Em Là Thiên Thần Của Riêng Mình Anh Thôi Nhé !

-Ngươi….. ngươi…..A RIN – Ren điên cuồng đâm tới Ruby
“Ầm”, Ren bị đánh văng ra xa, nhưng lần này không phải Ruby mà là….. Jun
-Ngươi đừng hòng chạm vào em gái ta – Jun lãnh đạm
Bây giờ, Jun cũng thay đổi, mái tóc dài màu xanh dương được cột bằng dây ruy băng màu trắng, da trắng mịn hơn cả con gái, môi hồng đào nở nụ cười lạnh, đôi mắt lạnh lùng màu hổ phách, sống mũi cao, tai đeo khuyên tai bạc lấp lánh. Áo cổ cao xanh lam tay áo dài, bên ngoài là áo trắng không tay dài đến mắt cá chân, giày da cổ cao xanh lam. Và đôi cánh thiên thần màu trắng. Ai cũng ngạc nhiên nhìn người con trai đang bay trên không trung kia. Khí phách ngang tàng, ngạo nghễ. Phong thái vương giả của bậc đế vương, sáng lấp lánh, bình thường đã rất đẹp trai rồi mà giờ còn đẹp hơn nữa, lạnh lùng hơn. Nếu nói Ruby là thiên thần phi thường xinh đẹp đại diện cho bóng tối thì Jun lại là thiên thần lạnh lùng cuồng ngạo, đẹp trai đại diện cho ánh sáng. Khí thế, phong thái của 2 anh em làm người khác đến nghẹt thở
-Hự,…. Phốc. Ngươi….. ngươi ….là ai? – Ren phun ra máu nói
-Jun – Jun không nhiệt độ nói
- Chà, còn một tên nữa – Ruby cười quỷ dị nhưng trong ánh mắt thì đang áy náy vô cùng, nụ cười đó khiến cho ai cũng phải run rẩy, lạnh sống lưng. Devil bất ngờ nãy giờ “Cô ta có sức mạnh khủng thế ư?” nhưng trong tận đáy lòng, anh muốn mạnh hơn nữa để bảo vệ Ruby mà không nhận ra. Còn Rose thì lại đỏ mặt, tim đập liên hồi vì sự đẹp trai của ai đó, và há hốc miệng khi ai đó trong bộ dạng thật kia
-Ngươi, …. Ngươi không được đụng tới ngài Will – Ren cố gắng chịu đựng vết thương do Jun gây ra
- Jun, anh xử lí tên không biết lễ độ này đi – Ruby vừa dịu dàng vừa kiêu ngạo nói, sự dịu dàng là đối với Jun, còn kiêu ngạo ý chỉ Ren không biết tự lượng sức mình. Will bây giờ đang trợn mắt nhìn vô hồn với Ruby

Will thật không ngờ người con gái trước mặt này lại khác xa so với 10 năm trước
*Quá khứ:
Trên thiên giới……….
-Thưa ngài, ngài gọi tôi có gì ạ? – Một người hầu lễ phép hỏi
Có một người con trai đang chán nản chống cằm trên bàn bạch ngọc
-Ngươi có gì mới không? – Người con trai đó không ai khác là Will
- Thưa tôi không….- Người hầu đang định nói thì Will cắt lời
-Đúng là chán quá đi, ta đi dạo một tý – Will lạnh lùng bỏ đi
Will bước ra khỏi thiên giới, đi vào một khu rừng cũng không biết là đi đâu, Will đi vòng quanh nơi này,
Một lúc sau, ……. Không biết đến đâu chỉ thấy trước mắt là 1 căn biệt thự tráng lệ, nhưng điều khiến Will chú ý là có một cô bé đang ngồi trên bãi cỏ xanh tươi kia có mái tóc trắng óng ánh mượt mà cột tóc đuôi ngựa bằng 1 chú bướm đen xinh đẹp lộng lẫy nổi bật so vớitóc, làn da trắng hồng, cánh môi màu hoa đào cười như không cười, đôi mắt tinh anh sắc sảo 2 màu nhưng vô hồn và đau buồn. Mặc 1 bộ váy đen dài tay, xòe ra. Nhìn cô bé vừa cô đơn, vừa lạnh lùng và bí ẩn nhưng buồn bực như đang mất đi thứ quan trọng. Will bước đến, ngồi xuống hỏi:
-Sao em buồn thế? – Will tươi cười, nụ cười thật chứ không giả tạo hàng ngày
- …. Anh là ai? – cô bé im lặng một hồi rồi ngẩng đầu lên hỏi
-À, anh chỉ vô tình đi ngang qua đây thôi – Will gãi đầu cười trừ
- Vô tình? – Cô bé nghiêng đầu

- Hahaha….. đúng chỉ là vô tình – Will cười lớn
- Anh là…. Thiên thần? – Cô đó lại tiếp tục hỏi
- Đúng, em là ai vậy? Loài gì? – Will đã cố gắng che dấu thân phận của mình mà cô bé này có thể cảm nhận được thật không hề đơn giản
- 1 loài nào đó anh biết – Cô bé trả lời rất mơ hồ
- Em thú vị thật – Will lắc đầu, trả lời như thế thì chỉ có nước bó tay nhưng không thể cảm nhận được gì từ cô bé
- Anh tên gì? – Cô bé lại đưa ra một câu hỏi
-À, em tên gì thì anh mới nói – Will nửa đùa nửa thật
-… Vậy thôi – Cô bé định đứng dậy bỏ đi
- Được rồi, chịu thu em rồi,anh tên Will – Will níu kéo cô bé đo lại
-Em tên Mistuki, cứ gọi là Ruby – Ruby vừa nghe tên Will thì giật mình – Anh 17 tuổi? – Ruby híp mắt lại hỏi tiếp

-Ừm, em mấy tuổi ? – Will hỏi vậy chứ cũng đoán được độ tuổi của Ruby
- Anh biết rồi còn hỏi – Ruby quan sát người con trai trước mặt, da trắng hơn cả phụ nữ, đôi mắt vừa mơ hồ vừa tươi cười màu đen láy, mái tóc bạch kim dài được buộc lên bằng ruy băng dài màu trắng, môi hồng tươi cười, sống mũi cao thanh tú. Bộ đồ trắng muốt
- Hahaha… Em đúng là không đơn giản mà – Will lại cười lớn
- RUBY, MAMA GỌI KÌA – Tiếng của 1 đứa bé trai vang lên từ trong nhà ( biết là đúng hem nè)
Ruby quay ra, xoay người rời đi và không quên để lại một câu “ Đừng đến đây nữa, nguy hiểm” Will lúc đó không hiểu câu nói của Ruby, nhưng lại rất kiêu ngạo tin vào sức mạnh của mình không sợ hãi., quyết định lần sau lại đến 1 lần nữa. Cũng rời khỏi nơi đó trở về thiên giớ. 5 ngày sau, vì công việc của một đại thiên thần rất nhiều giờ mới đến căn biệt thự lúc trước nhưng điều khiến Will nhận ra trong câu nói lần trước
Khi tiến vào khu biệt thự kia, thì có 1 lực rất mạnh làm Will văng ra xa, hộc máu. Quan sát thật kĩ
-Đây là…. Kết giới của… Vam mạnh nhất không phải sao? – Will thật sự ngạc nhiên
Do không thể tiến vào và bị trọng thương nên phải bỏ cuộc trở về thiên giới nhưng sẽ luôn nhớ đến Ruby


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận