Trên đời này luôn tồn tại hai chữ "Quả báo", người tốt chắc chắn sẽ được phúc, kẻ xấu ắt sẽ gặp họa, và thời gian chính là minh chứng rõ ràng nhất để chứng minh.
Sự việc Lý Nhược mang hung khí vào trường gây thương tích được cảnh sát vào cuộc điều tra, camera hành lang trên lầu và dưới sảnh đều quay được cảnh Lý Nhược cố tình bám theo Vu Yên Nhi và ra tay tấn công trong đám đông, xui xẻo cho chính cô ta là những học sinh nam đùa giỡn khiến cô ta bị đẩy trượt chân xuống cầu thang, kết quả tự đâm chính mình.
Chỉ vì muốn đứng giữa công bằng, Cris Hàm bị Kiến Nhật Nguyệt tức giận chặn hết tất cả phương tiện liên lạc.
Cris Hàm là thầy giáo, anh không thể một mực đứng về phía Vu Yên Nhi vì là quen biết thân thiết, bởi anh muốn biết rõ việc gì dẫn đến chuyện Lý Nhược hành động ngu ngốc, đến lúc đó mới có thể đưa ra quyết định cuối cùng.
Về phần bố mẹ Lý Nhược, họ xem việc con gái họ mang dao bên người là để phòng thân, nay con gái vẫn còn đang bất tỉnh trong phòng theo dõi, họ liền trở mặt đòi kiện ban giám hiệu nhà trường quản không tốt.
Quá đáng hơn, bố mẹ Lý Nhược còn cho rằng Vu Yên Nhi bắt nạt con gái họ, dồn Lý Nhược vào đường cùng khiến cô ta uất ức tổn thương tâm lý mới hành động như thế kia.
Bố mẹ Lý Nhược đánh tiếng mời luật sư quốc tế, còn đòi mời bác sĩ kiểm tra tâm lý cho Lý Nhược, tuyệt đối không chịu trách nhiệm trong việc con gái họ khiến Vu Yên Nhi bị thương, bồi thường thuốc men càng không nhắc đến.
Vốn định thuận theo ý Vu Yên Nhi không kiện cáo Lý Nhược, nhưng vì thái độ đổi trắng thay đen khó ưa của bố mẹ cô ta, mẹ Kiến chẳng nói lời nào lẳng lặng nhờ bác ruột là Cựu Đại tá Cục trưởng của Cục cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy, trước khi về hưu ông có gần bốn mươi năm lăn lộn trong nghề, mối quan hệ vô cùng rộng, chính vì vậy mẹ Kiến đã nhờ ông liên lạc với người quen trong cảnh sát truy cứu chuyện Lý Nhược đến cùng.
Mẹ Kiến thường hay đi chùa và làm việc công ích tích đức, người khác có mắng chửi đụng chạm bà vẫn mỉm cười cho qua, nhưng động đến gia đình và người thân bà tuyệt đối không để họ có cơ hội lên mặt lần thứ hai.
Sự việc vẫn còn chưa kịp lắng xuống, ngay sau hôm xảy ra chuyện, bố mẹ Lý Nhược đến trường lớn tiếng đòi công bằng, Hải Lý chướng tai gai mắt đăng đoạn video buổi tối hôm đó lên mạng, kéo sự việc càng thêm nghiêm trọng đối với Lý Nhược.
Quá nửa buổi sáng, Vu Yên Nhi ngồi trên giường bệnh lướt điện thoại, phát hiện đoạn video nằm đầu trang chủ của trường, lượt chia sẻ nhanh đến chóng mặt.
Mặc dù trước đó đã thỏa thuận không đăng, nhưng Hải Lý bất ngờ đăng không báo trước.
Vu Yên Nhi trong bệnh viện dưỡng thương, vốn chẳng hay biết bên ngoài kia những người yêu quý cô đều đang âm thầm đòi lại công bằng cho cô.
Đoán được mọi chuyện sẽ trở nên rắc rối nên ngay từ đầu Vu Yên Nhi đã muốn giải quyết chuyện này trong êm xuôi, nhưng đột nhiên mọi thứ lại thay đổi không đoán trước được.
