Với sự giúp sức của đội đỏ, đội xanh đã nhanh chóng của thế làm sạch hải sản.
Hạ Nguyệt với công thức ban nãy đã nhanh chóng ướp lại đống hải sản vừa được nhóm đỏ làm sạch.
Cô nhìn qua Nam Lăng cùng Tần Hoài giúp lau dọn.
Thật ra lý do cô không trách Nam Lăng làm đổ hải sản.
Là vì cô biết hắn không cố ý làm đổ chúng.
Thử nghĩ mà xem nếu hắn ta cố ý thì sẽ được lợi gì? Hắn ta đường đường là một ảnh đế, chắc chắn cũng không ngu đến mức tự hại mình đi.
Dù gì trước đó cô cùng Ngữ Yên nói không biết nấu ăn, mà Tần Hoài lại là người biết nấu ăn.
Tự nhiên chạy đến làm đố đồ của cô, một đội không xem là có thế chiến thắng làm gì? Này thì không phải quá vô lý hay sao?
Hơn nữa đột nhiên có người nguyện ý giúp đỡ.
Còn không pahỉ tốt hơn sao.
Hạ Nguyệt nhìn mấy hộp hải sản vưa ướp.
Cô hơi nhíu mày nghĩ.
Thời gian ướp không lâu hải sản sẽ không ngon, nhưng may mắn trước đó Vương Ngữ Yên rút trúng thẻ thêm thời gian, nên vẫn là không sao.
Duy chỉ có vẻ mặt của Tề Lăng là khó coi vì bị bắt làm thêm giờ.
Hạ Nguyệt cùng Vương Ngữ Yên không nghỉ ngơi, sau khi ướp thịt thì đốt than đợi cho cháy rồi mới bắt đầu bỏ lên nướng hải sản.
Thoáng cái đã đến 4 giờ, mọi người ai cũng làm xong, đội vàng vì hạn chế thời gian nên là làm xong sớm nhất, tiếp theo là đội đỏ rồi cho đến đội xanh.
Vì đội đỏ có Tần Hoài là một ông chồng có gia đình.
Tần Hoài còn rất nổi tiếng trong giới là một ông chồng quốc dân, nên hắn vẫn là biết nấu ăn.
Vĩnh Hạo mang danh là công tử bột, nhưng số lần cấm trại dã ngoại nhiều nên vẫn là được xem là
biet ทลิ่น ลัท.
Chỉ riêng đội xanh là khai họ không biết nấu ăn.
3 đĩa thịt heo, thịt gà, và hải sản, được đặt cùng một chỗ.
Mỗi nhân viên cầm trên tay một que thịt heo, thịt gà và hải sản.
Tề Lăng nhìn đĩa hải sản, màu sắc cùng mùi hương thì rất tốt, nhưng ông lại có chút không dám thử.
Cầm trên tay que hải sản mà hỏi Hạ Nguyệt đứng bên cạnh.
"Cái đó, Hạ Dương cháu có chắc mình không bỏ cái gì chất hóa học đâu nhỉ."
Ông là thật sự sợ Hạ Nguyệt không biết bỏ mấy chất hóa học bỏ chết người a.
Dù sao Hạ Nguyệt nói bản thân không biết nấu ăn, Vương Ngữ Yên lại muốn cô đem món ăn thành chất hóa học.
Hai vị tổ tông này mà kết hợp khác nào là hai con báo đang chực chờ lấy mạng đâu.
Cho dù trước đó ông luôn nhìn Hạ Nguyệt nấu ăn, cũng không nhìn thấy cô bỏ gì lạ vào.
Nhưng ông không có học qua hóa học nên vẫn là không biết bỏ mấy thứ đó và có biết thành chất hóa học nào không.
Hạ Nguyệt nghe Tề Lăng hỏi, cô nhàn nhạt liếc mắt xem món mình vừa nướng ra, khéo môi khẽ công lên ánh mắt lại có chút âm u đáp: "Sao ngài không ăn thử đi."
Tề Lăng run lên một cái tràn đầy sợ hãi.
Làm ơn ai đó đến cứu cứu hắn với a.
Hắn âm thầm kêu than không tốt.
Biểu cảm của Hạ Nguyệt lúc này tâhtj sự quá đang sợ rồi a.
Mọi người nhìn thấy vậy, không một động tác thừa bắt đầu hưởng thucw các món trên tay mình.
Nhóm nhân viên ăn xong 3 món, còn nhìn lại đĩa hải sản mà hòn thèm.
Tề Lăng nếm qua cái ngon của hải sản, hai mắt ông điều sáng lên.
Nhưng ông lại phải chịu đựng không ăn chỗ còn lại của hải sản.
Dù sao ông là đạo diễn, phải giữ lại hình tượng, cho mình còn cho các khách mời khác.
"Khụ, mọi người cầm giấy và bút ghi món ăn mình thích trong 3 món rồi bỏ vào cái hộp này."
Tê Lăng vừa chỉ đạo cho nhân viên của mình, tay thì chỉ vào cái hộp không bên cạnh.
