Trong suốt hơn 1tuần qua cô đã quen với cuộc sống khi chưa ly hôn với anh.
Anh không cho cô đi làm nữa chỉ bảo ở nhà yên tâm dưỡng thai.
Nhưng với 1 con người thích đi chơi như cô thì không đời nào chịu nghe lời anh mà ở yên trong nhà.
Vậy là kế hoạch trốn " chồng" đi chơi của cô bắt đầu.
Nhưng có vẻ kế hoạch này đang hơi trục trặc 1 chút vì dạo này cô thường xuyên bị chóng mặt nhưng vì niềm đam mê đi chơi quá lớn đã để cô mặc kệ sức khỏe của mình.
Sáng sớm hôm nay cô đã từ bỏ thói quen ngủ nướng của mình và dậy sớm hơn 1 chút
" Dậy rồi sao sao không ngủ thêm chút nữa" Lâm Vũ Thiên từ phòng tắm bước ra
" Tự nhiên hơi đói"
" Nào đứng dậy xuống dùng bữa đừng để bị đói" anh kéo cô dậy không quên cúi đầu và hõm cổ cô hít hà.
Đột nhiên cơn chóng mặt ập tới khiến cô ngồi thụp xuống giường
" Sao vậy" anh lo lắng hỏi
" Có chút chóng mặt"
" Để anh đi gọi bác sĩ"
" Không cần đâu tôi nghỉ 1 chút là khỏi thôi chắc do phản ứng khi mang bầu thôi" cô phải nói dối như vậy nếu để anh gọi bác sĩ đến thì kế hoạch đi chơi hôm nay của cô coi như bỏ
" Vậy được anh đi làm đây chút nữa anh bảo dì Hạ đem thức ăn lên nếu còn chóng mặt thì gọi anh anh đưa đi bệnh viện"
" Vậy được anh đi đi"
Anh rời phòng ngủ đi xuống ăn sáng không quên dặn dì Hạ 1 chút nữa mang đồ ăn lên cho cô rồi mới yên tâm đi làm.
Sau khi anh rời đi cô liền gọi điện cho cô bạn thân chí cốt của mình Nhã An
" Nhã An mày có đấy không hôm nay đi chơi đi"
" Đi chơi á mày đang ở đâu tao tới đón"
" Tao đang chuẩn bị đi tầm 1 tiếng nữa đợi tao ở cửa phụ nhà tao nhé"
" Ok ok nhanh lên nhé "
Cô tức tốc chạy nhanh vào nhà tắm vệ sinh cá nhân rồi thay quần áo.
Hôm nay cô mặc 1 kiểu váy yếm màu hồng trông nhẹ nhàng mà không lộ bụng bầu.
Cô đang mang thai nên cũng không makeup quá nhiều chỉ đánh lên môi 1chút son cho tươi tắn nhưng cũng đủ hút hồn vì mặt mộc của cô vốn đã đẹp rồi.
Cô canh giờ khi dì Hạ vào bếp chuẩn bị bữa sáng cho cô cô lẻn ra sau cửa phụ chuồn đi.
Vừa ra khỏi cửa đã thấy cô bạn Nhã An lái chiếc Ferrari đến đón
" Băng Thanh tao ở đây này"
Nghe thấy tiếng gọi cô bèn đi đến.
Sau khi đã ngồi yên vị trên xe chiếc xe cũng dần lăn bánh.
" Giờ đi đâu đây tình yêu của tôi"
" Hừm đi mua sắm rồi đi chơi ha"
" Ok xuất phát "
Chiếc xe cứ lăn đều trên con đường tấp nập của buổi sáng Bắc Kinh.
Thoáng chốc đã đến trung tâm thương mại lớn nhất Bắc Kinh 2 cô gái 1 quyến rũ 1 dễ thương cùng nhau bước xuống đã làm tâm điểm của mọi sự chú ý.
2 người họ cũng chẳng chú ý mấy mà đi nhanh về phía cửa hàng mình cần mua.
Trong khi 2 cô gái đang bận rộn với việc mua đồ thì bên phía dì Hạ đã chuẩn bị xong phần ăn cho cô.
Dì Hạ từng bước tiến đến căn phòng của cô
" Phu nhân mời cô dùng bữa sáng" dì Hạ gõ cửa phòng lên tiếng gọi nhưng mãi không thấy cô trả lời liền lo lắng không biết cô có xảy ra chuyện gì không
" Phu nhân tôi vào nhé" vừa nói dì Hạ vừa mở cửa phòng ra thì bên trong phòng trống trơn liền hết sức hoảng hốt gọi điện ngay cho Lâm Vũ Thiên
" Thiếu gia không hay rồi không thấy phu nhân đâu hết"
" Dì nói sao cô ấy sao lại không có nhà"
" Tôi cũng không biết tôi vừa mang thức ăn lên thì không thấy phu nhân đâu nữa"
" Dì cúp máy trước đi huy động toàn bộ người trong nhà chia ra tìm cô ấy" nói rồi anh cũng tắt máy
" Thư ký Hàn huy động toàn bộ người đi tìm phu nhân về đây "
" Vâng thưa chủ tịch"
" Nhớ dù có phải lật tung cả thành phố cũng phải tìm bằng được cô ấy về"