Vừa thấy Kiến Nhất giặt khăn từ trong toilet đi ra, Vu Yên Nhi gấp gáp thông báo: "Tiêu rồi ông xã, Hải Lý đăng video rồi"
Kiến Nhất không vội trả lời, anh đến ngồi xuống bên cạnh Vu Yên Nhi, cầm tay cô dùng khăn đã thấm nước lau qua, ánh mắt dừng trên màn hình phát đoạn video cô giơ lên cho anh xem.
Sắc mặt Kiến Nhất từ đầu đến cuối đều không đổi, chuyển sang lau tay kia cho Vu Yên Nhi, lãnh đạm nói: "Đến khi nhà trường phát hiện sẽ xóa thôi"
"Không phải, ý của em bây giờ mọi chuyện đã bị xé ra to, như vậy càng phiền phức hơn" Vu Yên Nhi khổ tâm ra sức giải thích.
Kiến Nhất trầm mặc nhìn Vu Yên Nhi, rõ ràng Lý Nhược đã khiến sự việc ra như thế này, cô gái nhỏ vô tư này của anh lại đi lo lắng cho kẻ đã hại mình.
Nhưng điều này cũng là lẽ thường tình, việc Lý Nhược đã tự tay hủy hoại tương lai của đời mình, đến lúc chẳng rõ may rủi vẫn còn bị quả báo do chính cô ta tạo ra đeo bám, Vu Yên Nhi thương hại cô ta cũng là chuyện rất bình thường.
Thấy Kiến Nhất không nói gì, Vu Yên Nhi nóng lòng lay tay anh: "Ông xã, làm sao để dừng mọi việc lại ngay lập tức đây?"
"Chuyện đã xảy ra, anh cũng không thể thay đổi" Kiến Nhất bình thản đáp.
Vu Yên Nhi nặng lòng ngã đầu vào vai Kiến Nhất, tâm trí rối bời vô cùng mệt mỏi.
Cô muốn cho Lý Nhược một con đường quay đầu, e là không thể nữa.
Ngay buổi tối cùng ngày, cả nhóm đến thăm Vu Yên Nhi đồng thời biết được tin Lý Nhược đã qua khỏi giai đoạn nguy hiểm, xem như cô ta còn chút may mắn sót lại cứu sống một mạng.
Mang cơm tối vào cho Kiến Nhất và Vu Yên Nhi, Kiến Nhật Nguyệt vô tình chạm mặt Cris Hàm cũng đang chuẩn bị vào phòng bệnh thăm Vu Yên Nhi.
Khó khăn lắm mới gặp được, Cris Hàm vội vã giữ tay Kiến Nhật Nguyệt lại năn nỉ: "Nhật Nguyệt, em đừng giận nữa, chuyện xét xử vụ này sắp được tiến hành, Yên Nhi chắc chắn sẽ được trả công bằng"
"Công bằng đương nhiên là phải đòi, nhưng thái độ ban đầu của anh khiến tôi thật sự rất khó chấp nhận anh có hiểu không?"
"Nhật Nguyệt, cả hai đều là học sinh, cho dù tốt xấu anh cũng không thể thiên vị đứng về một phe, với tư cách là thầy giáo, anh không thể bỏ rơi bất kỳ người nào" Cris Hàm nghiêm túc giải thích, ngay cả nét mặt cũng nghiêm trọng theo.
Biểu cảm Kiến Nhật Nguyệt vẫn lạnh nhạt, Cris Hàm mất kiên nhẫn lay chuyển cô lần nữa, mang những gì mình biết đem ra giải thích: "Anh biết em thương Yên Nhi mới lo lắng cho cô bé, nhưng em phải nhìn vào từ hai phía, Lý Nhược hành động như thế kia đều do cô ta đã thích Kiến Nhất sáu năm, nay bị cự tuyệt mới khiến tâm lý không ổn định mà suy nghĩ lệch lạc"
"Thích sáu năm?" Kiến Nhật Nguyệt ngạc nhiên khó tin.
"Anh không lừa em đâu, đoạn video được đăng tải trên trường chính miệng Lý Nhược đã nói, cũng đã ba mặt một lời với Kiến Nhất và Yên Nhi, em không tin có thể hỏi hai đứa nó".