Em Là Nam, Anh Cũng Yêu 3

Nhân lúc An Tử Yến đi tắm, Mạch Đinh len lén đem máy tính chuyển vào phòng ngủ, còn đóng cửa. trên màn hình máy tính xuất hiện bóng dáng của Tô Tiểu Mễ, nói thật thì, đồ của Tô Tiểu Mễ thật sự rất nhiều, mỗi lần dùng video call liên lạc, cậu ta đều mặc đồ khác nhau, Mạch Đinh còn một câu nói thật cũng muốn nói, tại sao trong nhiều đồ như vậy mà không có lấy một cái dễ nhìn, diêm dúa tới mức người ta không dám nhìn thẳng.

“Cậu đã làm cái gì rồi, sao lại đen như vậy.”

“Đàn ông chính là phải đen!” Tô Tiểu Mễ dùng tư thế tổng tài bá đạo ngồi trên sofa: “Gần đây muốn phơi chút ánh nắng, đều ở ngoài trời.”

“Cậu không cần đi làm sao?”

“Một tuần ít nhất đi làm bốn ngày rồi.”

“Tôi không biết cậu đang kiêu ngạo cái gì.”

“Tự tin là mị lực cá nhân của tôi.” Tô Tiểu Mễ kéo tóc phía trước trán xuống lại khôi phục tư thế tổng tài bá đạo.

“Cậu vừa không đi làm, vừa mua đồ lung tung, Nghiêm Ngôn tốn không ít tiền lên người cậu đi.”


“Đàn ông có tiền thì sẽ hư, nhân lúc trước khi Ngôn còn chưa hư, tôi phải giúp anh ấy tiêu hao chút sản nghiệp, tôi như vậy cũng là vì tốt cho Ngôn.” Tô Tiểu Mễ vì tâm an mà tiêu tiền, tìm rất nhiều lí do, Mạch Đinh vẫn là lần đầu tiên nghe loại lí do này. Tô Tiểu Mễ càng nói càng hăng: “Cậu mỗi lần đều nói tôi thỉnh thoảng phải chống lại Ngôn, không thể vẫn cứ thuận theo anh ấy, cậu căn bản còn quá lười, cái gì cũng không hiểu, đây là con đường sinh tồn của tôi, không có Ngôn tôi sẽ thành ăn mày!”

“Cậu quả thật là có nhận thức bản thân.”

“Đàn ông nên hiểu giới hạn của bản thân ở đâu.” Tô Tiểu Mễ lại dùng loạn từ ngữ, Mạch Đinh thật sự không nghe nổi nữa: “Trước đừng giỡn nữa, nói chuyên nghiêm túc đi.” Thân thể Tô Tiểu Mễ nghiêng về trước lại gần ống kính: “Thế nào, kế hoạch đi phòng gym?”

“Sớm đã từ bỏ rồi, đi mấy tháng cũng không có chút tác dụng gì.” Mạch Đinh bực tức nói, Tô Tiểu Mễ lắc lắc ngón tay: “Tôi đã sớm cảnh báo cậu, đối với bọn họ không thể dùng cứng, thời gian tôi và Ngôn so với cậu và An Tử Yến ở bên nhau còn dài hơn, nếu như dùng cứng có tác dụng, tôi còn sẽ như vậy sao, cậu chính là không nghe tôi.”

“Tôi nghe lời cậu bao nhiêu lần đều tiêu!”

“Vậy lúc cậu không nghe tôi, kết quả rất tốt? tiểu hỏa tử, tôi sống lâu hơn cậu nhiều, càng có quyền phát ngôn.”

“Được rồi, lần này thử cách của cậu.”

Tô Tiểu Mễ gác hai chân: “Ngữ khí của cậu khiến bản tôn đây sẽ lưu tâm.”

“Xin cậu nói tôi biết, mau, không có thời gian, An Tử Yến sắp tắm xong rồi.”

“Mâu thuẫn trực diện là không được, bình thường sau khi bị ăn hiếp thì nhất định phải tức giận, âm thầm trong tối báp thù, giống tôi, đều nhân lúc Ngôn tắm hoặc ngủ thì lén trộm ví của anh ấy, lấy hai hoặc ba tờ, anh ấy căn bản không phát hiện, nếu như anh ấy thật sự làm quá phận, thì đem bàn chải của anh ấy chà hạ thân.” Tô Tiểu Mễ đề nghị toàn là mấy cái chiêu rách nát.

“Không đau sao?”

“Chút đau này tính là gì đâu, chỉ cần nghĩ tới anh ấy dùng bản chải đã chà JJ mà đánh răng, thì bao nhiêu đau khổ cũng sẽ biến mất.”

Mạch Đinh bắt đầu ho lên, Tô Tiểu Mễ lấy làm lo lắng: “Cảm rồi hả hay là cổ họng không thoải mái?” Mạch Đinh tiếp tục ho: “Khụ, khụ, phía, khụ khụ, sau.”

