần Hồ Phi không có thi đấu, cô sẽ đi tham gia một số hoạt động giảm cân hoặc là tiết mục giải trí, kiếm chút thu nhập, ngày ngày trôi qua hết sức thoải mái.
Trương Hướng Nhất càng thấy chua xót, tiểu tử Ân Triết Phi này số đào hoa không khỏi quá tốt!
Anh nhìn Lục Tiêm Tiêm ăn uống nho nhã, trong lòng không khỏi nghĩ tới đoạn thời gian đã trải qua bị mọi người cố ý quên lãng kia, thật ra thì khi đó Lục Tiêm Tiêm được nuôi dạy vô cùng tốt, chưa bao giờ giống như mấy người bọn anh, bao gồm cả Ân Tiểu Mỹ vừa nhìn thấy đồ ăn ngon liền như heo rừng giành ăn, ban đầu chuyện kia nhất định là đả kích rất lớn đối với cô!
Trương Hướng Nhất nghĩ đến một màn cô khóc bỏ chạy đi, vậy mà nhìn lại cô của bây giờ trong lòng cũng có chút vui mừng, nghĩ đến cô của bây giờ nhất định là không thiếu đàn ông theo đuổi.
~
"Hắt xì ——!" Ân Tiểu Mỹ nhảy mũi.
Mã Hữu Mộc lập tức nói một câu tiếng Anh tiêu chuẩn kiểu Trung Quốc, ân cần hỏi: "Em bị cảm?" Gần đây tiếng Anh của cô đột nhiên giỏi ra, hơn nữa còn đặc biệt ham thích luyện tập khẩu ngữ.
"Không có, có thể là có người nhắc đến em..." Cô vuốt vuốt mũi, vừa nghĩ tới hôm nay là có thể nhìn thấy Ân Triết Phi, toàn thân liền trở nên nhẹ nhàng như muốn bay lên.
Nghĩ lại lúc cô còn nhỏ, mơ ước lớn nhất mỗi ngày chính là Ân Triết Phi cút nhanh lên, ai có thể ngờ khi lớn lên lại có thời điểm cô nhớ đến anh!
Cô ngắm nhìn mình ở gương một lát, một đầu tóc dài màu nâu đậm uốn xoăn, lóe ánh kim rực rỡ buộc ngang eo, lớp trang điểm hoàn mỹ, càng làm tôn lên gương mặt xinh xắn của cô, hôm nay cô cố ý mặc váy ren ngắn màu tím nhạt, lộ ra một đôi chân thon dài. Vừa nghĩ tới cuộc hẹn hôm nay, cô thật muốn nhanh chóng quay xong tiết mục rồi đi tìm anh, thậm chí cô còn chuẩn bị một món quà cho anh!
Lúc này cửa phòng hóa trang bị đẩy ra, một khuôn mặt tuấn tú ló vào trong hỏi: "Tiểu Mỹ?"
"Anh Tần Nguyên!" Cô vội vàng đứng dậy hỏi: "Bắt đầu rồi sao?"
Thời điểm vừa tới ‘Show Giảm Cân’, cô với Tần Nguyên đều không nhận ra đối phương, cho đến khi Trương Hướng Nhất lắm mồm, thêm hai người vào nhóm "Cơm không", bọn họ mới nhận ra nhau và tương phùng trong tiết mục.
Dáng người Tần Nguyên cao lớn, vừa bước vào phòng hóa trang thì cả gian phòng liền có vẻ chật chội hơn, anh cười nói: "Anh mới vừa đi xem tiến độ, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì 3 giờ là có thể kết thúc. À em biết không, Tiêm Tiêm đến rồi, tối nay mọi người cùng nhau gặp mặt đi, đến lúc đó anh sẽ lái xe chở em đi? Ở nhà A Phi."
"Hả?" Cô kinh ngạc nói: "Nhà Ân Triết Phi?"
"Chính là giản trạch! Em đi rồi sao?"
"Ặc? Đến rồi nhưng mà... Nhưng mà... Ân Triết Phi anh ấy, anh ấy có thời gian sao?"
Không phải đã nói trước là muốn hẹn hò với cô rồi sao? Dĩ nhiên việc chị dâu Tiêm Tiêm đến cũng rất quan trọng... Vì dù gì họ cũng đã mười năm không gặp...
"Trương Hướng Nhất mới nói cậu ấy đã xác nhận với A Phi rồi, không thành vấn đề, vậy cứ quyết định như thế nhé!" Tần Nguyên đang định đi ra ngoài, bỗng nghĩ đến tin đồn trên web gần đây thì xoay người lại cười hỏi: "Ôi chao? Tình cảm của em với A Phi hình như đã thay đổi, anh thấy tốt hơn rồi! Anh thấy trên web cũng ghép hai người thành đôi mà."
