"Thật ra cũng không cần đầu, vì nếu Đạo Diễn Lâm đã không chê thì tôi đã rất vui.
Nếu được vẫn mong Đạo Diễn Lâm và Vương tiểu thư sau này chỉ điểm nhiều hơn."
"Vậy là Hạ tiểu thư, cháu đã đồng ý rồi ư?"
Lâm Chu vẫn còn hơi khó hiểu trước lời đồng ý vội vàng từ Hạ Nguyệt.
Nhưng ông vẫn là như cũ rất vui.
Hạ Nguyệt gật đầu mỉm cười, cô chỉ là cảm thấy cảm giác nguy hiểm ban nãy không còn nên mới đồng ý.
Lâm Chu vui vẻ, ông nhanh chóng lấy ra hợp đồng để cho Hạ Nguyệt kí.
Ông như là sợ Hạ Nguyệt sẽ chạy mất mà nhanh chóng thúc giục cô kí.
Hạ Nguyệt cảm thấy chuyện này có lợi cho kế thoạch về sau cũng nhanh chóng kí tên.
Khi vừa kí xong hợp đồng thì Vương Ngữ Yên cũng đứng lên, cô khẽ mỉm cười đối với Hạ Nguyệt cùng Lâm Chu nói.
"Vậy về sau chúng ta là bạn diễn rồi, tuy rất muốn ăn bữa cơm chúc mừng, nhưng tôi vẫn còn tí chuyện cần giải quyết.
Vẫn là xin phép đi trước."
Vương Ngữ Yên vừa nói xong lời này, nhìn qua Hạ Nguyệt như là vừa nhớ ra gì đó.
Đối Hạ Nguyệt chân thành nói: "Chuyện ban nãy tôi nói, vẫn mong em có suy xét một chút."
Vương Ngữ Yên nói rồi liền cùng Lâm Húc rời đi.
Để lại Hạ Nguyệt cùng Lâm Chu.
Hạ Nguyệt nhìn qua ông tỏ vẻ bản thân không hiểu ý Vương Ngữ Yên mong Lâm Chu giải tích chút.
Chỉ lầ Lâm Chu lại chỉ là nhìn hợp đồng mà vui vẻ.
Ông đang vui vì phim của ông đã có thể công chiếu rồi.
Hạ Nguyệt im lặng, cô xem như Vương Ngữ Yên chưa từng nói vậy.
Nhưng cho dù cô không để ý thì cái gì đến cũng sẽ đến.
Qua ngày hôm sau.
Chuyện cô nghĩ nó không có khả năng và ngu ngốc đó, cư nhiên thật sự đã xuất hiện.
Một nữ nhân cầm theo một bản hợp đồng đứng trước cửa nhà cô ấn chuông.
Hạ Nguyệt vừa mở ra cửa đã thấy một nữ nhân xa lạ trước cửa.
Cô lụt tìm trong trí nhớ thì hoàn toàn không quen biết đối phương.
Cùng lúc đó nữ nhân đứng trước cửa cũng vừa hoàn hồn sau một trận kinh diễm.
Nữ nhân nắm chặt hợp đồng trên tay, ánh mắt trở nên thật quyết tâm đối Hạ Nguyệt chào hỏi: "Xin chào, cô có phải là Hạ tiểu thư không?"
Hạ Nguyệt đánh giá người trước mắt một lúc, rồi cũng nhanh chóng gật đầu đáp: "Là tôi, cô là..."
Dao Quang mỉm cười chức nghiệp tự mình giới thiệu: "Tôi tên là Dao Quang, là một quản lý đến từ công ty giải trí Bắc vị."
Nghe đến công ty người nọ, Hạ Nguyệt hơi kinh ngạc.
Bắc vị là một công ty lớn, nó dù mới thành lập nhưng vị thế của nó có thể xem là ngang bằng với Hoa hạ.
Mà hơn hết là công ty này có Vương Ngữ Yên trong đó.
Vậy nên có thể nói chuyện tối qua là Vương Ngữ Yên thật sự đã giới thiệu cô về Bắc vị thật sao?