“Cậu ho có hơi nghiêm trọng rồi, lẽ nào bị sợ đau dọa rồi? Không sao, chà nhè nhẹ thì sẽ không đau, tôi đã chà mấy lần rồi, anh ấy cũng không nghi ngờ, còn thật cho rằng tôi đối với anh ấy một mảnh trung thành, đây gọi là phòng đêm phòng ngày khó phòng trong nhà.” Thấy ho không ngăn được Tô Tiểu Mễ, Mạch Đinh nhào qua màn hình hét: “Tô Tiểu Mễ, mau chạy, Nghiêm Ngôn ở sau lưng cậu!” Tô Tiểu Mễ muốn quay đầu, hai vai lại bị bắt lấy, túm chặt, cậu bị kéo về sau, ngoại trừ hai chân vùng vẫy ra, cả người đều biến mất sau sofa, Nghiêm Ngôn lạnh mắt nhìn ống kính. Giống như xem xong một cảnh phim kinh dị, Mạch Đinh thật sự không dám xem tiếp. Tô Tiểu Mễ, xin lỗi, ít nhất để tôi một mình sống tiếp! Mạch Đinh lựa chọn quay lưng nhanh chóng đóng máy tính, hít thở, bàn chuyện bí mật bị phát hiện, xem ra lần sau phải đổi thời gian.


Mạch Đinh may mắn trốn thoát đem máy tính tắt đi, sau đó mới đi về phòng khách, An Tử Yến đã tắm xong đang một tay lau tóc một tay nghe điện thoại, sau khi đơn giản nói vài câu, anh liền đem điện thoại ném lên sofa.

“Em không lo đi tắm đi, ôm máy tính làm gì.”

“Kiểm tra chút tư liệu, thật mệt.” cậu duỗi lưng: “Em lập tức đi tắm.”

“Bây giờ không dùng máy tính nữa đúng không.” Mạch Đinh lắc lắc đầu, An Tử Yến lấy máy tính đặt lên bàn trà, Mạch Đinh vào phòng ngủ lấy quần áo để tắm xong thay, sau khi đi ra, phát hiện An Tử Yến đang nói chuyện với máy tính, anh ấy cũng dùng video call sao, với ai? Mạch Đinh tò mò ló đầu qua nhìn, vẻ mặt nhàn nhã lập tức biến mất, Nghiêm Ngôn trên màn hình máy tính đang ngồi ở sofa, Tô Tiểu Mễ vẫn như cũ nằm ở sau sofa, hai chân lúc nãy vùng vẫy bây giờ không hề nhúc nhích.

“Yo, đây không phải Nghiêm Ngôn sao, đã lâu không gặp, đang nói chuyện gì với An Tử Yến vậy.” Mạch Đinh giả ngốc, vẫy tay chào với Nghiêm Ngôn, bộ dạng như mười năm không thấy  Nghiêm Ngôn.”

“Trò chuyện chuyện trộn tiền và bàn chải đánh răng.” Nghiêm Ngôn diện vô biểu tình trả lời, Mạch Đinh kinh sợ che miệng: “Nhà hai người có trộm sao.” An Tử Yến đem Mạch Đinh che màn hình đẩy ra, nhìn hai chân ở sau sofa: “Anh đã xử lí xong rồi chứ?”

“Em ấy nên sửa tật xấu của mình. Tô Tiểu Mễ, nhớ cho rõ, anh không nói không có nghĩa là anh không biết.” sau khi giáo huấn Tô Tiểu Mễ xong, tay Nghiêm Ngôn đặt bên trên máy tính: “Tôi không làm chậm trễ thời gian cậu thu thập nữa.” cảnh tượng trên màn hình đột nhiên cắt đứt. gì mà xử lý không xử lý, hai người các anh muốn cùng nhau đi giao du sao?! Mạch Đinh đem quần áo vắt lên vai, đứng dậy: “Lời Nghiêm Ngôn nói thật kì lạ, em một câu cũng không hiểu, anh cũng không hiểu đúng không.”

“Đừng vội đi.”

“Em sợ nước sẽ nguội.”


“Em nên sợ cái khác hơn, anh đã nói qua rồi, em và Tô Tiểu Mễ chỉ có thể liên lạc lúc có Nghiêm Ngôn ở đó.”

“Tại sao! Bọn em cũng không phải con nít, lẽ nào còn cần thiết có sự giám sát của người bảo hộ!” Mạch Đinh làm ra bộ dạng tức giận.

“Em nói xem, hai người mỗi lần đơn độc ở cùng nhau có lần nào không làm chuyện ngu thì cũng làm mấy chuyện ngốc khiến người ta cạn lời.”

“có nhất thiết phải nhấn mạnh chuyện ngu ngốc không, còn nói hai lần!”

“Cần thiết.” An Tử Yến đem Mạch Đinh ngã nhào lên sofa, ngồi lên người cậu: “Hai người bọn em không thể ngừng lại sao?” Mạch Đinh bày ra ý chí kiên cường của chiến sĩ: “Tuyệt đối không, em tuyệt đối không, đây là chiến tranh không chiến đấu tới chết sẽ không ngừng lại!”

“Vậy được, Tô Tiểu Mễ là chết sau sofa, anh sẽ để em chết trước sofa.”

“Đừng có phối hợp! Muốn giết muốn chém tùy anh!”

Mạch Đinh như ý nguyện ngã trước sofa, tuy bại còn quang vinh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui