Giải quyết xong chuyện này, tảng đá trong lòng Diệp Vũ Thanh cuối cùng cũng buông xuống, tuy rằng cách thức xử lí là cái mà cô chưa từng nghĩ đến. Có lẽ sẽ khiến ông bà nội thất vọng, nhưng cô cũng có cuộc đời của mình, có cuộc sống mà cô hướng tới.
Năm tháng dài dằng dặc, nếu như không thể khiến cho tất cả mọi người đều hài lòng thì cô chỉ đành nghe theo sự lựa chọn của lòng mình mà thôi. Nếu đổi lại là ngày trước, hẳn cô sẽ đi ra ngoài ăn một bữa thật no để chúc mừng, nhưng hiện tại đã khác, tay nghề của rất nhiều nhà hàng ở bên ngoài còn chẳng tốt bằng lt. Cho nên vẫn ăn ở nhà đi. Quán xá sự náo nhiệt của quán xá, nhưng lúc này cô lại muốn hai người yên tĩnh bầu bạn cùng nhau hơn.
Trước khi ra ngoài Lý Triệt đã hầm canh bằng nồi áp suất, buổi tối dùng nó để ăn lẩu thì không còn gì tuyệt hơn. Thịt dê thái lát thật mỏng, miếng khoai tây phải cắt dày một chút. Nấm tâm trúc tươi ngon, giòn giòn rất ngon miệng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Màn đêm dần dần buông xuống, gió lạnh bên ngoài gào thét, trong phòng bếp không quá lớn khí nóng lượt lờ. Tất cả đều vừa đủ. Diệp Vũ Thanh đặt đũa xuống, thỏa mãn sờ sờ cái bụng. Cô cảm thấy thật là hạnh phúc, vào đêm đông giá rét có người làm bạn với mình. Quan trọng nhất là, đó là người cô thích. Ngàn lời vạn lời cũng không thể sánh bằng hai chữ “cô thích” này.
Diệp Vũ Thanh đứng lên: “Em đi dọn bàn với phòng bếp, đây sẽ là lần cuối cùng em ăn lẩu trong tháng này, bắt đầu từ ngày mai em sẽ giảm cân.”
“Giảm cân?” Lý Triệt nâng mí mắt lên: “Không cần, tuy rằng cái nên có em cũng không có, nhưng mà cái không nên có em cũng không có mà.”
“...” Cái người này có biết nói chuyện không thế.
Diệp Vũ Thanh ưỡn ngực, phản bác lại: “Anh thì biết gì chứ, em đã có tính toán rồi! Chỉ là bình thường mặc quần áo rộng nên mới không nhìn ra thôi.”
Tháng sau cô phải đi tiệc tối của giải thưởng Anime, năm nay còn phát sóng trực tiếp trên mạng, đi nhận thưởng ở những nơi thế này tốt hơn hết nên mặc lễ phục. Diệp Vũ Thanh đã trao đổi cùng mấy người bạn cùng ngành, sẽ cùng nhau mua lễ phục trên mạng. Lễ phục bán trên mạng toàn size bé, đầu cô nóng lên, nhìn người khác cũng đã chọn được size nhỏ nhất. Vì muốn tự đôn đốc chính mình, cô mua luôn size nhỏ... Chắc sẽ hơi chật, phải kiểm soát việc ăn uống lại.
Diệp Vũ Thanh sẽ định giảm béo theo cách cực đoan, cô ném hết trà sữa rồi cả lẩu ra khỏi thực đơn tháng này, ít hấp thụ carbohydrate chắc cũng ổn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lý Triệt cười khẽ một tiếng, nhìn cô: “Nhưng một ngày em ăn đến sáu bữa đấy.”
???
Diệp Vũ Thanh không thể tin được, anh nói lời này mà không thấy ngại sao, không phải anh bảo em ăn đi à? Sao lại thành như vậy rồi?! Đi ra đi! Anh chính là chướng ngại vật trên con đường giảm cân của em!
Cô đứng dậy, vung tay lên, hào hùng nói: “Ngày mai anh đừng nấu cơm cho em! Em muốn ăn bánh mì kiểu Âu, lựa chọn một cách ăn uống khỏe mạnh hơn.” Gần đây nổi lên một trend, rất nhiều người tập gym bắt đầu dùng bánh mì kiểu Âu thay cho món chính. Nghe nói là vừa ngon mà ăn xong cũng không còn đói bụng nữa.
Trên đường về nhà Diệp Vũ Thanh đã đặt hàng trên mạng. Cô cảm thấy đây chính là cách phù hợp nhất để cô giảm cân. Bởi vì cửa hàng kia ở cùng một thành phố nên nếu không có gì bất ngờ thì sáng mai sẽ được giao đến, cô có thể bắt đầu kế hoạch của mình rồi.
Lý Triệt lắc đầu, trong lòng thở dài một tiếng. Sao người phụ nữ này lại có ý tưởng này nhỉ.
“Tùy em, mập lên đừng khóc.”
“Anh còn nói lung tung nữa em sẽ cắn chết anh!”
“...”
-
Mười giờ tối, Lý Triệt trở về phòng. Đời này anh ta chưa từng sống một đoạn thời gian lành mạnh như hiện tại. Hàng năm những công ty mà anh ta đầu tư đều tiêu một khoản rất lớn để quyến góp cho xã hội, như vậy có thể giúp doanh nghiệp tạo ra hình tượng tốt đẹp, có thể tránh thuế một cách hợp lý. Người làm ăn chưa từng buôn bán lỗ vốn.
Lý Triệt mở danh bạ ra, gọi điện thoại cho trợ lý: “Năm nay có một giải thưởng Anime, cậu đi liên hệ với bên tổ chức nói rằng tôi muốn tài trợ, trừ những chi phí để sử dụng cho hoạt động bên ngoài, tiền thưởng của mỗi giải thưởng sẽ tăng gấp ba lần so với ban đầu, giải thưởng dành cho người trẻ sẽ tăng gấp năm lần.” Sau đó anh ta hàm xúc bổ sung thêm: “Người trẻ thì càng cần thêm sự cổ vũ.”
Trợ lý rất ngạc nhiên, nhưng ông chủ đã nói vậy thì chỉ đành đồng ý, cam đoan sẽ mau chóng giải quyết. Quyết định của ông chủ không cần biết đúng sai ra sao, chỉ cần đi chấp hành là được.
-
Chín giờ sáng hôm sau, đồ chuyển phát nhanh đã được gửi đến. Cả một thùng lớn, Diệp Vũ Thanh cất những thứ sẽ ăn trong mấy ngày gần đây vào ngăn mát tủ lạnh, còn những thứ khác sẽ cất vào tủ đá, như vậy có thể để được lâu hơn.
Lý Triệt đi ngang qua, nhìn người phụ nữ đang ngồi trên bàn nghịch điện thoại, anh ta không nhịn được trêu ghẹo: “Em lại đang làm gì thế?”
“Anh không hiểu đâu, em đang làm chuyện đứng đắn.”
Diệp Vũ Thanh đã lọt vào vòng trong của giải thưởng “Họa sĩ trẻ xuất sắc nhất” năm nay, trong đó có một phần là vote online. Điểm cuối cùng sẽ bằng tổng điểm của ban giám khảo cộng với vote của người trên mạng. Mặc dù nhận xét của giám khảo chuyên môn được xếp cao hơn nhưng bên kia cũng không thể buông lỏng được! Bình thường cô hay chia sẻ tranh trên Weibo, nhưng không phải gần đây đang thịnh hành việc quay vlog hay sao, thế nên cô cũng muốn quay một cái.
Ban đầu Diệp Vũ Thanh còn tưởng tiền thưởng của lần này sẽ giống với năm ngoái là 20 vạn, con số này cô đã cảm thấy không nhỏ rồi. Nhưng cô vừa nghe một người bạn nói rằng năm nay có một nhà tài trợ rất lợi hại, tất cả tiền thưởng đều tăng gấp ba lần so với năm ngoái, giải thưởng người trẻ còn tăng tận năm lần! Mặc dù vẫn còn đang trong thời gian bàn bạc nhưng căn bản là chuyện ván đã đóng thuyền rồi!
100 vạn!
Con số này Diệp Vũ Thanh không thể bình tĩnh được, phải tranh thủ thôi! Dù sao những tuyển thủ khác đều đang cố gắng giành vote, không có chuyện nhường nhịn gì cả. Mỗi ngày cô dành mười phút quay vlog, một tuần sau khi miếng bánh mì cuối cùng được cô nuốt xuống, rốt cuộc vlog cũng được quay xong, lại tốn thêm một tiếng để cắt nối, edit lại.
Thực ra những đoạn mà cô ăn đều tăng tốc độ lên, miễn cho khán giả cảm thấy nhàm chán. Diệp Vũ Thanh cũng không làm những hiệu ứng chuyển động gì cả, ở phần đầu video cũng không thêm vào, vừa tiết kiệm tiền vừa bớt việc. Cô chuẩn bị thử một chút, nếu hiệu quả không tồi thì sẽ quay thêm những thứ khác.
Chỉnh sửa xong video, Diệp Vũ Thanh tự xem lại một lần, sáu phút cũng không quá dài, từ đầu đến cuối cùng coi như rành mạch, trôi chảy. Cô đăng video lên rồi đóng trang chủ lại, sau đó lại đi vẽ một chút. Vì 100 vạn phải cố gắng, mấy đồng tiền lẻ khác cũng không thể bỏ qua!
-
Thấy Diệp Vũ Thanh đăng vlog lên, rất nhiều người ấn vào xem thử. Trong con mắt của người hâm mộ, Diệp Vũ Thanh phù hợp làm thêm công việc của một beauty blogger hoặc một blogger thời trang. Bình thường cũng có vài người ở trong bình luận hô hào, bảo cô chia sẻ một chút, nếu quay nhiều hơn thì đúng là không gì tốt hơn. Sau đó mọi người... chẳng thể ngờ lại thấy Diệp Vũ Thanh ngồi trước một đống bánh mì lớn.