Các máy quay trực tiếp được quay lại, trên mạng bắt đầu ồn ào hóng chuyện, các Fan của mỗi nhà cũng bắt đầu bàn luận xem đội nào sẽ là đội thắng, và đội nào sẽ là đội rời đi.
Vương Ngữ Yên không chút để ý, ánh mắt chị vẫn luôn nhìn Hạ Nguyệt.
Nhưng có vẻ Hạ Nguyệt lại chẳng tâm trung, ánh mắt cô luôn hướng đến một phương hướng khác phía xa xa xa.
Không để mọi người chờ đợi quá lâu, kết quả đã được công bố: "Hạng nhất hải sản với 12 phiếu bầu,
Hạng nhì thịt theo với 8 phiếu bầu, hạng ba thịt gà với 5 phiếu bầu."
Vừa nghe đến tổng các điểm số, mọi người không khỏi hai mặt nhìn nhau.
Ai cũng biết Tần Hoài là người nấu ăn giỏi nhất trong tất cả mọi người, nhưng đội của hắn lại đứng cuối, kết quả này lại khiến tất cả mọi người đang xem trực tiếp không khỏi thấy bức xúc thay cho đội đỏ.
Tề Lăng cũng hiểu điều đó nên không đã phất tay với một nhân viên quay.
'ý bảo hắn đi đến gần.'
Nhân viên quay lập tức đi qua.
Tề Lăng cầm lên dĩa thịt gà bắt đầu giải thích thắc mắc cho tất cả mọi người: "Chắc ai cũng có thể nhìn thấy đĩa thịt gà này vẫn chưa chín.
Tôi thừa nhận, nếu thịt gà này chín, thì nó chắc sẽ là một món rất ngon, nhưng thử nhìn mà xem thịt vẫn còn máu thì bảo chúng tôi đánh giá cao kiểu gì."
Nói đoạn ông còn xé ra cái đùi gà, cho mọi người xem bên trong con gà, chỉ thấy thịt vừa xé ra, bên trong xương còn có thể thấy máu chảy ra.
"Có thể là do đội đỏ không đủ thời gian nên món này đã không thể hoàn thành khiến tôi rất tiếc."
Ông đặt xuống đĩa thịt gà, bắt đầu cầm một món thịt heo lên bắt đầu nói: "Món thịt heo này nướng vừa đến, nhưng có vẻ khi ướp thịt lại không đủ thời gian khiến thịt hơi nhạt, bù lại đội vàng có làm thêm nước chấm nên vấn đề nhạt đã được khắc phục."
Tề Lăng nở ra một nụ cười hài lòng.
Ông bỏ xuống đĩa thịt heo xuống, tiếp tục cầm lên đĩa hải sản chẳng còn lại bao nhiêu trên đĩa.
"Vì có thời gian và gia vị khiến món ăn mặn ngọt vừa đủ, hơn hết chỉ riêng đội xanh là có để ớt làm tăng thêm gia vị, kích thích độ ngon của món ăn."
Nghe đến Tề Lăng nói, cùng được chiêm ngưỡng thành phẩm, có rất nhiều người trên mạng tuy không ăn qua cũng như ngửi thấy mùi hương từ món ăn, nhưng họ nhìn ra được màu sắc của các món ăn có sự khác biệt.
Ai cũng có thể nhìn ra được màu sắc món ăn của hai đội khác, và màu của nhóm xanh là khác nhau.
Màu của nhóm xanh là đậm vị nhất.
Nếu đánh giá màu sắc nào đẹp hơn thì duy chỉ có màu của đội xanh.
Dù Tê Lăng đã giải thích, nhưng cũng chỉ có một phần Fan là chịu nghe, phần còn lại thì bắt đầu phản đối cho thần tượng của mình.
Làm sao họ có thể đồng ý chuyện này, khi mà Hạ Nguyệt không biết nấu nướng, mà hai nhóm còn lại biết nấu lại bị thua ở chỗ cô.
Đương nhiên rất nhiều Fan chỉ cho rằng tổ trương trình giở trò.
Chỉ là nhóm Fan và tổ khách mời không còn cơ hội trò chuyện gì hết.
Nhưng tiết mục đã kết thúc, mọi người cũng bắt đầu gỡ trại.
Sau khi gỡ trại dọn dẹp một lúc lâu thì cũng tới giờ về.
Máy quay vừa tắt.
Mọi người chuẩn bị lên xe để quay về.
Nhưng còn chưa lên xe, hai chiếc xe đen hướng chỗ họ đi đến.
Hai chiếc xe đen ngừng lại trước chỗ họ.
Từ trong xe bước ra một nam nhân mặc vest đen, tay cầm theo hồ sơ, hắn mang theo một cặp kính đen hoạt nhìn cứ như vệ sĩ.
Phía sau chiếc xe đen còn lại, chẳng thua kém gì chiếc xe phía trước.
Từ trong xe bước ra một nữ nhân.
Nữ nhân mặc một cái áo sơ mi trắng quần trắng, trên mặt đeo mắt kính vàng.
"Tỷ."
Hạ Nguyệt nhìn thấy nữ nhân bước ra sau, cô lên tiếng gọi.