Em Là Ngôi Sao Của Anh


Cao Thiển về chỗ ngồi của mình, kế bên cô là một cô gái nhỏ dễ thương.

Mái tóc nâu dài cột đuôi ngựa, đôi mắt phượng,ngũ quan tinh xảo.

Khi thấy Cao Thiển ngồi xuống, Tô Mộc liền bắt chuyện, cười nói:"Xin chào, tớ là Tô Mộc, Tô trong tô rô(nói nhiều,lải nhải), Mộc trong Mẫu(cánh đồng)".

Tô Mộc một là một cô bạn vô cùng tốt tính, vui vẻ hoạt bát, hoà đồng và hay nói nhiều.

Hai người rất nhanh đã trở thành bạn khá thân thiết.

Giờ ra chơi, một nam sinh ngồi gần cửa lúc này quay đầu lại, thừa dịp lúc cả lớp còn đang yên lặng khi vừa hết tiết, lúc này mới hô lên về phía sau phòng học ——"Bạn học Cao Thiển,bên ngoài có người tìm".

Cả lớp liền an tĩnh trong chớp mắt.

Sau đó, những âm thanh bàn tán nhỏ giọng thảo luận liền vang lên ở đâu đó.

Tô Mộc ngồi bên cạnh,chọc tay vào người Cao Thiển,cười mờ ám nói:"Mới ngày đầu tiên đi học đã có người tìm rồi, đã thế".

Cao Thiển bị làm cho chọc cười, búng trán cô nàng, nói:"Đã cái gì, lo học bài đi, lát nữa kiểm tra 15 phút đấy".

Cô nàng hậm hực ôm trán,phồng má nhìn Cao Thiển nhưng vẫn nghe lời ngồi đàng hoàng học bài.

Cao Thiển yên tâm rời đi.

************Bên ngoài cửa lớp, hai thân ảnh dựa vào tường nói chuyện với nhau, không ít các ánh mắt của các nữ sinh nhìn cả hai.


Cao Thiển ra khỏi lớp, đảo mắt một vòng liền nhìn thấy Cao Hoằng Nhượng và Thẩm Dư đang đứng nói chuyện với nhau, cô hơi tò mò không biết bọn họ đang nói gì, liền lón lén không tạo ra tiéng động đi vồ phía bọn họ.

——Chỉ là! !.

.

!Chưa kịp nghe được cuộc đối thoại của hai người đó thì đã bị Thẩm Dư phát hiện.

Mặt Cao Thiển cứng đờ, cố gắng mỉm cười nói:"Xin chào hai anh yêu quý".

Cao Hoằng Nhượng búng trán cô, ngữ khí có phần dịu đi:"Quỷ con, định làm gì đấy"Cao Thiển ôm trán, đảo mắt sang chỗ khác rồi giương mắt nhìn Thẩm Dư.

Cảm nhận được ánh mắt của cô, anh mỉm cười, nói:"Nhìn anh làm gì? Anh biết anh đẹp trai rồi".

Cao Thiển:"! ! "Cao Thiển không thèm quan tâm anh nữa, nhìn Cao Hoằng Nhượng đổi chủ đề:"Mà hai anh tìm em làm gì thế".

Cao Hoằng Nhượng đưa chai sữa chua cho cô, lười biếng, nói:"Đây, lúc sáng mẹ em bảo anh đưa cho em".

Cao Thiển cầm chai sữa chua trên tay, nhiệt độ vừa phải, cô tạm biệt cả hai rồi ung dung về lớp.

Cao Hoằng Nhượng giương mắt nhìn Thẩm Dư,tức đến nỗi không thể xé nát tên này ra, giọng điệu của anh có phần xa lạ, nói:"Tao khuyên mày không nên có ý gì với em gái tao, con bé là người tốt, tao muốn nó được hạnh phúc, nếu nó với mày!.

thì liệu cả hai sẽ ổn hay không? Và cả hai người không cùng một thế giới, mày hiểu chứ?".

Thẩm Dư nhìn bóng dáng thiếu nữ ở trong lớp kia, ánh mắt thâm sâu.

Câu nói "tao hiểu" liền bị chặn lại không thể nói ra được.

Anh hiểu chứ, cô giống như là một con thỏ mới sinh vậy.

Lúc còn nhỏ thì ốm yếu, cần được bảo vệ.

Nhưng khi trưởng thành liền mạnh khỏe, không cần ai bảo vệ cả.

Không biết từ lúc nào, cô đã như là một ánh sáng soi sáng cuộc đời của anh.

——Quả nhiên, khi anh bảo cô cách xa anh ra giống như một nhát dao đâm vào trái tim của anh khiến anh rất đau! !.

Cô như thể là một khoảng không vũ trụ vậy, mà anh lại là một trong những hành tinh trong vũ trụ ấy.

Một hành tinh cách xa mặt trời, cách xa trái đất, cách xa cả mọi thứ.

Nơi nào có cô, đều có lực hút vô hạn, không có cách nào tách rời anh ra được.

——————————————————Sau khi Cao Thiển về lớp, mọi ánh mắt tò mò của cả lớp đổ dồn vào cô, Cao Thiển ngơ ngác nhìn mọi người,trong đầu đầy dấu chấm hỏi.