Cho đến tối qua khi về đến nhà cô mới tra thông tin về Vương Ngữ Yên.
Không quá bất ngờ khi biết Vương Ngữ Yên là ảnh hậu, mà người tên Lâm Húc chính là kim bài trợ lý của Bắc vị.
Hạ Nguyệt cảm giác Vương Ngữ Yên cũng không ngốc đến vậy, sao có thể không việc gì giới thiệu cô vào Bắc vị chứ, hay là do nể mặt Lâm Chu?
Dao Quang được Hạ Nguyệt cho vào, cô vừa ngồi xuống ghế sofa mà nhanh nhẹn lấy ra hợp đồng, bộ dáng cô bây giờ rất giống Lâm Chu hôm qua khi mà gấp không chờ nổi muốn Hạ Nguyệt kí hợp đồng.
Sở dĩ Dao Quang gấp như vậy là vì cô ấy là lần đầu tiên kí kế với nghệ sĩ, hơn nữa ai nhìn thấy Hạ Nguyệt mà không thích a.
Hạ Nguyệt không chỉ xinh đẹp, khí chất lại bất phàm khiến cô không khỏi cảm thấy may mắn vì bản thân được chọn làm người đại diện của Hạ Nguyệt.
Tối qua chính sếp tổng gọi đến bảo cô đi đến tìm Hạ Dương kí hợp đồng.
Hôm nay cô liền chạy đến tìm.
Hạ Nguyệt đem ra cho Dao Quang một ly nước.
Cô nhẹ đặt ly xuống bàn nói: "Nhà chỉ còn nước lọc thôi."
Dao Quang bị giọng nói này làm cho mê say.
Giọng của Hạ Nguyệt thật sự rất hay, không phải kiểu ngọt hay ôn nhu, mà nó dạng như một tiếng gió thổi qua tai người nghe, làm có chút ngứa, lại êm dịu.
"A, không sao cả.
Vậy chúng ta nói vào việc chính đi."
Hạ Nguyệt nhanh chóng ngồi xuống đối diện với Dao Quang.
Dao Quang nhìn Hạ Nguyệt ngồi xuống khi này mới bắt đầu nói.
"Khụ, cái đó Hạ Dương có phải em vẫn còn một công ty.
Nếu bây giờ em sẵn sằng hủy hợp đồng, thì chúng tôi cũng sẽ giúp em bồi thường.
Chỉ càn em về công ty chúng tôi, đừng nói là phúc lợi mà tài nguyên cũng sẽ không thua gì những công ty khác."
Dao Quang lập tức vào thẳng vấn đề, cô không chỉ đưa ra thành ý còn cố ý nói chuyện bồi thường tiền hợp đồng.
Hạ Nguyệt...!Cô không biết nên nói gì.
Vì căng bản Dao Quang đã không có chuẩn bị gì mà đến.
Đột nhiên cảm thấy có người còn ngốc hơn Tỷ Tỷ mình.
Nhưng cũng vì vậy làm cho cô thấy an tâm hơn một chút.
Thấy Hạ Nguyệt không có gì phản ứng làm Dao Quang có hơi lo sợ Hạ Nguyệt không đồng ý, cô hơi luống cuống không biết nên làm sao, còn đang muốn thêm ít lợi thì Hạ Nguyệt đã lên tiếng.
"Chuyện đó, có vẻ chị như hiểu lầm gì rồi...!Em vẫn còn chưa có công ty đại diện."
Dao Quang nghệt ra, nhìn Hạ Nguyệt ngốc ngốc.
Tối qua sếp tổng có nói, dù là bồi thường hợp đồng hay là dùng lợi ít trong hợp đồng điểu phải mang Hạ Dương đến công ty họ.
Cô khi đó còn nghĩ là sếp tổng muốn bao nuôi.
Nếu không phải vì biết sếp tổng là nữ thì cô cũng cho rằng là thế.
Nhưng khoảng khắc nhìn thấy Hạ Nguyệt mở cửa, cô đã cảm thấy bao nuôi không tồi.
Trước nghĩ là bao nuôi nên cô mới không có điều tra.