Cô ngẩn ra, phản xạ có điều kiện phản bác: "Căn bản không có! Em ghét anh ấy còn không còn kịp nữa là! Người khốn kiếp sẽ không bởi vì số tuổi tăng trưởng mà không còn khốn kiếp!"
Tần Nguyên cười đến đôi mắt đào hoa hẹp dài đầy mị hoặc: "Nói cũng đúng, hai người từ nhỏ đã gây chuyện đối đầu với nhau rồi! Yên tâm, nếu hôm nay cậu ấy vẫn còn gây khó dễ cho em, anh sẽ bảo vệ em ~!"
Mắt thấy Tần Nguyên bước ra khỏi trường quay, Ân Tiểu Mỹ thấy trong lòng đầy mất mát.
Đây được tính là gì, không nói tiếng nào đã thay đổi kế hoạch...
Cô đang muốn gửi tin nhắn hỏi Ân Triết Phi, Tần Nguyên đã trả lời trong nhóm: "Tiết mục của Tiểu Mỹ ở bên chỗ mình sắp xong rồi, buổi chiều mình lái xe chở em ấy đến, bên này bọn mình kết thúc sớm, đoán chừng có thể là nhóm đầu tiên đến."
Trương Hướng Nhất lập tức trả lời: "Được, mình với Tiêm Tiêm đang ăn cơm ở sân bay, nếu không kẹt xe thì có thể tới sớm."
Ảnh đại diện của Lục Tiêm Tiêm là hình con mèo nữ, cũng rất nhanh trả lời hình dấu tay "ok".
Ân Tiểu Mỹ nhìn hình cái đầu mèo của Lục Tiêm Tiêm, nghĩ thầm nhiều năm không gặp có phải chị dâu Tiêm Tiêm vẫn còn thích Ân Triết Phi hay không hả?
Cô ngơ ngác, trong một phút thất thần ở trong nhóm lại có tin mới, là Ân Triết Phi trả lời: "Được."
Trong lúc nhất thời, bỗng cô thấy trong lòng tràn đầy uất ức! Thậm chí còn không biết tại sao lại mơ hồ thấy muốn khóc.
Rõ ràng nói hay ,cũng không nói với cô một tiếng đã thay đổi, quả nhiên Ân Triết Phi là tên khốn kiếp, không chút tiến bộ!
Cô "bỗng" đứng bật dậy, làm cho Mã Hữu Mộc bị dọa sợ giật mình.
"Sao vậy?" Cô vội vàng bước sang đây hỏi: "Quên mang đồ?"
"Không có gì!" Ân Tiểu Mỹ mang vẻ mặt lạnh như băng nói: "Em muốn đi dạo ở tầng lầu này, sẽ về nhanh thôi..."
"Hửm, em không sao chứ? Còn mười phút nữa thôi là chương trình sẽ bắt đầu..." Mã Hữu Mộc nhận ra cô có gì đó không đúng.
"Không sao..." Cô nén đau lòng nói: "Em chỉ muốn hít thở chút không khí mới mẻ..."
Cô lao ra cửa, muốn đến cửa hàng tự động mua ly trà sữa, phóng túng một chút, vậy mà đứng ngây ra ở đó hồi lâu cũng không chịu lấy đồ uống rớt xuống.
Cô cũng không thể khóc, cô không phải kiểu cô gái nhỏ sẽ vì loại đàn ông đó mà rơi nước mắt!
Cô lấy từ trong túi xách ra một cái hộp nhỏ tinh tế, bên trong là một đôi ghim cài áo hình hoa hồng đen, cô vừa nhìn thấy đã cảm thấy rất thích hợp với Ân Triết Phi...
Thích hợp mụ nội nó, gà móng lớn!
Có có ném đi cũng không cho anh!
Đúng lúc ấy thì cô nghe thấy phía sau lưng truyền đến tiếng con gái tranh chấp, cô quay đầu lại liền thấy một cô gái nhỏ xinh đang liều mạng lôi kéo với một cô gái mập mạp khác, quát lên: "Nói thì hay lắm! Có người lâm trận bỏ chạy như cậu vậy sao?"
Cô sửng sốt một chút, đoán được đại khái là tới tham gia tuyển chọn ‘Show Giảm Cân.’
Cô gái nhỏ xinh lần nữa nạt cô gái kia: "Ban đầu cậu nói thế nào, còn thề son sắt bảo đảm với mình, nói sẽ tới tham gia, sau này cậu nghĩ mình còn tin tưởng cậu nữa không!"
"Nhiều người như vậy... Mình thấy rất sợ..." Cô gái mập mạp nức nở, cơ hồ là kéo cô gái nhỏ nhắn kia trốn đi.
"Cậu quay lại đây cho mình, cậu có thể có chút tiền đồ được không?" Cô gái nhỏ xinh hét lên, liều mạng níu người kia lại nói: "Tống Viên Viên, cả đời cậu cứ mập mãi thế này đi! Mập chết cậu mới tốt!"