Em Là Thế Giới Của Tôi

Khi chàng thiếu niên năm xưa dần dần trưởng thành, tôi không biết Hạ Minh còn nhớ được bao nhiêu, nhưng những chuyện đó đã khắc sâu vào trong tâm hồn tôi.

Làn sương mờ trong mắt ngày càng dày đặc, mọi thứ trước mắt tôi trở nên mơ hồ.

Cho đến khi một bàn tay to lớn ấm áp băng qua làn sương mờ, kiên định vươn về phía tôi, tôi ngẩng đầu, nước mắt tuôn ra từ khóe mắt.

Hạ Minh khẽ nheo mắt, sau đó ngồi xổm xuống: "Trần An An đồ ngốc này, bảo em đi làm thủ tục xuất vi.ện mà lại trốn ở đây khóc."

"Hạ Minh, chúng ta ly hôn đi, cho dù anh thích ai, em cũng không muốn trở thành vật cản đường anh. Anh không cần phải giải thích với em, thật đó, anh chỉ cần bảo mẹ đưa cho em một tr.ă.m v.ạn và căn hộ mà bà ấy đã hứa với em là được."

"..."

Sắc mặt anh ấy tối sầm: "Trần An An, anh thật muốn b.ó.p ch.ế.t em đồ ngốc vô tâm này."

Tôi?

Sao còn mắng người nữa.

Hu hu.

Nước mắt tôi càng tuôn ra nhiều hơn.

Hạ Minh hoảng hốt, hai tay ôm mặt tôi, không ngừng dùng đầu ngón tay lau nước mắt cho tôi.

"An An, là do anh không tốt, đừng khóc nữa, vừa nãy anh và cha đang bàn chuyện đám cưới, cha anh biết lần kết hôn này là do anh sắp đặt nên rất tức giận, yêu cầu anh giải thích rõ ràng và cầu xin em tha thứ, ông ấy nói em xứng đáng với những thứ tốt nhất, dặn dò anh phải tổ chức một đám cưới hoành tráng cho em, để tất cả mọi người biết, em là bà Hạ của anh."

"..."

Tôi vẫn đang khóc, giọng nói nghẹn ngào: "Sắp đặt?"

"Cũng không có gì cao siêu, chỉ là anh bỏ tiền ra tìm một diễn viên tạm thời l.ừa mẹ anh thôi."

"An An, anh thích em nhiều năm như vậy, nhưng đầu của em chỉ luôn nghĩ tới việc rời khỏi nhà họ Hạ, rời bỏ anh, anh lo lắng vì vậy mới nghĩ ra một màn xung hỉ này."

"Ai ngờ sau khi kết hôn em vẫn không an phận, vậy mà lại muốn ly hôn với anh, còn xúi giục mẹ anh, âm thầm đưa ra chủ ý này với mẹ anh. Vậy anh chỉ có thể ra tay từ phía mẹ anh, không có một trăm vạn, càng không có căn hộ nào hết, anh nói với mẹ anh đời này anh chỉ yêu duy nhất một người là em, chỉ cần bà ấy giúp anh, anh đảm bảo năm nay sẽ cho bà ấy bế cháu."

"..."

"An An, anh luôn đợi không chút kiêng nể gì dũng cảm yêu anh!"

Hu hu.

Cha mẹ, Hạ Minh là món quà mà hai người tặng cho con.

Tôi lao thẳng vào vòng tay Hạ Minh, những giọt nước mắt không ngừng tuôn thấm ướt áo sơ mi của anh ấy.

...

Đêm trước ngày đám cưới, Hạ Minh đưa tôi về thị trấn nơi tôi sinh ra để bày tỏ lòng thành kính với cha mẹ, anh ấy nói việc kết hôn với tôi nhất định phải đích thân báo cho bố mẹ tôi biết.

Hạ Minh đứng trước m.ộ của cha mẹ tôi nói rất nhiều.

Ráng chiều hôm đó vừa đẹp vừa ấm áp, ở bên cạnh Hạ Minh giống như đem lại ánh sáng cho anh ấy.

Hạ Minh trước mặt cha mẹ tôi quỳ gối trước mặt tôi, lấy nhẫn cưới đã chuẩn bị ra.

"An An, anh yêu em, gả cho anh nhé, cả đời làm bà Hạ của anh!"

Nhìn khuôn mặt thâm tình của Hạ Minh tôi cười, tôi biết, đây là nghi thức cầu hôn mà anh ấy chuẩn bị cho tôi.

Nhẫn cưới vừa vặn đeo vào tay tôi, Hạ Minh đứng dậy ôm tôi vào lòng, sau đó một giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống hõm cổ tôi.

Hạ Minh à, em thật sự rất rất yêu anh!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui