Chương 53: Cha Ruột
Lúc Ân Tiểu Mỹ trở về khách sạn có cảm giác tức đến nổ phổi! Cô biết Ân Triết Phi đang bắt nạt cô! Cô cũng biết mình không nên dễ dàng đồng ý làm bạn gái anh như vậy! Anh có theo đuổi cô sao? Không có! Có được quá dễ dàng sẽ không biết quý trọng, trong phim cô diễn đều là như thế!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đúng rồi, cô phải sớm biết anh không phải người tốt lành gì! Kể từ khi đồng ý làm bạn gái anh, anh đã không còn ân cần giống như trước, gọi điện thoại đến ít, tin nhắn cũng ngày càng ít, ngay cả người máy cũng biết sớm muộn gửi cho cô dự báo thời tiết, còn anh lại rất lạnh nhạt, có lúc cô muốn cùng anh nói nhiều hai câu, anh cũng không đủ kiên nhẫn, chỉ biết thúc giục cô mau đi ngủ!
"Ân Tiểu Mỹ! Mày thật ngu ngốc!" Cô đột nhiên thét chói tai, dọa chị Mã tới đón cô sợ hết hồn.
"Sao vậy? Sao vậy?" Vẻ mặt chị Mã vừa hung dữ vừa căng thẳng hỏi: "Là ai bắt nạt em! Chị thay em đánh hắn!"
"Em là tức bản thân mình sao ngu ngốc đến vậy!" Cô lấy điện thoại di động ra hung hăng liệt toàn bộ phương thức liên lạc của Ân Triết Phi vào danh sách đen.
Thật đúng là buồn cười, lúc còn đi học cô thấy bạn tốt vừa cùng bạn trai gây gổ liền cho đối phương vào danh sách đen, ép đàn ông khắp thế giới cầu xin mình, khi đó cô còn nghĩ mình sẽ không như vậy, cứ coi như là có yêu cô cũng sẽ duy trì tích cách độc lập cùng tinh thần vững vàng.
Nhưng còn bây giờ, không những cô không ổn định mà ngược lại bản thân còn rất muốn lôi dao phay ra chặt Ân Triết Phi!
Thậm chí cô còn "Tinh thần thất thường" chạy đi khiêu khích Tạ Dư, hỏi ông có phải là lớn tuổi cần nghỉ ngơi nhiều hay không, nên mới cho bọn họ nghỉ, chọc giận Tạ Dư ngay tức khắc lôi hết tất cả mọi người trở lại quay phim, trong lúc nhất thời cả đoàn phim cùng chịu chung tình cảnh bi thảm.
Cứ như vậy qua ba ngày, cô không đợi được Ân Triết Phi quỳ xuống cầu xin tha thứ mà ngược lại là Trương Hướng Nhất tìm đến.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trương Hướng Nhất khoa trương chấp hai tay, phát ra tiếng "Ba" rồi quỳ một chân xuống đất đầy oanh liệt, sau đó rưng rưng nói: "Tiểu Mỹ cứu anh một mạng có được không?"
Ân Tiểu Mỹ đang chống cằm chờ trang điểm, thấy thế tức giận nói: "Anh làm sao vậy? Là Ân Triết Phi sai anh tới!"
Trương Hướng Nhất lanh lẹ ngồi xuống bên cạnh cô, thành khẩn nói: "Cầu xin em nói cho anh biết, rốt cuộc là hai người đã xảy ra chuyện gì."
"Cái gì mà xảy ra chuyện gì..."
"Chuyện này phải hỏi em đó, anh cũng muốn biết rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, mấy ngày nay tên A Phi kia cứ như nuốt phải ruồi nhặng, ngày ngày vác vẻ mặt âm trầm, một chút không cẩn thận liền phát nổ! Em cũng biết người anh trai kia của em có bao nhiêu biến thái, cảm xúc trong cuộc sống của cậu ấy chưa bao giờ mang vào trong công việc nhưng hiện tại cậu ấy sắp làm cho cả công ty như sụp đổ, hôm nay một đống nhân viên cấp cao nhao nhao muốn nhảy lầu tuy không thể nhảy thật... Nhưng quả thật rất dọa người!"
"Người đó vốn rất đáng ghét, anh nên khuyên nhủ những nhân viên kia, kêu bọn họ nhanh chóng đổi công việc khác mà làm đi!" Ân Tiểu Mỹ có lòng tốt đề nghị.
"Thật ra thì anh có một suy đoán to gan."
"Anh đừng có suy đoán."
"Không, anh muốn." Anh thử dò xét hỏi: "Có phải hai người đang tiến triển tốt hay không?"
Ân Tiểu Mỹ trừng mắt, trong lòng bị dọa sợ, tim đập thình thịch! Cô "Chợt" đứng lên, ngoài mạnh trong yếu nói: "Anh ít nói bậy bạ đi!"
Trương Hướng Nhất là một người thành tinh, sao có thể không nhìn ra cô đang chột dạ! Anh suy sụp vỗ trán một cái, thảm thương nói: "Thì ra là thật sự tốt hơn!"
"Tuyệt đối không có!"
"Vậy nên là em thay lòng đổi dạ?"
"Em thay lòng đổi dạ?" Cô "Ha" một tiếng, bật cười nói: "Rõ ràng là anh ta lấy được rồi nên không biết quý trọng!"
"Không, không, không, anh thấy bộ dạng hiện tại của cậu ấy là tương đối quý trọng!" Trương Hướng Nhất ôm vẻ mặt đau khổ, nói: "Chứ không phải bởi vì Tiêm Tiêm tới nên em ghen à? Vậy thì em và mấy tiểu bạch kiểm trong đoàn phim thế nào?"
"Em ghen? Em là phái nữ tự lập và lý trí hơn nữa..."
"Dừng một chút, dừng... dừng lại..." Trương Hướng Nhất lần nữa chấp hai tay tạo thành chữ thập nói: "Vậy cầu xin em nói cho anh biết, rốt cuộc là có chuyện gì?" Lúc mới bắt đầu đúng là anh rất muốn nhìn thấy vẻ thất tình của Ân Triết Phi, vì dù sao thì cả đời tên này đều xuôi chèo mát mái, anh rất muốn biết rốt cuộc cậu ta thất tình sẽ là cái đức hạnh gì. Nhưng mà! Anh hoàn toàn không biết Ân Triết Phi thất tình lại đáng sợ như vậy! Chân chính là có khuynh hướng biến thân thành đại ma vương!
Ân Tiểu Mỹ thở dài một hơi, lúc này mới tức giận nói: "Thay vì nói em thay lòng đổi dạ, còn không bằng nói là anh ta thay lòng đổi dạ đấy, cái con heo háo sắc đó thấy chị Tiêm Tiêm trở nên xinh đẹp liền gạt đi cuộc hẹn giữa em với anh ấy, để đi gặp chị ấy, đây không phải là ăn trong chén còn nhìn trong nồi sao? Hơn nữa, từ sau lần gặp mặt đó tính tới hôm nay, ừ, đã ba ngày rưỡi, anh ấy cũng không có tới tìm em, điều này nói rõ anh ấy đã hoàn toàn quên mất em! Vừa mới bắt đầu yêu lại quá đáng như vậy thì càng về sau em càng không có được một ngày tốt lành! Vậy nên coi như là em xui xẻo bị anh ta lừa, anh cũng không cần rối rắm, chưa biết chừng chuyện anh ta tức giận căn bản không phải là vì em, dù sao vẫn có chị Tiêm Tiêm ở đó, rất nhanh thôi anh ta sẽ đầu nhập bể tình, tâm tình sẽ tốt lên."
Trương Hướng Nhất nghe đến ngây người!
Anh đột nhiên vươn tay ra, hung hăng nhéo mặt Ân Tiểu Mỹ, bóp mặt cô đến biến dạng!
"A! Trương Hướng Nhất anh làm gì thế?" Cô đánh lên tay anh.
"Không phải chứ Tiểu Mỹ, bình thường anh cảm thấy em là một người rất thần kỳ, rất thông minh! Làm sao lại nói ra những lời ngốc nghếch như vậy hả?" Trương Hướng Nhất một hơi nói ra, không được mạch lạc: "Ân Triết Phi là loại người có thể gặp một người liền yêu một người sao? Cậu ấy cũng chưa từng có cái suy nghĩ này, dĩ nhiên cậu ấy tức giận chỉ có thể là bởi vì em! Từ nhỏ trừ em ra thì còn ai có thể chọc cho cậu ấy tức thành như vậy? Cậu ấy đã sớm nhận ra tình cảm của mình, lúc ấy em vừa trở về đã thích em, làm sao có thể lại đi tìm Tiêm Tiêm! Ôi! Anh sắp bị hai người các người làm cho tức chết." Suy nghĩ một chút anh lại vội vàng kiểm điểm: "Chuyện này là anh không tốt, anh là sợ cậu ấy không đi cho nên mới nói với cậu ấy là em đi, thế nên cậu ấy mới đồng ý."
"Hả?" Ân Tiểu Mỹ hiểu ra: "Nhưng anh Tần Nguyên nói với em là anh ấy đã đồng ý với anh muốn đi, nên em mới quyết định đi!"
Trong nháy mắt Trương Hướng Nhất bừng tỉnh, ngay sau đó mừng rỡ nói: "Vậy nên đều là hiểu lầm! Hiện tại hiểu lầm đã được gỡ bỏ, tiểu tổ tông em nhất định phải giải cứu anh khỏi tình trạng dầu sôi lửa bỏng, anh thật sự không muốn lại nhìn thấy bộ dạng dọa người đó của Ân Triết Phi! Nếu không cứ tiếp tục như vậy, em muốn biến cậu ta thành người xấu sao?"
