Sắc hồng tràn ngập khắp câu chuyện khi Author chạm bàn tay ngọc ngà vào gõ :v
Đó! Chính là phòng của...... ờ của..... à của Kem
Giọng của một người phụ nữ nhẹ nhàng cất lên:
- Hà Nhi à! Con dậy chưa vậy?
Kèm theo tiếng gọi là tiếng gõ cửa. Có tiếng nói vọng ra:
- Dạ con dậy rồi Mom yêu quý.
- Vậy con chuẩn bị nhanh xuống ăn sáng rồi còn đi học nhé!
- Vâng ạ
Bỗng có tiếng la thủng trời từ căn biệt thự nào đó:
- NHÓC CON! ĐỊNH NƯỚNG TỚI BAO GIỜ NỮA? DẬY NGAY CHO MOMMY
- Con get up rồi mà - Giọng nói ngái ngủ của Agnes vang lên..... Rồi Agnes lại " hôn " gối ngủ tiếp
RẦM
Cửa phòng chỉ bằng một phát đạp đã " cưới " sàn nhà. Vậy mà Agnes nhà ta vẫn " Tay ôm gấu, người chui chăn " chìm trong giấc mộng đẹp không hề biết gì...
Mẹ Agnes bước đến một cái thùng carton nhỏ, lôi ra một thứ gì đó giống cây gậy bóng chày và đập đập vào tay giống kiểu mấy thằng côn đồ chuẩn bị đánh nhau
- Một.....
- Hai......
- B.... - Chưa để mẹ nói hết từ, Agnes đã bật dậy như con robot mới được nạp điện, nói nhanh đến thất kinh:
- Mommy! Con dậy rồi đâyyyy - Rồi Agnes chạy như bay vào WC
7:00 AM
Một chiếc xe Nijia hồng dừng trước cổng biệt thự nhà Agnes
Kem cất giọng:
- Vương Minh Nhật! Mày định bao giờ mới đi học vậy?
Tiếng đáp trả từ trong nhà vọng ra:
- Here. I get up late. Wait for me a few minutes ( Đây. Tao dậy muộn. Đợi tao vài phút )
Vừa dứt lời thì Kem thấy Agnes chạy ra khỏi cửa nhưng không quên chào mommy - daddy và phía đằng sau Agnes........ bụi bay mù mịt như bão cát trên sa mạc Sahara vì Agnes chạy QUÁ NHANH.
Agnes lôi chiếc xe điện hãng iMove màu đen có hình Zombies máu me dán quanh xe không chỗ nào còn hở khiến dân tình nhìn qua là phát khiếp ( trừ những ai là fan của Zombies thì sẽ vô cùng thích thú )
* Dòng hồi tưởng bắt đầu: Các bạn không hiểu được cảm giác của Kem khi lần đầu tiên nhìn thấy chiếc xe này đâu
Kem đến rủ Agnes đi học vào ngày đầu tiên của năm học mới. Và đó là một buổi sáng đẹp trời, trời thanh gió mát. Nes mới dắt được xe ra đang định khoe con bạn thân thì....
UỲNH
Cả người và chiếc xe màu hồng đều hôn đất giữa thanh thiên bạch nhật một cách rất chi là " ngọt ngào "
Và hơn hai tuần sau đó Kem mới dám quay lại rủ Agnes như bình thường. Kem bị ám ảnh tới mức ăn không ngon, ngủ không yên khi những hình ảnh kinh dị đó luôn thường trực trong tâm trí cô.
- Đi học đê. Mày còn định đứng đó miss (nhớ ) về past ( quá khứ ) huy hoàng khi the first time ( lần đầu tiên ) nhìn thấy xe của tao hả? - Tiếng nói của Agnes phá tan sự hồi tưởng của Kem
- Ừ đi thôi - Kem nói
" Mà sao nó cứ như đi guốc trong bụng mình thế nhỉ? " - Kem bỗng nghĩ
Đồng phục của Kem:
Kem mặc áo sơ mi trắng thắt nơ trước ngực. Đi kèm với áo sơ mi đồng phục là chân váy kẻ caro ngắn ngang đùi làm lộ rõ đôi chân dài, trắng và nhỏ nhắn. Kem đeo một chiếc ba lô vải kẻ sọc trắng - hồng, dây rút có hai con thỏ bông phía trước
Còn.......
Agnes thì sao?