Vì nghĩ Hạ Dương sẽ phối hợp, nhưng giờ có lẽ cô đã hiểu lầm gì đó.
Vẻ mặt Dao Quang hơi ngượng ngùng nhìn Hạ Nguyệt.
Mà Hạ Nguyệt vẫn là một bộ không biết gì nhìn lại cô.
"Khụ, thật có lỗi, là tôi đã không tra kĩ, Hạ tiểu thư xinh đẹp như vậy làm tôi còn nghĩ cô đã có công ty đại diện."
Dao Quang vẫn là cố gắng biện minh cho bản thân một chút.
Ngẩn đầu liền nhìn thấy vẻ mặt không mấy để ý của Hạ Nguyệt khiến cô càn thêm xấu hổ.
Dao Quang hơi ấp ứng hỏi tiếp.
"Vậy không biết là Hạ tiểu thư thấy sao về hợp đồng."
Hạ Nguyệt nhìn bản hợp đồng mà Dao Quang đưa qua, cô cũng là kinh ngạc.
Vốn cho rằng nhiều nhất chỉ kí được một hợp đồng bình thường, lại không ngờ được một hợp đồng cao cấp.
Trong long cảm thấy đây là bẫy, nhưng nghĩ thế nào thì cũng không đúng, nếu là bẫy thì họ muốn gì từ cô.
Điều duy nhất mà cô có thể nghĩ là muốn quy tắc ngầm, nhưng trên hợp đồng cũng ghi là được tự do quyết định, hơn hết là sếp tổng phía sau màn là nữ.
Hạ Nguyệt cũng không có lý do nào từ chối một thứ tốt như thế này.
Nếu mỡ dâng đến miệng mèo, nào có chuyện buông thả.
Hạ Nguyệt cũng rất nhanh cùng Dao Quang bàn về chuyện hợp đồng.
Bắc vị là công ty tốt, lúc còn là mảng ý thức cô đã luôn cảm thấy như vậy.
Lúc có ý định quay lại giới giải trí, bản thân cũng đã tính toán sẽ gia nhập Bắc vị.
Nhưng có vẻ như cô đã gặp may khi không chỉ có bộ phim mà còn có công ty đại diện.
Sau khi kí xong hợp đồng Dao Quang cũng rời đi để chuẩn bị cho Hạ Nguyệt ra mắt công chúng thêm lần nữa.
Tuy vậy Hạ Nguyệt vẫn là nhắc nhở Dao Quang về công ty cũ của mình.
Dao Quang khi biết chuyện cũng là gật đầu hiểu rõ.
Chỉ cần ai ở Hoa hạ cũng sẽ biết, nơi đó không thề tốt đẹp như bên ngoài đã nói.
Rõ ràng là một công ty giải trí lớn nhưng ông chủ đứng sau lại dơ bẩn không chịu nổi.
Ông ta không chỉ từng có quy tắc ngầm với nhiều diễn viên, mà những ai không nghe lời sẽ bị ông ta phong sát.
Khi còn ở Hoa hạ, Hạ Dương từng bị ông ta nhắm vào, chỉ tiếc Hạ Dương là người có thế lực, tên đó khi biết chuyện cũng không thể làm gì.
Lúc Hạ Dương rời đi công ty tên đó cũng là không ít lần kiếm chuyện.
Vì lúc Hạ Dương đi cũng là lúc cậu vừa mất nên tên đó tưởng cô đã hết chống lưng muốn làm chuyện bẩn hỉu, lại không ngờ Hạ Dương vẫn là hoàn hảo tránh được.
Nghĩ đến đây Hạ Nguyệt liền muốn xé tên đó ra.
Nghĩ những gì trong mấy năm nay Tỷ trải qua.
Hạ Nguyệt lần nữa quyết tâm sẽ không để bất kì kẻ nào thoát, từng kẻ thảm hại hay tổn thương Tỷ cô, cô điều sẽ không bỏ qua.
Cả người Hạ Nguyệt cũng trầm xuống.
Lạnh lẽo đến mực người phải phát run..