Một bạn nữ tiến lên bắt chuyện,tò mò hỏi cô:"Cao Thiển, học trưởng Cao và đàn anh Thẩm là gì của cậu vậy?".


Cao Thiển tươi cười trả lời cô bạn:"Cao Hoằng Nhượng là anh họ của tớ, còn anh Thẩm Dư là bạn của anh họ tớ".

Khuôn mặt của cô bạn đó còn vui vẻ hơn nữa, ngại ngùng nhìn Cao Thiển nói:"Vậy học trưởng Cao và đàn anh Thẩm có bạn gái hay người mình thích chưa?".

"Anh họ thì chắc chưa có, còn anh Thẩm Dư thì tớ không biết".

Cô bạn đó nghe vậy liền hụt hẫng, nói cảm ơn cô rồi về chỗ ngồi của mình.

Cao Thiển nhìn cô bạn đó rời đi, thu hồi tầm mắt, về chỗ ngồi.

Tô Mộc chứng kiến từ đâu đến cuối, không khỏi cảm thán tài diễn xuất của cô bạn kia.

Đơi đến khi Cao Thiển ngồi xuống, Tô Mộc liền kéo tay cô, nhỏ giọng nói:"Thiển Thiển, cậu phải coi chừng con nhỏ đó, đừng thấy cô ta vậy mà tội nghiệp, cậu không biết đâu, hồi lúc học lớp 10 tớ với nó học cùng lớp, có một tin đồn lớn xảy ra gây chấn động toàn trường.

Chuyện là vào khoảng sáu giờ sáng ở sân thượng, cô ta hẹn Thẩm Dư ra ngoài sân thượng trường, tưởng là bình thường cho tới khi cô ta tỏ tình đàn anh Thẩm Dư, dù là nhận lại được sự từ chối nhưng cô ta vẫn không phục, cố gắng theo đuổi đàn anh ấy, sống dở chết dở ăn vạ đàn anh cho bằng được, cuối cùng vì nể mặt mọi người mà đàn anh đồng ý lời tỏ tình của cô ta.

Nhưng đến khi hai ba ngày sau, cô ta liền đá đàn anh mà theo đuổi người khác! ".

Nói đến đây, Tô Mộc nhìn trạng thái khuôn mặt của Cao Thiển,nuốt nước bọt kể tiếp:"Người mà cô ta theo đuổi là anh họ của cậu và cũng là đàn anh Cao, nhưng chưa được bao lâu cô ta lại thích người khác, người đó là một đàn anh tên Trịnh Thiên Ngạn".

Ánh mắt Cao Thiển tối lại, giương mắt nhìn cô gái đang ngồi nói chuyện ở bên bàn kia, ý vị thâm trường, cười nhạt, ngước mắt nhìn Tô Mộc,mỉm cười nói:"Cô gái đó tên gì?".

Tô Mộc như vũng nước nhỏ,tâm trạng hơi lo sợ cho cô bạn kia, nhanh miệng trả lời:"Sở Tùy Yến".

"——Sở Tùy Yến?!.

.

được, cảm ơn".

Tô Mộc:"! !.


".

ÁCao Thiển ơi cậu cười đáng sợ quá đi QAQ*********Thẩm Dư cùng Cao Hoằng Nhượng về lớp học, ba cậu bạn thân tóm cả hai lại, thẩm vấn cả hai là đã đi đâu, sao bây giờ mới quay lại, rồi còn cầm chai sữa chua theo làm gì? Tặng ai?Hàng ngàn câu hỏi nhưng đều là Cao Hoằng Nhượng trả lời, còn Thẩm Dư không hứng thú, lười biếng, đi về chỗ ngồi của mình.

Cố Dương quay người xuống,ấp úng nhìn Thẩm Dư nói:"Thẩm ca, em có chuyện muốn nói——".

Thấy Thẩm Dư nhìn mình, Cố Dương liền thẳng tắp nhìn hắn, không vòng vo câu nào:"Thì là!.

.

lúc sáng em có đồng ý với hoa khôi Mộc là sẽ cùng Thẩm ca và Nhượng ca đi sinh nhật của cô ấy,Thẩm ca sẽ đi chứ?".

Thẩm Dư hạ mi mắt, gục đầu xuống mặt bàn, dùng tay làm gối mà ngủ.

Không trả lời! ! Cố Dương thở dài, định xoay người lại thì nghe thấy một giọng trầm vang lên cùng với câu trả lời anh mong muốn nhất là "Được".

Hai mắt Cố Dương sáng rực, trong lòng mừng thầm nhưng cũng khá bất ngờ đi.

Lần đầu tiên Thẩm ca của bọn họ vậy mà sẽ tham gia tiệc sinh nhật của con gái, mà chủ bữa tiệc lại là hoa khôi Mộc, người mà theo đuổi Thẩm Dư từ lớp 10 đến tận bây giờ.

Tác giả có lời muốn nói:+Từ chương 6 sẽ đổi cách xưng hô nhé, từ mày, tao thành cậu, tôi hoặc tớ.

Tại mình lười sửa nên bắt đầu từ chương sau sẽ thay đổi.

+Truyện vừa ra nên mong mọi người ủng hộ mình ạ^^.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận