Em Không Vào Địa Ngục Thì Ai Vào FULL


Từ lúc Chung Nguyên biết sự kiện anh và Sử Vân Hành “bị đính hôn” là do Sử Tĩnh nói cho tôi biết, anh liền một mực chắc chắn rằng Sử Tĩnh có ý đồ với tôi, hơn nữa còn vô cùng tức giận, bởi vì thứ nhất, có đạo lí gọi là không đụng đến vợ bạn (huống hồ là anh trai), thứ hai nữa là Sử Tĩnh làm thế là rất không đúng, là cạnh tranh không công bằng, đương nhiên quan trọng nhất là, Tô Ngôn, Trương Húc có ý đồ với tôi thì không nói, một thằng nhóc tóc còn chưa dài hết mà cũng tham gia náo nhiệt cái gì.

Tôi thầm nghĩ Chung Nguyên đúng điên, rõ anh cũng biết Sử Tĩnh là đứa trẻ mới mọc tóc, nhỏ như thế làm gì đã biết gây sóng gió chứ? Huống hồ gì bảo nó làm những chuyện có tính toán sâu xa.

Một đứa nhóc thích dựa dẫm vào cô giáo của nó có gì mà xấu, chỉ có vào miệng Chung Nguyên thì thành chuyện xấu thôi.

Thế nên tôi cố gắng biện hộ cho Sử Tĩnh, Chung Nguyên một chữ cũng không nghe vào, cuối cùng vung tay nói: “Em không phải nói, đây là cảm giác tối thiểu một người đàn ông phải có, Sử Tĩnh rốt cục là nghĩ cái gì anh hiểu rõ nhất.


Trán tôi lấm tấm mồ hồi, muốn giải thích thêm nhưng Chung Nguyên lại chặn miệng tôi lại … Ak ak, là dùng miệng anh ấy mà chặn …

Tôi và Chung Nguyên triền miên một lúc, cuối cùng anh ôm tôi vào lòng, trong giọng nói có chút lo lắng: “Đầu gỗ, đừng đi dạy Sử Tĩnh nữa.


“Nhưng mà …”
Tôi vẫn cảm thấy Chung Nguyên có chút cố tình gây sự, vốn dĩ tôi đang làm tốt mà, có bị cái gì đâu.

Chung Nguyên dùng làn môi mềm mại, nhẹ nhàng chà chà vào vành tai tôi: “Không là gì hết, đầu gỗ, cho dù là vì anh thì cũng không được.


“Ak, em thấy anh đa nghi thôi.



Chung Nguyên: “Uh, anh chính là đa nghi đó.


Tôi: “…”
Có vài người có tuyệt chiêu sát thủ là chơi xấu, chơi cùn, bọn họ thường dùng mẫu câu ta thế đấy ngươi làm gì được ta nào, ví dụ ta cứ không trả tiền đấy ngươi làm gì được ta nào, lại ví dụ như Chung Nguyên bây giờ, ta đa nghi đấy, ta thừa nhận, ngươi làm gì được ta nào …
Được rồi, tôi công nhận, điểm quan trọng đúng là tôi quả thật không làm gì anh ấy được.

Lúc này Chung Nguyên thấy tôi im lặng không nói gì, anh bèn bồi thêm một nhát: “Em mà không đáp ứng anh thì anh cởi hết quần áo của em.


Tôi: “…”
Tôi sai lầm rồi, tuyệt chiêu sát thủ của Chung Nguyên không phải là chơi cùn, mà là đùa giỡn lưu manh … >.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận