Vũ Ngọc Quỳnh bị Hoàng Tuấn Huy dồn vào chân tường, khi đối diện trực tiếp, vẻ đẹp của anh hiện giờ pha một chút ma mị cùng với ánh mắt thèm khát, cô ngại ngùng né tránh ánh mắt, nhỏ giọng.
“Không phải là sẽ không mà em định để qua buổi họp báo, lúc đó thì em mới mặc cho anh xem, nhưng hôm nay em không nghĩ anh sẽ về sớm như vậy”
“Nếu anh không về sớm thì em chỉ mặc thử thôi sao?”
Hoàng Tuấn Huy nói với giọng điệu mê hoặc, anh nâng chiếc cằm nhỏ nhắn của Vũ Ngọc Quỳnh lên, mắt đối mắt với anh, nhất quyết không cho cô né tránh. Đầu ngón tay anh vân vê đôi môi đỏ mọng của cô, không nhịn được mà môi anh lướt qua một đường rồi hôn lên môi cô, bờ môi mềm mại, có thêm chút hương vị của rượu vang.
Thân thể Vũ Ngọc Quỳnh run lên hưởng ứng một cách mạnh mẽ, một dòng khoái cảm mãnh liệt như có một dòng điện đi qua cùng với sự kích thích từ đôi môi cô truyền đến. Vũ Ngọc Quỳnh dường như không thể đứng vững vì nụ hôn.
Hoàng Tuấn Huy nhẹ nhàng vòng tay qua eo Vũ Ngọc Quỳnh, anh ôm trọn cơ thể nhỏ nhắn đang run rẩy. Vũ Ngọc Quỳnh theo đó mà tựa vào anh, cô đặt tay của mình lên lòng ngực săn chắc của anh. Việc môi chạm môi, nhẹ nhàng kết hợp, linh hồn tựa như rơi vào dòng lửa nóng mạnh mẽ sôi sục, thân thể hòa quyện cùng nhau, muốn thoát cũng khó…
Anh hôn Vũ Ngọc Quỳnh cực kì dịu dàng nhưng không kém phần bá đạo, anh gần như muốn cùng cô hòa nhập làm một qua nụ hôn từ đôi môi, lúc nóng lúc lạnh, môi anh bá đạo mà cắn vào môi cô. Đôi môi cô bị anh cắn làm tê dại, trần ngập sự khiêu khích và thú vị. Thân thể Vũ Ngọc Quỳnh dần dần buông lỏng, yếu ớt nằm ở trong lòng anh, anh đây thực sự đang muốn kích thích ngọn lửa tình dục cho cô và cả chính anh.
Hoàng Tuấn Huy bế Vũ Ngọc Quỳnh lên, nhẹ nhàng đặt cô lên giường. Vũ Ngọc Quỳnh ôm vòng lấy cổ anh, nhìn vào ánh mắt anh một cách say đắm. Hoàng Tuấn Huy không nhịn được mà xoa xoa mái tóc cô, dụ hoặc hỏi:
“Hôm nay có được không?”
Vũ Ngọc Quỳnh biết anh đang muốn điều gì, cô chạm vào gương mặt hao hao đỏ, nhẹ nhàng nói nhưng vẫn có sự quyến rũ trong đó.
“Dạ được”
Vừa dứt lời, anh hôn cô một cách cuồng nhiệt, nụ hôn càng lúc càng sâu, lưỡi anh linh hoạt thăm dò trong khoang miệng cô, Vũ ngọc Quỳnh từ từ hé mở môi mặc cho anh xâm nhập, đáp lại sự quấn quýt si mê của anh. Tay anh chầm chậm dịch chuyển xuống từ cổ cô rồi thăm dò đến ngực…
Từng đợt sóng tê dại tác động các dây thần kinh của cô, Vũ Ngọc Quỳnh không kiềm được rên một tiếng, cô cố gắng điều chỉnh hơi thở, hít một hơi thật sâu.
Không biết từ khi nào Hoàng Tuấn Huy đã cởi chiếc váy ngủ của Vũ Ngọc Quỳnh ném qua một bên. Trước mắt anh là thân hình xinh đẹp mỹ miều của cô, bộ ngực tròn trịa không bra, phía dưới cô chỉ mặc đúng một chiếc quần lót để che đậy nơi tư mật của cô.
Vũ Ngọc Quỳnh ngại ngùng lấy tay che ngực mình lại, Hoàng Tuấn Huy nhẹ nhàng lấy tay ra mà khóa lại.
“Đừng che, em rất đẹp”
Anh vùi vào vùng cổ trắng nõn, anh để lại những dấu vết tím rồi anh từ từ trượt xuống hôn bầu ngực và mút lấy hạt đậu hồng xinh bên trái của cô.
“Uhmm…ưm…đừng cắn….đau”
Chẳng những anh không nghe mà còn mút nhiều hơn, bên còn lại anh dùng tay xoa nắn không ngừng, đủ mọi hình dạng. Bây giờ cơ thể của cô thật kỳ lạ, vừa đau mà cũng vừa thoải mái, cô không biết điều đó là gì.
“A…a….”
Hoàng Tuấn Huy buông bỏ ngực của Vũ Ngọc Quỳnh ra, cô cứ nghĩ đã xong nhưng không, anh đang hôn trượt xuống phía dưới, nơi tâm tư của cô đang được che giấu bởi quần lót. Hoàng Tuấn Huy cười ranh mãnh, anh dùng hai đầu ngón tay chạm nhẹ vào đó.
Chỗ đó bị chạm, cơ thể cô như có một dòng điện mạnh chạy qua, vừa nhột vừa ngứa ngáy, thật khó chịu, cô uốn éo cơ thể mình một cách kịch liệt. Nhìn thấy phản ứng của Vũ Ngọc Quỳnh, Hoàng Tuấn Huy mỉm cười hài lòng.
“Em thật là nhạy cảm, anh chỉ mới chạm thôi mà em đã ướt rồi” giọng nói anh tràn ngập sự quyến rũ và mê hoặc.
Vũ Ngọc Quỳnh cố gắng hít thở, cô dùng tay che gương mặt đang xấu hổ của mình.
“Anh…đừng nói mà”