Ân Tiểu Mỹ chần chờ một chút, không kịp phản ứng nhưng cô vẫn không chịu bỏ qua nói: "Anh sai rồi, hiện tại chuyện này đã không còn đơn thuần là vấn đề chúng em hiểu lầm, mà nhiều ngày vậy rồi anh ấy không tới tìm em đã nói rõ căn bản là anh ấy không coi trọng em..."
"Đó bởi vì cậu ta cho là em thích Tần Nguyên!"
"Anh Hướng Nhất." Ân Tiểu Mỹ hiểu rõ, vỗ vỗ bờ vai anh nói: "Anh thật sự đúng là anh em tốt của anh ấy, loại chuyện này cũng chịu nói dối giúp anh ấy. Em làm sao có thể thích anh Tần Nguyên chứ?"
Trương Hướng Nhất bị đường đi trong não cô hành hạ đến hỏng mất, anh đầu hàng nói: "Được rồi, được rồi, anh chỉ hỏi em một câu, em không có thích người khác đúng không?"
"Không thích người khác cũng sẽ không thích anh ấy!" Cô hung hăng nói.
Trương Hướng Nhất nhếch miệng cười nói: "Phải! Vậy anh hiểu rồi! Anh sẽ gọi điện thoại kêu cậu ấy tới tìm em!"
"Không được! Anh ấy có tới em cũng sẽ không gặp anh ấy!"
Nhưng không đợi cô nói xong, Trương Hướng Nhất đã như một làn khói chạy đi.
Ân Tiểu Mỹ xoa xoa mặt, nhìn gương mặt oán giận của mình trong gương, thấp giọng nói: "Em mới không dễ dàng tha thứ cho tên khốn kiếp đó đâu!"
Lúc này, bỗng chị Mã đi tới, do do dự dự nói: "Fiona, bên ngoài có người tới tìm, nói là ba em."
Hả? Lúc này ba tới làm gì... Ân Tiểu Mỹ vội nói: "Mau cho ba vào đi, chuyện này cần gì tới hỏi em, không phải chị đã gặp ba em rồi sao?"
Vẻ mặt chị Mã lúng túng, cô đã gặp không sai nhưng cảm giác người này cùng với Ân tiên sinh trong ấn tượng, không phải là cùng một người...
Một lát sau, chị Mã liền dẫn người nọ đi vào.
Ân Tiểu Mỹ kinh ngạc nhìn người trước mắt, chỉ thấy người tới dáng vẻ khoảng chừng ba bốn mươi tuổi, đeo một đôi mắt kiếng nhìn rất khoan hậu, khí chất còn có mấy phần nho nhã, ăn mặc rất chỉnh tề nhưng cô thề với trời cô không biết người đàn ông này!
"Chị Mã, đây là ai?" Cô khó hiểu hỏi: "Không phải chị nói là ba em tới sao?"
"Tiểu Mỹ, ba là ba của con!" Người đàn ông kia kích động bước lên phía trước, nói: "Ba là của ba ruột của con!"
What?
Ân Tiểu Mỹ ngây ra, sau đó nói nhỏ với chị Mã: "Có phải chú này bị điên rồi không..."
Chị Mã cũng không nói nhảm, trực tiếp chìa tay ra với người đàn ông này, làm hành động tiễn khách, dự định tống ông ta ra ngoài.
"Không, không, đau ... Trước tiên con buông ba ra, ba thật sự là ba của con! Ý của ba là… ba là ba ruột của con!" Người nọ biết tình huống không ổn, vội tỏ rõ thân phận của mình: "Ba tên là Mạnh Kha, Tiểu Mỹ, tên vốn có của con gọi là Mạnh Đệ Lai, Tiểu Mỹ chẳng qua chỉ là nhũ danh mẹ con đặt cho con thôi!"
Mạnh Đệ Lai? Con mẹ nó, là cái tên quỷ gì đây!
"Năm đó lúc ba du học ở Anh thì quen mẹ con, Jane Hefti, ba không có lừa con!" Mạnh Kha gấp gáp lấy ra một tấm hình ố vàng, nói: "Đây là hình một nhà ba người chúng ta."
"Nói lung tung gì đó." Chị Mã mất hết kiên nhẫn, quát lên: "Ông muốn tự mình cút hay là tôi ném ông ra!"
"Chờ một chút." Đột nhiên Ân Tiểu Mỹ lên tiếng, nhận lấy tấm hình, chỉ thấy người đàn ông trên tấm hình mặc dù xa lạ nhưng người phụ nữ bên cạnh có nụ cười sáng ngời, người phụ nữ này ở nhà cậu cô đã thấy nhiều trong khung ảnh, càng không cần phải nói đến đứa nhỏ kia, tuy còn là một đứa con nít nhưng ngũ quan lại tương tự cực lớn với cô.