“Chào mọi người, gần đây có vẻ bánh mì kiểu Âu rất thịnh hành cho nên tôi đã mua rất nhiều loại khác nhau về để giúp mọi người thử mùi vị. Không biết sau một tuần ăn bánh mì thì có thể gầy đi được không, bởi vì tháng sau tôi phải tham gia một buổi tiệc tối của giải thưởng Anime, hiện đã được vào vòng trong rồi, mọi người hãy vote cho tôi nhé.”
Kết thúc đoạn giới thiệu nhỏ, cô cúi đầu chọn hai trong rất nhiều loại bánh mì kiểu Âu đang đặt trước mặt.
“Bánh mì mochi khoai môn sữa dừa và bánh mì cacao nhân phô-mai nam việt quất đều mang hương vị của lúa mạch, rất thơm, vậy tôi ăn nhé!”
Chuyên ngành cô học là ngành Trung văn, có thể dùng từ ngữ để miêu tả chính xác mùi vị tuyệt hảo của món ăn, ngoại trừ “ăn ngon” còn có thể miêu tả chính xác và cực kì hấp dẫn. Nụ cười chân thành kết hợp với sức sống tràn đầy mang đến hiệu quả rất tốt. Khuôn mặt trong màn hình đầy đặn, gò má như hai quả mọng, căng đầy giống như chỉ cần dùng một ngón tay chạm vào sẽ tan vỡ, rất có tác dụng làm lành tổn thương.
“Trời má, tôi cảm thấy ăn ngon lắm đấy.”
“Bã xã em đáng yêu quá!”
“Tay đẹp ghê ha, đôi mắt cũng zị!”
“Nhìn mà tôi cũng muốn ăn, đã đặt về rồi.”
“Tiểu tỷ tỷ ăn giỏi thật á, người khác giảm cân mỗi lần chỉ ăn một phần tư cái bánh thôi, không phải ăn hai cái như chị đâu.”
“Nghe là được rồi, bã xã tau không mập nha, hơn nữa ăn nhiều chỗ nào!”
“Bã xã đáng yêu ghê, ban đầu chỉ nghĩ đây là đồ ăn trong một ngày, cảm thấy có hơi nhiều chút, không nghĩ tới lại là đồ trong một bữa.”
“Đây là food blogger sao? Đậu má ăn nhìn ngon zị! Subcribe!”
“Không phải đâu, đây là một blogger vẽ tranh đã vào đến vòng trong của giải thưởng “Họa sĩ trẻ xuất sắc nhất” năm nay rồi đó, đi ngang qua vote dùm cái nhen.”
Bộ dáng của video của Diệp Vũ Thanh chẳng giống một họa sĩ chút nào hết. Rất nhiều người xem vlog này mới trở thành fan, nhất thời ai nấy đều kinh hãi. Phong cách vẽ tranh và người thật chênh lệch cũng nhiều quá hen! Mà nhan sắc đỉnh, phong cách cũng đặc biệt. Nhìn kiểu gì cũng thấy rất lợi hại. Tiểu mỹ nữ vừa xinh đẹp, tính tình lại rất tốt, còn có kỹ thuật xuất sắc thì ai có thể không thương cho được?! Phải vote!
Sáu giờ chiều, Lý Triệt vừa mở cửa bước vào đã thấy Diệp Vũ Thanh ôm điện thoại nằm trên ghế salon cười rất vui vẻ. Gần đây Diệp Vũ Thanh nói muốn ăn bánh mì kiểu Âu nên anh ta chỉ nấu cơm cho một người, vẫn thấy không quen lắm.
“Sao thế? Em trúng thưởng à?”
Diệp Vũ Thanh ngẩng đầu lên: “Cái video em quay kia làm nhiều người chạy đi đặt bánh ở cửa hàng bánh kia, vừa nãy ông chủ ở đó có gọi cho em nói là đơn đặt hàng của cửa hàng họ đã bạo luôn rồi, cảm ơn em đã giúp họ tuyên truyền, còn nói miễn phí nửa năm tiền bánh mì cho em nữa.”
Lý Triệt cũng không bất ngờ lắm, vốn dĩ cách ăn của Diệp Vũ Thanh rất thu hút người khác. Ngay cả người không có nhu cầu trong chuyện ăn uống như anh ta cũng không thể khống chế mà phối hợp cùng cô, ăn nhiều thêm một chút. Nhưng cái hiệu ứng tuyên truyền này phải bàn chuyện quảng cáo rồi chia phần về sau chứ, sao chỉ có nửa năm ăn miễn phí đã muốn đuổi đi rồi? Mà thôi, cô ấy vui là được rồi.
Lý Triệt nghĩ xong thì nói: “Vậy em có giảm cân thành công không?”
“...”